|
Thanh Trúc,
phóng viên RFA, Bangkok
Người dân che miệng với lá cờ Trung Quốc trong một cuộc biểu t́nh trước ṭa nhà diễn ra cuộc họp của Ủy ban Nhân quyền ASEAN (AICHR) ở Jakarta hôm 29/3/2010 |
The ASEAN Intergovernmental Commission On Human Rights, gọi tắt là AICHR, Ủy Ban Liên Chính Phủ ASEAN Về Nhân Quyền đă vừa bị các tổ chức ngoài chính phủ đánh giá là không hữu hiệu và không giúp thăng tiến quyền con người tại các quốc gia thuộc khu vực ASEAN.
Ủy Ban Liên Chính Phủ ASEAN Về Nhân Quyền, tên gọi tắt là AICHR, đă
thất bại một cách đáng tiếc trong nhiệm vụ khuyến khích,
bảo vệ cũng như thăng tiến nhân quyền tại các nước thành
viên của khối ASEAN..
Chưa am hiểu nhân quyền, thiếu hoạt động
Đó là kết luận từ hội nghị nhân quyền giữa các tổ
chức ngoài chính phủ, vừa kết thúc tại thủ đô Jakarta
của Indonesia, nhằm mục đích thúc đẩy AICHR thực hiện sự
ủy thác được ASEAN trao phó trong nhiệm vụ bảo vệ nhân
quyền.
Là một ủy ban mới thành lập năm 2009, AICHR bị các tổ
chức ngoài chính phủ chuyên về nhân quyền đánh giá là
đang tự biến ḿnh thành công cụ bao che cho những hồ sơ
nhân quyền tồi tệ ở nhiều nước mà hậu quả là có thể ảnh
hưởng đến an ninh của thế giới.
Danh sách đại biệu các quốc gia trong Ủy Ban Liên Chính Phủ ASEAN Về Nhân Quyền. RFA screen cap. |
Mạnh hơn nữa, các tổ chức NGO c̣n chỉ trích AICHR là
không có thực quyền trong lúc ngân sách th́ hạn chế, v́
thế không thể làm điều ǵ cụ thể, thậm chí không am hiểu
mấy về t́nh trạng gọi là quyền con người bị lạm dụng bị
chà đạp một cách tệ hại tại nhiều quốc gia.
Theo một nhà hoạt động thuộc Hiệp Hội Phát Triển Nhân
Quyền Cambodia, ông Nay Vanda, trước khi đề cập tới vai
tṛ bảo vệ và thăng tiếng quyền con người của AICHR th́
hăy nh́n vào thành phần đại diện các nước ASEAN trong tổ
chức này:
Chỉ hai đại biểu, một từ Indonesia và một từ Thái
Lan, tương đối có kiến thức về nhân quyền. Như vậy hai
vị đó phải chỉ dẫn cho tám người c̣n lại hiểu biết thế
nào là quyền con người.
Lại nữa nếu nh́n vào thành phần đại biểu và nh́n vào
danh xưng Ủy Ban Liên Chính Phủ ASEAN Về Nhân Quyền th́
rơ ràng đây không phải là một tổ chức minh bạch chứ chưa
nói ǵ đền khả năng hoạt động một
cách độc lập.
Vẫn theo lời ông, trong công việc thăng tiến và bảo
vệ nhân quyền th́ tổ chức chưa thể thực hiện điều ǵ
trong lănh vực nhân quyền của ASEAN ngoài những bản phúc
tŕnh về t́nh h́nh lao động trong khu vực. Những điều
này chưa đủ, ông Nay Vanda nhấn mạnh.
AICHR cần phải làm nhiều hơn, cần gởi người đi thăm
viếng đi thực tế đến từng quốc gia, để biết rằng mỗi năm
từ ba đến năm chục ngh́n phụ nữ Philippines, trong đó
rất nhiều cô gái vị thanh niên, được gởi đi lao động đi
giúp việc nhà tại các nước trong khu vực. Họ là những
người bị chủ nhân hành hạ, đánh đập, hăm hiếp, chà đạp
nhân phẩm. T́nh trạng này cũng đă xảy ra cho phụ nữ
Cambodia. Bóc lột sức lao động và lạm dụng những phụ nữ
lao động di dân là những điều mà dự thảo nhân quyền sắp
tới của AICHR phải nêu lên trong những khoản liên quan
đến biện pháp bảo vệ phụ nữ và trẻ em trong khu vực.
Chính v́ thế mà tôi dám nói rằng AICHR cần nổ lực làm
việc nhiều hơn nữa là vậy.
Trong khi đó, từ Kuala Lumpur , Malaysia, luật sư
Daniel Lo thuộc chi nhánh CAMSA tức Liên Minh Bài Trừ Nô
Lệ Mới Tại Á Châu, nhận định là tầm hoạt động của AICHR
hăy c̣n yếu. Ông nói một tổ chức mới mà gánh vác một
nhiệm vụ quan trọng là bảo vệ nhân quyền th́ chuyện mọi
người mong đợi xem tổ chức có thể làm được ǵ thiết thực
cũng là lẽ đương nhiên mà thôi:
Một tin tôi nghe được là AICHR đang soạn một bản dự
thảo về nhân quyền trước khi tiến tới bản công bố về
quyền con người cho ASEAN. Trong ư hướng đó tôi thật
ḷng mong AICHR thành công.
Điều cơ bản gây khó khăn cho AICHR là nguyên tắc bất
thành văn gọi là không can thiệp vào chuyện nội bộ của
nhau mà ASEAN theo đuổi trước giờ, tôi không rơ làm sao
AICHR có thể khuyến khích cổ vũ nhân quyền tại từng nước
mà không động chạm đến nguyên tắc bất can thiệp cơ bản
của ASEAN cũng như động chạm đến chính sách và luật pháp
của các nước.
Nói như vậy là v́ tôi muốn nhấn mạnh đến tệ trạng buôn
người trong khu vực mà có liên hệ đến vấn đề di dân.
Thí dụ nhiều công nhân Việt Nam đi xuất khẩu lao động
sang Malaysia , bị chủ nhân hay môi giới bóc lột sức lao
động mà tôi từng thụ lư nhiều vụ. Liệu Ủy Ban Liên Chính
Phủ ASEAN Về Nhân Quyền AICHR nh́n nhận và giải quyết tệ
nạn đó như thế nào. Buôn người trong xuất khẩu lao động
Đó là một trong những trường hợp tiêu biểu mà tôi nghĩ
mọi người chờ đợi xem AICHR có thể làm được ǵ.
Vẫn lời luật sư Daniel Lo, đương nhiên trong bối cảnh
một khu vực ASEAN phát triển với nhu cầu lao động cao
th́ xuất khẩu nhân lực là một điều tốt v́ có lợi cho
nước cung cấp công nhân và nước tiếp nhận người làm
việc. Vấn đề ở đây là trong tư cách một tổ chức thăng
tiến và bảo vệ nhân quyền cho từng quốc gia
ASEAN, vai tṛ của AICHR là phải để mắt tới phải vạch
trần những chuyện gọi là xuất khẩu lao động tạo nên t́nh
trạng buôn người.. Một trong những bổn phận của AICHR
trong tư cách tổ chức nhân quyền của ASEAN là như vậy.
AICHR tiến chậm chứ không phải không tiến
Biểu t́nh trước ṭa nhà diễn ra cuộc họp chính thức của Ủy Ban Nhân Quyền ASEAN (AICHR) tại Jakarta hôm 29/3/2010. AFP photo |
Lên tiếng với đài Á Châu Tự Do từ Jakarta, ông
Rafendi Djamin, đại biểu Indonesia , cũng là chủ tịch Ủy
Ban Liên Chính Phủ ASEAN Về Nhân Quyền, cho rằng các tổ
chức ngoài chính phủ đă không công bằng và trung thực
khi phê phán AICHR:
Tôi không đồng ư với những điều đó. Dù như công việc
có phần chậm nhưng AICHR đă có nhiều bước tiến đáng kể
trong một năm rưỡi qua.
V́ là một cơ chế mới, AICHR cần thời gian để củng cố hầu
có thể xúc tiến công việc được ủy thác, trong lúc ngân
quĩ lại không được dồi dào nên AICHR cũng phải cố gắng
t́m cách đắp đỗi, mọi phê b́nh về cơ chế tôi nghĩ khá là
bất công .
Về những ư kiến cho là AICHR cần phải làm nhiều việc hơn
và cần nỗ lực nhiều hơn, ông Rafendi Djamin tŕnh bày kế
hoạch làm việc của cơ chế này trong thời gian tới:
Sau thời gian một năm rưỡi xây dựng thực lực của
ḿnh, trong ṿng sáu tháng tới AICHR sẽ có nhiều hoạt
động hầu hết được đại biểu các nước trong tổ chức đồng ư
thực hiện.
Vẫn theo lời ông, thứ nhất là bản công bố về nhân quyền
ASEAN đang được đúc kết qua hai buổi họp trong tháng Năm
và tháng Bảy. Bước thứ hai là một chương tŕnh nghiên
cứu qui mô về vấn đề buôn người mà cả khối ASEAN cùng
quan tâm, qua đó khẳng định thế nào là trách nhiệm của
từng chính phủ trong việc đề qui luật bài trừ và pḥng
chống.
Bước thứ ba, ông Rafendi Djamin tŕnh bày tiếp, là vấn
đề di dân và vấn đề công nhân di chuyển từ nơi này qua
nơi khác để làm việc mà đang trở thành một nhu cầu thúc
bách của một số nước ASEAN.
Và bước thứ tư quan trọng không kém, ông nói, là những
khóa huấn luyện để viên chức các nước hiểu rơ hơn về
những nguyên tắc căn bản của nhân quyền.
Ông nhấn mạnh đây là chương tŕnh huấn luyện cho toàn
khối ASEAN chứ không riêng của cơ chế AICHR.
Và đến năm 2014 là năm mà Ủy Ban Liên Chính Phủ ASEAN Về
Nhân Quyền ASEAN tổ chức hội nghị để duyệt xét thành quả
từ những việc đă thức hiện được mà chủ tịch AICHR, ông
Rafendi Djamin, vừa tŕnh bày.
Thanh Trúc tường tŕnh từ Thái Lan.
<<trở về đầu trang>>