Tư duy... "đống đất"!
	
	
	Tối nay đọc bản tin 
	“Anh Nguyễn Hữu Vinh bị tấn công thương tích trầm trọng” tôi vừa cảm thương 
	cho người bạn đồng đạo đầy nhiệt huyết của chúng ta, vừa suy nghĩ về cái… 
	đống đất. Bởi v́ nó, mà hai ‘thầy tṛ’ Lm.Nguyễn Văn Liên, Phó xứ Đồng Chiêm 
	và anh Vinh khi chở nhau đi thăm Đồng Chiêm đă đụng đầu phải, để rồi từ đó 
	nảy sinh tai nạn. Danh sách nạn nhân của vụ Đồng Chiêm như vậy lại thêm dài. 
	Máu của những giáo dân chỉ v́ phạm phải cái tội muốn làm chứng cho Chúa, cho 
	sự thật mà đă phải đổ thêm bởi những trận đ̣n của hàng chục công an, quần 
	chúng tự phát (?).
	
	Tái 
	lập ‘ngăn sông cấm chợ’?
	H́nh ảnh về những đống đất ngăn đường vào Đồng Chiêm được các hăng thông tấn 
	AP, AFP cùng nhiều báo nước ngoài nói đến mấy ngày qua, bỗng làm tôi nhớ lại 
	vô số những trạm gác liên tỉnh được ‘quân cách mạng’ dựng lên khắp miền Nam 
	sau 1975, và được đặt cho cái tên nghe rất oai: ‘trạm kiểm soát liên ngành’! 
	bao gồm công an, quân đội, thuế vụ và cả dân quân du kích cùng tham gia mà 
	với mọi ‘bác tài’, bọn chúng không khác ǵ những ‘hung thần quốc lộ’. Bất cứ 
	xe đ̣ nào đi ngang qua, ngày cũng như đêm đều phải dừng lại cho bọn chúng 
	leo lên xe tha hồ lùng sục, lục soát. Không chỉ những bao hành lư mà c̣n có 
	quyền ‘sờ nắn’ cả người hành khách nếu muốn.
	Bởi suy cho cùng, tuy khác nhau về cách làm, tên gọi nhưng cái mục đích nằm 
	đằng sau những lô cốt xưa và đống đất Đồng Chiêm hiện nay th́ vẫn hoàn toàn 
	không có ǵ thay đổi. Vẫn c̣n đó cái ‘ư chí’ rừng rú độc đoán và áp đặt: ai 
	sống ở đâu phải ở yên đấy để dễ bề kiểm soát. Những quyền tự do căn bản của 
	người dân, từ đi lại cho đến việc làm ăn mua bán, giao thương, trao đổi 
	thông tin v.v… đều bị ‘ngăn sông cấm chợ’. Nếu cần họ sẽ xẻ rănh đào mương, 
	cần sơ sơ th́ cho vài xe đất đến đổ giữa đường!
	Tóm lại, nếu ngày xưa họ muốn biến cả nước thành những lô cốt của cái tiền 
	đồn Đông Nam Á của phe XHCN. Nay XHCN chết rồi, nh́n tới lui chỉ c̣n thấy 
	‘nhân dân’ là kẻ thù lớn nhất v́ đ̣i hỏi dân chủ chống độc đảng khởi xướng 
	khắp nơi, nên họ đang muốn biến mọi người thành những đống đất bất di bất 
	dịch!
	Ngày xưa chính quyền kiểm soát để làm ǵ? tại sao phải kiểm soát chặt chẽ 
	người dân chúng quá mức như vậy, trong khi hàng năm cứ đến ngày 30/4/1975 
	nhà cầm quyền lại tổ chức ăn mừng ‘miền Nam được giải phóng’ hết sức rầm rộ!? 
	để rồi hậu quả ra sao th́ như chúng ta đều đă biết. Hàng ngàn, vạn những lô 
	cốt liên tỉnh đă ‘có công’ rất lớn trong việc kiệt quệ hóa đất nước, v́ 
	chúng là công cụ quan trọng trong việc thực thi chính sách ngăn sống cấm chợ 
	khắc nghiệt một thời. 
	Miền Nam trước 1975, mặc dù chiến tranh nhưng kinh tế chưa bao giờ bị suy 
	kiệt trầm trọng, dân t́nh khốn đốn như sau ngày đất nước được ḥa b́nh. 
	Nghịch lư này lịch sử thế giới từ cổ chí kim có lẽ chưa có xứ sở nào lại bị 
	lâm vào t́nh cảnh ‘dở khóc dở cười’ như ở VN, Cambốt, Lào dưới thời XHCN 
	những năm 70-80s. 
	CSVN đă giải phóng ǵ cho dân chúng miền Nam, hay khi nh́n vào thực tế ‘kinh 
	tế thị trường’ đang đè chết ‘XHCN’ khắp nơi chúng ta phải nói ngược, chính 
	cuộc sống dân chúng miền Nam đă mở mắt cho các ‘đồng chí giải phóng’ họ 
	nhưng sau đó đă phải ‘lạc đường’ giữa một Sàig̣n tiếng là bị bọn Mỹ áp bức 
	mà sao cuộc sống của họ lại quá thênh thang? Đây mới thật sự là câu hỏi đang 
	rất cần được ‘giải phóng’ bởi sinh mạng của hàng triệu người v́ cuộc chiến 
	‘giải phóng dân tộc’ do Hà Nội phát động trước đây
	Mặc dù đă hơn ba thập niên đă trôi qua, đă có thêm không biết bao nhiêu là 
	bài học đắt giá từ thực tế khác dạy cho những ông đầy tớ ‘đỉnh cao trí tuệ’ 
	trong đảng Csvn, nhưng xem ra họ vẫn chưa thể thuộc bài.!
	Đắp mô đường vào Đồng Chiêm để làm ǵ, tịch thu máy chụp h́nh của anh Vinh 
	có ích ǵ trong khi những h́nh ảnh tệ hại gây ra bởi công an đă bay khắp thế 
	giới này?
	Kiểu suy nghĩ và hành động thiển cận ấy nên gọi là ǵ, nếu chẳng phải là lối 
	tư duy… ‘đống đất’? 
	
	(Sàig̣n, tối 11/1/2010, Vài hàng chia sẻ nỗi đau 
	cùng anh J.B Nguyễn Hữu Vinh) 
Hoàng Gia Bảo.