Trung Quốc và Việt Nam, những thế lực kinh tế khổng lồ
bên bờ vực của sự thay đổi hay sụp đổ
Asia-News
Asia News: Một nhà bất đồng chính kiến vĩ đại
của Trung Quốc đă so sánh hai con cọp của Sự Phát triển Châu Á
và cảnh báo: phe đối lập trong nước đang gia tăng, và ngày càng
quyết tâm. Ngay cả Tây phương c̣n thất vọng: chính sách nhân
nhượng của họ với những vi phạm về nhân quyền, đă không dẫn đến
bất cứ điều ǵ, thậm chí chẳng cả những lợi ích lớn hơn về kinh
tế.
Los Angeles (AsiaNews) - Ngụy Kính Sinh, cha đẻ "của nền dân chủ"
tại Trung Quốc, đă tấn công mạnh mẽ những ai nghĩ rằng chúng ta
có thể đạt được sự phát triển kinh tế mà không có nhân quyền. Và,
trong một bài phát biểu tại một hội nghị chuyên đề về nhân quyền
và sự phát triển dân chủ ở Trung Quốc và Việt Nam, đă vạch ra
một lằn song song thú vị giữa hai nước. Dưới ách thống trị của
một chế độ độc đảng, cả hai (nước) đều thiên hẳn về hướng phát
triển, nhưng sự thiếu vắng của những tiếng nói mâu thuẫn đă dẫn
đưa họ đến một cuộc cách mạng xă hội không thể lay chuyển được.
Cùng lúc đó, thế giới tư bản, nơi đang cố gắng thu hút cả hai (nước)
trong dây chuyền sản xuất, đă nhắm mắt lại trước những vi phạm
nhân quyền, giờ lại thấy chính ḿnh vướng vào cuộc khủng hoảng
kinh tế hiện nay. Dưới đây là nguyên bản của sự can thiệp đă
được đưa ra tại Los Angeles vào tuần trước.
Để t́m hiểu về tương lai dân chủ của Trung Quốc và Việt Nam,
chúng ta cần phải thực hiện cuộc phân tích trên cả hai nước,
cũng như hiểu được môi trường quốc tế của cả hai. Sau đó chúng
ta mới có thể có thể t́m hiểu cả hai điều kiện thuận lợi và khó
khăn trước đă, rồi sau đó mới định hướng cho hành động của chúng
ta.
Các đặc tính xă hội hiện nay cho cả Việt Nam và Trung Quốc là
mặc dù cả nước đă chuyển biến sang những nước tư bản độc quyền
quan liêu, họ vẫn c̣n khác biệt phần nào so với Nga và Đông Âu.
Sự khác biệt lớn nhất là họ vẫn c̣n bị trị bởi chế độ độc tài
độc đảng là Đảng Cộng sản. Nếu không có sự cạnh tranh trong một
hệ thống đa đảng, cả hai nước đều thiếu vắng một môi trường
thoải mái hơn cho ngôn luận và các ấn phẩm mà cả Nga và Đông Âu
có. Ở Việt Nam và Trung Quốc, rất khó khăn cho phe đối lập để
tồn tại bên trong nước, và phe đối lập ở nước ngoài càng gặp
nhiều khó khăn nhiều hơn nữa trong việc tham gia vào chính
trường trong nước. Do đó, nó tạo một t́nh trạng khó khăn lớn lao
cho chúng ta.
Các cơ quan đặc biệt của Đảng Cộng sản đă trở nên rất hiệu quả.
Với kế hoạch cắt rời (người) trong (nước) với bên ngoài, họ cài
cấy người của họ, làm chệch hướng đi của chúng ta, gieo rắc sự
chia rẽ, ngay cả việc dẫn đưa luôn phe đối lập vào bẫy của họ.
Hành động này khiến cho một biến chuyển hay cuộc cách mạng được
điều hành bởi phe đối lập đoàn kết có tổ chức chặt chẽ và có kế
hoạch tỉ mỉ trở nên rất khó khăn. Ở giai đoạn hiện nay, h́nh
thức chính của phe đối lập là những người dân với hành động tự
phát chống lại bạo quyền và sự bóc lột cực kỳ về kinh tế. Các
phương tiện truyền thông công cộng là những công cụ chính để huy
động người dân. Những tổ chức bí mật truyền thống chỉ có thể
hoạt động trong quy mô nhỏ. Việc huy động toàn thể người dân chỉ
có thể phụ thuộc vào các công cụ truyền thông đại chúng. Đây là
lư do tại sao chế độ Cộng sản Trung Quốc quan tâm rất lớn vào
việc ngăn chặn các thông tin trên cả báo chí lẫn Internet.
Mặt khác, do thiếu các quyền cơ bản của con người, việc bóc lột,
đàn áp bởi các nỗ lực kết hợp của cán bộ nhà nước và doanh
nghiệp càng trở nên tàn tệ hơn bao giờ hết, v́ thế càng dẫn đến
việc chống đối mạnh mẽ hơn nữa. V́ vậy,những lực lượng chuyển
biến của các nước như Trung Quốc, Việt Nam và Bắc Triều Tiên chủ
yếu phát xuất từ thành phần trung lưu hoặc thấp hơn. Những
phương thức chuyển biến không chỉ giới hạn ở h́nh thức ôn ḥa.
H́nh thức đối lập bạo động thường trở thành lực lượng chính
trong việc hối thúc xă hội phải thay đổi. Ngoài ra do sự liên
kết chặt chẽ của cán bộ nhà nước và các doanh nghiệp, nhà cầm
quyền đă đánh mất vị thế định đoạt của ḿnh trên các tranh chấp
kinh doanh. Những tranh chấp nội bộ trong nội bộ nhà cầm quyền
đă trở nên hung bạo hơn nhiều hơn tại bất kỳ thời điểm và hoàn
cảnh nào khác. Sự xuất hiện của bọn xă hội đen và dân quân tội
phạm đă trở thành thông lệ mới trong việc hỗ trợ cuộc đấu tranh
chính trị càng làm cho xă hội thiếu ổn định và thậm chí c̣n trở
nên phức tạp hơn.
Trong một vài thập kỷ qua, môi trường quốc tế đă rất bất lợi cho
các lực lượng đối lập của các nước như Trung Quốc và Việt Nam.
Các "Mô h́nhTrung Quốc " do Đặng Tiểu B́nh phát minh đă có thể
mua đứt các nhà tư bản Tây phương trong cách chia sẻ lao động rẻ
tiền, do đó đă gián tiếp kiểm soát chính trị và các viện nghiên
cứu của Tây phương. Họ đă có thể ép các xă hội ḍng chính của
Tây phương phải quy hàng cho lợi ích của Đảng Cộng sản và bỏ rơi
các hệ thống giá trị của họ. Điều này đă dẫn đến việc Tây phương
tiếp tục truyền máu kinh tế của ḿnh cho các nước cộng sản và áp
dụng chính sách khoan nhượng và mềm mỏng trước những nhà tư bản
đỏ quan liêu của đảng CS.
Trong suốt 16 năm tại chức của Tổng thống Mỹ Bill Clinton và
George W. Bush, chính sách nhân nhượng của họ đă đạt đến cao
điểm của nó. Mối quan hệ giữa các nền dân chủ Tây phương và các
chế độ độc tài châu Á đă chuyển từ đối đầu, sang khoan nhượng và
hợp tác. Các lực lượng đối lập ở nước ngoài của Trung Quốc và
Việt Nam trở thành cái gai trong mắt của các chính trị gia của
các nước dân chủ. Sử dụng từ ngữ của một học giả người Mỹ thiên
tả nổi tiếng: "những nhà hoạt động dân
chủ chống cộng sản không đáp ứng các ḍng tư tưởng chính của Mỹ".
Tuy nhiên, hiện nay t́nh h́nh này đang thay đổi. Mặc dù chính
sách khoan nhượng vẫn chiếm chủ đạo, nền kinh tế Tây phương đang
trên đà suy thoái bởi việc truyền máu của ḿnh cho các nước cộng
sản trong suốt hơn một thập kỷ. Cái được gọi là lư thuyết
"nền kinh tế thị trường tự do"
đang thua trận trước nền kinh tế thị trường không miễn phí.
Trong khi những nhà kinh doanh của cả hai phía Tây và Đông thu
về mức lợi nhuận siêu phàm, người ăn lương giờ hay lương năm lại
chẳng hưởng được lợi ích ǵ của sự phát triển kinh tế. Thay v́
mở rộng, thị trường giảm mạnh, đó là nguyên nhân gốc rễ của sự
suy thoái kinh tế toàn cầu. V́ vậy, các nước Tây phương bắt đầu
nhận ra sai lầm lịch sử này và tự nhiên là sẽ có biện pháp sửa
chữa mà thôi. Họ phải từ bỏ chính sách khoan nhượng của họ với
chính quyền Cộng sản, và khởi động lại một cuộc đối đầu và cạnh
tranh mới. Họ nên bắt đầu cuộc đối đầu của họ bằng việc bảo vệ
thị trường trước đă.
Sự thay đổi này là điều kiện bên ngoài, điều có thể ép buộc hệ
thống quan liêu tư bản mới của Đảng Cộng sản phải cải cách, hoặc
sẽ bị sụp đổ. Thành phần đối lập ở nước ngoài có nhiệm
vụ chính ngoài việc liên tục sử dụng các phương tiện truyền
thông để tích cực cổ động cho nền dân chủ và tự do.
Nhiệm vụ mới này, trong khi sự hợp tác với một chính sách bảo vệ
thị trường của các nước dân chủ, sẽ chống lại chủ nghĩa dân tộc
được huy động bởi Đảng Cộng sản một cách tự nhiên. Bởi vay mượn
sức mạnh của quốc tế, chúng ta có thể thúc đẩy công cuộc cải
cách của hệ thống tái phân phối, hay cuộc cách mạng chính trị
tại mỗi quốc gia của chúng ta. Trận chiến mậu dịch này sẽ không
có lợi cho hệ thống tư bản quan liêu; nhưng sẽ chỉ có lợi cho
những người lao động ăn lương giờ và lương năm, hay những nguồn
vốn tư nhân của các nước, đó là biện pháp tốt nhất để đẩy mạnh
cho cuộc cách mạng dân chủ và để tránh các cuộc nổi dậy bị rối
loạn.
Sau cùng, để tôi nói rơ điều này, dưới một môi trường không có
các quyền tự do ngôn luận và truyền thông cơ bản, nhưng với một
hệ thống kinh tế lớn mạnh của chủ nghĩa tư bản quan liêu, những
cái gọi là "cuộc cách mạng sắc màu của
ḥa b́nh, hợp lư và phi bạo lực" có
thể chỉ là một mưu mẹo của gian dối; với những người tin vào nó
nhất th́ cũng chỉ là một cơn mộng tưởng không thể nhận ra được.
Asia-News