Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Cuộc gặp gỡ giữa một số anh chị em dân chủ Hà Nội đầu mùa Đông 2009  

với một trí thức trẻ mới tham gia Phong trào đấu tranh

 

Sáng 16-11-2009, trời Hà Nội trở lạnh do các đợt gió mùa đông bắc tràn về từ mấy hôm nay, tôi được nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn gọi điện báo đến dự cuộc gặp mặt một số anh em dân chủ vùng Hà Nội. Và anh c̣n nhắn thêm nhớ mặc áo ấm v́ buổi gặp mặt liên hoan có thể sẽ kéo dài do c̣n có thêm một bạn trẻ mới tham gia vào Phong trào đấu tranh đến dự buổi cuộc gặp mặt này. Trước đó 1 ngày anh đă phải cử anh Lê Thanh Tùng đến tận nơi ở của nhà văn Hoàng Tiến ở khu tập thể Thanh Xuân Bắc cách trung tâm thành phố khá xa để thông tin và trực tiếp mời ông đến dự. C̣n riêng anh khi sát giờ gặp gỡ đă trực tiếp đến tận chung cư anh Nguyễn Trung Lĩnh để báo mời và người kỹ sư cơ khí này đă vui vẻ nhận lời cùng anh trở về nơi đă hẹn trước với một số anh em khác đang đợi. Chúng tôi đă có kinh nghiệm là tuyệt đối không liên lạc qua điện thoại để đề pḥng an ninh mật vụ của nhà nước theo dơi nghe lén nhằm ngăn cản, phá tan hoang cuộc vui như bao lần đă xảy ra trong các năm vừa qua, nên phải dùng cách đến tận nhà thông báo mời khách là v́ vậy. C̣n trong các trường hợp khác th́ chúng tôi sẽ qua điện thoại nói kiểu ám hiệu với nhau hoặc nói lóng mà người trong cuộc mới hiểu ư thật của nhau để may ra mới thành công được buổi tụ họp.

     Hơn 10 giờ sáng, tôi có mặt đúng điểm hẹn, anh Toàn đưa sang giới thiệu tôi với một bạn nam giới là kỹ sư ngành xây dựng có tên là Nguyễn Đăng Cao Đại khoảng trên 30 tuổi, người TP- Sài G̣n. Tôi rất ngỡ ngàng v́ sự xuất hiện của người bạn trẻ này, bởi v́ vừa qua anh em tham gia phong trào dân chủ ở ngoài Hà Nội chúng tôi luôn bị báo chí cùng các loại truyền thông đại chúng của công an và nhà nước CSVN đặt bút viết bao điều tiếng xấu do họ đặt điều ra, nào là : lĩnh tiền hải ngoại, theo đuôi bên ngoài nói xấu nhà nước; cơ hội chính trị, bất măn...vv... Nhất là trong bối cảnh hiện nay không thể quên được dư âm nặng nề c̣n đọng lại của các vụ bắt giữ một loạt anh em trí thức trẻ có tấm ḷng với sự nghiệp dân chủ hóa đất nước mới bị bắt giam đang chờ ra ṭa lĩnh án tù, như các trường hợp : luật sư Lê Công Định, các kỹ sư Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, thạc sĩ Nguyễn Tiến Trung, cựu trung tá quân đội Trần Anh Kim. Tiếp đó nữa, là mới vừa rồi đă diễn ra các vụ xử án tù thật nặng nề, bất công dành cho 8 anh chị em trí thức, văn nghệ sĩ đấu tranh dân chủ ở Hà Nội và TP cảng Hải Pḥng ...v.v…và v.v…

 

 

Thế mà nay trong bối cảnh gian nan hiểm nguy ấy lại có một thanh niên nam tuấn tú, trai trẻ, có kiến thức học vị, có công ăn việc làm ổn định với thu nhập về kinh tế khá từ tận thành phố xa xôi ở miền Nam lại dám bay ra tận đây dũng cảm chia sẻ tư tưởng dân chủ, tự do với chúng tôi để bày tỏ quan điểm mong muốn đất nước được tiến lên, dân trí được mở mang, nâng cao không ngừng; người dân nghèo được bảo vệ; mọi tiếng nói được tự do không bị thế lực nào ngăn cản, hạn chế đàn áp khủng bố…vv…

Trong lúc này do nhà văn Hoàng Tiến Chủ nhiệm Ban biên tập Tập san Tự Do Dân Chủ chưa đến kịp và cụ bà Lê Hồng Ngọc - phu nhân của cố Tổng thư kư Đảng Dân chủ Hoàng Minh Chính th́ bận việc nên chỉ có mấy anh em chúng tôi tṛ chuyện trao đổi ngay trong tiệm Café số 12 Ngơ Tràng Tiền ngay cạnh nhà anh Nguyễn Khắc Toàn để đợi chờ mọi người được mời đến đầy đủ. Ngoài tôi và Nguyễn Đăng Cao Đại c̣n có kỹ sư Nguyễn Trung Lĩnh và kư giả dân báo tự do Lê Thanh Tùng, khi ấy anh Toàn hỏi chúng tôi có ai biết số điện thoại của các anh Nguyễn Vũ B́nh, Phạm Hồng Sơn, Lê Quốc Quân th́ mời đến luôn thể, nhưng loay hoay măi anh Lĩnh, tôi và cả Thanh Tùng đều không có các số đó nên không thể gọi mời được họ. Anh Toàn c̣n cho biết thêm, là có một bạn trẻ - nhà thơ nông dân Dương Văn Nam ở huyện Lục Nam, tỉnh Bắc Giang cũng được anh thông báo mời từ hôm trước để lên dự liên hoan cùng chia vui với Đại và các anh chị em khác, nhưng Nam nói không thể đi Hà Nội được do bận rộn gặt lúa vụ mùa ngoài ruộng và các thu hoạch hoa màu khác. Nhà thơ dân chủ “chân đất” Dương Văn Nam này c̣n khoe với anh Toàn là đă hoàn thành sáng tác xong 3 bài thơ đấu tranh để tặng độc giả và sẽ nhờ anh đưa lên Mạng phổ biến đến công chúng rộng răi mà anh và Lê Thanh Tùng vẫn hỗ trợ Nam từ khi gia nhập cao trào đấu tranh từ đầu năm 2007 đến nay.

Trong tiệm café, chúng tôi và kỹ sư Đại tranh thủ trao đổi những ư kiến, quan điểm của ḿnh về dân chủ và một số vấn đề nổi cộm, nóng hổi của phong trào dân chủ trong nước vừa diễn ra trong thời gian hiện nay. Tôi và một số anh em vẫn đang xoay quanh vấn đề đấu tranh cho cá nhân người dân oan thấp cổ bé họng bị cướp đât, mất nhà, mất quyền lợi, bị coi thường rẻ rúm và không được tôn trọng dù họ là tầng lớp người lao động, dân nghèo trong xă hội…

Tóm lại tựu trung là mất quyền làm người, bị xâm phạm quyền công dân mà không được luật pháp bảo vệ, hay thực chất là mất Nhân quyền và Dân quyền. Và chúng tôi c̣n thảo luận cả những vấn đề lớn lao như về lănh hải biển đảo, lănh thổ biên giới trên bộ; vấn đề tài nguyên khai thác khoáng sản như bô-xit ở Tây Nguyên v.v… Việc phong trào dân chủ hiện nay ít đề cập bảo vệ quyền cá nhân cụ thể của từng con người, vậy phong trào có đi khập khiễng một chân hay không ?  Theo tôi, đấu tranh với những vấn đề của đất nước phải song song cùng việc bảo vệ quyền lợi từng cá nhân người dân, và hiện nay vấn đề dân oan không phải chỉ là một hai trường hợp cụ thể nữa mà số dân oan đă lên tới không chỉ hàng chục, mà đă nhiều hơn hàng trăm, hàng ngh́n đồng bào… Việc họ là nạn nhân không phải của những quan chức cụ thể mà họ là nạn nhân của chế độ do độc đảng, độc tài chuyên quyền gây nên. Một chính quyền vẫn thường nêu khẩu hiệu ra rả đêm ngày nào là : “của dân, do dân, v́ dân” nhưng thật ra không v́ dân chút nào, bởi v́ chính quyền này đâu có phải là do dân bầu ra mà các quan chức này được đảng cử để cai trị toàn xă hội. Nên người dân oan đi kiện tới hàng mấy chục năm nhưng vẫn không được giải quyết ǵ. V́ chế độ do một đảng cầm quyền th́ không có ai giám sát việc làm sai của cán bộ do đảng cử ra, khi mà tự do ngôn luận bị cấm đoán, dân chủ bị đàn áp. Hiện nay ai đấu tranh cho người dân oan khi phong trào dân chủ hiện nay h́nh như đă “quên” họ… Từ những việc đấu tranh, bảo vệ quyền lợi cho từng người dân cụ thể đến những phong trào đấu tranh bảo vệ toàn vẹn lănh thổ đất nước, chúng ta có đẩy mạnh song song th́ mới lôi cuốn được toàn dân tham gia phong trào đấu tranh cho dân chủ, tự do, nhân quyền, dân quyền, chống áp bức bất công đ̣i công lư và công bằng xă hội thật sôi nổi rộng khắp…

 

 

Trong câu chuyện bên bàn nước, tôi đă kể cho Đại nghe : “ Có hôm tôi ngồi ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng - Hà Nội cùng bà con nông dân các tỉnh giương biểu ngữ chống tham nhũng, có những người Hà Nội ăn mặc đẹp, má phấn môi son đi qua, họ nh́n những người nông dân lam lũ th́ có vẻ khinh thường có bà nói : “có mà kiện giời, con kiến nó kiện củ khoai”…”. Tôi nghe được như vậy, có trả lời họ : “Chính các bà phải cám ơn những người nông dân lam lũ này, v́ nhờ có sự đấu tranh của họ mà các bà mới được ngủ yên lành, được tạm b́nh yên để làm ăn, buôn bán làm giàu. Họ là những người nông dân từ tỉnh xa lên thủ đô mà c̣n không chịu sống “quỳ gối”. Nếu không có họ, với tinh thần đấu tranh không khuất phục cường trấn áp, ỷ bạo quyền cướp ruộng đất của họ th́ quyền lợi của người dân ai bảo vệ cho đây ?  Nếu không có họ th́ bộ máy công quyền c̣n lộng hành đến đâu không biết nữa ? ”. Ngay sau đó chỉ vài ngày th́ chính những bà “má phấn môi son” Hà Nội cũng đă phải xuống đường đấu tranh khá quyết liệt, đó chính là cuộc đấu tranh sôi sục của hơn 500 chị em tiểu thương chợ Hàng Da, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội năm 2008 với chính quyền TP và với chính phủ trung ương để đ̣i thực hiện minh bạch, công bằng cho quyền lợi trong kinh doanh của chị em khi khu chợ lâu đời này bị phá rỡ để xây ngôi chợ mới.

Đấu tranh cho quyền lợi của người dân cũng đồng thời phải bảo vệ họ khỏi bị truy bức của chế độ chụp mũ cho họ là đi theo “phản động” nói xấu nhà nước, chống “chế độ XHCN tươi đẹp đầy ưu việt”…vv… Vấn đề này cũng rất quan trọng, v́ có những người dân khi được anh em trong phong trào dân chủ giúp đỡ nhưng sau lại bị công an cộng sản truy bắt, tù đày làm họ rất sợ phong trào dân chủ và làm hiểu sai bản chất cao cả, ngời sáng của sự nghiệp đấu tranh dân chủ hoá đất nước, như câu thơ của cụ Nguyễn Du đă nói “Yêu nhau như thế bằng mười phụ nhau”.

Chúng tôi và Đại cũng có xoay quanh vấn đề về nhà báo Trần Khải Thanh Thủy, bạn Đại cho biết : “Khi nghe tin chị Thủy bị nạn tù đày và được biết có người trên Mạng muốn h́nh thành quỹ kêu gọi quyên góp tiền để thuê luật sư bào chữa cho chị Thủy, nên em đă chuẩn bị 10 triệu đồng tiền Việt Nam để ủng hộ chị Thủy…”. Kỹ sư Đại cho biết thêm : “Nhưng hôm nay có mặt tại Hà Nội, em đă nghe mọi người nói chuyện thật v́ thế nên em đă quyết định rút lại ư kiến góp tiền ủng hộ Thủy”. Đại bảo : “số tiền 10 triệu đồng này lớn đấy chứ, nhưng em không tiếc bằng em lại nghe được một sự thực về một người tranh đấu dân chủ không như em đă được nghe báo Mạng tuyên truyền”. Tôi có nói với Đại : “Tôi vừa được một bạn trong Nam cho hay trang mạng Vietland có đưa tin tôi và nhóm anh Toàn mâu thuẫn với Thanh Thủy và đánh nhau tranh ăn với Thủy !!!???”. Tôi có trả lời bạn đó : “Tôi chưa đọc báo đó, nên tôi không biết được tin ǵ và nếu có th́ tôi sẽ trả lời ngay với họ là : “Hồi tháng 7-2006, khi Trần Khải Thanh Thủy đến nhà anh Nguyễn Khắc Toàn để nhận 100 đôla Úc do một Việt kiều tặng nhờ anh Toàn và Bạch Ngọc Dương chuyển giúp tận tay. Đây là lần đầu tiên Thủy gặp nhau tại nhà anh Toàn, lúc đó có cả Bạch Ngọc Dương t́nh cờ cũng có mặt nên được chứng kiến toàn bộ từ đầu đến cuối. Tôi có nhớ chính anh Toàn có giới thiệu tôi với Thủy và anh Nguyễn Khắc Toàn bảo tôi : “Phải học tập cô Thủy này, cô Thủy là một nữ nhà báo đấu tranh rất là tốt, hiên ngang, dũng cảm, chửi ông Hồ Chí Minh rất ghê, chẳng sợ ǵ công an cả…” . Tôi có trả lời thẳng anh Toàn ngay rằng : “Mỗi người có một phương pháp đấu tranh và tôi sẽ đi theo con đường đấu tranh v́ con người chứ tôi không theo con đường chửi rủa ”. Lúc đó tôi nghĩ có lẽ mọi người chưa hiểu sự thật lắm như ngay sau đó và như bây giờ, chính cả anh Toàn cũng vậy. C̣n riêng tôi có may mắn là trong thời gian khiếu kiện do việc của gia đ́nh ḿnh bị trù dập quá oan sai tại số trụ sở tiếp dân số 1 Mai Xuân Thưởng từ rất sớm nên biết khá rơ mọi diễn biến phức tạp ở “vườn hoa dân oan” nơi đây trước mọi người và trước dư luận, có thế thôi.

Trong lúc chờ đợi thêm một số an hem khác và nhà văn Hoàng Tiến đến dự, tôi cũng trao đổi với một số người về việc nâng cao dân trí, về vấn đề dân chủ, nhân quyền, t́m hiểu và quảng bá tá liệu dân chủ để người dân nâng cao hiểu biết về dân chủ, về quyền con người, cũng như tại sao phải đấu tranh dân chủ hay dân chủ chỉ là đấu tranh chửi nhau. Việc đấu tranh như phương pháp của Thanh Thủy tôi không đồng t́nh, phương pháp này có thu hút tập trung được người dân trong phong trào đấu tranh không th́ chính thực tế cuộc sống và quần chúng là người trả lời cho chúng ta câu hỏi chính xác nhất. Tôi cũng đọc cho kỹ sư Đại nghe câu nói của cố Tổng thống Hoa Kỳ- ông Thomas Jefferson : “Tôi đă luôn nghĩ rằng sẽ được kính trọng và lợi ích nhiều hơn khi làm một người mẫu mực hơn là bắt chước gương xấu” trong bài :“Tṛ đàn áp chỉ đẩy mạnh phong trào dân chủ” của một thành viên đảng Việt Tân là anh Trần Đan Tâm có email:  Buungocson@aol.com gửi vào hộp thư của tôi ngày 15-11-2009.

 

 

Vấn đề này trong một cuộc nói chuyện với các em sinh viên, nhân dịp các em thành lập “Tổ biển Đông của nhóm sinh viên Hoàng Sa- Trường Sa” sau cuộc biểu t́nh ở đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội cuối năm 2007, các em cũng đă thắc mắc với tôi về việc đấu tranh dân chủ hay là các cuộc căi vă chửi nhau. Tôi trả lời các em : “Quan điểm của tôi là chúng ta đấu tranh bảo vệ nhân quyền, bảo vệ toàn vẹn lănh thổ đất nước, c̣n có người nói khi anh không c̣n lư lẽ ǵ th́ anh mới chửi bậy”.

Và trong buổi nói chuyện với các em sinh viên hôm đó khi tôi có nói về người cộng sản th́ một sinh viên an ninh cự lại tôi và bảo : “Tại sao chị lại nhắc đến 2 chữ cộng sản”. Tôi hỏi : “Mục tiêu của cộng sản họ đề ra có đẹp không, đẹp đấy chứ, nào là phấn đấu cho một xă hội không có người bóc lột người, xă hội không c̣n giai cấp, áp bức bất công vĩnh viễn không c̣n…”. V́ cái mục tiêu đẹp đẽ hấp dẫn trên lư thuyết như vậy mà Cha ông tôi cũng như bao lớp người khác đă phấn đấu lao tâm khổ tứ, tốn bao công sức mồ hôi, và đổ cả máu xương rất nhiều mong muốn người dân thực sự được hạnh phúc, tự do, dân chủ, nhân quyền, được b́nh đẳng…nhưng thực chất thể chế cộng sản ngày hôm nay như thế nào ?  Xin chỉ nói sơ sơ biết bao nhiêu người nông dân nghèo các tỉnh phải lên Hà Nội nằm, ngồi vạ vật dài cổ ở các chợ lao động, ở ngă tư, ngă năm các giao lộ đông người qua lại… để chờ người đến thuê, đến mua cái sức lao động của ḿnh bán để lấy chút tiền mà sinh sống qua ngày, thật buồn và ảm đảm cho hiện tại và tương lai như thế này quá.

Nói đến đây tôi xin nhắc lại câu chuyện xưa cũ đă lâu có đến hơn 50 năm về trước, Mẹ tôi kể : “Sau ngày 10-10-1954, Hà Nội được “giải phóng” khỏi tay chế độ Pháp thuộc cai trị, mẹ tôi lúc ấy có con nhỏ là chúng tôi, muốn t́m người giúp việc trông con để đi làm - hiện nay gọi là Ôsin – th́ rất khó v́ người họ trông giúp th́ họ bảo : “Bây giờ là thời dân chủ, thời XHCN không có cảnh người bóc lột người nữa rồi”. Mặc dù lúc đó mẹ tôi phải trả tiền thuê trông trẻ cho cô giúp việc này một tháng tương đương một chỉ vàng. V́ sau khi trông chúng tôi có đúng một tháng th́ cô trông trẻ nghỉ luôn việc. Mẹ tôi hỏi, sao không trông tiếp th́ cô nói : “Cháu chỉ thích mua một chỉ vàng mà bây giờ mợ trả đủ tiền rồi, cháu về thôi, không trông trẻ nhỏ giúp mợ đâu, ở quê nói không phải làm thuê cho mợ nữa, về nhà đi làm hợp tác xă nông nghiệp theo đường lối mới của đảng thôi”.

Vậy mà bây giờ th́ sao, có ông nguyên tổng bí thư đảng CSVN từng tuyên bố : “đảng viên không biết làm giàu là đảng viên kém” . Vậy xă hội hiện nay ai làm giàu được nếu không là quan chức có chức quyền của đảng CS, hay những kẻ buôn lậu hàng quốc cấm… c̣n dân nghèo hai bàn tay trắng th́ chỉ có làm giàu bằng sức lao động của ḿnh thôi. Mà sống bằng cái đó th́ ráo mồ hôi là hết tiền luôn. Mẹ tôi kể tiếp : Bà bác quen anh mẹ tôi là vợ  một quan chức cao cấp của đảng CSVN đă nghỉ hưu lâu, than thở: “Thời buổi bây giờ nó đảo ngược ṿng tṛn. Trước đây nhà bác có cửa hàng rất to ở phố Hàng Đường gần chợ Đồng Xuân – trung tâm Hà Nội, đi theo ông Hồ Chí Minh làm cách mạng cộng sản để mong được giải phóng dân tộc, giành độc lập cho nước nhà. Khi năm 1954 ḥa b́nh lập lại miền bắc, được về lại Hà Nội được các ông nhà nước vận động, nào là học tập cải tạo công thương nghiệp tư bản tư doanh, xóa bỏ bóc lột, tập thể hóa vào hợp tác xă, thế là nhường nhà to để trèo lên tận tầng 3 khu tập thể ở một pḥng nhỏ mà gần chục người chen chúc để tồn tại sinh sống. Đến bây giờ mới thấy cán bộ ngày nay nhà nó c̣n có hết vi la này, biệt thự kia. Nó tuổi vào hàng con cháu, đến thăm ḿnh là cấp trên vậy nó c̣n bảo “nhà cụ không bằng cái bếp nhà nó…”.  Lương họ được bao nhiêu, mà sao nhà họ to thế, họ nhiều nhà thế…, họ dụ dân nhường cơm sẻ nhà để bây giờ dân nghèo phải đứng đường…

Vậy c̣n người cộng sản bây giờ thời đại mở cửa hội nhập th́ như thế nào nhỉ ?  Nói đến đây tôi và các bạn Cao Đại, Thanh Tùng, Trung Lĩnh …c̣n được nhà báo Nguyễn Khắc Toàn chỉ cho xem nh́n tận mắt cái khách sạn 12 tầng chen ngay sau căn Nhà thờ nhỏ cạnh nhà Hát lớn Thành phố và cũng cách nhà anh có mấy bước chân thôi v́ cùng trong phường Tràng Tiền. Nguyên gốc cơ sở tôn giáo này từ ngày tiếp quản thủ đô từ tay người Pháp hồi năm 1954 bị chính quyền Việt Minh của đảng CSVN tịch thu đă biến nó thành cơ quan nhà nước về văn hoá, và nay căn giữa chính của Nhà thờ này th́ bị biến thành Nhà xuất bản âm nhạc thuộc quyền quản lư sở văn hoá Hà Nội. Dăy nhà 2 bên hông của Nhà thờ này th́ họ sửa sang nâng cấp cho tư nhân thuê bán hàng hải sản, đặc sản, cửa hàng café giải khát…phục vụ thực khách giàu sang v́ thế đă xâm phạm nặng nề quanh cảnh tôn nghiêm của địa điểm khá nhạy cảm này. C̣n khoảnh đất phía sau nhà thờ này chúng tôi được người dân phường này cho biết đă được phù phép biến thành khách sạn tư nhân 12 tầng nói trên mà nay là sở hữu của ông chủ tịch quận Hoàn Kiếm, Hà Nội và công tŕnh đang trong giai đoạn gấp rút hoàn thiện để đưa vào khinh doanh khai thác nay mai. Ông quận trưởng chính quyền cộng sản thành phố này là Hoàng Công Khôi đương kim chủ tịch, ông ta vốn có rất nhiều nhà + đất mà trước đây ông nguyên là trung tá, sau là thượng tá quận trưởng công an Hoàn Kiếm, Hà Nội. Từ trường hợp này mà suy rộng ra, nên tôi nghĩ chả trách đảng CSVN họ kiên quyết giữ thật lâu, thật vững để kiên định con đường xây dựng nền kinh tế thị trường theo định hướng XHCN là phải rồi c̣n ǵ nữa !!!

Sau cuộc nói chuyện với sinh viên, về sau này các em cho tôi hay có ư kiến phản đối tôi ồn ào trên diễn đàn Hoangsa.org là tôi theo bọn “phản động” nói xấu chế độ XHCN, nói xấu đảng và nhà nước… Nhưng phần lớn những em đă nói chuyện cùng tôi hôm đó th́ đều vui vẻ nói với tôi : “cái cậu sinh viên mà chụp mũ tôi là người của an ninh Việt Nam, nhưng chúng em không tin v́ hôm đó họ có nói lại được ǵ với chị đâu”. Các em c̣n cho hay, cũng sau buổi chị em ḿnh nói chuyện đó th́ sau này họ phá liên tục không cho tập trung nữa v́ rất sợ tư tưởng tự do dân chủ, nhân quyền như ánh sáng lan tỏa đến làm cho các em hiểu biết nhiều ra th́ nguy hiểm biết nhường nào.

Cuộc trao đổi của chúng tôi về dân chủ, về xă hội công dân diễn ra rất thú vị và ấn tượng khó quên, v́ sau đó chúng tôi được hay anh Toàn sang tận nhà mời cụ dự bữa cơm thân mật, nhưng cụ bà Lê Hồng Ngọc nói không sang dự được với chúng tôi, nhưng lại mời tất cả anh chị em chúng tôi qua nhà, bởi v́ đúng hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 90 tuổi ta của cố Tổng thư kư Hoàng Minh Chính. Và cuộc họp mặt một số anh chị em dân chủ tăng thêm phần trang trọng v́ lúc này nhà văn Hoàng Tiến cũng đă không quản đường sá xa xôi, tuổi cao trời giá lạnh đến với các em, các cháu trong phong trào đấu tranh. Chúng tôi không có tham vọng mời được tất cả đầy đủ anh chị em dân chủ Hà Nội và các tỉnh cả trong Nam lẫn ngoài Bắc bởi không bao giờ có thể thực hiện nổi điều mơ ước nhỏ nhoi này với hệ thống của bộ máy an ninh toàn trị. Nhưng hôm nay điều bất ngờ là chúng tôi hẹn nhau cùng dự bữa cơm thân mật để mừng đón kỹ sư Nguyễn Đăng Cao Đại, một trí thức, một doanh nhân trẻ khá thành đạt tự nguyện tham gia đội ngũ sẽ sát cánh cùng với anh em chúng tôi bắt đầu từ đây, có thế thôi.

Hôm thứ sáu ngày 13/11/2009 kỹ sư Đại bay từ TP Sài G̣n ra đây th́ đă báo tin cho anh Toàn biết nơi khách sạn ḿnh đang tạm trú ở trên phố Thuốc Bắc thuộc khu phố cổ trong ḷng 36 phố phường của Hà Nội. Sáng hôm sau Đại mời anh Toàn đi ăn sáng và có luôn cả Lê Thanh Tùng từ Sóc Sơn sang dự cùng, điểm tâm xong, 3 người đi uống trà và café tại phố Bát Đàn. Ấy thế mà đă có 3 nhân viên anh ninh Hà Nội ngồi kèm sát bên cạnh, họ cũng dùng trà nước như mọi khách hàng khác nhưng cốt để nghe ngóng mọi nội dung trao đổi của anh em và các động tĩnh khác. Qua chuyện tṛ họ chỉ thấy 3 người nói với nhau về đề tài dân chủ, nhân quyền, cuộc sống tự do, các vấn nạn bất công trong xă hội hiện tại, những kỷ niệm trong giai đoạn bị bắt bớ tù đầy của anh Toàn trước kia…vv…. Thế mới biết bộ máy ḱm kẹp của lực lượng an ninh do nhà nước cực quyền này nuôi dưỡng tốn kém ngân quỹ của xă hội, của nhân dân và đất nước để phục vụ duy nhất mục đích độc quyền lănh đạo nó khổng lồ, chặt chẽ, ghê gớm đến mức nào ???....

Tại nhà cụ bà Lê Hồng Ngọc, đoàn anh chị em chúng tôi do nhà văn Hoàng Tiến dẫn đầu đă thắp hương và mặc niệm tưởng nhớ cụ Hoàng Minh Chính, cây đại thụ trong phong trào dân chủ Việt Nam. Chúng tôi thấy Cụ bà Hồng Ngọc khấn lầm rầm nhưng ai cũng nghe rơ mồn một : “Ông ơi hôm nay có ông Hoàng Tiến và các cháu đến thắp hương nhân ngày sinh nhật của ông. Ông hăy phù hộ cho anh em và phong trào dân chủ lớn mạnh nhớ !!!”. Trên bàn thờ, cụ Chính như nở một nụ cười tin tưởng phong trào tranh đấu sẽ tiếp tục tiến bước vững chắc. Và để động viên mọi người, cụ như hiện về nên nén hương thơm lúc đó trong pḥng kín nhưng cây hương khẽ lay động. Chúng tôi cũng khấn cụ rằng : “Xin cụ hăy yên tâm v́ dân chủ là khát vọng của ngàn đời, nên ngọn lửa đấu tranh của phong trào không thể bị dập tắt. Ngày hôm nay đứng trước ban thờ cụ, cùng khấn cụ đă có thêm gương mặt mới của một bạn trẻ sinh đúng năm 1975, là một trí thức trẻ nối tiếp cụ và các cụ khác như các cụ lăo thành cộng sản tiến bộ : Trần Độ, Nguyễn Hộ, Nguyễn Văn Trấn, Hồ Hiếu, Hoàng Hữu Nhân, Trần Xuân Bách, Đặng Quốc Bảo, Lê Hồng Hà…vv… mong muốn đóng góp sức ḿnh cho phong trào, mong muốn đất nước được tiến lên đến thắng lợi hoàn toàn !!!”.

Sau đó chúng tôi được cụ bà Lê Hồng Ngọc mời nước và chúng tôi lại xoay quanh chủ đề đấu tranh dân chủ trong t́nh h́nh hiện nay. Câu chuyện có lẽ không dứt ra được, măi đến chiều lúc gần 16 giờ hơn, nhà văn Hoàng Tiến tuyên bố nghỉ chúng tôi mới tạm dừng buổi gặp gỡ thú vị trong tiếc nuối do thời gian gặp giao lưu chưa dài. Sau đó nhà báo Nguyễn Khắc Toàn dùng xe máy chở Đại đi loanh quanh trong thành phố giải quyết một số việc riêng tư rồi tiếp nữa anh đă đưa người kỹ sư trẻ ra sân bay trở về Sài G̣n ngay trong đêm. Anh Lê Thanh Tùng cũng cùng tham gia đưa tiễn bạn trí thức trẻ mới gia nhập hàng ngũ chúng tôi khi đón Thanh Tùng tại nhà bên Phố Chợ, thị trấn Sóc Sơn cách phi trường chỉ hơn 6 km. Điều kỳ diệu mà ai ai cung thấy ngay trong cuộc gặp mặt trong mấy giờ đồng hồ là không hề có một khó khăn trục trặc ǵ xảy ra. Cụ bà Hồng Ngọc vui lắm và tất cả chúng tôi lấy làm hài ḷng v́ đây quả thật là một sự kiện hiếm hoi trong mấy năm qua. Cuộc gặp mặt này đă để lại bao ấn tượng sâu sắc, thật đẹp đẽ làm mọi người phấn chấn lạc quan hẳn lên vững tin hơn cho tương lai tươi sáng của dân tộc và đất nước nhất định sẽ đến không c̣n xa xôi nữa.

 

Nữ nhà báo, Thư kư Tập san Tự Do Dân Chủ

Dương Thị Xuân tường thuật tại Hà Nội ngày 16- 18/11/2009

Email : hanoihoabinhxanh@yahoo.com


<< trở về đầu trang >>
free counters