TẠI SAO HIỆN NAY CỘNG SẢN VIỆT NAM
LẠI ĐÀN ÁP DÂN DỮ DỘI NHƯ VẬY?
Không ai chối căi rằng hiện nay, Cộng sản Việt Nam tăng cường đàn áp dân dữ dội, nhất là những giáo dân và các vị thượng tọa, linh mục, mục sư, từ vụ Tam Ṭa, Bát Nhă, đến vụ đập phá cây Thánh giá Đồng Chiêm, đánh bị thương giáo dân và những vị chủ chiên, thêm vào đó c̣n có vụ đưa những nhà đấu tranh dân chủ Trần huỳnh duy Thức, Nguyễn tiến Trung, Lê công Định, Lê thăng Long ra xử nặng nề từ sáu đến mười sáu năm tù. Trong những ngày tới đây Cộng sản Việt Nam c̣n đưa ra xử một số người đấu tranh cho tự do nhân quyền, như nhà văn Trần khải Thanh Thủy, bà Phạm thị Thanh Nghiên, chỉ v́ bà biểu t́nh tại gia, phản những hành động Cộng sản Việt Nam thần phục Trung Cộng, dâng đất nhượng biển cho Tàu.
Tại sao vậy? Có nhiều giả thuyết. Người th́ cho rằng v́ những nước cộng sản, không những Việt Nam, mà cả Trung cộng, đang bị gặp khó khăn kinh tế, đồng thời bị cả thế giới lên án v́ làm hàng giả, ô nhiễm môi trường, đối sử tàn mạt đối với thợ thuyền. Người khác th́ lại nói v́ Đại hội đảng CSVN sắp tới, có vụ tranh chấp, cắn quái nhau trong nội bộ.
Có phải thế không?
I ) Cộng sản Việt Nam và Trung Cộng đang gặp khó khăn kinh tế và bị tẩy chay, phản đối trên trường quốc tế
Ai cũng thấy rằng, trong thời gian hiện đại, Trung Cộng và Việt Nam đă có một sự tăng trưởng cao. Tuy nhiên sự tăng trưởng này họ phải trả một giá rất đắt, về chính trị quốc nội cũng như quốc ngoại.
Trung cộng đặt trọng tâm nền kinh tế quốc gia về vấn đề xuất cảng. Xuất cảng chiếm 1/3 tổng sản lượng quốc gia. Xuất cảng bằng bất cứ giá nào, ngay cả việc làm hàng cẩu thả. Và về quốc nội, th́ để tư bản quốc nội cũng như quốc ngoại bóc lột tối đa công nhân Trung Cộng. Công nhân Trung Cộng và Việt Nam , theo bản Tường tŕnh hàng năm của Văn pḥng Lao động quốc tế ; bị bóc lột đến tận xương tủy : lương rẻ mạt, không có một chút ǵ là bảo đảm về an sinh xă hội, về tai nạn lao động, làm việc trong t́nh trạng bất an ninh lao động tối đa. Không cần đi xa, chúng ta chỉ cần theo dơi tin tức, th́ chúng ta đều nhận thấy tai nạn lao động thường xuyên xẩy ra ở Trung cộng và Việt Nam.
Không những vậy, Trung Cộng và Việt Nam đă hi sinh nông thôn cho thành thị, hi sinh nông dân, công nhân cho việc xuất cảng : để cho hăng xưởng ngoại quốc không những bóc lột người dân, mà c̣n làm ô nhiễm môi sinh, môi trường. Bảy mươi phần trăm sông ng̣i Trung Cộng bị ô nhiễm. Thêm vào đó sự tăng trưởng kinh tế của Trung Cộng và Việt Nam lại không được chia đồng đều, mà chỉ có những cán bộ cao cấp, con cháu và gia đ́nh họ hàng được hưởng. Gần đây, chính Đảng Cộng sản Trung cộng công bố một tài liệu, theo đó 4 000 cán bộ cao cấp đă ra nước ngoài, mang theo 50 tỷ $, từ ngày mở cửa tới nay. Việt Nam cũng không khác. Tham nhũng, hối lộ của Việt Nam đă trở thành quốc nạn, dân không ai là không biết, v́ họ là nạn nhân chính.
Một nền kinh tế như vậy, mang tai tiếng ở quốc ngoại, làm hàng giả, hàng độc, như sữa chứa chất Mélanine, làm suy yếu dinh dưỡng người dùng, đồ chơi, đồ dùng trong nhà như salon, bàn ghế, giày dép mang nhiều chất độc, tất nhiên bị tẩy chay, ở quốc nội th́ mang đầy bất công.
Kinh tế Việt Nam cũng chỉ là sao chép của Trung Cộng.
Ngày hôm nay, ai cũng biết kinh tế đang bị khủng khỏang. Người Việt Nam có câu: «Nhà giàu bị sổ mũi, th́ nhà nghèo bị lên cơn sốt.» Dù sao, Trung Cộng và Việt Nam vẫn là 2 quốc gia nghèo, sản lượng tính theo đầu người hàng năm của Việt Nam là 1 150$, chỉ bằng 1/40 của Nhật, vừa mới qua ngưỡng cửa nghèo đói, của Trung cộng là 4 170$, bằng khỏang 1/10 của Nhật (Theo Le Monde en 2 010 – Le Courrier international). Khủng hỏang kinh tế thế giới ảnh hưởng nặng nề 2 nên kinh kế quá lệ thuộc ngoại quốc của Trung Cộng và Việt Nam.
Trước cảnh kinh tế khó khăn, cộng sản Việt Nam đă gửi những phái đoàn ra ngoại quốc để xin xỏ viện trợ, mong Cộng đồng người Việt gửi tiền về nhiều hơn để tiếp máu cho cộng sản, nên chúng mở «Đại hội Việt kiều»; nhưng kết quả mang lại rất mỏng manh: người Việt ở hải ngoại cũng gặp khó khăn kinh tế, nên về thăm quê hương, cũng như gửi tiền về cũng giảm; thế giới họ biết rất rơ cộng sản Việt Nam chỉ là «phường ăn cháo, đái bát», câu mà chính Đặng tiểu B́nh dùng để chỉ cộng sản Việt Nam, kẻ nói hôm trước, th́ hôm sau nuốt lời, kư hiệp ước hôm nay, th́ ngày mai xé, bề ngoài họ tiếp đăi, nhưng bề trong họ không giúp thêm, mà c̣n coi khinh, v́ Việt Nam vẫn là một nước vi phạm nhân quyền nhất.
Lâm vào t́nh trạng đó, cộng sản Việt Nam trút tất cả những giận dỗi lên đầu người dân, và theo chiến lược «Tiên hạ thủ vi cường», đàn áp người dân trước, để cảnh cáo răn đe người khác. Chính v́ vậy mà có vụ Tam Toà, Bát Nhă, Đồng Chiêm và những ṭa án kết án những người đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền như Trần hùynh Duy Thức, Nguyễn tiến Trung, Lê công Định, Lê thăng Long, bà Trần khải Thanh Thủy, Phạm thị Thanh Nghiên.
II ) Đại hội XI Đảng cộng sản Việt Nam sắp tới, trong đảng vẫn có 2 khuynh hướng : khuynh hướng theo tây phương và khuynh hướng theo Trung cộng.
Đảng cộng sản Việt Nam từ ngày Trần quốc Ḥan, tay em của Lê đức Thọ, cho người đập đầu chết bà Nông thị Xuân, vợ bán chính thức của Hồ chí Minh, trước sự hèn nhát, khiếp nhược của ông này, th́ ai cũng biết đảng này bị khống chế bởi Lê Duẫn và Lê đức Thọ. Rồi từ ngày Lê Duẫn chết, th́ bị khống chế bởi gia đ́nh, tay chân bộ hạ của Lê đức Thọ cho tới ngày hôm nay, tiêu biểu bởi Đỗ Mười, Lê đức Anh, tay chân của Lê đức Thọ, Lê hồng Anh, cháu của ông ta. Đây chỉ là một lũ côn đồ, hèn hạ, không c̣n một tư ǵ là nhân cách của con người, nói chi đến t́nh yêu đồng loại và t́nh yêu quê hương, theo đúng như h́nh ảnh của Lê đức Thọ, con người được mệnh danh là «Anh Sáu búa», «Anh Sáu tú bà», «Anh Sáu hèn», (1).
Thêm vào đó, như trước Đại hội X, dân Hà nội đă bàn tán về câu: «Theo Tàu th́ c̣n Đảng, nhưng mất nước. Theo Tây phương, th́ c̣n nước, nhưng mất Đảng.» Đây là một ngơ cụt của Đảng Cộng sản ; và cho tới giờ này vẫn chưa được giải quyết.
Tuy nhiên trong những bọn đầu trâu mặt ngựa này, cũng có những kẻ đỡ đầu trâu, mặt ngựa hơn. Đó chính là những người gốc Nam kỳ trong bộ Chính trị, nhóm đầu trâu mặt ngựa nhất chính là nhóm Bắc kỳ và Trung kỳ. Xin lưu ư, ở điểm này, tác giả không có một tư ǵ là kỳ thị, tuy nhiên chỉ muốn nói lên sự thật. Đó chính là cộng sản, miệng hô hào đoàn kết, nhưng chính chúng là kẻ chia rẽ, miệng hô hào công bằng, nhưng chính chúng là kẻ bất công, miệng hô hào công nông, nhưng chính chúng là kẻ bóc lột công nhân và nông dân nhất; miệng hô hào quốc gia dân tộc, nhưng chính chúng là kẻ bán nước nhất, bắt đầu từ Hồ chí Minh và vẫn c̣n tiếp tục cho tới ngày hôm nay. Chính v́ vậy, mà trước mỗi lần Đại hội đảng, đều có những sự đấm đá nhau giữa kẻ đầu trâu mặt ngựa nhiều và đầu trâu mặt ngựa ít. Và cũng chính v́ vậy mà có sự đập phá cây Thánh giá ở Đồng chiêm, thuộc Hà nội, nơi mà Phạm quang Nghị làm Bí thư thành ủy.
Phe đầu trâu mặt ngựa nhất muốn dương oai dụng vơ, trấn áp, đe dọa và cảnh cáo dân. V́ vậy mà có những vụ Đồng Chiêm, Bát nhă, Tam ṭa và những vụ xửa án những anh Trần hùynh duy Thức, Nguyễn tiến Trung, Lê công Định, Lê thăng Long, những bà Trần khải Thanh Thủy và Phạm thị Thanh Nghiên.
Thực ra th́ những giả thuyết trên đều đúng, v́ Cộng sản Trung cộng và Việt Nam, như những con thú dữ bị thương, bị thương nặng nề sau khi đế quốc cộng sản Liên sô và Đông Âu sụp đổ. Trong thời gian qua chúng cố gắng dưỡng thương, bằng cách làm bất cứ giá nào để tăng trưởng kinh tế ; nhưng chúng bị lâm vào một mâu thuẫn trầm trọng, đó là sự tăng trưởng kinh tế được thực hiện qua sự bóc lột tận xương tủy công nhân của chính nước ḿnh, đồng thời bỏ mặc nông dân, mặc dầu 2 đảng đều mệnh danh công nông, đưa đến t́nh trạng bất công trầm trọng, bất công giữa miền quê và thành thị, bất công giữa cán bộ, trở thành những ông tư bản đỏ, và thợ thuyền. Ngày hôm nay, vết thương đó, tưởng lành, nhưng v́ t́nh trạng khủng hỏang kinh tế toàn cầu, mà những nước bị ảnh hưởng nặng nề chính là 2 nước cộng sản Trung cộng và Việt Nam, những vết thương mưng mủ lại có cơ bộc phát, làm cho 2 con mănh thú này đau đớn, quẫy quặng và cắn lung tung. Nhưng chúng chỉ có thể cắn ngay người dân chúng. Đó là nguyên do chính khiến cho Trung Cộng, nhất là Việt Nam, đàn áp dân vào lúc này rất dữ dội. Nhưng cằng quẫy quặng, càng đàn áp dân bao nhiêu th́ càng xuất huyết bấy nhiêu, càng đi đến chỗ tự đào mồ chôn ḿnh sớm bấy nhiêu.
Câu nói của Karl Marx viết cách đây hơn 150 năm trong Tuyên Ngôn thư Đảng Cộng sản: «Tư bản đang tự đào mồ chôn ḿnh.», ngày hôm nay, lại được áp dụng ngược lại cho 2 nước cộng sản này. Đó là: «Cộng sản Trung Cộng và Việt Nam đang tự đào mồ chôn ḿnh.» Và cũng đúng theo câu châm ngôn Việt Nam: «Gậy ông lại đập lưng ông.» Chính tư tưởng của K. Marx đă giết những nước cộng sản Nga và Đông Âu, nay đang giết những nước cộng sản c̣n lại.
Paris ngày 27/01/2 010
Chu chi Nam
(1) Xin xem thêm Tại sao CSVN lại đưa cha Nguyễn văn Lư ra ṭa, Vụ Đồng Chiêm, Đảng Cộng sản từ ngày thành lập cho tới ngày hôm nay, trên http://perso.orange.fr/chuchinam/