Nhà cầm quyền Hà Nội muốn ai thay thế Đức Tổng Giuse Ngô Quang Kiệt
Giêrađô Thái Đồng
TGM Giuse Ngô Quang Kiệt |
Mặc dù chưa có tin tức chính thức về việc Đức Tổng Giám Mục (TGM) Giuse Ngô Quang Kiệt sẽ bị chuyển đổi khỏi Tổng Giáo Phận Hà Nội theo quyết ư của nhà cầm quyền cộng sản, nhưng những động thái của chính quyền, nhất là trong cuộc họp giao ban báo chí tại Hà Nội hôm qua, 6/4/2010, đă buộc nhiều người phải suy nghĩ nghiêm túc về vấn đề ai sẽ là ứng cử viên mà các ông ngồi ở Ba Đ́nh muốn có cho chức vụ TGM Hà Nội lúc này.
Hiển nhiên là chính quyền cộng sản Hà Nội sẽ chỉ chấp nhận những vị giám mục nào mà họ chắc chắn “nắm” được.
Có thể nghĩ đến một số “khả năng” đang được chính quyền Hà Nội tính toán liên quan đến các ứng cử viên mà họ muốn có để thay chỗ Đức TGM Ngô Quang Kiệt:
(1) Hoặc ứng cử viên đó sẽ phải là một người luôn luôn có lập trường thân với chính quyền (đồng nghĩa với việc vị này không thể đồng hành với những người nghèo và những người bị áp bức vốn đang ngày càng gia tăng trong xă hội).
Thế mà chẳng có ǵ bảo đảm với nhà cầm quyền Hà Nội là vị này sẽ đủ “bản lănh” giữ vững lập trường thân với chính quyền trước sức ép của hàng giáo sỹ và đông đảo giáo dân Hà Nội. Đang khi đó, nhà cầm quyền Hà Nội không dám mạo hiểm chấp nhận một ứng cử viên có khả năng trong tương lai sẽ chọn lập trường đứng về phía dân nghèo như Đức TGM Ngô Quang Kiệt hiện nay. Chắc chắn họ không đ̣i trục xuất Đức TGM đương nhiệm bằng mọi giá. V́ thế, nếu ứng cử viên thay chỗ Đức TGM Ngô Quang Kiệt chỉ đơn giản thỏa măn điều kiện “đă từng luôn có lập trường thân với chính quyền”, th́ có lẽ nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội sẽ phải “cân nhắc” rất nhiều chứ không dễ dàng chấp nhận. Mà như thế th́ chuyện sắp xếp cho xong việc này rồi mới đón Đức Giáo Hoàng (nếu có) sẽ khiến cho ư muốn tổ chức được cuộc viếng thăm Việt Nam của Đức Giáo Hoàng sẽ trở thành chuyện không tưởng.
(2) Hoặc ứng cử viên đó sẽ phải là một người có thể bị mua chuộc bởi tiền bạc, quyền hành hay lạc thú. Nhưng kiếm đâu ra một ứng cử viên như thế trong hàng giám mục Việt Nam hiện nay chứ?
(3) Hoặc ứng cử viên đó sẽ phải là một người mà công an đang nắm trong tay một số “hồ sơ đen” liên quan đến chính bản thân vị ấy hay đến những người thân tín của vị ấy; vị này sẽ có thể nhân danh việc bảo vệ Giáo Hội khỏi những tai tiếng xấu xa để giữ một lập trường có lợi cho chính quyền và bất lợi cho công cuộc t́m kiếm công lư cho dân nghèo. Khi đó, mọi người sẽ “không nỡ trách” do nghĩ rằng vị ấy đang “hy sinh” chịu mang tiếng xấu v́ ích lợi của toàn Hội Thánh.
Nếu t́m được một ứng cử viên đáp ứng được “tiêu chuẩn” thứ ba này, chắc chắn chính quyền Hà Nội sẽ trải thảm đỏ đón vị ấy về làm TGM Hà Nội ngay, và việc chuẩn bị đón Đức Giáo Hoàng viếng thăm Việt Nam (nếu có) sẽ có thể tiến hành ngay tức khắc để đảm bảo “tiến độ” mà nhiều người trong hàng lănh đạo Giáo Hội đang mong muốn.
Nhưng kinh nghiệm hiện nay về cách giải quyết các trường hợp sai trái trong Hội Thánh theo hướng “im lặng để bảo vệ danh tiếng Giáo Hội” có lẽ cũng đủ mạnh để ngăn cản Hội Thánh chấp nhận giải pháp thứ ba này. V́ thế, các cuộc vận động hành lang mà nhà cầm quyền Hà Nội đang thực hiện chắc chắn phải hết sức tinh quái, mưu mô và xảo quyệt.
Mà mấy món này th́ họ “kinh nghiệm đầy ḿnh”.
Ngày 7/4/2010
Giêrađô Thái Đồng