|
Thanh Quang-
RFA
|
Bích chương cổ động bầu Quốc hội 2011 |
VN sắp có Quốc Hội mới vào Chủ Nhật này, nhưng t́nh trạng “Đảng cử dân bầu” vẫn là mối âu lo của người dân Việt, dù lư thuyết của các văn kiện và tuyên bố của giới lănh đạo có “màu hồng” như thế nào đi chăng nữa.
Một dịp trọng đại của Đảng.
Điều 83 trong Hiến Pháp của Nhà nước CHXHCNVN quy định rằng Quốc Hội là cơ quan đại biểu cao nhất của nhân dân, cơ quan quyền lực Nhà nước cao nhất, thể hiện ư chí và nguyện vọng của người dân. Và nhân dân sử dụng quyền lực Nhà nước “cao nhất” này thông qua Quốc Hội – và cả Hội đồng Nhân dân – theo như quy định trong Điều 6 Hiến Pháp VN. Do đó, một trong những khẩu hiệu mà giới lănh đạo VN đề ra là “đi bầu là quyền lợi và nghĩa vụ của công dân”.
Nhưng một người khá am tường về “thâm cung bí sử” của
Hà Nội là cựu Đại tá Quân đội Nhân dân VN, nhà báo Bùi
Tín cư ngụ ở Paris, Pháp Quốc, lại mô tả một bức tranh
tương phản về diễn biến 22 tháng Năm này – tức ngày bầu
cử Quốc Hội và Hội đồng Nhân dân các cấp ở VN – diễn
biến mà có lần nhạc sĩ Tô Hải mô tả là dịp trọng đại của
Đảng để “nhà nhà đều giết gà ăn mừng”. Nhà báo Bùi Tín
nhận xét:
"Đă trải qua 12 cuộc bầu cử Quốc Hội gọi là “Đảng chọn
dân bầu” và đến bây giờ t́nh trạng này được lặp đi lặp
lại đến lần thứ 13, th́ đây có thể nói là một sự đảo
ngược về dân chủ. Nhân dân bây giờ người ta biết rằng
đây là tṛ bầu cử do Đảng bày ra, không có tí ǵ gọi là
dân chủ cả. Đây là 1 cuộc bầu cử áp đặt. Cho nên kỳ bầu
cử Quốc Hội năm nay, người dân không quan tâm ǵ hết.
Nhưng họ buộc phải đi bầu để khỏi bị công an quấy rầy.
Chứ thực ra đây đâu phải là “quyền công dân”. Do đó làm
ǵ có không khí tranh cử, lựa chọn ứng cử viên xứng đáng
như ở các nước khác."
|
Bầu Quốc hội năm 2007 |
C̣n đâu quyền lợi cử tri?
Về vấn đề Quốc Hội là cơ quan quyền lực cao nhất đại diện cho nguyện vọng của người dân, th́ bà Dương Thu Hương, nguyên Phó Thống Đốc Ngân hàng Nhà nước VN, lên tiếng cách nay không lâu tại buổi Hội thảo góp ư về văn kiện Đại Hội Đảng:
"Tôi rất xấu hổ khi nói rằng Quốc hội là cơ quan
quyền lực cao nhất, có quyền ǵ đâu mà bảo là cơ quan
quyền lực cao nhất. Thế rồi Đại biểu Quốc hội là đảng
viên th́ lại không dám phát biểu cái ǵ theo chính kiến
của ḿnh mà lại phải giơ tay đúng với chủ trương của
Đảng và Nhà nước. Cho nên nếu là một Đại biểu quốc hội,
vừa là đảng viên vừa là Đại biểu quốc hội th́ trong con
người đó hoàn toàn mâu thuẫn, tức là không đảm bảo được
quyền lợi của cử tri mà phải thực hiện vai tṛ đảng viên
của ḿnh. Và có thể lúc ấy là phải hy sinh cái quyền lợi
của cử tri."
Qua bài “Bầu cử Quốc Hội, người dân cần làm ǵ” được
Blog Dân chủ-Nhân quyền cho VN phổ biến, tác giả Nguyễn
Thanh Văn mô tả rằng Đảng đă đạo diễn 1 “tṛ hề bằng
danh sách ứng cử viên” do Đảng cử để dân bầu. Tác giả đi
vào chi tiết rằng:
"Từ tṛ hề danh sách “ứng cử viên” như vậy, đến ngày bầu
cử công an và dân pḥng lùa dân đi bầu (kể cả đi bầu
dùm), hoặc đưa thùng phiếu đến tận nhà, để đạt chỉ tiêu
“100% người đi bầu”. Dù lá phiếu có bầu cho ai đi nữa
th́ đương nhiên khâu kiểm phiếu vẫn là khâu độc quyền
của đảng để trước sau ǵ cũng có những “đại biểu quốc
hội trúng cử” với số phiếu ngất ngưởng từ 90 đến 100
phần trăm, làm thành một quốc hội bù nh́n rất đúng nghĩa
của đảng."
Điều hy hữu: Quốc hội của Đảng.
|
Bích chương cổ động bầu Quốc hội 2011 |
Trong mấy ngày qua, trên mạng nhật kư phổ biến bài
“Tại sao lần này đảng ta phải đưa toàn thể Bộ Chính Trị
vào Quốc Hội?”, qua đó tác giả Đặng Kim Tân bày tỏ ngạc
nhiên rằng “Điều lạ lùng này nghe nói chưa từng gặp
trong suốt cả 12 lần bầu cử trước đây và cũng là trong
cả 66 năm đảng CS cầm quyền ở Việt Nam. Lạ hơn nữa, trên
thế giới cũng chưa có nước CS nào từng một lần làm như
vậy. Tóm lại đây là điều hi hữu duy nhất mà thế hệ chúng
ta may mắn chứng kiến để kể lại cho con em ḿnh”.
Về vấn đề này, nhà báo Bùi Tín nhận xét: "Không những
tất cả Bộ Chính Trị đều trong Đại biểu Quốc Hội mà có
tới 26 Bộ trưởng, rồi Thủ tướng và Phó Thủ tướng đều
trong Quốc Hội cả. Trong khi ở các nước, họ đều tách lập
pháp riêng, tư pháp riêng và hành pháp riêng, Quốc hội
riêng, Chính phủ riêng. Do đó Quốc Hội mới kiểm soát
được chính phủ. Đàng này vừa đá bóng vừa thổi c̣i, tức
là vừa là Quốc hội, vừa là Chính phủ, vừa là Đảng luôn.
Do đó đây là chế độ độc quyền, không có ǵ gọi là dân
chủ."
Vẫn theo nhà báo Bùi Tín th́ như vậy, đây quả là Quốc
hội của Đảng chứa không phải của nhân dân. V́ sao ? Ông
Bùi Tín giải thích: "500 Đại biểu Quốc Hội sắp sửa bầu ở
trong nước không phải do nhân dân chọn ra, mà do Bộ
Chính Trị chọn ra rồi ép uỷ ban của Mặt trận Tổ quốc các
địa phương đồng ư để ép cho nhân dân bầu. Mà trong Quốc
Hội đó, số đảng viên hơn 90% trong khi tổng số đảng viên
chỉ có 3 triệu trên 87 triệu dân, tức chiếm chưa tới 3 %
dân số VN. Như vậy đó là Quốc Hội của đảng, chứ có phải
của nhân dân đâu."
Theo Điều 2 trong Điều Lệ Đảng CSVN th́ các đảng viên
phải “Tuyệt đối trung thành với mục đích lư tưởng cách
mạng của Đảng, chấp hành nghiêm chỉnh Cương lĩnh chính
trị, Điều lệ Đảng, nghị quyết, chỉ thị của Đảng, pháp
luật của Nhà nước; hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao;
phục tùng tuyệt đối sự phân công và điều động của Đảng.”
V́ vậy mới có quan ngại rằng các ông, bà nghị đảng viên
này “ngồi làm kiểng, và gật đầu với các chủ trương và
đường lối của đảng”.
Không thể muối mặt, làm ngơ.
Tuy nhiên, có những ư kiến, chẳng hạn như bài blog
“Tại sao lần này đảng ta phải đưa toàn thể Bộ Chính Trị
vào Quốc Hội?”, vẫn hy vọng rằng “Dù đảng viên có chiếm
tuyệt đa số trong QH, nhưng ngày càng nhiều người trong
số họ vẫn không thể quá trơ tráo - bất chấp nguyện vọng
nhân dân - để mà muối mặt bỏ phiếu thông qua những chủ
trương “ích đảng, hại dân”.
Theo blogger Đinh Tấn Lực th́ “Quốc Hội là tấm gương
phản ánh ḷng dân trước những nguy cơ đối với cả dân
tộc, chắc chắn không thể nào làm ngơ khi nhân dân đang
đau đáu ưu lo về một cái lưỡi ḅ đang liếm sạch mặt tiền
Đông Hải của đất nước, và lăm le đến cả mặt hậu Tây
Nguyên nữa. Cũng không thể nào làm ngơ về các lănh vực
chủ quyền độc lập xương máu của toàn dân được giao cho
ngoại bang toàn quyền quản trị”.
<<trở về đầu trang>>