Trách nhiệm người lănh đạo ở đâu?
	
											
											
											
											Mấy năm trước đây, v́ không để ư nên 
											không nhớ rơ lắm, nhưng tôi biết 
											chắc
											chắn có một câu chuyện sẽ làm cho 
											các cấp lănh đạo cộng sản Việt Nam 
											-nếu có liêm sĩ, ḷng tự trọng và sự 
											hiểu biết tối thiểu- phải ngỡ ngàng, 
											muối mặt.
											Số là vào dịp giáng sinh bắt đầu 
											trong ṿng từ tháng 12, người dân 
											Đức thường hay tổ chức những buổi 
											tiệc rượu công cộng, ăn mừng gồm 
											nhiều thành phần trong xă hội tham 
											dự. Trong buổi tiệc, v́ có lẽ quá 
											vui nên ông thị trưởng của một bang 
											(chắc lúc đó cũng ngà ngà) chế rượu 
											lên đầu một người vô gia cư.
											Chuyện ăn mừng, chế rượu lên đầu, 
											“tắm rượu” ở các nước Tây phương là 
											chuyện b́nh thường. Nhưng lại là 
											không b́nh thường đối với một người 
											lănh đạo đi chế rượu lên đầu kẻ vô 
											gia cư! Công luận om x̣m mấy ngày 
											liền, đ̣i ông thị trưởng phải từ 
											chức. Ngay cái đêm hôm đó, báo hại 
											ông thị trưởng mất ngủ, run, nên 
											phải mời người khách vô gia cư vào 
											nhà, ngồi bên ḷ sưởi “tâm sự” suốt 
											đêm. Chỉ lướt qua câu chuyện nhiêu 
											đó, bởi v́ đó là chuyện rất b́nh 
											thường như những chuyện b́nh thường 
											xảy ra ṿng quanh trên thế giới này; 
											là chuyện của người ta, chuyện nhỏ 
											như con thỏ nên tôi không để ư; cũng 
											không rơ lúc sau đó người ta có “đưa 
											phong b́” để “chạy án” và “nhận 
											khuyết đểm, phê và tự phê” hay không.
											
Câu 
											chuyện đă lâu. Đó là chuyện của 
											người ta. Nhưng chuyện của dân ḿnh, 
											chuyện phát biểu mấy ngày gần đây 
											của ông Triết, chủ tịch nước VN làm 
											tôi chợt nhớ.
											Ông Triết tửng tửng th́ đă quá rơ 
											ràng rồi. Tửng th́ tửng nhưng cũng 
											cần phải biết tửng đến mức độ nào. 
											Xem đoạn băng, theo như lời phát 
											biểu của ông th́ ḷng tham của con 
											người ở đâu, nước nào cũng có, nhưng 
											ở ta, sở dĩ tham nhũng v́ quản lư 
											kém. Bảo nước ta nhiều tham nhũng 
											hơn các nước khác th́ ông không 
											chịu, phủ nhận nghe thấy mà tội 
											nghiệp! Thôi th́ cũng tạm chấp nhận 
											theo cách nói lấy được của ông đi.
											Nhưng! Trời đất quỉ thần ơi! Quản lư 
											kém th́ ai là người quản lư kém? Ông 
											chủ tịch xă, ông chủ tịch quận, ông 
											chủ tịch tỉnh, ông chủ tịch nước, 
											ông tổng bí thư hay ông thủ tướng 
											(trưởng ban chỉ đạo pḥng chống tham 
											nhũng)? Tất cả các ông đều là đảng 
											viên, mà đứng đầu đảng là ông Nông 
											Đức Mạnh.
											Tham nhũng nhiều hay ít, không có số 
											liệu, miễn bàn căi. Nhưng đảng lănh 
											đạo mà cả nước tham nhũng, thế th́ 
											ai chịu trách nhiệm, ai quản lư kém 
											nhỉ? Hồi năm rồi, tôi nghe ông thủ 
											tuớng đổ lỗi là tại địa phương chưa 
											làm quyết liệt. Rồi ông thanh tra 
											th́ bảo do sự “xúi dục, kích động 
											của các thế lực thù địch nên người 
											dân mới khiếu kiện”, chứ không thôi, 
											mặc dầu bị chèn ép, mua đất của dân 
											với giá rẻ mạt nhưng người ta cũng 
											cúi đầu chấp nhận, đâu ai thèm đi 
											kêu ca để làm ǵ! Dạ em xin các 
											ngài! Các ngài cũng đừng đổ lỗi 
											tiếp, nh́n nhau cười trừ rồi huề cả 
											làng: Là tại nước người ta khác, 
											nước ḿnh khác; người ta có kinh 
											nghiệm quản lư, luật pháp chặt chẽ; 
											ḿnh th́ c̣n khó khăn, mới thoát ra 
											khỏi chiến tranh (mới có gần 35 năm 
											hà!); đánh giặc th́ giỏi(!), quản lư 
											th́ kém… Cố làm quyết liệt chống 
											tham nhũng th́ cũng sẽ xong thôi mà! 
											Chờ đi!
											Quá bất hạnh cho dân tộc Việt Nam 
											tôi, có một ông chủ tịch nước khùng 
											khùng khấc khấc! Ông đem chuyện 
											huyền sử của dân tộc ra so sánh, tự 
											hào rằng không có nước nào trên thế 
											giới có. Nghe tới đó, tôi muốn chạy 
											ra đứng giữa sân mà thét lớn cho 
											thấu tận trời xanh: Trời ơi là trời, 
											sao dân tộc Việt Nam quá bất hạnh 
											vậy, có ông chủ tịch nước khùng hết 
											cỡ vậy trời ơi! Bất hạnh tột cùng, 
											đến nỗi người già, người tàn tật đi 
											ăn mày mà cũng bị người chăn dắt, 
											bóc lột. Trách nhiệm thuộc về ai, ai 
											quản lư kém vậy trời… ơi? Em xin các 
											ngài đừng đổ lỗi là tại cái thằng 
											công an khu vực quản lư kém à! Cũng 
											đừng đổ lỗi là tại người ta lười lao 
											động nghen! Cho em xin đi!
											Chuyện của người ta và chuyện của 
											ḿnh không có ăn nhậu ǵ với nhau. 
											Nhưng tôi muốn đem so sánh hai vấn 
											đề để thấy hai mức độ ư thức khác 
											nhau của người lănh đạo trên hai đất 
											nước. Cũng có cái khác nhau không 
											kém phần quan trọng nữa là thuộc về 
											liêm sĩ. Nhưng cái liêm sĩ của mọi 
											con người, mọi từng lớp trong xă hội 
											hành xử ở mỗi nơi cũng mỗi khác. Cái 
											liêm sĩ của người lănh đạo cũng khác 
											với kẻ khố rách áo ôm. Cái liêm sĩ 
											của dân mọi rợ, thất học cũng hoàn 
											toàn khác với người văn minh. Ông 
											Triết thuộc ở dạng nào?
											Tôi nghĩ, nếu ông Triết làm chủ tịch 
											nước Đức th́ sao nhỉ? Ờ, mà nước Đức 
											làm ǵ có chủ tịch …như ông Triết! 
											Nghĩ tới đó thôi, không dám nghĩ 
											thêm!
											Chừng nào dân ḿnh mới bắt chước 
											được như dân Đức? Khoảng cách đă đi 
											quá xa rồi! Chuyện nhỏ như con thỏ 
											mà họ c̣n bắt người lănh đạo phải từ 
											chức!
											
											
											
											
											Nguyễn Dư