Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650

www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de

 

Thầy Tu Quốc Doanh "Ôm"

Thầy Tu Quốc Doanh "Ôm"

 

Chính sách trăm năm trồng người của nhà nước Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam quả thật là ghê rợn. Người ta chỉ cần nh́n những nghề mới lạ xuất hiện sau thời kỳ đổi mới là biết ngay hậu qủa của chính sách đó đă tàn phá xă hội Việt Nam ra sao.
Chỉ nội cái tiếng ôm không thôi đă là nguyên nhân đưa đến biết bao nghề ôm làm cho đất nước đảo điên và luân thường đạo lư bay xuống hố. Tuy nhiên sự hành nghề ôm đó khác rất nhau v́ nó tùy thuộc vào nấc thang xă hội. Nói nôm na cho dễ h́nh dung là có hai loại ôm.
Loại thứ nhất là xử dụng đồng tiền để ôm. Đối với loại ôm thứ nhất này, tục ngữ đă có câu "có tiền ôm tiên cũng được", từ tiên nâu á phiện cho đến tiên tóc trắng bạch phiến v.v... C̣n như nếu muốn ôm tiên trần tục th́ cứ áp dụng y chang nguyên tắc của Bác Đảng "tùy theo năng sức hưởng theo nhu cầu", có nghiă là tùy theo túi tiền và sở thích khách hàng có thể chọn nào là tiên bia ôm, cà phê ôm, tắm hơi ôm, hay ngủ trưa ôm v.v...
Trong thương trường ôm loại 1, kẻ hốt bạc nhiều nhất là chủ nhân ông và thành phần công an nhắm mắt làm ngơ để cho nghề ôm được trăm hoa đua nở khắp nơi. C̣n những kẻ thiệt tḥi trong những dịch vụ buôn bán này không ai khác hơn là khách làng chơi và những cô gái ôm sẽ cùng nhau chia sẻ những con vi khuẩn HIV. Với nghề ôm thuộc loại 1 chỉ có dân thường nhảy vào hành nghề để phục vụ giới có tiền. Sự trăm hoa đua nở của những nghề trên hẳn sẽ làm soi ṃn đạo đức cách mạng xă hội chủ nghĩa.
Loại ôm thứ 2 độc chiêu hơn dành cho thành phần lănh đạo cao cấp độc quyền khai thác. Đó là nghề ôm quyền lực cho thật chặt để có thể ôm tối đa tài sản của quê hương dân tộc. Tài sản đến từ di sản của tổ tiên để lại, từ tài nguyên của đất nước, từ thuế của nhân dân và từ sức lao động đẫm mồ hôi nước mắt của đồng bào nghèo khổ. Từ cái nghề ôm quyền lực đẻ ra biết bao nhiêu chuyện quái đản làm nước nhà điêu đứng suy vong. Chỉ nội chuyện muốn ôm chặt quyền lực, những kẻ lănh đạo đă không ngần ngại thủ tiêu tất cả những nhân tài ái quốc hoặc những tiếng nói xây dựng nào có thể làm lung lay chiếc ghế quyền lực của họ. Kẻ có chức tước càng cao lại chỉ thích ôm những thứ thật nặng kư. Những Đồng, Lương, Mười, Phiêu, Mạnh... lén lút ôm di sản lịch sử của tổ tiên lẫn xương máu của những anh hùng liệt sĩ để đem đi bán đứng cho đàn anh Trung cộng. Do đó mới có Công hàm Phạm Văn Đồng kư năm 1958 cam kết chuyển nhượng các đảo Hoàng Sa và Trựng Sa cho Trung cộng, Hiệp Định Biên Giới Việt Trung kư năm 1999 để nhượng đất biên giới trong đó có Aỉ Nam Quan và thác Bản Giốc, cũng như Hiệp Định Phân Định Vịnh Bắc Bộ và Hiệp Định Hợp Tác Nghề Cá kư năm 2000 để bán nước biển Đông cho Trung cộng.
C̣n đối với thành phần ít quyền lực hơn th́ họ lại ôm kiểu khác. Quan lớn nọ thích ôm sức lao động của dân nghèo để xuất cảng ra xứ ngoài làm lao nô cho chủ nhân ông ngoại quốc vắt làm nô lệ. Quan to khác ôm phụ và nữ trẻ em đem bán làm nô lệ t́nh dục. Quan vừa kia chỉ ôm tài nguyên của quốc gia như chặt rừng đem bán khiến cho môi sinh bị xáo trộn gây ra cảnh lụt lội mỗi năm khiến cho hàng trăm người chết nhà cửa ruộng vườn tan nát. Bà lớn khác th́ chỉ mặn ṃi ôm nhà, đất đai của nông dân nghèo để đem đi bán làm giàu. Tất cả những loại ôm đó đă biến đất nước Việt Nam thành một băi rác tham nhũng khổng lồ nồng nặc hôi mùi cường hào ác bá gieo rắc bao đau thương cho dân t́nh và làm cản trở bước tiến của quê hương dân tộc.
Tất cả những loại ôm kể trên đều đă bị nhân dân nh́n rơ tận gốc. Duy chỉ có một loại nghề ôm khác siêu tinh vi đă được nhà nước bí mật khai thác triệt để từ gần 30 năm qua mà đại đa số quần chúng không hề hay biết chỉ v́ thông tin bị bưng bít. Ngày hôm nay, nhờ vào phương tiện internet phá vỡ được sự bưng bít thông tin nên người dân Việt giờ mới khám phá ra ư đồ thâm độc ẩn náu sau cái nghề bí hiểm chỉ dành cho con cháu bác đảng mà thôi. Đó là nghề "Thầy tu quốc doanh ôm".

Tại sao gọi đó là nghề thầy tu quốc doanh?
Ở Việt Nam không phải ai muốn đi tu là đều được tự do làm chuyện đó. Thật vậy, điều 21-2 của chương III trong Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo vưà được đem ra thi hành ngày 15/11/2004, có ghi rằng "Người phụ trách cơ sở tôn giáo khi nhận người vào tu có trách nhiệm đăng kư với Ủy ban nhân dân cấp xă nơi có cơ sở tôn giáo".
Để được Ủy Ban nhân dân cấp giấy cho đi tu th́ môn sinh đó phải có thành tích đạo đức cách mạng hay phải mang nhăn hiệu made in Bác Đảng. Cũng v́ thế mới có cái tên "thầy tu quốc doanh" để ám chỉ những kẻ nằm vùng tôn giáo đi tu theo chỉ thị của nhà nước.
Sự cản trở người dân thường đi tu hẳn phải có lư do. Chả cần nói ai cũng biết nhà nước muốn tiêu diệt tận gốc mọi tôn giáo ở Việt Nam và muốn giáo chủ Hồ Chí Minh giật chỗ đứng của Chúa Phật trong trái tim người dân Việt. Để thực hiện âm mưu thâm độc trên, một mặt nhà nước phải tiêu diệt hay vô hiệu hoá những bậc chân tu hiện thời. Mặt khác phải t́m cách thay vào đó một đội quân sư cha quốc doanh được đặt dưới sự chỉ đạo của nhà nước. Cũng v́ thế mà điều 21-2 đă được chế ra để phục vụ cho mục tiêu vừa kể.
Thêm vào đó làm thầy tu quốc doanh là một cái nghề nhàn hạ ngồi mát ăn bát vàng. Khỏi cần đi lao động v́ đă có quỹ cúng dường nuôi ḿnh. Nếu làm công tác giỏi lại c̣n được nhà nước tấn phong cho làm hoà thượng, được trụ tŕ một ngôi chùa to, th́ c̣n ǵ sướng cho bằng trên cơi đời này !

Tại sao lại bảo là thầy tu quốc doanh "ôm"?
Thầy tu quốc doanh là con đẻ của nhà nước. Khi nhà nước muốn ôm cái ǵ của tôn giáo th́ nhà nước chỉ cần xử dụng phương tiện sư quốc doanh là xong ngay. Mặt khác, chữ ôm ở đây có hai nghĩa. Nghiă bóng là nhà nước muốn ôm kịt tín ngưỡng cho nó tắt thở chết. C̣n nghĩa đen là ôm tiền cúng dường của tín đồ. Nhà nước biết người dân Việt Nam rất sùng tín, cúng dường rất nhiều tiền cho nên nhà nước cũng muốn ôm số tiền to lớn đó vào túi ḿnh. Cũng v́ thế mà nhà nước mới dựng lên thật nhiều chùa chiền nhà thờ cho có vẻ là có tự do tín ngưỡng ở bên ngoài, nhưng thực ra là để cho đạo quân sư cha quốc doanh thay mặt cho nhà nước ôm tiền cúng dường ở những nơi thờ phuợng mà thôi. Cho nên cái tên "thầy tu quốc doanh ôm" chả có sai một chút nào.
Một thí dụ điển h́nh của người thành công trong nghề "Thầy tu quốc doanh ôm" mà cả nước đều biết đến không ai khác hơn là hoà thượng Thích Thanh Tứ.
Hoà thượng Thích Thanh Tứ là một đặc công công an, kiêm thành viên của Mặt Trận Tổ Quốc, đă được nhà nước cho khoác áo thầy tu và được phong làm hoà thượng. Ngoài bổn phận lũng loạn tôn giáo và thi hành mọi mệnh lệnh của Mặt Trận Tổ Quốc liên quan đến việc siết cổ tôn giáo, vai tṛ chính của Hoà thượng Thích Thanh Tứ là cúi đầu gật theo chỉ thị nhà nước. Khi Bác Đảng hót có tự do tín ngưỡng Thích Thanh Tứ vỗ tay khen hay.
Chả cần nói đâu xa, thí dụ gần đây nhất qua cuộc phỏng vấn Hoà thượng Thích Thanh Tứ thực hiện bởi điện báo www.vov.org.vn ngày 10/11/2004 liên quan đến Pháp Lệnh Tín Ngưỡng Tôn Giáo, hoà thượng Thích Thanh Tứ đă tuyên bố một câu xanh dờn làm mát ḷng Phan Văn Khải: "Pháp lệnh ra đời đă thể hiện rơ quan điểm của Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân và đă nhận được sự đồng thuận của các tổ chức và tín đồ tôn giáo..".
Trong khi tất cả những vị lănh đạo tinh thần của những tôn giáo ở Việt Nam lên tiếng phản đối cho rằng Pháp lệnh này chỉ là 1 chiếc tḥng lọng để nhà nước xử dụng siết cổ tôn giáo bằng luật pháp do chính kẻ gian chế ra, th́ Hoà Thượng Thích Thanh Tứ lại dám bảo là Pháp lệnh "nhận được sự đồng thuận của các tổ chức và tín đồ tôn giáo".
Hoà thượng có biết đi tu mà nói dối là một tội nặng hay không? Sao Hoà Thượng không nói sự thật là Pháp lệnh này đă được sự đồng thuận của các tổ chức tôn giáo quốc doanh do nhà nước lập ra trong đó có Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam do hoà thượng lănh đạo và được đặt dưới sự chỉ đạo cuả nhà. Nào đă hết. Lời phát biểu "Pháp lệnh ra đời đă thể hiện rơ quan điểm của Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân’ chưa kịp nguội mùi tuyên truyền th́ vừa đúng 12 hôm sau, ngày 22/11/2004 nhà nước ra lệnh cho 2 xe jeep và 101 xe moto công an đi chặn xe chở Hoà Thượng Thích Quảng Độ và phái đoàn tăng thống Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không cho phép ra B́nh Định thăm vị lănh đạo của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất là Đại Lăo Hoà thượng Thích Huyền Quang đang bị đau nặng. Với cách hành xử man rợ cấm đoán người đi thăm một vị tu hành bị bệnh nặng, Hoà Thượng Thích Thanh Tứ nghĩ sao về lời tán tụng của Hoà thượng khen "Đảng tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân" ? Nào đă hết, Hoà thượng phải trả lời với lương tâm của Hoà thượng ra sao cho ổn khi Ḥa thượng thừa biết rằng 40 điều trong pháp lệnh đó cho phép Mặt Trận Tổ Quốc kiểm soát tất cả mọi sinh hoạt của tôn giáo từ bước đi đứng, cách giảng đạo của vị tu hành cho đến nội dung kinh sách khiến tôn giáo hết đằng cọ cựa. Chưa kể đến chuyện Hoà Thượng Thích Huyền Quang vị lănh đạo tinh thần của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, Hoà Thượng Thích Quảng Độ, linh mục Nguyễn Văn Lư, mục sư Nguyễn Hồng Quang v.v... đâu có làm nên tội t́nh ǵ khiến nhà nước bỏ tù, quản chế họ từ hơn mấy chục năm qua mà không thể đưa ra 1 chứng tích phạm pháp dù nhỏ nhoi.
Tự do tín ngưỡng chưa thấy đâu mà người dân chỉ thấy nhà nước tự do dùng bạo lực và lạm dụng quyền lực qua mặt luật pháp để bỏ tù những vị tu hành vô tội.
Một đứa trẻ lên 10 cũng c̣n biết việc làm mờ ám của nhà nước.Thế sao một nhà sư già tuổi đời tụng kinh như Hoà thượng lại nỡ ḷng nào phản bội lời giạy của
Phật về huà với những kẻ lănh đạo đang manh tâm tiêu giệt tôn giáo bằng mọi thủ đọan đê hèn nhất.
Từ gần nửa thế kỷ nay, chính sách trăm năm trồng người của nhà nước Cộng Hoà Xă Hội Chủ Nghiă Việt Nam đă đào tạo ra biết bao nhiêu loại người quái chiêu làm điêu đứng đất nước lẫn đảo điên xă hội. C̣n âm mưu nào thâm độc nhất trên cơi đời này cho bằng ư đồ trồng ngay những ông "thầy tu quốc doanh" trụ tŕ những nơi thờ phượng để một mặt tiêu diệt tôn giáo và mặt khác lợi dụng ḷng tín ngưỡng của người dân ’ôm’ cho bằng hết tiền cúng dường của họ. Thế mới biết những chiếc áo tu hành mà nhà nước khoác cho những "thầy tu quốc doanh ôm" gian xảo và nhơ bẩn biết chừng nào!

Bài viết của: Nguyễn Hải Trào


<<trở về đầu trang>>
free counters