Bản Tường tŕnh về chuyến công du Việt Nam của DB Cao Quang Ánh
	
								
								Sau đây là bản tường tŕnh chính thức và tóm gọn 
								của tôi về chuyến công du cùng với phái đoàn dân 
								cử của Hạ Viện tại một số quốc gia Đông Nam Á, 
								trong đó có Việt Nam. Cùng trong phái đoàn với 
								tôi là Dân Biểu Eni Flaeomavaega, trưởng phái 
								đoàn, và Dân Biểu Mike Honda.
								Khi được tin về phái đoàn chuẩn bị đi Việt Nam, 
								tôi đă yêu cầu tham gia với hai mục đích:
								
								(1) tiếp xúc với các thành phần bất đồng chính 
								kiến và đang bị đàn áp;
								(2) lên tiếng trực tiếp với chính quyền Việt Nam 
								về những vấn đề quan tâm chung của cộng đồng 
								người Mỹ gốc Việt, trong đó có chính bản thân 
								tôi.
								
								V́ là vị Dân Biểu gốc Việt độc nhất tại Quốc Hội 
								Hoa Kỳ, tôi tự đặt cho ḿnh trách nhiệm thực 
								hiện hai điều này; bằng không th́ sẽ không ai 
								làm việc đó.
								Để chuẩn bị cho chuyến đi, văn pḥng của tôi đă 
								gởi cho Toà Đại Sứ Hoa Kỳ ở Việt Nam danh sách 
								những nhân vật tôi muốn gặp gỡ: Đức Hồng Y Phạm 
								Minh Mẫn, Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt, Linh Mục 
								Nguyễn Văn Lư, các Luật Sư Lê Công Định, Nguyễn 
								Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, Nhà Văn Trần Khải 
								Thanh Thủy, Ḥa Thượng Thích Quảng Độ, các Mục 
								Sư Phạm Đ́nh Nhẫn, Hồ Tấn Khoa, Nguyễn Hồng 
								Quang, và Bác Sĩ Nguyễn Đan Quế.
								Thật thất vọng khi đang sắp xếp các buổi hẹn qua 
								Toà Đại Sứ Hoa Kỳ th́ tôi được thông tin rằng 
								phái đoàn Quốc Hội Hoa Kỳ đă thoả thuận với Việt 
								Nam là sẽ không tiếp xúc bất kỳ ai ngoài những 
								thành phần mà chính quyền Việt Nam chỉ định và 
								sắp xếp, điều kiện để phái đoàn được đến Việt 
								Nam.
								Sau khi hội ư với một số nhân sự đáng tin cậy, 
								tôi quyết định vẫn tham gia phái đoàn v́ vẫn có 
								cơ hội để thực hiện mục đích thứ 2.
								Đặt chân xuống Việt Nam ngày mùng 3 tháng 1, 
								2010, phái đoàn chúng tôi đă tiếp xúc với các 
								viên chức trong Bộ Ngoại Giao gồm hai Thứ Trưởng 
								Phạm B́nh Minh, Nguyễn Thanh Sơn và Phó Vụ 
								Trưởng Vũ Viết Dũng cùng một số viên chức khác.
								Tại mỗi và mọi buổi họp, tôi đă nêu lên các vấn 
								đề sau:
								- Trả tự do cho tất cả các tù nhân lương tâm;
								- Ngưng ngay các cuộc đàn áp tôn giáo;
								- Tôn trọng tài sản của các giáo hội;
								- Cải tổ luật pháp để bảo đảm sự minh bạch trong 
								mọi lănh vực kinh tế;
								- Tôn trọng tác quyền.
								Qua các buổi họp này, tôi muốn chính quyền Việt 
								Nam hiểu rằng để các liên hệ giữa Mỹ và Việt Nam 
								có thể tiến triển, tự do tín ngưỡng và tôn trọng 
								nhân quyền là điều kiện cần phải có. Đặc biệt, 
								khi tôi đề nghị Việt Nam thay đổi để các đảng 
								phái đối lập được hoạt động và tham gia chính 
								quyền qua sự tự do ứng cử và bầu cử th́ đề nghị 
								này đă đưa đến
	
	cuộc tranh luận gay go.
								Ngoài những buổi họp, tôi cố gắng tiếp xúc với 
								người dân để t́m hiểu thêm. Nhận xét tổng quát 
								sau 2 ngày ở Việt Nam là người dân có nhiều 
								quyền tự do hơn trước đây trong việc làm ăn buôn 
								bán miễn là không dính ǵ đến chính trị. Ai lên 
								tiếng chỉ trích chính sách quốc gia th́ bị trừng 
								phạt; ai kêu gọi cải tổ chính trị th́ bị cáo 
								buộc là phản động; thậm chí, phanh phui t́nh 
								trạng hối lộ tham nhũng cũng có thể bị đi tù; 
								công nhân không được lập công đoàn, các nhà kinh 
								doanh không được lập nghiệp đoàn hay pḥng 
								thương mại độc lập. Trong điều kiện như thế, đất 
								nước không thể nào mở mang và phát triển đúng 
								mức được.
								
								Cũng vậy, nói chung người dân Việt Nam ngày hôm 
								nay có tự do thờ phượng nhưng không có tự do tôn 
								giáo. Chính quyền để yên cho những ai chỉ đi nhà 
								thờ hay nhà chùa để lễ bái, cầu nguyện. C̣n 
								những ai đ̣i quyền độc lập cho giáo hội, muốn 
								hoạt động tôn giáo, thực hiện công tác xă hội, 
								mở trường, mở bệnh viện, bảo vệ tài sản của cơ 
								sở tôn giáo... đều bị đàn áp nặng nề như đă xẩy 
								ra ở Thái Hà, Tam Toà, Bát Nhă, Đồng Chiêm và 
								nhiều nơi nữa.
								Đặc biệt vụ Đồng Chiêm xẩy ra vừa sau khi phái 
								đoàn của chúng tôi rời khỏi Việt Nam. Ngày 12 
								tháng 1, tôi trở về Hoa Kỳ th́ được tin chính 
								quyền Việt Nam đă cho cảnh sát và binh lính đập 
								phá Thánh Giá trong nghĩa địa Núi Thờ của xứ 
								Đồng Chiêm trong Địa Phận Hà Nội và đă đánh 
								trọng thương một số tín hữu đến ngăn cản việc 
								làm phạm thượng này. Tôi được báo cáo là Việt 
								Nam giải thích rằng đó là hành động sai trái của 
								một giới chức địa phương và chính quyền trung 
								ương đă cảnh cáo người này. Trong cương vị của 
								một Dân Biểu Hoa Kỳ, tôi đón nhận lời giải thích 
								ấy nhưng ngay lập tức tôi đă liên lạc với ông 
								Michael Michalak, Đại Sứ Mỹ tại Việt Nam, để yêu 
								cầu ông lên tiếng phản đối sự việc đàn áp tôn 
								giáo trắng trợn này. Tôi cũng đă soạn thảo một 
								lá thư để gửi cho chính quyền Việt Nam phản đối 
								đàn áp tôn giáo là vi phạm luật nhân quyền quốc 
								tế. Tôi kêu gọi chính quyền Việt Nam ngưng tất 
								cả những hành động đàn áp với tất cả mọi tôn 
								giáo (xin xem lá thư đính kèm). Tối hôm qua, ĐS 
								Michael Michalak cho tôi biết là đă đến gặp Bộ 
								Ngoại Giao Việt Nam để chính thức lên tiếng phản 
								đối.
								Các thông tin thu thập được cho thấy rằng chính 
								quyền Việt Nam có cả một chính sách đàn áp các 
								tôn giáo ngày càng mănh liệt. Vụ Đồng Chiêm là 
								thể hiện mới nhất của chính sách này.
								
								Chuyến đi Việt Nam vừa qua làm cho tôi càng 
								quyết tâm thực hiện các ưu tiên về chính sách mà 
								tôi đă đề ra từ ngay khi nhậm chức (xin xem danh 
								sách đính kèm). Kế hoạch mà tôi theo đuổi để 
								thực hiện, một cách tổng quát, gồm hai phần bổ 
								trợ cho nhau.
								Một mặt tôi vận dụng các phương tiện lập pháp và 
								chính sách để mở rộng ṿng đai hoạt động cho 
								những người đang tranh đấu cho tự do, dân chủ, 
								nhân quyền. Chẳng hạn, tôi đang cùng với một số 
								đồng viện thúc đẩy cho việc thông qua Đạo Luật 
								Nhân Quyền Cho Việt Nam và đưa Việt Nam trở lại 
								danh sách CPC.
								Mặt khác, tôi cố gắng tạo cơ hội để một lớp 
								người trẻ được đào tạo theo tinh thần dân chủ 
								của Hoa Kỳ, có kỹ năng cao về hoạt động tổ chức, 
								và có đạo đức. Họ là những hạt mầm của xă hội 
								dân sự tương lai. Do đó tôi chủ trương tạo điều 
								kiện để các thành viên ưu tú của dân tộc Việt 
								Nam được tiếp cận hệ thống giáo dục Hoa Kỳ. Hiện 
								nay mới chỉ có rất ít những người như vậy và 
								phần lớn đều đă bị tù đày hay khống chế. Phải 
								đào tạo thêm nhiều, rất nhiều người như họ và 
								đồng thời, qua áp lực chính trị, ngoại giao và 
								kinh tế, phải ngày càng nới rộng ṿng đai an 
								toàn để họ phát huy tác dụng.
								
								Trong chiều hướng ấy, văn pḥng của tôi đang 
								thực hiện công tác cấp bách:
								
	(1) Tận dụng dự định của Tổng Thống Barack Obama 
								về thương thảo mậu dịch với một số quốc gia 
								quanh biển Thái B́nh, trong đó có Việt Nam, để 
								đ̣i hỏi Việt Nam tôn trọng quyền lập công đoàn 
								độc lập, đón nhận văn hoá phẩm từ hải ngoại, bảo 
								vệ tác quyền cho các sản phẩm trí tuệ, và cải tổ 
								khung luật để bài trừ nạn buôn bán lao động.
								(2) Vận động đưa Việt Nam trở lại danh sách CPC 
								trước t́nh trạng leo thang đàn áp tôn giáo.
								(3) Vận động Quốc Hội thông qua Dự Luật Nhân 
								Quyền cho Việt Nam.
								
								Cao Quang Ánh
								Dân Biểu Quốc Hội