Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

"Tỵ Nạn Giáo Dục" và "Hàm Răng" Lê Văn Tám

"Tỵ Nạn Giáo Dục" và "Hàm Răng" Lê Văn Tám

 

Ngày 28 tháng 10 năm 2009

 

H,

C̣n vài ngày nữa là đến lễ Halloween, nhà biếm họa Babui đưa lên DCVOline bức hí họa kể tội CSVN đầy ư nghĩa khiến người xem nhớ tới bao nhiêu tội ác của đám Thái Thú, khởi đi từ hồi Hồ Chí Minh rước Tàu vào Việt Nam cho đến Nguyễn Tấn Dũng bây giờ, mà ngày đền tội đang rút ngắn theo sự lớn mạnh của cao trào Dân chủ hóa Việt Nam trong lớp người trẻ Việt Nam.

Bức biếm họa xuất hiện khiến dư luận nhớ ngay tới chuyện Hà Nội vừa phổ biến Bản “Đề Cương Tuyên Truyền” được Ban Tuyên Giáo Trung Ương (trước đây là Ban Tư Tưởng Văn Hóa Trung Ương) ban hành ngày 25-6-2009, nhưng măi tới gần đây mới được loan tải rộng răi trên các cơ quan truyền thông ở Việt Nam nhằm “chống lại các thế lực thù địch ráo riết đẩy mạnh chiến lược ‘diễn biến ḥa b́nh’, thúc đẩy ‘tự diễn biến’, ‘tự chuyển hóa’ và ‘xâm lăng văn hóa’ nhằm xóa bỏ chế độ XHCN và bản sắc văn hóa Việt Nam”. Bản đề cương cho biết “Mỹ đă bộc lộ rơ ư đồ lợi dụng hợp tác giáo dục, đào tạo để chuyển hóa Việt Nam. Đến nay chỉ riêng Mỹ đă có 15 chương tŕnh, dự án lớn có liên quan đến lĩnh vực giáo dục - đào tạo đang triển khai ở Việt Nam. Ngân sách của chính phủ Mỹ dành cho các chương tŕnh Fulbringt Việt Nam tăng lên 4 triệu USD/ năm, c̣n ‘Quỹ Giáo Dục Việt Nam’ mỗi năm dành 5 triệu USD cấp cho 100 sinh viên Việt Nam học tại Mỹ, Đại Sứ Quán Mỹ ráo riết triển khai dự án ‘Góc Hoa Kỳ’ nhằm quảng bá với lớp trẻ h́nh ảnh nước Mỹ, lối sống Mỹ...” Bản đề cương cũng nói “Theo báo cáo của Bộ Công An, hiện có 413 tổ chức phản động; 62 đài phát thanh và truyền h́nh, 390 báo và tạp chí phản động và 88 nhà xuất bản ở hải ngoại chống phá ta. Từ sau Đại Hội X, ta phát hiện thêm 2 đài (Đài Tiếng nói Thanh niên và Đài Hồn Việt), 5 tổ chức phản động mới và 20 chiến dịch tuyên truyền phá hoại tư tưởng đối với Việt Nam. Cơ quan an ninh đă ngăn chặn 4,879 tài liệu chiến tranh tâm lí và 44,030 thư ân xá quốc tế.Một nhận định xuất phát từ Sài G̣n cho rằng: 'Bản đề cương cho thấy chưa bao giờ những kẻ cầm quyền ở Việt Nam lo sợ mất sự độc quyền lănh đạo như hiện nay, họ thực sự lo sợ một cơn sóng ngầm đang h́nh thành trong chính xă hội này mà một khi nó đủ sức sẽ cuốn phăng cái nhà nước độc tài ‘của đảng, do đảng và v́ đảng'ʺ

Bản đề cương xuất hiện gần như đồng nhịp với “Phúc tŕnh về Tự do Tôn giáo Quốc tế 2009” được Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ công bố hôm 26/10/2009. Trong phần liên quan tới Việt Nam bản báo cáo nêu ra các trường hợp tranh chấp đất đai tại giáo xứ Thái Hà và vụ đất Ṭa Khâm Sứ hồi năm 2008. Nó cũng đề cập tới sự việc gần đây có liên quan tới các môn sinh theo pháp môn Làng Mai của Thiền sư Thích Nhất Hạnh tại Tu viện Bát Nhă ở Lâm Đồng. Ngoài ra, hôm 14/10/2009, Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Hà Nội cũng đă ra thông cáo cho rằng “việc cưỡng ép các sư săi ra khỏi Tu viện Bát Nhă ở tỉnh Lâm Đồng và việc chính phủ đă không bảo vệ họ khỏi bị tấn công là trái với cam kết của chính Việt Nam đối với các tiêu chuẩn được quốc tế công nhận về nhân quyền và nền pháp trị”.

Điều cũng cần được quan tâm là trước khi phúc tŕnh được công bố, một bài b́nh luận trên báo Wall Street Journal, nhật báo có số phát hành lớn nhất Hoa Kỳ, cho thấy thời gian gần đây Hà Nội đă đối xử rất tệ với một cộng đồng Phật giáo. Bài báo nói rơ Chế độ Cộng sản Việt Nam đă từng gây bất măn cho nhiều nhóm tôn giáo vốn không muốn bị kiểm soát toàn diện bởi Đảng Cộng Sản, dù họ là những người dân tộc thiểu số miền cao nguyên có đạo Tin Lành hay là những Phật tử thuộc Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, hoặc họ là những người Thiên Chúa Giáo đă phản đối nhà nước chiếm đất của nhà thờ. Thêm vào đó, hôm thứ tư tuần trước, một dự luật do dân biểu Loretta Sanchez và 21 Dân biểu khác bảo trợ đă được thông qua tại Quốc Hội Hoa Kỳ yêu cầu CSVN phải để tự do thông tin Internet và phải thả 18 nhà hoạt động nhân quyền đang bị giam, với lời cảnh giác nặng kư của bà Dân biểu này: “Một cách đáng tiếc, thay v́ cải thiện, th́ những điều kiện nhân quyền ở Việt Nam tiếp tục tồi tệ đi và tôi lấy làm quan tâm rằng Hoa Kỳ đă không có một thái độ cứng rắn đối với sự bất chấp hiển nhiên của Nhà nước Việt Nam đối với vấn đề nhân quyền”. Phải chăng v́ vậy mà khi phúc tŕnh được công bố trể dư luận đă có nhiều đồn đoán khác nhau, khiến người theo dơi t́nh h́nh nghĩ tới một sự thương lượng nào đó cần được giải quyết.

Phải chăng đó là việc lần đầu tiên Hội Thánh Phúc Âm Ngũ Tuần Pentecostal bất ngờ được Nhà nước CSVN khẩn cấp cho “đăng kư” hoạt động tôn giáo như một cách nói với Hoa Kỳ rằng “VN đang có thêm tiến bộ về tự do tôn giáo” sau hai thập niên Hội Thánh này bị bố ráp và bị liên tục theo dơi... Thắc mắc được nêu ra là tại sao Nhà nước cấp phép cho Hội Thánh Phúc Âm Ngũ Tuần Pentecostal mà không phải là một hội thánh khác? Câu trả lời có ngay là Hà Nội muốn vuốt ve các mục sư của Hội Thánh này ở Hoa Kỳ, sau khi Tổng Thống Barack Obama kư sắc lệnh thiết lập một cơ quan có tên là Office of Faith-based and Neighborhood Partnerships (Văn Pḥng Hợp Tác Khu Phố và Đức Tin) [hồi đầu tháng 2-2009] và bổ nhiệm Mục sư Josh DuBois, một mục sư Phúc Âm Ngũ Tuần, mới 26 tuổi, làm Giám Đốc Văn Pḥng. Nên nhớ, chỉ mới mấy năm trứơc, Hội Thánh này đă bị công an bố ráp thê thảm mà trường hợp nổi bật nhứt là ngày 27/12/2005 “Mục sư Trần Đ́nh Ái của Hội Thánh này từ Hoa Kỳ trở về thăm Việt Nam đă bị công an cửa khẩu tại phi trừơng Tân Sơn Nhất từ chối không cho phép nhập cảnh, với lư do an ninh” và bị buộc phải mua vé máy bay ra khỏi Việt Nam [tin RFA]. Ngoài ra, trước đó 1 tuần, ngày 21/12/2005, Mục sư Trần Mai, Tổng Quản Nhiệm Văn Pḥng Mục Sư Đoàn - Liên Đoàn Truyền Giáo Phúc Âm, đă đưa ra Bản Tin Khẩn, nói rằng: “Lúc 16 giờ 00 chiều ngày 22/12/2005, tin từ Huyện Lộc Ninh - Tỉnh B́nh Phước cho biết các Tín Hữu Tin Lành di chuyển bằng 2 xe ca để đến Huyện B́nh Long, để dự lễ Giáng Sinh, trong đó khoảng 60 người không kể trẻ em. Đang khi trên đường đi gần đến chợ Lộc Ninh cách Huyện B́nh Long khoảng 65 km, th́ bị lực lượng Công An Giao Thông Huyện Lộc Ninh chận xe lại, buộc tài xế quay xe về không cho các Tín Hữu đến B́nh Long để dự lễ. Chúng tôi được biết các Tín Hữu Tin Lành đă quyết định bồng bế nhau đi bộ (có cả những em nhỏ phải bồng trên tay) trên đoạn đường 65 km đó, dù bị lực lượng Công An Giao Thông tiếp tục gây nhiều khó khăn...” Được biết, ở Việt Nam, Hội Thánh Phúc Âm Ngũ Tuần Pentecostal có mặt vào khoảng thập niên 1970, hiện nay có khoảng 20.000 tín đồ sinh hoạt tại các chi hội, điểm nhóm địa phương ở 40 tỉnh, thành phố, với khoảng 200 chi hội được phân bố trong 9 giáo hạt có mặt tại Bắc, Trung, Nam, và 3 giáo hạt cho người dân tộc như Kơho, Êđê, H’mông...

Điểm đặc biệt cần lưu ư là chỉ có Hội Thánh Phúc Âm Ngũ Tuần Pentecostal mới được cấp giấy “đăng kư” hoạt động chớ chưa được công khai hoạt động rộng răi như các giáo hội quốc doanh khác. Nhưng, vẫn c̣n hơn trường hợp của Mục sư Nguyễn Hồng Quang, Giám Đốc Trường Đào Tạo Cao Đẳng Hội Thánh Tin Lành Mennonite Việt Nam, mà theo lời ông nói với phóng viên Đỗ Hiếu của đài RFA ngày 27-10-20098 rằng: “Chúng tôi sắp hàng dài dài để chờ đợi cái pháp nhân của chính quyền... nhà nước cho ai th́ người đó có tự do, c̣n người đó mà nhà nước chưa cho th́ người đó chưa có tự do”. Như vậy, phải chăng đây cũng là ngón đ̣n gây mâu thuẫn giữa các tôn giáo, ưu đăi tôn giáo này để triệt hạ tôn giáo khác mà CSVN đă từng thực hiện trong nhiều năm qua.

Mặt khác, để chứng minh cho dư luận thấy CSVN có tự do tôn giáo, và cũng để lập thành tích và dùng tôn giáo vào việc kinh doanh sanh lợi, Nhà nước, vào tháng 3/ 2009, đă cho tín đồ Phật Giáo Việt Nam Quốc doanh cung thỉnh tượng Phật Ngọc Hoà B́nh lớn nhất thế giới, khiến số lượng người nườm nượp hành hương chiêm bái tượng Phật Ngọc làm cho những tập đoàn con buôn đỏ và cán bộ cấp cao của chế độ đầu tư mạnh trên “thị trường tâm linh” thu nhiều lợi lộc.

Đồng nhịp với việc đầu tư “thị trường tự do tôn giáo”, ngày 18-10-2009, tại Hải Dương, cựu Tổng Bí thư Lê Khả Phiêu và Tỉnh ủy tỉnh Hải Dương đă cùng “doanh nhân đỏ” Đào Trọng Cường, mở niêm phong khối ngọc bích (Jade) lớn nhất thế giới vừa được chuyển từ Myanmar về Việt Nam ngày 10-10-2009. Cho đến thời điểm này đây là khối ngọc bích được coi là lớn nhất thế giới, nặng tới 35 tấn, cao 3 mét, rộng 2.3 mét và dày 2.4 mét, trị giá gần 1 triệu 500 ngàn đô la sẽ được dùng cho mô h́nh thí điểm kinh doanh “thị trường tâm linh” được CSVN phô trương là chúng có thành tích nổi bật tôn trọng tự do tôn giáo.

Từ đó, dư luận thấy rơ chuyện “bắt mánh” của CSVN khiến cho Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ thôi ghi tên chúng vào danh sách CPC. Thật ra đó là chuyện nhỏ. Chuyện đáng lưu ư là “ḷng tham” của những con buôn Hoa Kỳ, bất kể trường hợp họ có thể buôn sợi dây thừng dùng treo cổ họ như lời cảnh giác của Lenin. Nó hiện rơ khi ông Demetrios Marantis, Phó Đại diện thương mại Mỹ về quan hệ thương mại Việt Mỹ nói với phóng viên Việt Hà của đài RFA, trong cuộc phỏng vấn ngày 27-10-2009, rằng: “Tôi cho rằng thị trường Việt Nam là một thị trường đầy tiềm năng và là cơ hội lớn cho Hoa Kỳ bởi v́ đây là một thị trường trẻ với 85 triệu người. Trong những năm vừa qua kể từ khi kư kết Hiệp định thương mại song phương với Việt Nam, chúng tôi đă thấy các con số về thương mại tăng trưởng đáng kể, từ 1 tỷ đô la năm 2001 lên đến 15 tỷ đô la vào năm ngoái. Và đây là một thị trường với tiềm năng c̣n có thể tiếp tục tăng trưởng nữa. Và Hoa Kỳ rất mong muốn được tiếp tục làm việc chặt chẽ với Việt Nam hơn nữa”.

Nếu trên lănh vực thương măi Hoa Kỳ đang là nhà đầu tư số 1 tại Việt Nam mang lại cho những con buôn vô số nguồn lợi th́ trên lănh vực chiến lược quân sự Hoa Kỳ không thể để Việt Nam lọt hẳn vào ṿng khống chế của Trung Quốc khi hải tŕnh Bắc Nam Thái B́nh Dương, qua eo biển Malacca, là huyết mạch quốc tế không thể để Trung Quốc lấy “lưỡi ḅ” liếm láp. Hơn ai hết, Hoa Kỳ thấy tham vọng của bọn lănh đạo Hà Nội nên cần chiều theo ḷng tham của chúng để có thể dễ sai khiến chúng, như Trung Quốc đang khai thác ḷng tham của chúng mà biến chúng thành những Thái Thú hiến dâng Việt Nam cho Trung Quốc, biến cả Việt Nam thành vị trí chiến lược của Trung Quốc, từ Cao nguyên Trung phần kéo dài tới Dung Quất, B́nh Thuận; chạy ra Hoàng Sa, Trường Sa... làm thành các địa điểm cung cấp tài nguyên cho Hoa Lục và trạm gác hải tŕnh nhộn nhịp của thế giới.

Do đó, xin đừng ngạc nhiên khi thấy hăng Reuters đưa tin [24-10-2009] Shanghai Electric (2727.HK), công ty trang thiết bị sản xuất điện hàng đầu của Trung Quốc, đă giành được một hợp đồng 1,38 tỉ đô-la để xây một nhà máy nhiệt điện trong khu vực Nam Trung phần Việt Nam. Theo thỏa thuận này, Shanghai Electric sẽ xây nhà máy điện chạy bằng than Vĩnh Tân 2, có công suất 1.244 megawatt - tại tỉnh B́nh Thuận, sẽ bắt đầu hoạt động vào năm 2013 để cung cấp điện cho khu vực miền nam Việt Nam; và Thái Thú Trương Tấn Sang nối gót Thái Thú Nguyễn Tấn Dũng thị sát địa điểm khai thác bauxite để thêm một lần nữa bày tỏ quyết tâm tuân lịnh Trung Quốc bất kể mọi chống đối càng lúc càng gay gắt hơn... để lấy điểm giành ghế trong kỳ Đại hội Đảng sắp tới.

Trong lúc quốc nội có những biến chuyển dồn dập cho thấy Việt Nam chỉ là tên nô lệ của Trung Quốc, trị nước theo quyền lợi của chủ nô phương Bắc, lại c̣n bị Hoa Kỳ níu kéo làm trái đệm trên đ̣n cân chiến lược, th́ thảm nạn “tỵ nạn giáo dục” bất chợt xảy ra biến cố cho thấy cơi ḷng đầy nhân bản của người Quốc gia Việt Nam hải ngoại và sự khốn nạn của Nhà nước CSVN lộ rơ qua người nữ phát ngôn viên Bộ Ngoại giao CSVN Nguyễn Phương Nha và tên Tổng Lănh sự Việt cộng tại San Francisco. Đó là chuyện người du sinh Hồ Quang Phương bị cảnh sát San Jose hành hung từ non 2 tháng trước [tối 3-9-2009] mà đến ngày 28-10-2009 Website của Bộ Ngoại giao CSVN mới công bố bản tin nói rằng: “Ngày 27/10/2009, trả lời câu hỏi của phóng viên về thông tin trên báo chí cho biết một số cảnh sát thành phố San Jose (Hoa Kỳ) đă sử dụng bạo lực khi bắt sinh viên người Việt là Hồ Phương, Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nguyễn Phương Nga nói: ‘Dư luận Việt Nam rất bất b́nh khi biết thông tin về sự việc này. Hành động sử dụng bạo lực và lạm dụng quyền lực của cảnh sát là không thể chấp nhận được và cần phải bị xử lư nghiêm. Bộ Ngoại giao đă chỉ đạo Tổng lănh sự quán Việt Nam tại San Francisco xác minh vụ việc và tiến hành các biện pháp bảo hộ lănh sự cần thiết cho công dân Hồ Phương’.”

Du sinh Hồ Quang Phương

Vấn đề đặt ra là du sinh Hồ Quang Phương là công dân của CSVN bị hành hung non 2 tháng mà Nhà nước không biết để can thiệp. Vậy Tổng Lănh sự ở đâu và làm ǵ mà không biết. Phải đợi non 2 tháng sau mới được Bộ Ngoại giao chỉ đạo “minh xác vụ việc và tiến hành các biện pháp bảo hộ lănh sự cần thiết cho công dân Hồ Phương” trong khi Cộng đồng Người Quốc gia Việt Nam hải ngoại ở địa phương San Jose đă và đang làm tất cả những ǵ có thể làm được cho một đồng bào Việt Nam gặp nạn ở hải ngoại, bất kể người đó có là đảng viên cộng sản hay không, bất kể người đó thuộc thành phần nào trong môi trường Xă hội Chủ nghĩa.

Lời của Nguyễn Phương Nga cũng khiến dư luận nghĩ ngay tới vô số trường hợp cụ thể coi như xảy ra thường xuyên ở Việt Nam mà “Hành động sử dụng bạo lực và lạm dụng quyền lực của cảnh sát là không thể chấp nhận được và cần phải bị xử lư nghiêm” lại được công an và xă hội đen CSVN sử dụng, như ở Tam Ṭa và Bát Nhă..., chẳng những không bị xử lư nghiêm mà c̣n được Đảng và Nhà nước Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt Nam bao che, khuyến khích. Nguyễn Phương Nga nên biết cái khác của người Quốc gia Việt Nam hải ngoại với CSVN là ở chỗ đó.

Vấn đề được đặt ra cũng làm nổi bật một vấn nạn ít được đề cặp rốt ráo là “tỵ nạn giáo dục” của một số không nhỏ đồng bào may mắn được rời nước đi du học ở các quốc gia tự do trên thế giới, đặc biệt là Hoa Kỳ, dưới bất cứ danh nghĩa nào. Từ lâu, ai cũng biết là một số không nhỏ du sinh thuộc thành phần con cháu đảng viên cán bộ cộng sản, thành phần tư bản đỏ, nhưng cũng có một số không ít con cháu của thường dân biết xoay trở để đi t́m tự do và tương lai bên ngoài địa ngục cộng sản, bên ngoài nhà tù lớn của đất nước Việt Nam. Họ là những con người “tỵ nạn giáo dục”, những người rất đáng thương đă “trốn chạy sự giáo dục đểu giả” của CSVN, và họ cũng sẽ là những con dân có thể có đủ kỹ năng và kiến thức phục vụ đất nước khi CSVN bị thay đổi hoặc chuyển hóa từ thể chế độc đảng độc tài sang tự do dân chủ Hiến định và Pháp trị. Họ đă trốn chạy cái nơi mà từ lâu họ bị giáo dục trong một môi trường lấy nói dối làm căn bản sống c̣n và tiến thân, như Nguyễn Hưng Quốc đă từng viết: “Trong bài ‘Giáo dục: Muốn trung thực cũng khó’ (24/9/2009), tôi đă phân tích là không thể dạy học sinh phải trung thực khi toàn bộ đời sống xă hội chung quanh các em được xây dựng trên nền tảng của sự giả dối và gian lận. Sẽ không có em học sinh nào thực sự biết quư trọng sự trung thực khi các em, từ nhỏ đến lớn, lúc nào cũng chứng kiến cảnh những người trung thực th́ bị thiệt tḥi, thậm chí, bị trù dập và khinh bỉ, trong khi những kẻ giả dối và gian lận th́ giàu có, quyền lực, danh giá, không những không bị lên án mà c̣n được tôn trọng, đi đâu cũng có kẻ hầu người hạ. Tuy nhiên, điều đáng nói là sự giả dối và gian lận không phải chỉ tồn tại ở ngoài học đường. Chúng c̣n hiện hữu ngay trong lớp học. Đáng kể nhất: chúng tồn tại ngay trong chương tŕnh và cách thức giảng dạy... Thời kháng chiến chống Pháp, nhà văn Nguyên Hồng được dạy là nông dân lúc nào cũng yêu nước và thành thực, nhưng, thực tế ông chứng kiến lại khác hẳn. Ông tâm sự với Vũ Đức Phúc: ‘Tao ra chợ chỉ thấy toàn hàng buôn lậu.’ (Cách mạng kháng chiến và đời sống văn học, 1945-54, nxb Khoa Học Xă Hội, Hà Nội, 1995, tr. 219). Bây giờ học sinh các cấp cũng được học như vậy. Học: chủ nghĩa xă hội rất tiến bộ. Thấy: nước xă hội chủ nghĩa nào cũng lạc hậu và nghèo đói. Học: trong xă hội xă hội chủ nghĩa ‘người với người sống để yêu nhau’ (thơ Tố Hữu). Thấy: ở đâu cũng người dân bị chà đạp và bóc lột thậm tệ. Học: cán bộ là đầy tớ của nhân dân. Thấy: cán bộ nào cũng nhà cao cửa rộng, giàu có và đầy quyền lực. V.v..”

Vấn nạn này hiện rơ hơn khi chuyện Lê Văn Tám lại một lần nữa xuất hiện ngay trên truyền thông nhà nước, tạp chí Xưa và Nay của của Hội Khoa Học Lịch Sử Việt Nam, số ra Tháng 10 năm 2009, Giáo Sư Phan Huy Lê, chủ tịch Hội Khoa Học Lịch Sử Việt Nam, trong một bài viết lên tiếng và khẳng định rằng nhân vật “anh hùng Lê Văn Tám” là hoàn toàn không có thật. Bài viết sau đó được báo Khoa Học và Đời Sống (www.bee.net.vn) đưa lên mạng với tựa đề “GS Phan Huy Lê: Trả lại sự thật h́nh tượng Lê Văn Tám”.

Tưởng cũng xin nhắc lại là bất cứ ai đă từng là học tṛ tại miền Bắc Việt Nam những năm trước 1975 và cả Việt Nam sau 1975 đều biết về câu chuyện Lê Văn Tám, một thiếu niên hơn 10 tuổi, bán đậu phộng rang v́ ḷng yêu nước căm thù giặc Pháp đă tẩm xăng vào người làm “ngọn đuốc sống” đốt kho đạn giặc tại Thị Nghè thành phố Sài G̣n vào ngày 1 Tháng Giêng, năm 1946. Câu chuyện được đưa vào sách giáo khoa dành cho lớp 4, lớp 5. Nó được truyền tụng tới mức rất nhiều tỉnh và thành phố của Việt Nam lấy tên Lê Văn Tám đặt cho các trường học, tượng đài, công viên, đường phố. Tại các trường học, tên Lê Văn Tám cũng được đặt cho các chi đội, liên đội thuộc tổ chức “Đội Thiếu Niên Tiền Phong.”

Giáo Sư Phan Huy Lê tóm lược một cách đầy đủ lời kể và lời dặn của Giáo Sư Trần Huy Liệu, như sau: “Nhân vụ kho xăng của địch ở Thị Nghè bị đốt cháy vào khoảng Tháng Mười, 1945 và được loan tin rộng răi trên báo chí trong nước và đài phát thanh của Pháp, đài BBC của Anh; nhưng không biết ai là người tổ chức và trực tiếp đốt kho xăng nên tôi (GS Trần Huy Liệu) đă “dựng” lên câu chuyện thiếu niên Lê Văn Tám tẩm xăng vào người rồi xông vào đốt kho xăng địch cách đấy mấy chục mét. GS Trần Huy Liệu c̣n cho biết là sau khi ta phát tin này th́ đài BBC đưa tin ngay, và hôm sau b́nh luận: Một cậu bé tẩm xăng vào người rồi tự đốt cháy th́ sẽ gục ngay tại chỗ, hay nhiều lắm là chỉ lảo đảo được mấy bước, không thể chạy được mấy chục mét đến kho xăng. GS đă tự trách là v́ thiếu cân nhắc về khoa học nên có chỗ chưa hợp lư. Đây là ư kiến của GS Trần Huy Liệu mà sau này tôi có trao đổi với vài bác sĩ để xác nhận thêm.”

V́ vào cuối tháng 2 năm 2005 tại Hà Nội, giáo sư Phan Huy Lê, đă nói tới chuyện này rồi nên để “chửa cháy” cho sự gian dối bị “lộ tẩy” báo Sài G̣n Giải Phóng của CSVN số ra ngày Thứ năm, 16-10-2008, có bài viết tựa đề “Về cây đuốc sống Lê Văn Tám” của tác giả Trần Trọng Tân, nguyên là trưởng ban Tư Tưởng Văn Hóa Thành Ủy, thành phố Sài G̣n nói: “Cây đuốc sống Lê Văn Tám là có thực” và viết rằng: “Đánh kho đạn Thị Nghè có 2 lần vào ngày 17 Tháng Mười. 1945 và ngày 8 Tháng Tư, 1946; trận ngày 17 Tháng Mười, 1945 với “Cây đuốc sống Lê Văn Tám” là có thực; Lê Văn Tám đă đốt kho đạn, không phải kho xăng; Lê Văn Tám không phải “tự tẩm xăng vào người và chạy vào đốt kho xăng” mà “đă lừa bọn lính gác, lọt vào ẩn nấp bên trong với chai xăng và bao diêm chờ lúc sơ hở, em tưới xăng vào khu vực chứa đạn và châm lửa. Lê Văn Tám bị dính xăng bắt lửa thành ‘cây đuốc sống’; người tổ chức, bày kế hoạch cho Lê Văn Tám làm là anh Lê Văn Châu, đă hy sinh trong trận đánh giặc Pháp ở Ngă ba Cây Thị năm 1946”, nhưng ư kiến của ông Trần Trọng Tân không được dư luận đồng t́nh và cũng chẳng có ǵ chứng thực lời ông nói, nhơn chứng Lê Văn Châu đă chết; trong khi các Giáo sư Phan Huy Lê và Trần Huy Liệu là hai nhân chứng lịch sử, với một người đang c̣n sống. Mặt khác, sự gian dối của CSVN là thứ chuyện dài càng lúc càng lộ mặt thêm, khiến hai hàm răng của người phịa Lê Văn Tám trở thành hai hàm răng của lương tâm cắn rứt CSVN ngày nào chúng chưa hoàn lương để trở thành con người Việt Nam lương thiện của Tổ Quốc Việt Nam.

 

Hẹn con thư sau,

Giáo Già

<< trở về đầu trang >>
free counters