Hàng tŕnh đ̣i công lư, sự thật của những dân oan này ngày càng vô vọng và đội quân oan khuất đổ về các thành phố để khiếu kiện ngày càng đông. Chứng kiến những người chủ đất nước này đ̣i công lư và cách đối xử của đám đầy tớ này với họ, không thể không đặt câu hỏi rằng đất nước này phải chịu thảm cảnh này đến bao giờ.
Sau những tháng ngày ṛng ră khiếu kiện “củ khoai” – Nhà cầm quyền Hà Nội- không được chú ư đến ư kiến của ḿnh. Mấy ngày nay hàng trăm dân oan khu vực Văn Giang, Hưng Yên đă chạy đến Trung ương Hội Liên hiệp phụ nữ Việt Nam, một tổ chức ngoại vi của đảng cộng sản mấy chục năm nay sống bằng tiền thuế nhân dân đóng góp vào ngân sách nhà nước với những câu khẩu hiệu sáng ngời nào là “giải phóng phụ nữ”, “bênh vực phụ nữ” vẫn leo lẻo trên đài báo nhà nước…
Họ đến đây, đưa đơn, biểu ngữ bằng giấy để nói lên những uất ức và đau đớn của ḿnh khi đất đai, tài sản, làng mạc bị cướp đoạt nhưng kêu bao nhiêu năm không được một “đầy tớ” nào đoái hoài, ngược lại càng toa rập với nhau để cướp đi tài sản của họ.
Sáng nay, 8/6/2010, những người dân khiếu kiện ở đây cũng được “đón tiếp” ân cần bằng công an, cảnh sát các loại dầy đặc.
Điều đặc biệt là ở đây xuất hiện luôn cả Công an tôn giáo: Trung tá Nguyễn Văn Dược, CA PA 38 Thành phố Hà Nội.
Hàng tŕnh đ̣i công lư, sự thật của những dân oan này ngày càng vô vọng và đội quân oan khuất đổ về các thành phố để khiếu kiện ngày càng đông. Chứng kiến những người chủ đất nước này đ̣i công lư và cách đối xử của đám đầy tớ này với họ, không thể không đặt câu hỏi rằng đất nước này phải chịu thảm cảnh này đến bao giờ.