Trái cây Trung Quốc "phá hủy nội tạng" làm nóng dư luận Việt Nam
Phùng Thức/Người
Việt
Những ngày gần đây, tin tức từ nhiều
nguồn đáng tin cậy (tất nhiên không
phải từ hệ thống tuyên truyền của
chế độ) là trái cây Trung Quốc có
chất độc phá hủy nội tạng người tiêu
dùng. Lo về chuyện này, một nhà văn
Việt kiều từ nước Úc xa xôi đă vội
gởi một cái mail cho bạn bè và gia
đ́nh nhằm mục đích cảnh báo.
Mới đây, có người chứng kiến một gia
đ́nh nhà giàu mới ở Tân B́nh lâm vào
cảnh hốt hoảng như bị cài bom khủng
bố khi phát hiện người giúp việc đi
chợ đem về cho một đống trái quưt
không hột của Trung Quốc.
Về chuyện hàng tiêu dùng, nhất là
các mặt hàng thực phẩm xuất xứ từ
Trung Quốc có những chất gây độc hại
th́ chỉ cần lấy chuyện sữa bột có
chứa melamin là đủ kinh tởm. Riêng
về chuyện trái cây Trung Quốc, từ
những diễn đàn thông tin tự do cho
biết, Hàn Quốc đă phát hiện rau và
trái cây nhập từ Trung Quốc có chứa
melamin. Đài Loan cũng cấm nấm, cà
chua, cần tây và nhiều loại rau khác
từ Trung Quốc. Đài Loan nghi ngờ
trong rau có nitrit natri, một chất
gây ung thư cho người dùng. Tại Thái
Lan, Bộ Y Tế nước này phát hiện dư
lượng thuốc trừ sâu ở mức nguy hiểm
được t́m thấy trong nhiều mặt hàng
rau quả Trung Quốc v.v...
Tại Việt Nam, theo thống kê của Bộ
Công Thương, danh mục trái cây nhập
cảng từ Trung Quốc rất đa dạng. Vào
thời điểm gần Tết, các chợ lớn, nhỏ
ở Sài G̣n và khắp các tỉnh thành từ
Bắc tới Nam, nhiều loại trái cây
Trung Quốc đang vào mùa bày bán la
liệt. “Trái cây Trung Quốc về nhiều
nhất là quưt, lựu, nho, cam đỏ,
hồng... Một bà bán trái cây ở Chợ
Lớn cho biết. Trái cây Trung Quốc có
ưu thế, chất lượng, h́nh thức đẹp.
Mấy năm trước lúc hàng mới nhập, dân
c̣n tin, bán giá cao tiền lời đếm
sướng tay, từ ngày có tin đồn hàng
Trung Quốc ăn vào phá hủy nội tạng
giá quưt chỉ c̣n một nửa mà cũng ít
người mua. “Tôi bán mà tôi không dám
rớ th́ ai dám ăn, chỉ có điều hàng
nhập về ào ào phải lấy bán, chỉ thấy
tội nghiệp dân nghèo.” Chị H, thương
lái chợ đầu mối nông sản Thủ Đức cho
biết, vừa nhập về khoảng 10 tấn trái
cây, trong đó hơn 70% là hàng Trung
Quốc. Một số tiểu thương khác thừa
nhận, “Chúng tôi biết trái cây Trung
Quốc có chất làm ngọt, chất bảo quản
độc hại... nhưng không biết rơ cụ
thể là chất ǵ, độc hại đến mức nào
nên vẫn bán.”
Trở lại tin trái cây Trung Quốc có
chất phá hủy nội tạng, dư luận trong
nước khá bất ngờ khi người phát ngôn
viên Bộ Ngoại Giao Việt Nam vội cải
chính là, “Đại sứ Quán Việt Nam ở
Trung Quốc không đưa ra bất cứ thông
tin nào về việc trái cây Trung Quốc
có chất phá hủy nội tạng.”
Khác với chuyện nói dối để nhượng
đất, dâng biển và khiếp nhược trước
chuyện ngư dân bị bắt, bị giết, lần
này Bộ Ngoại Giao có “điểm mới” là
phản ứng mau trước tin truyền khắp
nước về chuyện trái cây Trung Quốc.
Chuyện chế độ phản ứng mau lẹ chẳng
qua là v́ sợ “thiên triều” la mắng,
sợ bị cộng sản đàn anh nâng quan
điểm cho rằng dám kích động dân
chúng tẩy chay hàng Trung Quốc...
Ngày nay dư luận tự do trong nước đă
trưởng thành nhiều, thế nên một lần
nữa người ta xác tín rằng trái cây
Trung Quốc là có độc và xa hơn nữa
mọi thứ đến từ Trung Cộng đều có
nguy cơ khôn lường.
Từ chuyện trái cây có chất độc phá
hủy nội tạng của Trung Quốc, ngay
trong những ngày đầu tiên của năm
2010 và xa hơn là những thập niên
mới, người tiêu dùng Việt Nam sẽ
phải đối diện với những sản phẩm
tinh thần và vật chất đến từ Trung
Quốc mang nhiều hiểm họa khác. Gần
đây, nhiều người Việt Nam càng thấy
bất an khi biết tin hiệp định thương
mại Asean-Trung Quốc đă có hiệu lực.
Theo hiệp định trên, từ ngày 1 Tháng
Giêng, 2010 th́ hàng hóa trao đổi
giữa Việt Nam và Trung Quốc sẽ đi
theo lộ tŕnh “nô lệ” là, hàng hóa
“thập cẩm” của Trung Quốc trong ṿng
5 năm khi đưa vào VN sẽ được cắt
giảm thuế quan xuống mức bằng 0%.
Ư kiến về vấn đề này, một chủ nhập
hàng trái cây từ Trung Quốc nói,
“Nói chi đến chuyện kiểm tra chất
lượng, từ lâu hơn, ba phần tư hàng
Trung Quốc vào Việt Nam có thuế má
ǵ đâu, hàng lậu hoặc hàng nhờ hối
lộ mà lọt qua biên giới cả. Phải
biết như vậy mới hiểu là tại sao
hàng Trung Quốc rẻ mạt và độc hại.”
Một ư kiến khác về chuyện bao giờ
th́ Trung Quốc chiếm Việt Nam, một
trí thức nói, “Tiếp theo đây từ năm
2010, cứ nh́n vô từng miếng ăn, từng
món đồ xài, từng phương tiện, đến cả
món đồ chơi cho con nít mà người lao
động nghèo Việt Nam đang sử dụng
hàng ngày th́ sẽ có câu trả lời. Họ
không cần tốn một viên đạn cũng diệt
dần diệt ṃn dân tộc này được mà.”