Việt Nam đang vào Xuân hay lập Đông?
											
											T́nh h́nh những ngày đầu 2010 này có 
											vẻ như rất cần được đặt cho một cái 
											tên, ‘tháng tang tóc’ chẳng hạn? Ai 
											từng ghé vào trang BBC Vietnamese 
											mấy hôm trước có thấy cái ‘mặt tiền’ 
											trang mạng này toàn là những tin tức 
											chẳng tốt lành chắc cũng sẽ phải 
											đồng t́nh với ư nghĩ này.
											Hai bản tin nổi bật nhất đập vào mắt 
											người xem cũng chính là hai tai họa 
											lớn mà nhà cầm quyền VN vừa giáng 
											xuống hai tôn giáo lớn nhất nước 
											Phật giáo và Công giáo c̣n đang làm 
											‘nóng’ dư luận. Bao quanh nó là 
											những ‘vệ tinh buồn’ khác là vụ xử 
											Ls.Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, 
											Lê Thăng Long và Nguyễn Tiến Trung 
											bị cả thế giới lên án, bị bức cung… 
											lại vừa thêm một người đấu tranh đ̣i 
											đa đảng khác là ông Nguyễn Bá Đăng 
											phải vào tù có vẻ như nhà nước đang 
											lo cho qua tết các quan ṭa khỏi bị 
											thất nghiệp? B́a phải là các bản tin 
											về quan tham ô hối lộ, một ‘nữ dân 
											oan’ phải ra ṭa v́ tội định tự 
											thiêu trước tư dinh thủ tướng Dũng 
											do bất công về đất đai v.v…
											
												
Nói chung là khác xa với kiểu đưa 
											tin lúc nào cũng ‘phấn khởi hồ hởi’ 
											của báo chí trong nước, BBC hôm 25/1 
											đă tŕnh cho mọi người thấy cả một 
											bầu trời u ám đang bao phủ lấy đất 
											nước VN.
											
											Nếu như cái ‘mặt tiền’ trang BBC c̣n 
											có đủ chỗ chứa cho các bức xúc khác 
											như về giáo dục, nạn mua quan bán 
											chức, t́nh trạng phụ nữ VN bị mua 
											bán sự xuống cấp của các giá trị đạo 
											đức, nạn vô cảm giữa người với người 
											điển h́nh qua vụ 
											
											
											‘chó dữ cắn chết người’’
											v.v… họ đă vẽ nên một bức tranh toàn 
											cảnh khá chính xác về một nước VN 
											vào tháng đầu năm 2010 này không 
											phải là mùa Xuân, mà lại là một mùa 
											Đông hết sức ảm đạm.
											
											Tuy nhiên, ngay cả khi có được bức 
											tranh như vậy nó cũng mới chỉ phản 
											ánh được những cái ‘mặt nổi’.
											
											Suốt tháng qua chuyện các vị trí 
											thức chủ nhân trang 
											bauxitevietnam.info nhất là giáo sư 
											Huệ Chi bị công an hành tội, bị 
											‘mượn đểu’ ổ cứng máy tính, bị ‘mời 
											đểu’ đến đồn làm việc, rồi chuyện 
											các cha nhà Ḍng Chúa Cứu Thế 38 Kỳ 
											Đồng Sàig̣n bị UBND Quận 3 ‘hỏi thăm 
											sức khỏe’ v́ liên quan đến trang 
											dcctvn.net. Chuyện hai trang web này 
											cùng nhiều trang tiếng Việt hải 
											ngoại khác đă bị đánh phá khiến phải 
											‘sống dở chết dở’ ra sao mọi người 
											đều đă biết v.v… tất cả những việc 
											này cho thấy đang c̣n vô khối những 
											cơn sóng ngầm ‘dữ dằn’ hoành hành 
											khắp nơi, sẵn sàng chà đạp các quyền 
											tự do căn bản của người dân. Đáng 
											nói là những hành vi bẩn thỉu này 
											lại được nhà cầm quyền VN thi hành 
											nhân danh ‘pháp luật’!!!
											
											Tai họa liền kề tai ương …
											Ở bản tin thứ nhất
											
											
											
											‘Thiền sư Nhất Hạnh nói về vụ Bát 
											Nhă’ ông gọi vụ này là "Pháp 
											nạn của Phật giáo Việt Nam trong 
											những thập niên đầu của thế kỷ 21", 
											một "công án" v́ có liên quan đến 
											các chủ mưu “công an, Giáo hội 
											Phật giáo Việt Nam và Ban Tôn 
											giáo Chính phủ” cùng nhiều câu 
											hỏi gây ‘nhức nhối’ cho người đọc: 
											"Tại sao ḿnh chỉ muốn tu thôi mà 
											người ta không cho ḿnh tu?"; "Tại 
											sao phải giải tán cho được Bát Nhă 
											dù phải áp dụng những biện pháp như 
											thuê côn đồ, vu khống, lừa gạt, đánh 
											đập, đe dọa?" và tại sao nhà cầm 
											quyền phải dùng đến "những thủ đoạn 
											gian trá, thấp hèn, trái với lương 
											tâm con người" vào mục đích triệt hạ 
											các tăng ni Bát Nhă không khác ǵ 
											cách quân đầu gấu xử sự với nhau? 
											tại sao và tại sao… hàng trăm nạn 
											nhân trong cuộc cũng không ai hiểu 
											nổi ngay cả khi nó đă trôi qua gần 
											nửa năm kể từ cuối tháng 8/09 ???
											Tuy nhiên, điều đáng lo hơn cả vẫn 
											là câu hỏi "tại sao ta lại chịu áp 
											lực của Trung Quốc để đàn áp và tiêu 
											hủy ngay một nguồn sinh lực quư báu 
											của ta?" Là một nhà sư tên tuổi trên 
											thế giới, một khi đă nói ra điều này 
											hẳn ông đă cân nhắc nó rất kỹ lưỡng 
											và hẳn đă có đủ bằng chứng.
											
											Câu hỏi đang được nhà sư đặt ra cho 
											chế độ Csvn khiến chúng ta không 
											khỏi không nhớ lại chuyện một Lê 
											Chiêu Thống từng ‘cơng rắn cắn gà 
											nhà’ hơn hai thế kỷ trước. Nếu quả 
											thật tu viện Bát Nhă bị Csvn giải 
											tán theo lệnh của các quan thầy TQ, 
											vụ Bát Nhă nhiều khả năng sẽ trở 
											thành vết nhơ lớn lịch sử đời sau 
											khó thể bỏ qua.
											Bản tin thứ hai là về Vụ Đồng Chiêm, 
											mấy chữ ‘đă giải quyết xong’ chắc là 
											lời của một quan chức nào đó nói với 
											BBC khiến những người có đạo chúng 
											ta nghĩ ǵ?
											Phải chăng đó là việc chính quyền 
											Tp.Hà Nội đă hoàn thành xuất sắc 
											‘chỉ tiêu’ đập tan nát phá Thánh Giá 
											Đồng Chiêm do họ đề ra. Họ đă ‘hạ 
											gục’ biểu tượng tôn giáo đáng kính 
											của không chỉ Đồng Chiêm, của giáo 
											hội công giáo VN mà c̣n là biểu 
											tượng đức tin của hơn 2 tỷ người 
											trên toàn thế giới nhưng đă chẳng 
											gây ra bất cứ hậu quả ‘bất ổn chính 
											trị’ nghiệm trọng nào cho tới giờ 
											phút này?
											
											Nó khiến chúng ta nhớ lại vô số khẩu 
											lệnh “khó khăn nào cũng vượt qua, 
											nhiệm vụ nào cũng hoàn thành” thời 
											bao cấp những năm 80, chỉ có điều 
											‘khó khăn, trở ngại’ trong vụ Đồng 
											Chiêm không phải là kinh tế mà là 
											‘luân thường đạo lư’ thế nhưng nhà 
											cầm quyền Csvn vẫn ‘giải quyết xong’ 
											một cách ‘xuất sắc’!!! Một đất nước 
											được lănh đạo bởi những con người 
											tài hèn đức mọn như thế thử hỏi c̣n 
											tai họa nào lớn hơn cho đất nước?
											Nếu không v́ lư do ‘chỉ tiêu’ nêu 
											trên, lời tuyên bố ‘đă giải quyết 
											xong vụ Đồng Chiêm’ đơn thuần chỉ 
											c̣n là lời reo mừng được thốt lên 
											như một phản xạ tự nhiên khi ai đó 
											thấy ḿnh sắp thoát nạn khỏi những 
											nông nổi do chính họ gây ra. Ở đây 
											đó là sự xúc phạm đến một biểu tượng 
											tôn giáo thiêng liêng của hơn 2 tỷ 
											tín đồ Thiên Chúa Giáo khắp thế 
											giới.
											Chúng ta rất muốn tin hành động xúc 
											phạm này chỉ là một sự ‘lầm lỡ’ do 
											thiếu hiểu biết nhưng khi xem xét 
											lại t́nh tiết vụ việc lại thấy nó 
											hoàn toàn không phải vậy.
											
											Sự ‘ngây ngô dại dột’ trong sự chỉ 
											đạo của ai đó cho vác bom ḿn búa tạ 
											đi đập Thánh Giá Đồng Chiêm giữa đêm 
											khuya như muốn để tránh khỏi mọi rủi 
											ro, nhưng lại gây ra thương tích 
											nghiêm trọng cho ít nhất là 2 nữ 
											giáo dân không tấc sắt trong tay 
											chẳng đáng ǵ so với một đội quân 
											hùng hổ vài trăm người, đă thế c̣n 
											để vung văi lại hiện trường vũ khí 
											đủ loại có cả cái chưa dùng mà họ 
											nào có thua trận đâu để bảo là do 
											vội tháo chạy?
											
											Tất cả những điều này khiến chúng ta 
											không c̣n cách hiểu nào khác hơn là 
											vụ triệt hạ Thánh giá Đồng Chiêm đă 
											được các quan chức Tp.Hà Nội thực 
											hiện nó rất có tính toán: chỉ cần 
											muợn danh nghĩa ‘luật pháp quốc gia 
											là thượng tôn’ (nhưng thật ra là mớ 
											‘luật rừng’!) kết tội giáo xứ Đồng 
											Chiêm xây dựng Thánh Giá trái phép 
											ắt phải bị đập bỏ mà không có bất kỳ 
											ngoại lệ nào. Một vụ đập phá nhân 
											danh ‘pháp luật’ như vậy chăc chắn 
											sẽ không có bất cứ ‘đồng chí’ nào dù 
											to đến đâu, dù không ưa kẻ ra lệnh 
											đến đâu cũng chẳng ai dám hó hé bắt 
											bẻ họ.
											
											Làm sao ông chủ tịch Nguyễn Minh 
											Triết không biết hậu quả của hành 
											động này sẽ làm mất mặt ḿnh khi nó 
											xảy ra ngay sau chuyến đi Rome yết 
											kiến Đức giáo hoàng bàn thiết lập 
											quan hệ? Biết chắc chứ nhưng ông 
											cũng đành phải ngậm đắng nuốt cay!
										‘Độc chiêu’ của vụ Đồng Chiêm là ở 
											chỗ Tp.Hà Nội đă cố t́nh không chịu 
											vội triệt hạ cây Thánh Giá từ hồi 
											tháng 3 lúc nó mới được đúc thay cho 
											cây Thánh giá gỗ cũ như bao công 
											tŕnh xây dựng trái phép khác, khi 
											đang c̣n thi công với giàn giáo như 
											tấm h́nh chụp kèm được đăng trên một 
											số báo trong nước.
											
												
Nếu thật sự v́ kỷ cương phép nước và 
											v́ giáo xứ Đồng Chiêm vi phạm pháp 
											luật ắt họ đă phải triệt hạ Thánh 
											Giá Đồng Chiêm từ tháng 3/09. Nhưng 
											v́ Thánh Giá Đồng Chiêm chỉ là cái 
											cớ nên có kẻ đă cố ‘để dành’ nó chờ 
											cho đến sau khi ông chủ tịch Triết 
											sang Rome tay bắt mặt mừng với Đức 
											Giáo Hoàng xong họ mới chịu ra tay.
											
Sự vô luân vô lối của hệ thống luật 
											phát XHCN chính là ở chỗ này. Ngay 
											cả đến ông chủ tịch Triết, ông thủ 
											tướng Dũng mà cũng c̣n bị khoá cả 
											tay lẫn miệng trong các vụ Ṭa Khâm 
											Sứ, Đồng Chiêm th́ thử hỏi công lư 
											với dân đen là cái ‘đinh rỉ’ ǵ? 
											Chẳng trách sao nhà cầm quyền Hà Nội 
											vẫn cứ ngang nhiên muốn bắt bớ, kết 
											tội bất cứ ai họ đều làm được cả.
											
Tựa như ‘con dao hai lưỡi’, luật 
											pháp XHCN vừa có thể uy hiếp dân 
											nhưng lại vừa có thể dùng làm công 
											cụ để nội bộ ‘dằn mặt’ trói buộc 
											nhau khiến bất kỳ ai đă tham gia vào 
											đảng rồi th́ dù có thức tỉnh muốn 
											quay trở về hành xử như những người 
											tử tế họ cũng chẳng được đảng cho 
											phép. Đă lỡ đi với ma rồi th́ đành 
											phải mặc áo giấy suốt đời. Chính các 
											tấn ‘bi kịch’ xảy ra cho cả hai ông 
											Nguyễn Tấn Dũng và Nguyễn Minh Triết 
											ngay sau chuyến yết kiến Giáo hoàng 
											tại Vatican cho thấy thật sự có một 
											lưỡi dao thứ hai như vậy trong luật 
											pháp XHCN của VN.
Nhưng bất kể v́ lư do ǵ mấy chữ ‘đă 
											giải quyết xong’ vụ Đồng Chiêm vẫn 
											khiến những người có đạo chúng ta 
											khi nghe cảm thấy nó hết sức… ‘trâng 
											tráo’!
Canh Dần 2010 sẽ ra sao?
											
Nh́n hiện tại có thể đoán được phần 
											nào tương lai. Với những điều đang 
											xảy ra thời điểm đầu năm này, chúng 
											ta có cơ sở để tin rằng năm Canh Dần 
											2010 sẽ tiếp tục là năm ‘canh cô mồ 
											mả’ đối với người dân trong nước do 
											sẽ sự cai trị ‘dữ dằn’ tựa loài Dần, 
											cọp, hổ mà nhà cầm quyền Csvn sẽ áp 
											đặt lên dân chúng.
Tối hôm 20/1 khi nghe trên VTV nhà 
											cầm quyền tuyên án kết tội Ls.Lê 
											Công Định tội “lật đổ chính quyền 
											bằng đấu tranh bất bạo động” hẳn là 
											nhiều người hiểu biết không khỏi vừa 
											buồn cười vừa cảm thấy hổ thẹn cho 
											lũ quan ṭa. 
Bởi một chính quyền nếu thật sự có 
											thể dễ dàng bị lật đổ bằng phương 
											pháp đấu tranh bất bạo động, chứng 
											tỏ chính quyền ấy đúng là loại ‘sâu 
											dân mọt nước’ rồi c̣n ǵ nên các bị 
											can kia mới chẳng cần phải dùng đến 
											vũ lực, mà chỉ bằng ‘ḷng dân’ cũng 
											đủ làm nên chuyện. Lật đổ một chính 
											quyền như vậy xem ra cũng đáng làm 
											lắm chứ! 
Hơn ai hết, một chính quyền vẫn 
											thường xưng ḿnh là ‘của dân, v́ dân’ 
											há chẳng thấy việc bị ‘ḷng dân’ lật 
											đổ như vậy là ‘đáng tội’ lắm sao?
											
Đấu tranh bất bạo động mà bị kết tội 
											trầm trọng như ṭa án VN chẳng lẽ 
											thánh Grandhi của Ấn Độ, mục sư 
											Luther King của Mỹ những người được 
											cả thế giới nể trọng v́ khai sinh ra 
											và thực hành ‘đấu tranh bất bạo động’ 
											họ cũng đều là quân ‘phản động’ cả 
											ư? 
C̣n nếu nhà cầm quyền VN thật sự sợ 
											bị lật đổ th́ lẽ ra họ càng không 
											nên chuyển tội danh 4 bị can từ 88 
											sang 79, bởi làm thế chẳng khác gieo 
											vào mấy chục triệu cái đầu ‘non nớt’ 
											về chính trị của dân chúng cái khái 
											niệm ‘lật đổ chính quyền’ vốn c̣n 
											rất xa lạ, để rồi dân chúng sẽ thắc 
											mắc hóa ra ‘chính quyền nhân dân’ 
											này cũng đang ‘mắc tội’ hay hại dân 
											hại nước lắm nên mới có người đ̣i 
											lật đổ v.v… thử hỏi c̣n ‘cái dại’ 
											nào to hơn ‘cái dại’ này?
											
Như vậy rơ ràng việc quân sư 
											‘quạt mo’ nào đó đă hiến kế cho đảng 
											ta thay đổi tội danh nhóm Ls.Định từ 
											điều 88 sang điều 79 (mà rốt cuộc 
											cũng chẳng dám tử h́nh ai kể cả Trần 
											Huỳnh Duy Thức phản cung không chịu 
											nhận tội) xem ra hắn rất đáng bị tử 
											h́nh lắm chứ chẳng chơi. Tạo cớ để 
											thiên hạ gieo ‘tiếng ác’ bất lợi tai 
											tiếng cho đảng cầm quyền đích thị 
											hắn mới chính là kẻ đang muốn “lật 
											độ chế độ” chứ chẳng phải Ls.Định, 
											Tiến Trung, Duy Thức hay bất cứ ai 
											khác.
Thật tội nghiệp cho các lănh đạo 
											‘chóp bu’ xứ ta, chỉ v́ muốn độc tài 
											ham quyền lực mà đâm ra ‘mờ mắt’ 
											không c̣n phân biệt nổi đâu là lợi 
											hại, đúng sai khi dùng mấy chữ ‘đấu 
											tranh bất bạo động’ đi kết tội người 
											khác ‘lật đổ chính quyền’?
											
‘Quí vị’ đảng csvn nếu thật sự 
											thương dân, tôn trọng dân hăy ngẫm 
											nghĩ xem người dân chúng tôi nói như 
											thế có ǵ sai?
Mà dường như đất trời cũng chẳng 
											đồng t́nh với vụ xử ‘lật đổ chính 
											quyền’ này. Ngay trước và trong ngày 
											diễn ra phiên xử nhóm Ls.Lê Công 
											Định, một cơn áp thấp nhiệt đới bất 
											ngờ h́nh thành trên vùng biển Trường 
											Sa tràn vào các tỉnh Trung Nam bộ 
											hôm 19/1 khiến cho bầu trời Sàig̣n 
											tháng Giêng này lẽ ra rất nắng nóng 
											bỗng trở nên xám xịt, gió mưa vần vũ 
											suốt hai ngày này, như thể trời đất 
											cũng thương khóc cho 4 bị can và cho 
											cả hơn 80 triệu dân VN.
Hiện tượng thời tiết bất thường đầu 
											năm như vậy diễn ra cùng với t́nh 
											trạng uy hiếp của TQ mỗi lúc lộ liễu 
											hơn ngoài biển Đông như thể là điềm 
											báo trước sẽ có thêm nhiều ‘sóng to 
											gió lớn’ xảy ra trong năm nay.
											
Một cuộc chiến với TQ là điều chẳng 
											ai muốn nhưng với đà căng thẳng leo 
											thang kiểu này xem chừng cũng khó có 
											thể tránh khỏi. Trong cái rủi biết 
											đâu lại có cái may? Một cuộc chiến 
											thật sự nếu xảy ra biết đâu đấy lại 
											là cơ hội giúp VN sớm thoát khỏi cái 
											quĩ đạo độc tài cộng sản TQ.duy nhất 
											c̣n lại trên thế giới.
											
Với sự mở màn tồi tệ của năm 2010 
											như vừa kể trên xem ra sẽ không có 
											nhiều điều sáng sủa đang chờ đợi mọi 
											người phía trước. Các quyền tự do 
											căn bản sẽ tiếp tục bị nhà cầm quyền 
											VN chà đạp, bất công bạo ngược vẫn 
											lộng hành tràn lan. 
Mặc dù vậy chúng ta luôn tin rằng 
											một vật khi đă lên đến đỉnh hoặc rơi 
											xuống đáy nó chẳng thể nào đi xa hơn 
											được nữa. Những sự xấu xa tệ hại mà 
											Csvn gây ra cho các tôn giáo nhất là 
											đạo công giáo chúng ta mấy năm gần 
											đây cùng với không biết bao nhiêu 
											ngàn vụ vi phạm nhân quyền, tham 
											nhũng và bất công tràn lan như đang 
											quá sức chịu đựng với hầu hết nhân 
											sĩ trí thức trong nước và ngay cả 
											trong hàng ngũ đảng Csvn. Chỉ một 
											vài biến động trong quan hệ Hà Nội – 
											Bắc Kinh rất có thể sẽ là điều kiện 
											thuận lợi cho một sự đổi thay nhanh 
											chóng diễn ra. 
Chúng ta cùng chờ xem… cảnh đất nước 
											ảm đạm phải ‘lập Đông’ ngay giữa đầu 
											mùa Xuân của đất trời này c̣n có thể 
											kéo dài trong bao lâu?
	
										
										 
										
										Sàig̣n, 
										28/1/2010  
	
Alf. Hoàng Gia Bảo