Vài suy nghĩ và những cảm nhận chân thật của tôi
sau khi xem bộ phim “Sự thật về Hồ Chí Minh”!
Hồ Thị Bích Khương
Thời gian bị “tai nạn giao thông” bí
ẩn và đau ốm phải nghỉ quá dài của
tôi, thật tiếc rằng cơ thể vẫn chưa
bình thường được như trước. Riêng
cái đầu tôi đến nay vẫn chưa khôi
phục hoàn toàn, vì nó đã có triệu
trứng lúc nhớ, lúc quên và nhất là
thường xuyên đau buốt không thể làm
việc lâu được trên máy tính.
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi tự ngóc
đầu lên nhờ chống tay ngồi dậy được
một mình mà không cần phải có người
đỡ nữa. Tôi là ngồi ngay vào chiếc
bàn có đặt bộ máy tính đã được kết
nối với mạng toàn cầu ngay tại nhà
sau ít ngày tôi hết án được ra tù
hôm 26/4/2009. Tôi cũng không nhớ rõ
lúc đó mình đã vào trang website nào
trên mạng nữa, chỉ nhớ là vừa lướt
qua vài hàng chữ hiện trên màn hình
thì đập vào mắt tôi là tựa đề cuốn
phim trên DVD có tên gọi : “Sự thật
về Hồ Chí Minh”…Một cuộc đời gây
nhiều tranh cãi mà tôi luôn luôn
muốn lịch đất nước mở rõ sự thật ra
sao. Tôi nhấn con chuột máy tính, bộ
phim được phát ra lần lượt với những
hình ảnh, nhạc âm thanh, tiếng nói
khá rõ ràng do như đang xem trên
truyền hình trước mặt vậy. Bộ phim
này nói về cả cuộc đời thật hoạt
động chính trị và đời thường của ông
Hồ Chí Minh do các nhà tranh đấu ở
hải ngoại dầy công mất mấy năm liền
chịu trách nhiệm sản xuất ra. Đây
quả thật là một trong những tác phẩm
điện ảnh có giá trị độc đáo và rất
xuất sắc.
Mặc dù từ trước tôi đã được biết
cũng khá nhiều thông tin về ông Hồ
Chí Minh (HCM) sau mấy năm liền được
tham gia Phong trào đấu tranh dân
chủ, và nhất là tôi cũng vào được
mạng để xem các bài viết về sự thật
cả cuộc đời sống và hoạt động chính
trị của ông ấy. Thế nhưng cuốn phim
này vẫn làm cho cái đầu của tôi đau
choáng và tê dại thêm khá nhiều, bởi
những chứng từ, hình ảnh, tài liệu,
những bằng chứng của các nhân chứng
còn sống đem ra trong đó rất thuyết
phục, có giá trị lịch sử. Thực sự,
thì tôi đã là một người đã từng
thẳng thừng đấu tranh vạch trần sự
gian ngoan, độc ác, man trá của chế
độ độc tài Cộng Sản Việt Nam, thế mà
khi được xem những thước phim đó vẫn
còn bị quá xốc đến kinh hoàng. Bất
giác, tôi tự nhận thấy rằng mình
thật là yếu kém, lạc hậu so với các
anh chị em dân chủ khác trong phong
trào tranh đấu chung quá nhiều...
Tôi không thể đổ lỗi cho ai với cú
xốc này mà chỉ thấy rằng mình có
“hèn yếu” và có “kém cỏi” hơn họ,
bởi vì khi tiếp xúc với các nhà dân
chủ ở ngoài Hà Nội khá nhiều, tôi
cũng đã được đọc, rồi được nghe nói
rất nhiều về nhân vật Hồ Chí Minh mà
vẫn chưa thật tin lắm những tài liệu
viết về ông ta. Quả thật là, tâm
trạng suy nghĩ trong tôi trước khi
được xem phim vẫn chưa nhận định rõ
để được dứt khoát thoát khỏi sự giáo
dục dối trá quá dài hàng chục năm
của bộ máy tuyên truyền cộng sản
kiểu nhồi sọ lớp lớp các thế hệ
người Việt Nam ngay từ tấm bé về Hồ
Chí Minh…
Các nhân vật trong bộ phim như nhà
báo, nhà văn, cựu đại tá quân đội
NDVN, phó tổng biên tập báo Nhân Dân
của ĐCSVN- ông Bùi Tín tức Thành
Tín; ông Nguyễn Minh Cần cựu phó bí
thư thành ủy, kiêm phó chủ tịch ủy
ban hành chính thành phố Hà Nội; nhà
văn Vũ Thư Hiên - con trai cụ Vũ
Đình Huỳnh, một cán bộ lão thành
CSVN, (cụ này nguyên còn là thư ký
kiêm bí thư riêng của CT Hồ Chí Minh
trong những năm cách mạng CSVN còn
trứng nước); Linh mục Phan Văn Lợi,
một nhân chứng sống biết rất rõ vụ
thảm sát dã man gần 6000 đồng bào vô
tội tại TP - Huế trong vụ “ Tổng tấn
công và nổi dậy Tết Mậu Thân năm
1968”; …vv…và vv…
Đấy là tôi chưa kể đến tên tuổi các
trí thức là các học giả, các sử gia,
nhà báo, ký giả, các nhà hoạt động
chính trị nổi tiếng ở hải ngoại và
của quốc tế đã cùng tham gia phát
biểu trong cuốn phim này nữa vì danh
sách có thể quá dài mà khuôn khổ bài
báo này không thể cho phép thống kê
tất cả ra một cách đầy đủ.
Ấn tượng đáng kể còn phải kể đến
phát biểu của các bạn trẻ là sinh
viên, lưu học sinh, nghiên cứu sinh
người Việt Nam được chính phủ và nhà
nước CHXHCN VN cử sang học tập tại
“các nước XHCN anh em cũ” như Ba
Lan, Tiệp Khắc, Hung Ga Ri, Liên
Xô…vv… Thế nhưng thật trớ trêu là,
khi họ được cử ra nước ngoài thuộc
phe XHCN cũ để học tập, nghiên cứu
khoa học, làm luận án… Thì chính họ
đã càng biết rõ hơn nữa rất nhiều về
mọi sự thật của cuộc đời ông Hồ Chí
Minh tại Châu Âu, Châu Mỹ, Trung
Quốc, Thái Lan...vv…qua các tư liệu
lịch sử mang tính khoa học, trung
thực và khách quan. Do đó tất thảy
số trí thức trẻ này xuất phát từ
lương tâm chân chính và nhận thức
đúng đắn của mình, nên họ cũng đã
đồng loạt lên tiếng đóng góp cho bộ
phim tăng thêm tính giá trị và thật
sinh động, chân thực.
Cho đến bây giờ, mặc dù đã xem mấy
lần bộ phim đó rồi. Cho dù rằng
không có một cách ngụy biện nào có
thể phủ nhận được rằng chính ông Hồ
Chí Minh phải chịu trách nhiệm trong
việc ra lệnh trực tiếp giết chết
hàng loạt người dân lành vô tội khi
ông ta đang trên đỉnh cao nhất của
quyền lực của hệ thống toàn trị độc
tài suốt bao năm trị vì. Mà trong số
các nạn nhân đó có cả những người
trong dòng dõi họ Hồ của thân tộc và
gia quyến chúng tôi ở tại quê nhà,
và những tang tóc đau thương này đã
diễn ra trong những năm cải cách
ruộng đất đẫm máu nhất, kinh hoàng
nhất giai đoạn những năm 1953-1958.
Từ xưa đến nay khi nói đến Hồ Chí
Minh, chỉ có một suy nghĩ của tôi,
đó là khi nào trang sử của dân tộc
Việt Nam được minh bạch, công khai,
được mở ra tất cả thì tự mình sẽ
phán xét về Hồ Chí Minh là nhân vật
có công hay có tội với đất nước, với
nhân dân Việt Nam kể từ khi chủ
nghĩa cộng sản toàn trị được du nhập
vào đây do ông ta và chính đảng của
những người như ông thực hiện. Sự
thực tôi cũng từng nghĩ rằng, chắc
gì đến lúc nhắm mắt xuôi tay để phải
đi về thế giới bên kia thì ta đã
biết được câu trả lời ấy một cách rõ
ràng nhất về nhân vật Hồ Chí Minh !?
Ông Hồ Chí Minh (HCM) có là người
xấu xa, vì đã gieo giắc biết bao tội
lỗi cho nhân dân và đất nước Việt
Nam hay không, thì khi tôi đang sống
trong chế độ độc tài toàn trị của
đảng Cộng Sản Việt Nam nắm quyền,
chắc chắn không bao giờ nhà cầm
quyền này dám đem tất cả những sự
thật kinh hoàng và quá ghê tởm này
cho bàn dân thiên hạ biết rõ.
Nhưng sự thật có bao giờ không bị
phơi bày khi đã có bàn dân thiên hạ
biết rõ tường tận và bất kỳ sự dối
trá nào chỉ dấu giếm được thành công
trong thời gian ngắn nào đó mà thôi.
Những sự thật chỉ có thể bị chôn vùi
biến mất đi vĩnh viễn khi nó chỉ có
một người biết và người đó đột ngột
cũng mất đi mà thôi. Đằng này còn có
biết bao những nhân chứng, vật
chứng, tài liệu, thủ bút lịch sử của
chính ông đang được cất giữ tại các
thư viện ở thủ đô Paris nước Pháp,
hay còn nguyên trong các viện lưu
trữ về tư liệu của ban chấp hành
trung ương đảng cộng sản Liên Xô ở
thủ đô Matxcơva của nước Nga hiện
nay, mà những hồ sơ này đều là có
giá trị lịch sử, cùng bao nhiêu nhân
chứng đã biết quá rõ thì làm sao mà
đảng CSVN có thể giấu diếm, lừa bịp
được cả dân tộc này mãi mãi về ông
ấy được nhỉ !!!???
Sự thật tày trời về con người này,
về cuộc đời thật của ông Hồ Chí Minh
sẽ được phơi bày ra ánh sáng công
luận để cho toàn thể nhân dân Việt
Nam ngay trong nước biết tỏ tường
nhất như một phần bộ phim đang có
tại hải ngoại mà tôi vừa xem, thì
theo tôi nghĩ chỉ còn là vấn đề thời
gian mà thôi chứ không gì có thể cản
ngăn được vĩnh viễn. Bởi mọi sự thật
sẽ mãi mãi sẽ vẫn là sự thật và sự
dối trá mãi mãi sẽ vẫn là dối trá.
Trong thời gian tôi đang bị ốm đau
này, về những phần xương bị gãy trên
bả vai phải mổ xẻ để đóng đinh ghép
cố định lại, tôi cảm thấy không đáng
lo là mấy. Nhưng do bị chấn thương
ảnh hưởng đến não bộ thì tôi không
thể cho phép mình làm gì nhiều hơn,
nếu có suy nghĩ muốn làm cũng phải
tạm tránh xa. Khi xem “Sự thật về Hồ
Chí Minh”, tôi muốn viết những gì
tôi muốn viết mà không viết được
nhiều, bởi rất đơn giản, đó là khi
ngồi vào bàn máy tính rồi chỉ mới
viết được vài dòng thôi là đã chóng
mặt và choáng váng, tối tăm mặt mũi
không muốn làm thêm gì nữa… Sau đó
tôi phải gọi người bạn thân trong
thôn xóm đến để cùng họ xem phim,
tiếp đó nữa là tôi nhờ người bạn mua
một ít đĩa DVD để bạn ấy cóp pi vào
lưu trữ nhằm tặng bà con hay bạn bè
thân thiết. Mục đích của tôi là để
cho những người dân không có điều
kiện ra mạng internet xem sẽ có điều
kiện thưởng thức sự thật về ông Hồ
Chí Minh, một tác phẩm điện ảnh chân
thực nhưng bị xếp là quá nguy hiểm
và bị coi là hàng quốc cấm trong
nước hiên nay. Khi đó tôi sẽ cảm
thấy dân chúng trong thôn xóm nghèo
quê tôi, vốn cũng là những người dân
quê gốc đồng hương với ông Hồ Chí
Minh trên mảnh đất “huyện Nam Đàn,
tỉnh Nghệ An lịch sử” này biết rõ
những điều cần thiết. Đó là họ phải
được cảm nhận, phải được biết đến
thế giới bên ngoài với các thông tin
từ hai chiều và nhiều chiều thật
phong phú, thật chân xác mà bao năm
qua đã bị chế độ cộng sản này bưng
bít, che đậy và thực thi thành công
chính sách ngu dân, bịp dân rất tinh
vi, trắng trợn.
Đã chục ngày nay khi có dịp gần gũi
những người dân được tiếp xúc với
cuốn phim “Sự thật về Hồ Chí Minh”
đang phổ biến rộng trên mạng, tôi
thấy có kẻ cười chê, có người tê
tái, bàng hoàng, phẫn uất đến cao độ
do bị lừa dối quá lâu. Những người
cười chê qua cuốn phim này là những
người phần lớn họ đã từng trải về
chế độ bất công, dối trá đầy rẫy mà
mọi người trong số họ đã đều nhìn
thấy trong chế độ cộng sản hôm nay.
Còn những người đau đớn, tái tê đến
sững sờ là những người dân liền
lành, chăm chỉ, chất phác và tận tụy
quanh năm ngày tháng chỉ lo việc mưu
sinh “đầu tắt mặt tối”, rồi bị thụ
động phải nghe những thông tin tuyên
truyền trên báo, đài của đảng và nhà
nước CSVN ra sức để nhồi nhét, để
tống tọng đêm ngày vào sâu trong đầu
óc của họ rất nhẫn tâm, rất vô trách
nhiệm...
Trong số những người được thưởng lãm
trọn vẹn cuốn phim này thì không ít
người đã từng cho rằng chính ông Hồ
Chí Minh chẳng qua cũng chỉ là nạn
nhân của chế độ cộng sản toàn trị mà
thôi. Khi xem phim xong, họ không
thể thoát khỏi sự bàng hoàng, kinh
hãi về “vị lãnh tụ thiên tài”, về
người “cha già kính yêu của toàn thể
dân tộc” đã được bộ máy tuyên truyền
của nhà nước độc tài CSVN tốn bao
tiền của, công sức của công quỹ để
xây dựng, để hư cấu biến ông ấy như
“thần tiên”, như “thánh sống”….Thì
nay bỗng dưng chính ông phải bị “cởi
tấm áo thánh thiện” ra để trở về quỷ
dữ chỉ trong một thời gian quá ngắn,
chỉ hơn 1 giờ 48 phút đồng hồ, tức
là ngắn bằng đúng thời lượng của bộ
phim “Sự thật về Hồ Chí Minh” được
công chiếu mà thôi !!!
Vâng ! Cho đến giờ phút này khi ngồi
viết các dòng chữ này tôi vẫn còn
choáng váng, mà có lẽ là do cả vụ
“tai nạn” có tính chủ ý của những kẻ
ác giấu mặt tổ chức thực hiện nên
vừa xảy ra hôm 14/7/2009 mới đây.
Hậu quả của vụ nạn này đã có ảnh
hưởng khá nặng đến não trạng của tôi
nên đến nay nó chưa được hồi phục,
và cả vì sự thật bỉ ổi trong bộ phim
nêu trên đem lại càng làm cho tình
trạng bệnh thêm nặng hơn cho tôi.
Tôi có được các anh Nguyễn Khắc Toàn
ở Hà Nội và Đỗ Nam Hải trong Sài Gòn
cho biết qua điện thoại nhờ liên hệ
hàng ngày với họ về tác giả làm ra
bộ phim này. Đó là các vị như : Linh
mục tranh đấu, cựu tù nhân tôn giáo
kiên cường - Nguyễn Hữu Lễ khả kính
và nhà hoạt động chính trị Trần Quốc
Bảo đã bỏ ra nhiều công sức, trong
đó có nhiều tài lực do đồng bào hải
ngoại sẵn vốn có thiện tâm đóng góp
để chung sức làm ra cuốn phim trong
mấy năm liền, để rồi đến nay cho
công bố trước công chúng toàn cầu
gây nên tiếng vang rất lớn đã dội
ngược vào cả trong nước và rất có
hiệu quả !!!
Sức công phá ghê gớm của cuốn phim
“Sự thật về Hồ Chí Minh” đã làm lung
lay của thể chế CS tại quốc nội mạnh
đến nỗi họ đã phải chỉ đạo và các
bồi bút CS chuyên nghiệp sản xuất ra
hàng loạt bài viết trên các báo của
đảng, nhà nước và công an CSVN nhằm
đáp lại những ảnh hưởng rất tai hại
cho nền thống trị độc tài..
Bộ phim “Sự Thật về Hồ Chí Minh” bị
phơi bày không phải do các nhà sử
học thuộc sự lãnh đạo và quản lý của
nhà nước cộng sản Việt Nam đem ra
trên thực tế lại càng làm cho người
dân căm phẫn và coi thường chế độ
cộng sản nhiều hơn nữa. Nhưng vì bản
chất gian dối tột đỉnh của đảng cộng
sản, kèm theo chính sách luôn luôn
dựa vào bạo quyền áp đặt, cho nên dù
thế nào thì sự thật hiển nhiên về cả
cuộc đời mấy chục năm của nhân vật
chính là ông Hồ Chí Minh cũng đã
được vạch mặt phần lớn trước người
dân trong nước bao lâu nay vẫn bị
nhồi nhét vào đầu óc, tư tưởng không
đúng sự thật lịch sử chút nào.
Những người trong cuốn phim, bao gồm
những nhân chứng, những nhà nghiên
cứu về lịch sử đã phát biểu đưa ra
các chứng cứ đanh thép khó mà CS Hà
Nội có thể chối cãi được, hay cứ cho
rằng họ là kẻ thù không đội trời
chung với đảng cộng sản VN đi chăng
nữa, và cho dù họ là những kẻ “phản
động lưu vong” như ĐCSVN vẫn gán
ghép cho họ đi nữa… Nhưng tôi vẫn
tin chắc rằng, với một tổ chức văn
hóa lớn có uy tín của Liên hợp quốc
trên thế giới như UNESCO sẽ không
bao giờ lặng im để cho các nhân vật
này xuyên tạc sai sự thật những gì
liên quan đến tổ chức của mình. Và
tệ hơn nữa để rồi mặc cho những
người làm phim và cả những nhân vật
là nhân chứng sống trong phim nữa
làm mất uy tín, danh dự của mình
nhiều nghiêm trọng đến như vậy được.
Khi có điều này xảy ra thì tôi tin
chắc chắn rằng, với tư cách một
chính phủ đương quyền và họ đang còn
là 1 thành viên chính thức của LHQ
thì nhà nước CSVN này sẽ có ngay văn
thư chính thức để phản kháng mạnh mẽ
đến tổ chức UNSCO, và cả chính Liên
Hợp Quốc mà họ không ngần ngại gì
ai. Nhưng cho đến nay mọi người đều
biết rằng chính phủ CSVN độc tài này
chỉ im re, miệng câm như hến mà
không phản ứng gì việc này là tại
sao thế nhỉ ?
Là một người dân ở nông thôn đã từng
buôn bán làm và dạy nghề, rồi biết
bao tai họa do chế độ cộng sản gây
ra cho mình, cuôi cùng phải làm
ruộng rồi đến lúc phải nhặt phân
trâu bò kiếm, nhặt rác kiếm sống để
đeo đuổi khiếu kiện và bước vào con
đường đấu tranh. Gia đình chúng tôi
trải qua nhiều thế hệ hàng trăm năm
nay rất gần với gia tộc ông Hồ Chí
Minh trên dải đất miền trung xứ Nghệ
này. Mặt khác tôi lại đang phải sống
dưới chế độ độc tài cộng sản cai
trị, gia đình và bản thân tôi bị
cướp phá tài sản, bị đàn áp đã quá
dã man, tàn bạo nhiều lần rồi trong
mấy chục năm qua. Thế nên, trong tâm
tư suy nghĩ của tôi là luôn luôn rất
mong muốn giải thể thật sớm hoàn
toàn cái chế độ độc tài cộng sản phi
nhân, bạc ác này thật nhanh chóng,
càng sớm, càng tốt để cho dân, cho
nước được nhờ, mong muốn được thực
sự đổi thay cuộc đời của tất cả nhân
dân trong đó có mình. Bởi tội ác
chồng chất và cũng là bản chất thật
của chế độ toàn trị này sản sinh ra
không ngừng nghỉ, chứ không phải
bằng hình thức áp đặt sai sự thật mà
bộ máy tuyên truyền gian dối của
đảng CSVN hiện nay vẫn ra rả không
ngớt đêm cũng như ngày buộc dân
chúng phải nghe theo.
Tôi chưa viết được nhiều và có thể
là lời lẽ cũng chưa được chặt chẽ vì
cả về trình độ nhận thức còn có hạn.
Tôi rất muốn xem nhận xét hai chiều
về những lời bình luận hai chiều của
thông tin trên mạng, thế nhưng tại
sao khi tôi tìm các tư liệu liên
quan đến Hồ Chí Minh thì không sao
tìm ra được kết quả như mong muốn.
Cụ thể là khi tôi vào máy tính đánh
dòng google.com.vn/ :“ Bình luận về
video sự thật Hồ Chí Minh ” thì chỉ
có trang báo điện tử của cộng sản
Việt Nam là mở được ra những bài
như: “www.cpv.org.vn - Những thước
phim trái sự thật, trái đạo lý”, còn
hàng loạt bài các trang khác tôi
không mở được là vì sao, vì sao đây
? Các cơ quan thông tin tuyên truyền
trong nước của nhà cầm quyền CSVN
cần phải công bằng, minh bạch, đàng
hoàng, vì chúng tôi cần phải được
xem thông tin hai chiều chứ sao lại
làm độc đoán như vậy. Hãy để cho
người dân chúng tôi phải được tìm
hiểu, tự hiểu, tự đánh giá, nhận xét
và phán xét về các sự kiện lịch sử
đã diễn ra xung quanh, chứ không nên
bưng bít, nhồi sọ che đậy sự thật
khách quan nhằm bịt mắt, bưng tai
dân chúng như bao năm qua. Tại sao
tôi chỉ mở được các bài trong những
trang web phản đối cuốn phim của
ĐCSVN như vậy nhỉ ? Đây không phải
là nhà cầm quyền cộng sản đang muốn
tiếp tục nhồi nhét vào sọ não của
chúng tôi những thông tin sai lệch
nghiêm trọng không đúng sự thật thì
là gì ???
Một trong những điều đơn giản để
ĐCSVN phản bác lại bộ phim, sẽ
thuyết phục được lòng dân và bảo vệ
được an toàn đối uy tín, danh dự của
lãnh tụ “thiên tài”, của một “tấm
gương” về “đạo đức sáng ngời” của
ông Hồ Chí Minh như là 1 “ông bụt”
hay “ông tiên” như những gì nhà nước
VN cộng sản tuyên truyền bấy lâu nay
là đúng đắn, là nghiêm túc hay là do
bè lũ “phản động bán nước điêu ngoa
xuyên tạc” !!!??? Có một chi tiết
quan trọng rất dễ phản bác trong
phim thật quá dễ dàng đơn giản làm
được ngay trước mắt. Đó là hãy ngay
bây giờ nhà cầm quyền độc tài CSVN
này nên trưng bày ngay ra cái văn
bản quyết định hay nghị quyết gì gì
đó về việc đã “vinh danh Hồ Chí Minh
là danh nhân thế giới của tổ chức
UNESCO” trước công luận, để từ đó bè
lũ “phản động hải ngoại” kia phải
lặng im, câm nín và không thể hé
miệng dù nửa lời là xong ngay thôi.
Nếu việc Hồ Chí Minh đã có nghị
quyết vinh danh là danh nhân thế
giói được thi hành, thì tôi nghĩ
quốc tế đã phải được trao cho nhà
nước cộng sản Việt Nam ngay sau khi
họ họp hành ra nghị quyết từ lâu
rồi. Thế thì tại sao ĐCSVN đến nay
lại không dám làm việc giản đơn như
trở bàn tay này ??? Nhân dân Việt
Nam và ngay chính tôi người đã từng
bị chế độ đè nén bao năm qua khi đó
sẽ là người thanh thản, thoải mái
hơn vì đã biết được sự thật về cuộc
đời và sự nghiệp chính trị thật của
ông Hồ Chí Minh. Lúc ấy chính tôi
cùng những người dân Việt Nam sẽ lên
tiếng phản ứng với nhà làm phim cùng
những gì mà nhân chứng trong phim đã
“bôi nhọ” ông Hò Chí Minh cho dù tất
cả các ông bà ấy là ai, chứ không
cần phải cố sức cản trở những tư
liệu, thông tin như việc đảng cộng
sản cố tình đang làm hiện nay…
Về việc nghị quyết vinh danh Hồ chí
Minh không được thi hành này, tôi đã
nhờ anh Đỗ Nam Hải và anh Nguyễn
Khắc Toàn tìm kiếm giúp các tư liệu,
dẫn chứng lịch sử để làm sáng tỏ
việc có hay không việc tổ chức
UNESCO đã chính thức “ vinh danh Hồ
Chí Minh là danh nhân văn hóa thế
giới và anh hùng giải phóng dân tộc”
như tuyên truyền không đúng sự thật
của mấy cái loa tại Hà Nội. Thì kết
quả là cho đến nay thấy rằng bộ phim
này đã trình bày hoàn toàn đúng 100%
và là sự thật hiển nhiên. Đến khi
nào nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam
trưng bày ra được cái nghị quyết
vinh danh của UNESCO thì hẵng tiếp
tục thanh minh cũng dân chúng.
Sự thực đối với tôi thì người đã
chết quá lâu rồi việc bới móc và
chưởi rủa họ thì có được gì đâu trên
trần thế này nữa. Biết đâu được ở
dưới trần thế địa ngục ấy ông ta lại
đang bị tra tấn cực hình đến khổ sở
không sao tả xiết, như đang phải
ngâm mình trong những vạc dầu sôi
cháy bỏng…Những đọa đầy ấy đến với
thân xác của con người này bởi vì
những gì mà ông ấy đã gây nên trên
thế gian khi còn sống và nắm quyền
lực như cuốn phim đã trình bày về
toàn bộ cuộc đời ông. Hơn nữa, những
gì mà ĐCSVN đang tiếp tục lừa dối,
che dấu nhân dân sẽ không có cơ hội
cho Hồ Chí Minh chuộc lại lỗi lầm để
hương hồn ông được siêu thoát hoàn
toàn. Tôi nghĩ rằng sự gian giối này
của đảng cộng sản không những làm
đau lòng gần 90 triệu nhân dân Việt
Nam mà còn hành hạ luôn một tội đồ
đã phải sang thế giới mới bên kia
cũng không có cơ hội để mà sám hối
về những tội ác mình đã gây ra cho
chính dân tộc này.
Tôi nghĩ trách nhiệm của ĐCSVN bây
giờ là phải trả lại Hồ Chí Minh được
trở về sự thật của những gì vốn dĩ
mà HCM đã có, làm điều đó chính là
để Hồ Chí Minh còn có cơ chuộc tội
mọi lỗi lầm trong quá khứ chứ. Nhà
cầm quyền cộng sản vẫn không trả Hồ
Chí Minh về sự thật, không những có
tội với toàn thể nhân dân Việt Nam
mà còn có tội với cả chính ông HCM
nữa, vì đã cố tình bắt Hồ Chí Minh
ngàn đời sau mãi mãi vẫn là quỷ dữ.
Tôi đã suy nghĩ định viết bài này
nhưng khi gọi điện thoại ra Hà Nội
mấy lần để trao đổi công việc với
nhà báo Nguyễn Khắc Toàn thì anh ấy
chưa tán thành là mấy, bởi lẽ anh ấy
muốn tôi tập trung vào viết nhanh
các phần tiếp theo của tập hồi ký
trong lao tù của tôi để bạn đọc đang
theo dõi không bị gián đoạn. Anh ấy
cũng thông báo cho tôi biết là
website Người Việt online và nhà báo
Nguyễn Tuyển,cho biết chỉ còn đăng 2
kỳ nữa là hết những nội dung tập tự
chuyện trong lao tù CSVN mà 2 năm
qua tôi đã trải qua đã được gửi đến
tòa soạn từ mấy tháng qua để đăng
tải lần lượt.
Trong tâm tư thật sự của anh Nguyễn
Khắc Toàn còn muốn rằng sau khi tập
hồi ký “Bước đường tranh đấu vì công
lý và dân chủ của tôi” được kết thúc
đăng trên website Người Việt, thì
anh ấy còn rất mong muốn có nhà xuất
bản nào đấy ở hải ngoại sẽ tập hợp
lại để in thành một cuốn sách nhỏ.
Bởi cuốn sách này sẽ có giá trị cho
phong trào đấu tranh dân chủ trong
nước hiên nay. Anh Nguyễn Khắc Toàn
nói với tôi : “ Sau khi có cuốn hồi
ký trong tù ra đời sẽ giúp cho anh
chị em dân chủ trong nước và cả tôi
nữa có thể phổ biến rộng rãi ngay
tại quốc nội nhằm truyền bá và hun
đúc thêm tinh thần, ý chí đấu tranh
kiên cường vì nhân quyền, dân chủ và
công lý mạnh mẽ thêm lên cho quần
chúng”
Với tôi chỉ viết ra sự thật, thực sự
tôi không đánh giá được cuốn hồi ký
đó ra đời có tác dụng gì trong phong
trào đấu tranh. Đưa những việc tôi
làm viết ra rồi in thành cuốn sách
đây là điều tôi chưa dám nghĩ đến.
Tôi chỉ nghĩ việc làm bình thường,
hành động của tôi cũng là những hành
động rất bình thường, đó là lẽ tất
yếu của một người đã phải sống và
nhìn thấy những cuộc đời phải chịu
nhiều bất công của chế độ. Tôi không
muốn bất kỳ ai hành hạ thân xác
mình, cũng không muốn lặng câm trước
mọi sai trái trên đời chứ thật ra
tôi rất tầm thường và nhỏ bé. Tôi
cũng không có tình độ của một nhà
văn hay nhà báo chuyên nghiệp để dám
ước mơ như ý muốn của anh Nguyễn
Khắc Toàn giúp tôi trở thành là sự
thật. Nhưng nếu việc tầm thường của
một công dân tầm thường như tôi đã
viết ra những trang hồi ký giản dị
này có tác dụng tốt cho cuộc đâu
tranh đòi tự do, dân chủ, nhân quyền
và công lý thật sự, thì tôi cũng
mong muốn nhờ các nhà xuất bản xem
xét để xét duyệt và hỗ trợ. Lúc đó
tôi sẽ muốn chỉnh sửa lại và bổ sung
cho nội dung cuốn sách này thật hoàn
thiện hơn nữa trước khi đến tay bạn
đọc khắp nơi !
Cũng qua đây, sơ bộ cho tôi xin trân
trọng cám ơn tất cả những tấm lòng
của đồng bào người Việt chúng ta ở
khắp nơi trên địa cầu đã không quản
xa xôi, cách trở ngàn vạn dặm, đã
phải gạt mọi khó khăn để chia sẻ,
động viên và gửi quà về giúp đỡ tôi
trong cơn hoạn nạn thập tử nhất sinh
vừa qua. Danh sách cụ thể những tổ
chức, cá nhân, đoàn thể, các gia
quyến ở Úc Châu, Hoa Kỳ, Ca Na Đa, ở
Âu Châu và tại Việt Nam nữa đã hỗ
trợ bản thân tôi vượt qua được trong
hoàn cảnh hiểm nghèo do “vụ tai nạn”
đáng ngờ mới rồi. Làm điều đó để tôi
được tri ân tới tất cả mọi tấm lòng
của các quý vị. Bức thư chân tình
cám ơn này sẽ được tôi viết và công
bố trong thời gian sắp tới đây.
Tôi cũng xin phép được nói thêm là
chính anh Nguyễn Khắc Toàn cho rằng,
nếu tôi được tập trung vào viết tiếp
tập tự chuyện trong nhà tù cộng sản
này thì sẽ cống hiến cho bạn đọc
những tình tiết hấp dẫn, gay gắt,
quyết liệt và lôi cuốn mà toàn bộ đó
là sự thực của tôi đã tranh đấu
trong địa ngục trần gian của lao tù
cộng sản ra sao một cách liên tục
nhất. Tuy nhiên do hoàn cảnh bệnh
tật, đau yếu triền miên, sức khỏe
giảm sút như hiện nay đã không cho
phép tôi làm việc được thời gian quá
dài rất mong bạn đọc cảm thông thật
nhiều. Thế nhưng, do chính vì nỗi
niềm quá bức xúc, do những ẩn ức
ngập tràn trong lòng không thể kiềm
chế được nữa sau khi được xem bộ
phim “Sự thật về Hồ Chí Minh” đã làm
tôi không thể không viết bài cảm
nghĩ này để nêu các cảm tưởng của
riêng mình và sau nữa để phổ biến
rộng rãi mong được mọi người cùng
chia sẻ.
Khi viết xong suy nghĩ của mình, tôi
gửi ra được cho 2 nhà tranh đấu dân
chủ ở 2 đầu đất nước biết trước bản
thảo mà tôi rất tin tưởng, gửi gắm
để được họ tham gia góp ý, sửa chữa
cho thật hoàn chỉnh. Tôi thật cám ơn
sự nhiệt tình của các anh, đặc biệt
trong đó có nhà báo Nguyễn Khắc Toàn
đã tốn công sức để góp phần hoàn
thành. Nhưng tôi thấy trình độ tôi
có hạn, có nhiều điều điều tôi chưa
thể nhận định đánh giá được hết, nên
tôi có bớt đi một ít của các anh.
Rất mong các anh và quý bạn đọc xa
gần có điều gì thiếu xót hãy thứ
lỗi.
Cuối cùng xin tạm biệt và gửi lời
kính chào thắm thiết đến tất cả,
xiết chặt tay tất cả !!!
Viết từ
ngày 23/8 2009 – đến ngày 2 tháng 9
năm 2009
Hồ Thị Bích Khương
(Thành viên Phong trào đấu tranh
Dân chủ và Khối - 8406 tại Việt Nam)
Xóm 2, xã Nam Anh, huyện Nam Đàn,
tỉnh Nghệ An
(Đây là địa chỉ tôi đang tạm trú để
dưỡng bệnh)