Tại sao Luật Sư Định?
Trần Khải
Tại sao Luật sư Lê Công Định bị bắt? Có
thực là v́ những nghiên cứu học thuật,
hay v́ hoạt động đảng phái, hay v́ ảnh
hưởng trên giới trí thức, hay để răn đe
các tầng lớp khác? Hay là để trấn áp các
tiếng nói quan tâm về dân chủ, nhân
quyền, Bauxite Tây Nguyên và Biển Đông?
Hay để nêu câu hỏỉ một cách khác: nếu
thực sự rằng luật sư Lê Công Định "vi
phạm điều 88 của Bộ Luật H́nh Sự" th́
tại sao nhiều người khác cũng có các
ngôn ngữ hay hành vi tương tự mà không
bị bắt? Và tại sao nhà nước không để yên
cho những người như luật sư Định nói,
viết và hành động như nhiều người khác
để "tŕnh diễn” bộ mặt cởi mở đa dạng
của chế độ?
Thí dụ, nói và viết để chỉ trích nhà
nước CSVN th́ có nhiều, và các tác giả
đa số đều được để yên. Như tác giả các
bài viết trên những báo ngoài luồng như
báo Tổ Quốc, nơi ban biên tập đa số đều
liên hệ tới Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên ở
hải ngoại và nhóm trí thức Đà Lạt; hay
như báo Tự Do Ngôn Luận, nơi ban biên
tập đa số đều liên hệ tới Khối 8406 và
nhóm linh mục Huế; hay như các trang nhà
của một số nhà văn quốc nội, như trang
của nhà văn Đào Hiếu hay blog của nhạc
sĩ Tô Hải… Tất cả đều rực lửa dân chủ,
đều tràn ngập những khát vọng nhân quyền
và đều mơ ước về một chế độ dân chủ đa
nguyên. Nhưng không ai bị bắt, mà chỉ bị
công an làm phiền, gây rối. Thậm chí,
nhà văn Trần Khải Thanh Thủy viết nhiều
bài nêu đích danh ông Hồ ra chỉ trích,
và sau một thời gian ngồi tù cũng được
cho ra và rồi bà vẫn viết tiếp.
Công an biết rằng họ không thể bắt hết,
giam hết. Cho nên, công an phải có lựa
chọn. Làm sao để bắn một viên sỏi mà rớt
nhiều con chim. Nơi đây, luật sư Lê Công
Định là một lựa chọn mà công an tin là
đúng thời điểm, đúng người.
Bản tin trên báo VietnamNet, và
báo Nhân Dân - kèm với 2 đoạn
băng h́nh, trong đó băng h́nh trên
VietnamNet là trích đoạn ngắn, nhưng
trên báo Nhân Dân dài đầy đủ trọn
cả bản văn "nhận tội vi phạm điều 88
Luật H́nh Sự", cho thấy h́nh ảnh và
giọng nóí luật sư Lê Công Định trong này.
Nếu nói về việc làm đảng phái, hay mang
tính tổ chức (Khối 8406), th́ từng có cụ
Hoàng Minh Chính, cụ Trần Khuê, hay
Nguyễn Tiến Trung, Trần Anh Kim, LM Phan
Văn Lợi, Đỗ Nam Hải, và cả ngàn người
khác. Thực tế, nếu nói là vi phạm như
thế, phải nói là hàng ngàn người vi phạm.
Tại sao không bắt những người trong ban
biên tập các báo ngoà́ luồng và các
trang web, blog nêu trên? Hay mời gọi kư
tên đ̣i dân chủ… Thậm chí, những cuộc
biểu t́nh của dân oan ba miền, bắt rồi
thả về địa phương, hay "tuần hành cầu
nguyện" của giáo dân Hà Nội vẫn được để
thả lỏng? Như thế, tại sao bắt luật sư
Lê Công Định?
Tất nhiên, không phải thuần tuư v́ luật
sư Lê Công Định đă biện hộ cho hai luật
sư nhân quyền Nguyễn Văn Đài và Lê Thị
Công Nhân cùng với nhà báo tự do Điếu
Cày Nguyễn Văn Hải, v́ thế giới sẽ hài
ḷng thấy h́nh ảnh một luật sư nhân
quyền bào chữa cho các nhà hoạt động
nhân quyền. Cũng không phảỉ thuần tuư v́
các bài viết đ̣i hỏi dân chủ đa nguyên
của luật sư Lê Công Định trên đà́ BBC
hay các báo khắp thế giới, cũng không
phảỉ góp ư về bản hiến pháp A hay B hay
C nào hết, v́ chuyện nghiên cứu học
thuật tư tưởng là chuyện b́nh thường…
Thế th́ tại sao bắt luật sư Lê Công Định?
Thực tế, dưới mắt Bộ Công An CSVN, luật
sư Lê Công Định không có ǵ nguy hiểm
trực tiếp. Hăy h́nh dung thế này, tới
biểu t́nh hàng trăm ngàn người ở quảng
trường Thiên An Môn trong nhiều tuần lễ
cuối tháng 5 và đầu tháng 6 của năm 1989
vẫn không làm suy suyển chế độ CS Trung
Quốc, th́ cớ ǵ chế độ Hà Nội sợ một
luật sư ở Sài G̣n? Tất nhiên là, luật sư
Lê Công Định không nguy hiểm, theo cách
nh́n này.
Thứ nữa, dù có tạo ra biến động ở Sài
G̣n, nơi luật sư Lê Công Định cư trú,
th́ cũng không bao giờ có tầm mức lớn
như phong trào dân chủ Thiên An Môn ở
Bắc Kinh. Thế nên, nh́n dưới khía cạnh
quân sự, hay về sức mạnh quần chúng… th́
luật sư Lê Công Định không nguy hiểm ǵ.
Thậm chí, giả như luật sư Lê Công Định
có dọn văn pḥng ra Hà Nội làm việc, để
lâu dài móc nối thế lực, th́ với giọng
nói Miền Nam rặt, không bao giờ có thể
tạo thế lực ǵ giữa cả mấy ḍng họ nội
ngoại của ông Hồ từ Nghệ An đang thao
túng quyền lực ở Hà Nội, và khi truyền
tới hoàng tử họ Nông th́ các ghế quyền
lực đă bắt rễ. Không thể nào có chuyện
luồn sâu, trèo cao với chế độ này. Họ
tuyển nhân sự để truyền ngôi từ khi c̣n
thiếu niên.
Do vậy, người cộng sản chỉ sợ nội bộ
giết nhau. V́ phong trạ̀ có rộng lớn như
Thiên An Môn cũng thua, dù biểu t́nh
hàng trăm người như dân oan hay hàng
ngàn người như Tháí Hà cũng vẫn vô ích.
Chỉ có nội bộ cộng sản mới biến đổi chế
độ của họ được, và họ chỉ sợ nhau mà
thôi.
Đó là lư do phong trào phản đối các dự
án bauxite Tây Nguyên mang tính cách độc
đáó trong các vận động dân chủ: đích
thân Tướng Vơ Nguyên Giáp gửi 3 lá thư
và nhiều ngàn nhà trí thức kư tên đ̣i
hỏi hủy bỏ dự án mở cửa bên hông nhà cho
"dự kiến nhiều ngàn người" Trung Quốc
vào cửa ngơ quan yếu. Một chữ kư của
Tướng Giáp, chắc chắn có thể thuyết phục
hàng chục hay hàng trăm tướng lănh trong
hàng ngũ quân đội và công an CSVN. Và
chỉ cần vài trăm chiến binh đặc công,
thí dụ như một tiểu đoàn quân đội nổi
dậy, chiếm vài trụ sở chính phủ, vây bắt
15 người trong Bộ Chính Trị CSVN là xong.
Do vậy, phong trào bauxite mang một thế
lực mới, rất mới, với tiềm năng dễ dàng
làm sụp đổ chính phủ CSVN. Đơn giản,
chính nghĩa bảo vệ tổ quốc lúc nào cũng
có sức thuyết phục.
Nhưng, trong khi CSVN c̣n lúng túng với
phong trào bauxite Tây Nguyên, th́ t́nh
h́nh nhà nước TQ cấm ngư dân Việt ra
Biển Đông lưới cá ba tháng lại bồi thêm
một đ̣n đau cho lư do chế độ tồn tại.
Không bảo vệ nổi ngư dân, laị không dám
lớn tiếng như nhà nước Phi Luật Tân,
Indonesia… nhà nước Hà Nội đă bị đẩy vào
đường cùng của tai tiếng bán đất, bán
biển. Các tội này muôn đời không gột rửa
được, và về mặt khẩn cấp, lại có thể làm
chế độ sụp đổ.
Thế nên, trong giây phút hoảng hốt đó,
có phải công an đă gài bẫy được luật sư
Lê Công Định đi sâu vào các diễn tiến
mới, hay có phải luật sư Lê Công Định v́
nóng ḷng đă tự lựa chọn một bước đi ra
ngoài chức năng luật sư, để trở thành
người hoạt động nhân quyền? Thí dụ, góp
ư vào các sơ thảo Hiến Pháp - chuyện
nghiên cứu tư tưởng là chuyện ở các đạị
học vẫn làm, nhưng muốn lấy cớ bắt th́
vẫn bắt. Thí dụ, nhận chức vụ ở một đảng
phái (theo lời nói trên băng video) -
việc này th́ có các đảng và các tổ chức
đang hoạt động, với nhiều vị trí thức
minh danh như cụ Hoàng Minh Chính (đă
quá cố), Trần Khuê, Trần Anh Kim, Nguyễn
Tiến Trung, Linh Mục Phan Văn Lợi, vân
vân… vẫn chưa bị bắt, nhưng muốn lấy cớ
bắt th́ vẫn bắt. Thậm chí, thực tế,
không cần lư cớ ǵ, vẫn có thể bắt quản
thúc được, huống ǵ là đủ thứ cớ.
Như thế, chúng ta có thể thấy chuyện
công an bắt luật sư Lê Công Định thực ra
là v́ 3 lá thư của Tướng Vơ Nguyên Giáp,
v́ hiệu lệnh của Tướng Giáp mới là tiềm
năng làm sụp đổ chế độ? Chứ c̣n, một
luật sư ở Sài G̣n th́ làm được ǵ, nếu
chúng ta so với tầm mức của Thiên An Môn
ở Bắc Kinh?
Một câu hỏi cũng nát óc khác: khi hai
luật sư Nguyễn Văn Đài và Lê Thị Công
Nhân và nhà báo tự do Điếu Cày bị bắt,
đă có luật sư Lê Công Định đứng ra bào
chữa. Phong trào dân chủ thấy rơ rằng
cần có một luật sư Lê Công Định hoạt
động độc lập với mọi tổ chức, để duy tŕ
hoạt động chuyên môn về luật... như thế
sẽ giúp ích rất nhiều. Phong trào dân
chủ, nói cho cùng không cần một ông Lê
Công Định đi ném truyền đơn, hay đi họp
mật hay lo bàn mưu tính kế để đấu trí
với chính trị bộ CSVN. Bây giờ, ai sẽ
đóng vai tṛ bào chữa cho các nhà hoạt
động dân chủ?
Chúng ta cần một luật sư Lê Công Định để
nói lớn cho toàn dân và cho khắp thế
giới biết rằng pháp luật của VN là bất
toàn, và rằng cơ chế cần dân chủ hóa...
Phong trào dân chủ VN không cần một anh
Lê Công Định vào bất kỳ đảng nào. Tại
sao anh từ chối vai tṛ luật sư để chọn
một bí danh và một chức vụ, nếu cáo buộc
của công an là sự thực và nếu lời anh
nói trên video là không sai? Ai đă, hay
hoàn cảnh nào, đă thuyết phục anh dấn
thân thêm một bước để rời bỏ vai tṛ
chuyên môn luật gia?
Thực tế, hiện thời, chúng ta không t́m
được câu trả lời.
Đó chỉ là vài suy đoán, cùng với lời cầu
nguyện cho luật sư Lê Công Định và cho
tất cả những người quan tâm về dân chủ
đều được b́nh an và sẽ thành công.
Trần Khải