VATICAN và VIỆTCỘNG
Ngày 11.12.2009 này, Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch
Nước Việt Cộng sẽ gặp Đức Giáo Hoàng Bênêdictô
16 tại Vatican. Mọi người, nhất là giáo dân Việt
Nam, trong nước cũng như hải ngoại đều muốn biết
những ǵ sẽ được trao đổi giữa Nguyễn Minh Triết
và Vatican. Điều này cũng rất dễ hiểu, v́ giáo
dân là những người lăn lóc giữa đời, có kinh
nghiệm về những sự lừa đảo của Cộng Sản nói
chung, Việt Cộng nói riêng. Trong khi đó th́
Vatican toàn là “những bậc tu tŕ, ḷng dạ ngay
thẳng, dễ tin người.” Sở dĩ giáo dân lo lắng như
vậy là v́ những quyết định, những thỏa thuận
giữa Vatican và Việt Cộng có một tầm ảnh hưởng
lớn lao, trực tiếp đến vận mạng của Giáo Hội
Công Giáo Việt Nam, ngoài ra cũng c̣n ảnh hưởng
mạnh mẽ đến cả vận mệnh Dân Tộc và Đất Nước Việt
Nam. Do đó, mà người Việt Nam nôn nóng muốn biết
những ǵ được bàn căi, được thỏa thuận trong
cuộc gặp gỡ này.
Có thể nói mà không sợ sai lầm rằng, từ năm 1917
đến nay, chưa bao giờ khối Quốc Tế Cộng Sản tôn
trọng những hiệp ước, hiệp định mà họ đă kư kết.
C̣n nói miệng th́ “gió bay” khỏi cần bàn. Không
tuân giữ những ǵ đă cam kết, nhưng Cộng Sản
luôn luôn “đ̣i cho bằng được” đối thủ phải thực
hiện những ǵ HỌ cam kết với chúng. Vatican
chính là con mồi ngon của Việt Cộng, v́ dù sao
cũng là “những nhà tu” phải giữ lời hứa, tuân
hành những ǵ đă cam kết. Sau khi kư kết với
Cộng Sản, những ai lỡ tin tưởng và hy vọng những
cam kết của Việt Cộng trước đó, thường sẽ bị
những gáo nước lạnh tạt vào mặt.
Để được vào WTO, Việt Cộng cũng đă hứa với Hoa
Kỳ những ǵ là nhân quyền, là tự do tôn giáo, tự
do ngôn luận v.v… kể cả cam kết sẽ .. theo Hoa
Kỳ chứ không nghe theo Trung Cộng. Thế là Tổng
Thống Bush, trước khi đến Việt Nam đă tháo gỡ
CPC cho Việt Cộng, để rồi, khi ông bà và đoàn
tùy tùng tham dự các nghi lễ linh đ́nh ở dinh
quốc khách của Việt Cộng, th́ các nhà đấu tranh
dân chủ bị nhốt “kín” trong nhà, thậm chí cửa sổ
cũng bị công an đóng lại. Sự kiện này xảy ra
không đầy 3 cây số nơi Tổng Thống Bush cư ngụ.
“Đức Giáo Hoàng sẽ được phép thăm Việt Nam ngày
gần đây” hoặc “trong năm nay, hay trong năm
tới”, Việt Cộng “đọc” không biết bao nhiêu lần,
nhưng cho đến nay vấn đề này cũng “sẽ được bàn
căi”. Vấn đề thiết lập bang giao giữa Vatican và
Việt Cộng cũng là một miếng mồi Việt Cộng chào
hàng nhiều lần. Cho đến nay th́ những người lạc
quan số một, số hai thế giới cũng không dám
“phấn khởi” khi nghe tin Nguyễn Minh Triết sẽ
gặp Đức Giáo Hoàng sẽ bàn hai chuyện đó.
Một vấn đề coi như “sinh tử” của Giáo Hội Công
Giáo Việt Nam, vấn đề cụ thể mà giáo dân lo ngại
nhất là trong cuộc gặp gỡ này; Vấn đề “ra đi
khỏi Hà Nội của Đức Tổng Giám Mục GiuSe Ngô
Quang Kiệt” sẽ được Việt Cộng Nguyễn Minh Triết
nêu ra, và bằng mọi giá (hứa hăo) miễn sao cho
Vatican phải chấp nhận. Tại sao đây là một vấn
đề sinh tử?
Trước hết, Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt là
vị chủ chăn đầu tiên từ ngày đổi mới, đă dám
thực hiện chức năng “Đấng Chăn Chiên” là đi
trước con chiên. Ngài đă thẳng thắn nói thật,
nói thẳng vào mặt Việt Cộng trực tiếp binh vực
cho Công Lư và Sự Thật. Dám nhận trách nhiệm
thay cho con chiên. Đây là trường hợp hiếm quư,
v́ sau khi Đức Tổng Giám Mục Philipphê Nguyễn
Kim Điền bị Việt Cộng đầu độc chết, đây là lần
đầu tiên một vị Giám Mục đứng lên binh vực cho
Công Lư và Sự Thật, dám nói thẳng với Việt Cộng
là các anh, những cán bộ của Nhà Nước mỗi khi ra
hải ngoại đều làm những chuyện xấu xa như buôn
lậu, ăn cắp v.v… khiến cho bất cứ người VN nào
trong nước ra đi cũng bị người ngoại quốc nghi
ngờ, xoi mói, hạch hỏi. Nghe câu nói này, Việt
Cộng đau lắm, mặc dù chúng đă mở nhiều chiến
dịch xuyên tạc câu nói này của Ngài, vu cho Ngài
phản quốc, mất gốc, nhưng cũng không gột rửa
được “vết thương chí mạng” này. Cũng v́ vậy mà
Chủ tịch Thành phố Hà Nội đă mời đại diện ngoại
giao các nước đến và nói rơ họ sẽ đưa Đức Tổng
Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội, đă gởi
văn thư yêu cầu Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đổi
Đức Tổng Kiệt ra khỏi Hà Nội. Việt Cộng biết rất
rơ ràng rằng Hội Đồng Giám Mục không có quyền
làm điều đó, chỉ có Đức Giáo Hoàng mới có quyền
thuyên chuyển một Giám Mục mà thôi. Nhưng trong
cơn hoảng loạn, khi tự ái Đảng bị xâm phạm,
chúng đă “đánh vơ liều”.
Từ đó đến nay, Việt Cộng đă thực hiện rất nhiều
kế hoạch để làm thế nào Đức Tổng Kiệt phải ra
khỏi Hà Nội chúng mới yên tâm, mới bớt xấu hổ.
Khi các giám mục qua Vatican viếng mộ 2 Thánh
Phê Rô và Phao Lô và gặp Đức Giáo Hoàng (Ad
Alima), VC tung tin sau chuyến đi này Đức TGM
Ngô Quang Kiệt sẽ rời Hà Nội. Khi Đức TGM Giuse
đi nghỉ mấy tuần lễ ở tu viện Châu Sơn, Việt
Cộng và tay sai cũng tung tin Ngài sẽ viện cớ
“sức khỏe” để xin từ chức, bắt buộc từ chức v́
áp lực của chúng.
Trên đây là mặt nổi. Nếu không đưa được Đức Tổng
Giám Mục ra khỏi Hà Nội, Việt Cộng sẽ lo lắng
những buổi cầu nguyện sẽ tái phát, và chắc chắn
sẽ được chuẩn bị chu đáo hơn, và theo suy nghĩ
chủ quan của chúng, một cuộc cách mạng xanh chưa
biết khi nào sẽ bùng nổ ngay tại thủ đô Hà Nội.
Và một khi cái đầu là Hà Nội bị bức tử, toàn thể
thân ḿnh của Đảng sẽ chết. Cũng v́ sợ hăi như
vậy mà Việt Cộng đă đánh dằn mặt các địa điểm
Tam Ṭa, Loan Lư, Vĩnh Long v.v…
Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đang nghĩ ǵ,
làm ǵ trước t́nh thế này?
Sau khi đi Vatican về, có dịp gặp gỡ riêng có,
chung có với các giám mục Việt Nam, có dịp gặp
thẳng Đức Giáo Hoàng hậu quả là ngài phải vào tu
viện tĩnh dưỡng hơn 2 tuần lễ, trong khi ngài là
một trong những giám mục thuộc hạng trẻ, hay
chưa già. Phải chăng đă có áp lực từ các giám
mục Việt Nam, đă có sự khuyến cáo của các cấp
tại Giáo triều đối với thái độ cương quyết làm
phận sự một chủ chăn đích thực?
Thứ 2, Ngài đă không dự Hội nghị thường niên của
Hội Đồng Giám Mục, dù ngài là Tổng Thư Kư Hội
Đồng. V́ ngài cảm thấy cô đơn giữa anh em giám
mục? V́ ngài nghĩ nếu tham dự th́ phải nói ra
những ǵ bổn phận đ̣i hỏi, mà một khi nói ra th́
cũng chẳng được ai nghe, không ai đồng t́nh mà
c̣n gây không khí không thoải mái cho anh em. V́
thế mà Ngài không dự họp. Nhưng không dự năm
này, sang năm thế nào?
Nhân dịp bế mạc kỳ tĩnh tâm các linh mục Tổng
Giáo Phận Hà Nội, Đức TGM Ngô Quang Kiệt đă tiết
lộ, ngài đă làm đơn xin từ chức v́ “lư do sức
khỏe lên Đức Thánh Cha”. Nhưng măi cho đến hôm
nay, đơn của Ngài chưa được cứu xét, hay đúng
hơn, chưa có câu trả lời. Trong khi đó th́ Đức
Hồng Y Đại Diện Ṭa Thánh qua Hà Nội khai mạc
Năm Thánh, đă làm một cử chỉ mà ai “muốn hiểu
sao cũng được”. Ngài đă cầm cây gậy TGM trao cho
Đức TGM Kiệt và nói đại ư cái gậy này là gậy
chăn chiên, tôi không có lư do để mang về Roma,
xin trả lại cho ngài. Thường thường th́ các Giám
Mục trở lên đi đâu cũng mang theo áo mũ và gậy,
tại sao Đức Hồng Y lại không mang theo? Và nếu
“mượn” th́ cũng không cần thiết phải giao trả
một cách “có nghi lễ” như vậy. Suy luận như vậy,
làm những người lạc quan có quyền hy vọng vấn đề
“từ chức v́ lư do sức khỏe” của Đức TGM Kiệt đă
không được Ṭa Thánh chấp nhận.
V́ vấn đề đi hay ở của Đức Tổng Giám Mục Ngô
Quang Kiệt rất quan trọng, do đó chúng ta thử
“tiên tri” trong cuộc gặp gỡ Đức Giáo Hoàng,
Nguyễn Minh Triết có đem vấn đề này ra trao đổi
không? Nhưng trước hết, chúng ta nên suy nghĩ về
2 trường hợp đi hay ở của Đức Tổng, nhiên hậu
mới có thể có kết luận xem Ngài ở hay đi.
Nếu Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra đi v́
bất cứ lư do ǵ hậu quả sẽ rất trầm trọng. Giáo
dân cũng như dư luận sẽ đề quyết do Hội Đồng
Giám Mục Việt Nam “cấu kết” với Việt Cộng đẩy
ngài đi, thậm chí sẽ có “những tin đồn” Giám Mục
này muốn chức TGM Hà Nội, Giám Mục kia muốn lên
TGM nên mới áp lực để Đức Tổng Kiệt phải ra đi,
và những người đó “có công với cách mạng”. Cái
mất mát lớn nhất của Giáo Hội Công Giáo Việt
Nam, qua Hội Đồng Giám Mục là ḷng tin của giáo
dân đối với các ngài sẽ sụt giảm thê thảm. Đạo
Công Giáo sở dĩ được kính nể hay tôn trọng v́ là
một tổ chức chặt chẽ, có kỹ luật, xây dựng trên
Đức Vâng Lời. Vụ TGM Kiệt ra đi làm cho sự tôn
trọng lung lay tận gốc, làm cho Đức Vâng Lời của
Giáo dân cũng như giáo sĩ bị xoi ṃn.
Việt Cộng cũng biết điều này, do đó, không lư do
ǵ mà Nguyễn Minh Triết không đặt vấn đề này với
Vatican. Đặt ra sao? Không cần biết! Dù trả lại
tất cả hay một phần tài sản cho Giáo Hội, dù cấp
thẻ đỏ cho 23 mẫu đất Thánh địa La Vang như đă
hứa mà chưa thực hiện, dù trả lại Giáo Hoàng Học
Viện, dù để Vatican toàn quyền phong chức Giám
mục, chỉ cần thông báo như thủ tục thường làm ở
các nước tự do dân chủ, dù chấp nhận cho Đức
Giáo Hoàng qua thăm Việt Nam “ngay ngày mai”,
Việt Cộng Nguyễn Minh Triết cũng sẽ hứa. Sau đó
sự việc sẽ ra sao? Vatican nếu chấp nhận th́
việc ra đi của Đức Tổng Kiệt sẽ được thi hành
một cách nghiêm túc và “ASAP”, c̣n những lời hứa
của Nguyễn Minh Triết th́ “tôi hứa nhưng Đảng
không chấp nhận!”. Hết sức đơn giản. Ḥa cả
làng.
Sau cuộc gặp gỡ này, nếu Vatican không chấp nhận
để Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra đi, hậu quả
thế nào? Việt Cộng sẽ trả thù ghê gớm! Đó là
nghề của Việt Cộng. Nhưng đối với giáo dân th́
đó là một sự thắng lợi của Đức Tin. Đối với các
vị giám mục khác đó là cái gương can đảm, họ tin
tưởng vào sự sáng suốt của Vatican mà mạnh bước
làm “đấng chăn chiên thật”, không phải nh́n lui
Ṭa Thánh, không phải nh́n bên tả hay bên hữu
anh em Giám mục đồng triều. Các linh mục “chuẩn
Giám Mục” cũng sẽ có một chương tŕnh kế hoạch
phù hợp với giáo lư nếu được làm giám mục. Có
một điều rất quan trọng nhưng nó lại hoàn toàn
do Đức Tổng Gím Mục Ngô Quang Kiệt quyết định.
Nếu nay mai, VC lại trổ tài ăn cướp tài sản của
Tổng Giáo Phận, ngài sẽ phải hành động ra sao?
Có cương quyết như thuở ban đầu hay không? Hay
chán cho nhân t́nh thế thái mà có hành vi tiêu
cực. Bức Thư của Vatican lần trước chắc c̣n in
vết thương trong ḷng ngài và giáo dân cũng như
giáo sĩ, liệu có bức thư thứ 2 nữa không, khi mà
phần lớn các chức sắc “người Vatican gốc Việt” ở
giáo triều có tinh thần ḥa hợp, ḥa giải?
Đó chỉ là một giả thuyết tiêu cực cần phải tŕnh
bày, chứ “nói vậy mà không phải vậy”. Không phải
Đức TGM GiuSe đă có một quá khứ bất khuất, quyết
“chăn chiên th́ cho ra chăn chiên” hay sao? Dễ
dầu ǵ Ngài bị khuất phục? Có cương quyết đi hết
đoạn đường chông gai th́ Việt Cộng cũng coi ngài
là kẻ thù, không đi hết đoạn đường Chúa muốn th́
VC cũng coi ngài là kẻ thù. Tại sao Ngài lại
không đi? Nhưng quan trọng nhất là giáo dân phải
cầu nguyện và phó thác cho Thiên Chúa. Xin Chúa
chúc b́nh an cho ngài cả hồn lẫn xác.
Nếu Hội Đồng Giám Mục Công Giáo Việt Nam nhận ra
việc phải làm trong lúc này, mà chắc chắn các
ngài đă nhận ra, th́ hăy kiến nghị lên Đức Giáo
Hoàng chẳng những không thuyên chuyển Đức Tổng
Giám Mục Ngô Quang Kiệt ra khỏi Hà Nội mà c̣n
cần phải có một “cái ǵ đó” khuyến khích một
tông đồ đang cỡi đầu ngọn sóng vô thần. Hy vọng
HĐGMCGVN sẽ làm việc đó.
Việc thứ 2 mà người ta lo ngại, nhất là giáo
dân, đó là Nguyễn Minh Triết yêu cầu Vatican
chấp nhận quyết định không đ̣i lại tài sản mà
chúng đă ăn cướp của giáo Hội Công Giáo! Cũng có
thể có vài biệt lệ như Thánh Địa La Vang, Học
Viện Giáo Hoàng Piô X được trả, nhưng sau đó th́
chúng tha hồ cướp bóc tài sản của Giáo Hội Công
Giáo, sau giáo hội này th́ đến giáo hội khác,
nghĩa là xin Ṭa Thánh cấp cho chúng một cái lai
xân ăn cướp. Nếu chuyện này xảy ra th́ thật là
một tai họa “vĩ đại” cho toàn dân Việt Nam chứ
không riêng ǵ Công giáo.
Có người nh́n chuyến đi này với cặp mắt kiếng
màu hồng (em màu đỏ) và cho rằng Nguyễn Minh
Triết sẽ “xin viện trợ” về xă hội, giáo dục v.v…
VC đâu có cần những thứ đó! Nội đám tay sai của
chúng ở Hoa Kỳ này mở Đại nhạc hội, gây quỹ từ
thiện, cứu trợ thiên tai, hỏa hoạn v.v… cũng
giúp chúng phủ phê rồi.
C̣n một vấn đề nữa, vấn đề này cũng đáng cho 2
bên thương thảo: xin Vatican ra lệnh cho HĐGMVN
đừng can thiệp, đừng lên tiếng vụ bâu xít, đừng
có thái độ với Tàu Cộng, với ngư dân bị giết hại
cướp bóc trên biển, v́ “Trung quốc vĩ đại cũng
là miền đất hứa mà Vatican đang đặt nặng vấn
đề!” Lâu nay cac giám mục đă làm điều này, đă
nhắm mắt trước những thảm trạng xă hội do VC gây
ra cho dân chúng, từ vụ xuất cảng phụ nữ ra
ngoại quốc, xuất cảng trẻ em qua Căm Bốt làm nô
lệ t́nh dục, lấy chồng Đài Loan v.v… các ngài đă
im lặng, đă làm cho bộ mặt của Giáo Hội mà linh
mục Chân Tín đă lo ngại sẽ không c̣n là bộ mặt
của Đức Kitô. Nay nếu VC yêu cầu Ṭa Thánh “tạm
thời” nhắm mắt trước các sự kiện liên hệ đến
“t́nh hữu nghị ruột thị anh em xă hội chủ nghĩa”
mà Ṭa Thánh chấp nhận th́ sự lo ngại của linh
mục Chân Tín sẽ thành sự thật, các giám mục sẽ
là “tội đồ thiên cổ”.
Tuần vừa qua, Giáo Hội mừng kính Thánh Ambroxiô,
Tổng giám Mục do một đứa trẻ đề nghị: "Ambrôxiô
Tổng Giám Mục” và Ngài đă được phong làm Tổng
Giám Mục và trở nên vị Thánh. Sức mạnh giáo dân
là ṇng cốt của giáo hội! Chúa Giê Su huấn
luyện, ban ơn cho các Tông Đồ cũng chỉ là v́
đoàn chiên. Đoàn chiên Việt Nam đă được trui rèn
trong lửa đạn chiến tranh cũng như lửa đạn của
quỉ vô thần. Ngày nay, họ cũng có một ư chí sắt
đá, một sự can đảm của các thánh Tử V́ Đạo, cha
ông của họ.
Nói có sách, mách có chứng: Tháng 7 năm 1989,
Đức Hồng Y Roger Etchigaray, Chủ tịch Ủy Ban
Công Lư và Ḥa B́nh tại Roma qua thăm Việt Nam,
một số giáo sĩ và giáo dân đă dâng kiến nghị lên
vị đại diện Ṭa Thánh với lời lẽ: “Một số suy
nghĩ liên quan đến Giáo Hội Việt nam… tŕ trệ,
thiếu thống nhất… phải tránh sự cầu cạnh, khúm
núm để có được quyền lợi riêng tư” hoặc “Giáo
hội cần lên tiếng binh vực sự công bằng xă hội,
phẩm giá con người, chống lại mọi bất công áp
bức, dù cho v́ thế mà phải tiếp tục con đường
thập giá”.
Họ c̣n xin các giám mục hăy “đường hoàng, công
khai lănh nhận trách nhiệm”. Sự can đảm, ḷng
nhiệt thành hy sinh đă được thực hiện ở giáo xứ
Tam Ṭa, Loan Lư, Thái Hà v.v… “đường hoàng,
công khai lănh trách nhiệm” th́ Đức Tổng Giám
Mục Ngô Quang Kiệt đă và đang thực hành.
Dù cuộc gặp gỡ giữa Vatican và VC Nguyễn Minh
Triết diễn ra thế nào, xin HĐGMCGVN hăy công
khai nhận lănh trách nhiệm.
Lê Văn Ấn