Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650

www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de

 

Nhân Quyền Của Tướng Công An Nguyễn Văn Hưởng

Nhân Quyền Của Tướng Công An Nguyễn Văn Hưởng

 

Ngày 24 tháng 9 năm 2010

 

H,

Tối Thứ Tư, 22/9/2010, đúng ngày rằm tháng 8 âm lịch, ngày Trung Thu, trước đó người viết không dự Lễ Trung Thu hằng năm do Cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản tổ chức, theo lời mời của Ban Tổ chức, tại địa phương tạm dung; nhưng bù lại, vào lúc đầu hôm, khoảng 8 giờ 30 tối, có dịp đi bộ dọc theo xóm nhà vừa mới dọn tới ở, nh́n lên bầu trời không mây, thấy mặt trăng tṛn như cái bánh tráng chiếu sáng các sân cỏ xanh tươi mướt mát, chợt nhớ lại câu hát vẫn c̣n như nghe văng vẳng bên tai: “Bóng trăng trắng ngà, có cây đa to, có thằng Cuội già ôm một mối mơ...”.

Không rơ “mối mơ” của thằng Cuội đó là mối mơ ǵ và cũng không nhớ điển tích nào đă gắn liền thằng Cuội với chuyện “nói dối” của nhân gian: “nói dối như Cuội”. Nhưng nói dối như Cuội chắc chắn khác hẳn với “nói dối như VẸM” [chữ được diễn ra từ chữ V.M., tức Việt Minh, thời toàn dân kháng chiến chống Pháp, bị Cộng sản cướp công, nên sau này VẸM  thành Việt Cộng]; “nói dối như Việt Cộng”.

Trong vô số chuyện nói dối như Việt cộng có vô số chuyện nói dối và làm dối để khoe thành tích, một loại bịnh khiến “thời đại Việt cộng” trở thành “thời đại đồ đểu”, mà vài điển h́nh tiêu biểu được đưa lên các diễn đàn Internet trong thời gian gần đây có thể ghi lại như sau:

§      Ngày 19-7, tại Đà Nẵng vừa khánh thành “cầu dây vơng dài nhất Việt Nam”;

§      Ngày 26-7, ở đây, một công ty địa ốc đă cho khởi công ṭa nhà “cao nhất miền Trung”;

§      Trước đó, không chỉ riêng Đà Nẵng, Hà Tĩnh có “nhà máy thép to nhất”;

§      Thái Nguyên có “dự án đầu tư nước ngoài lớn nhất”;

§      Thủ đô Hà Nội cũng vừa “khởi công đường cao tốc dài nhất Việt Nam

§      Mới đây có thêm “dự án nghĩa trang lớn nhất khu vực Đông Nam Á”...

Trong khi đó:

§      Nhà máy “lớn nhất khu kinh tế Vân Phong” vừa phải xin chậm triển khai;

§      Thái Nguyên cũng đă phải chấm dứt giấc mơ “dự án đầu tư nước ngoài lớn nhất” v́ nhà đầu tư “không chứng minh được khả năng huy động tiền”;

§      Đường “cao tốc dài nhất Việt Nam, Nội Bài — Lào Cai”, tuy đă “khởi công” vẫn chưa đủ vốn, cho dù, Bộ Tài chính đă giảm lượng trái phiếu phát hành lần đầu, từ 1.500 tỷ xuống c̣n 500 tỷ, cuộc đấu thầu hôm 27-5 vừa qua vẫn “không thành công”;

§      Tại công trường xây dựng ṭa nhà Keangnam “cao nhất Việt Nam” ở Thủ đô, liên tiếp trong hai ngày, 21 và 22-7, có 4 công nhân chết v́ rơi từ tầng 13 và 15 khi đang thi công;

§      Cũng ngày 21-7, ở Hạ Long, trong lễ hạ thủy tàu Victory Leader, con tàu “đóng mới hiện đại nhất Việt Nam”, hàng loạt quan khách đă phải “đứng bật dậy hốt hoảng”, hàng trăm công nhân phải “chạy nháo nhào” v́ con tàu đă phá tung dây cáp néo, lao ḿnh xuống nước, “tự ư hạ thủy” sớm hơn dự kiến;

§      Đầu tháng 7/2010, cũng có không ít người “nôn nao” khi nghe nói ḿnh đang sống trong một quốc gia được xếp hàng thứ 5 thế giới về hạnh phúc theo kiểu... “ông lăo chụm củi, tỏa khói lam chiều, trong khi bà lăo đang tắm suối”...

Không rơ người dân đọc tin đó có thấy ḿnh đang hạnh phúc hay không nhưng những cái nhất mà một số địa phương, một số doanh nghiệp, cố gắng khuếch trương, và được báo chí tung hô, rất nhanh chóng bộc lộ sự thật như nó từng bộc lộ trong câu chuyện hai chiếc chiếc bánh chưng, bánh dày đem dâng lễ Vua Hùng hôm 10-3-2008... to kỷ lục... có thêm kỷ lục là bánh chưng bị “lên men”, c̣n bánh dầy th́ bên trong, được làm bằng... mút xốp!

Bên cạnh những cái “nhất” “hoành tráng” đó, nên kể đến cái “nhất” được nữ Luật sư Tạ Phong Tần đưa lên blog “Sự Thật & Công Lư” của cô là trong ṿng 3 năm trở lại đây, việc “đột ngột treo cổ” trong cơ quan công an bỗng dưng trở thành “hiện tượng phổ biến”(?):

§      Ngày 22 tháng 7, 2007, nạn nhân Nguyễn Văn Hiếu... “đă treo cổ tự tử chết trong pḥng” tại trụ sở công an xă Ḥa Long, thị xă Bà Rịa... (Việt Báo 25/7/2007);

§      Ngày 11 tháng 8, 2008, nạn nhân “Nguyễn Văn Toàn chết tại trụ sở công an xă Long Thành Trung đêm 10 rạng sáng 11 tháng 8 trong tư thế treo cổ”... (Việt Báo 15/8/2007);

§      Ngày 5 tháng 12, 2007, một quân nhân đang tại ngũ... là Phạm Xuân Mạnh... “treo cổ ngay bên trong khuôn viên trụ sở công an phường”... (Tuổi Trẻ 6 tháng 12, 2007);

§      Ngày 2 tháng 9, 2007, nạn nhân Trần Đ́nh Huy... “treo cổ chết tại buồng giam”... (Thanh Niên 2 tháng 9, 2007);

§      Ngày 30 tháng 4, 2008, nạn nhân Nguyễn Đức Hậu... “treo cổ tự tử tại buồng tạm giữ” công an huyện Lạng Giang, Bắc Giang... (VTC New 2 tháng 5, 2008);

§      Ngày 12 tháng 8, 2008, nạn nhân Nguyễn Hoàng Long... “thắt cổ tự tử và chết lúc khoảng 15 giờ 30 phút cùng ngày.”... (Tiền Phong 13 tháng 8, 2008);

§      Ngày 15 tháng 6, 2009, nạn nhân Nguyễn Công Thành... “treo cổ tự vẫn trong pḥng vệ sinh nhà tạm giữ của công an huyện Bố Trạch.”... (Gia Đ́nh & Xă Hội, 16/6/ 2009);

§      Ngày 14 tháng 8, 2010, nạn nhân Trần Duy Hải “chết là do treo cổ tự sát trong nhà tạm giữ của công an huyện Châu Thành A, tỉnh Hậu Giang.” (VTC New 17 tháng 8, 2010);

§      Chuyện mới hơn trong năm 2010 là nạn nhân Vơ Văn Khánh đă “dùng dây giầy treo cổ chết” tại công an Điện Bàn tỉnh Quảng Nam. (Tin Nhanh Vietnamnet);

§      Ngày 9 tháng 9, 2010, nạn nhân Trần Ngọc Đường “thắt cổ tự tử tại hội trường UBND xă trong tư thế ‘chết ngồi’.”

Tóm lại, tất cả những vụ “treo cổ” kể trên đều có đặc điểm chung là trước khi “treo” nạn nhân rất khỏe mạnh, không có lư do ǵ chán đời đến mức muốn chết cả, người th́ gia đ́nh đang êm ấm hạnh phúc, người th́ trẻ tuổi tương lai phía trước đang rộng mở, người th́ bỗng dưng “đùng đùng” bỏ lại “vợ dại, con thơ”... lại cùng nhau “đột nhiên thiếu suy nghĩ.” Trước khi chết không di ngôn, không thư từ trối trăn...

Song song với cái “nhất” của những người “đột ngột treo cổ” chết trong cơ quan công an, cũng c̣n có cái chết... và chưa chết... nhưng thương tích trầm trọng v́ bị “tông xe” nhắm vào những nhà bất đồng chánh kiến, những nhà đấu tranh Dân chủ hóa Việt Nam, những đối tượng bị công an Cộng sản Việt Nam muốn triệt hạ, mà điển h́nh mới nhứt có thể ghi nhận được theo tin từ nhà b́nh luận Ngô Nhân Dụng của báo Người Việt:

§      “Đào Hiếu bị xe tông trong lúc ông đang đứng thơ thẩn ở trong sân nhà ḿnh, tại Nha Trang. Chưa hết, chiếc xe nó chạy xồng xộc từ ngoài đường vào giữa sân, nhắm thẳng chỗ ông đứng mà tông, húc trúng phóc, cứ y như trong rạp xiếc ấy!... Nguyên do, v́ Đào Hiếu đă cho sống lại, tái sinh, trang mạng của ông mang tên “Lề Bên Trái.” Cái website này vốn không được các vị công an văn hóa ưa thích, họ đă nhiều lần nhắn bảo ông phải bỏ nó đi. Có lúc Đào Hiếu chán quá, đă buông rồi. Nhưng độc giả khắp nơi họ kêu rêu, cho nên, gần đây ông cho mạng “Lề Bên Trái” sống lại. Được ít ngày th́ xẩy ra tai nạn lưu thông.”

Cũng được biết thêm là

§      Huỳnh Cự là tay Việt cộng về chiêu hồi được cho lám lớn trước 1975. Sau 30/4/1975 ông bị bắt đi tù cải tạo 5 năm. Nhà ông ở ngay góc ngả tư đường. Buổi sáng, đang đứng trước sân, một chiếc xe 4 bánh đâm thẳng trong sân nhà, ngay chổ ông đứng, khiến ông chết ngay tại chổ. Vụ nầy được đăng trên báo mạng “người việt Boston”.

Riêng ông Nguyễn Ngọc Quang th́ bị đụng xe nhiều lần, gồm:

§      Lần đầu tiên Quang bị tông xe vào ngày 23/03/1999 tại ṿng xoay Hàng Xanh, trên đường đi làm về. Quang bị găy chân trái. Tay trái và đùi phải bị thương nặng, đồng thời ngực bị chấn thương thổ huyết nhiều lần.

§      Khoảng sau Tết âm lịch, tháng 2/2003, tại cầu Chà Và bên đầu quận 8, Quang bị một người tông xe cho văng vào gầm xe tải, đoạn gần ṿng xoay trước chợ Xóm Củi. Quang chỉ bị găy 1/3 chiếc răng cửa và chảy một tí máu miệng sơ sơ.

§      Ngày 26/05/2006, tại khu công nghiệp Mỹ Xuân A. Lúc ấy đang thi công ở độ cao khoảng 30m tại nhà máy sản xuất kiếng. Quang bị xô rớt xuống... vướng vào 4 thanh sắt nên bị treo lại ở độ cao khoảng hơn 10 mét... Sau đó, giám đốc bộ phận thi công của tổng công ty xây dựng COTECO Trần Quốc Tuấn mời Quang vào và nói “Người xô anh không phải là công nhân ở đây”.

§      Ngày 13/11/2009, cách nhà Quang khoảng 500m, tại Định Quán — Đồng Nai, Quang bị đụng nhẹ và xe bị xô nghiêng vào cột điện.

§      Sau đó gần tết, Quang c̣n bị cảnh cáo thêm một lần bằng cách ủi vào xe Quang.

2.gif

Quang được săn sóc tại nhà

§      Ngày 06 Tết Canh Dần (nhằm ngày 19/02/2010), khoảng gần 5 giờ chiều, Quang bị tông thẳng từ sau tới rất mạnh bằng chiếc xe Bonus, không biển số... bị hất rớt xuống vực... toàn thân bầm tím, hai chân và tay phải sưng vù lên, ngón giữa bàn tay trái bị rách toạc nhưng chỉ toàn bị thương phần mềm, không hề hấn ǵ xương và sọ.

§       Khoảng 19 giờ ngày 18/09/2010. Quang rời nhà đi được khoảng 1,5 km bằng một chiếc xe máy 50 phân khối... Xe đi ngang ép Quang về bên phải đường, Quang thắng lại và lách về bên trái rồi thắng gần đứng lại th́ bị đạp mạnh té xuống lề trái của đường. Chiếc xe sau tăng tốc cán ngang qua đầu Quang, nhưng do nón bảo hiểm quá tốt... Xe của chúng leo qua chiếc nón và lần lược đập hai bánh xe vào bên phải mặt Quang. Thằng ép Quang té, nó quay xe lại húc vào sườn phải của Quang...

Trả lời biên tập viên Gia Minh của đài RFA ông Quang cho biết:

“Đấy là một cái hệ thống kéo dài và nhằm vào tôi từ trước đến nay nhưng mà tôi th́ tôi không muốn lên tiếng về những cái nguy hại đến bản thân ḿnh, tại v́ nó có hai cái tác dụng: một là để tố cáo nhà cầm quyền cộng sản này đă sử dụng những hành vi côn đồ trấn áp những người bất đồng chính kiến, nhưng mà đồng thời nó cũng có một tác dụng nghịch, đó là chính nhà cầm quyền cộng sản này họ cũng muốn ḿnh nói lên sự khủng bố đó để làm chùn ḷng những người khác... Tôi luôn luôn nói với họ là họ quên đi một điều rằng tôi đă vượt qua sự sợ hăi rồi và thực sự là nếu như họ có muốn giết tôi th́ đó là tạo điều kiện cho Ông Trời đẻ ra một ngàn Nguyễn Ngọc Quang khác, chứ không giết nổi đâu v́ chỉ có giết được thân xác này thôi chứ tinh thần th́ họ không thể giết được... Những người thi hành các việc thủ ác đó hoàn toàn không phải là công an. Ở Việt Nam có cái như thế này, những người phạm trọng án về giang hồ ở trong các trại tù th́ họ (công an) thường hay sử dụng những người đó để thực hiện cái việc làm ăng-ten ở trong tù, rồi thực hiện những việc như họ vừa mới làm đối với tôi đó, với mục đích là cứ làm đi rồi tôi sẽ giảm cho anh 2 năm hoặc 3 năm (tù)... Tôi cũng đă từng biết, tại v́ tôi đă ở tù th́ có những người ở chung với ḿnh mà thường anh em tù nhân gọi là những người nhảy sô là cũng chính là những thằng giang hồ đâm cha giết chú đó nó tới ở chung với ḿnh giả bộ thế này thế kia để khai thác ḿnh... Và qua thời gian để ḿnh thuyết phục được họ xong xuôi rồi th́ họ lại kể cho ḿnh nghe những câu chuyện họ chấp nhận đi làm những phi vụ thế này thế kia ở bên ngoài để được giảm án, th́ ḿnh mới hiểu được tất cả những mưu mô xảo quyệt của công an...”

Mọi chuyện xảy ra rất thích hợp với câu nói của Thượng Tướng Công an Nguyễn Văn Hưởng phát biểu trong dịp tiếp tân với giới trí thức, được đăng trên Việt Báo ngày Thứ Ba, 7/27/2010. Đó là:

 “Nhà tù CSVN luôn có chỗ để giam những người không hài ḷng với chính phủ, thậm chí để giải quyết dứt khoát sẽ có những màn thủ tiêu bằng cách đụng xe, hay ‘cũng chẳng cần tông xe làm ǵ, buổi sáng các vị đi uống cà phê, về tới nhà cứng đơ, không làm ǵ được nữa’.” [Tin này được một nhà trí thức Hà Nội kư tên Nguyễn Trung Thực gửi ra loan trên báo Diễn Đàn (diendan.org) bên Pháp].

Trước những vấn nạn đó, cộng thêm với nhiều vấn nạn trầm trọng khác xảy ra trên đất nước Việt Nam, Tổ chức theo dơi nhân quyền Human Rights Watch [HRW] vừa ra thông cáo kêu gọi Cộng sản Việt Nam lập tức mở những cuộc điều tra minh bạch về một loạt những vụ tử vong do công an gây ra khi sử dụng vũ lực chết người [tin RFA 22.09.2010]. Thông cáo phổ biến trên mạng ngày Thứ Tư, 22/9/2010, tổ chức này cũng yêu cầu nhà cầm quyền Việt Nam phải buộc trách nhiệm cho những nhân viên công an có liên can đến 19 vụ bạo hành gây thiệt mạng 15 người được loan báo trên các cơ quan truyền thông Nhà nước trong 12 tháng qua. Human Rights Watch cũng kêu gọi chính phủ Việt Nam tuyên cáo rơ ràng rằng bất kỳ nhân viên công an cảnh sát nào có trách nhiệm về những hành vi như vậy sẽ phải chịu h́nh thức kỷ luật và nếu cần th́ phải bị truy tố về tội h́nh sự.

Ông Phil Robertson

Phó giám đốc về châu Á của HRW, ông Phil Robertson, nói rằng sự hung ác của công an Việt Nam được báo cáo ở một mức báo động trên mọi vùng miền của xứ này, gây quan ngại nghiêm trọng về tính chất lan rộng và có hệ thống của những sự hành hạ như vậy. Ông kết luận:

Chỉ đến khi nào tất cả mọi cấp của chính phủ nói rơ cho cảnh sát biết là họ sẽ bị trừng phạt th́ mới có thể có phương cách ngăn chặn cung cách hành động lạm dụng này, trong đó có việc đánh người đến chết”.

Phải chăng v́ vậy mà nhà cầm quyền Hà Nội áp lực chính phủ Thái Lan ngăn cấm hai nhà hoạt động nhân quyền thuộc tổ chức Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam vào Bangkok mở cuộc họp báo để công bố bản Báo cáo mới về t́nh trạng vi phạm nhân quyền tại Việt Nam. Dư luận chưa hết xôn xao v́ chuyện này th́ hôm qua, 23/9/2010, đài RFA cho biết:

“Hai nhân viên thuộc Liên đoàn Nhân quyền Quốc tế (International Federation of Human Rights) vừa bị cấm vào Việt Nam tham dự ‘Diễn Đàn Nhân dân ASEAN’.”

Biểu tượng của Liên đoàn Quốc tế Nhân quyền FIDH

Đây là “Diễn Đàn thường được tổ chức song song với Thượng đỉnh các Chính phủ ASEAN, sẽ khai mạc Thứ Sáu, 24/9/2010, tại Hà Nội, với 700 đại biểu các tổ chức Phi chính phủ. Liên Đoàn Quốc tế Nhân quyền là tổ chức Nhân quyền Quốc tế kỳ cựu, có 164 tổ chức quốc gia thành viên trên năm châu, ra đời tại Paris năm 1922, là tổ chức từng bênh vực phá án tử h́nh cho Cụ Phan Bội Châu và giải thoát Cụ Phan Chu Trinh ra khỏi nhà tù Côn Đảo”.

Dịp này Thông tín viên Ỷ Lan đă có cuộc phỏng vấn bà Isabelle Brachet, Giám đốc Văn pḥng Á châu của Liên Đoàn Quốc tế Nhân quyền, người dự tính đi Hà Nội tham dự “Diễn Đàn Nhân dân ASEAN” nhưng bị Cộng sản Việt Nam ngăn cấm lên đường. Trả lời Ỷ Lan, bà nói:

“...Chúng tôi đă tiếp xúc Sứ quán Việt Nam tại Paris hỏi các thể thức nhập cảnh... Tôi đă được cấp chiếu khán vào Việt Nam dễ dàng. Sau đó là sự kiện chúng tôi cùng với thành viên Ủy ban Bảo vệ Quyền Làm Người Việt Nam công khai hóa bản báo cáo về t́nh h́nh nhân quyền tại Việt Nam. Bản báo cáo đă gây sôi động truyền thông báo chí thế giới, đặc biệt tại Đông Nam Á. Liền sau sự kiện này Sứ quán Việt Nam ở Paris điện thoại cho tôi hôm thứ hai yêu cầu tôi đến sứ quán mang theo thông hành. Đáp lời, tôi đến Sứ quán. Nhân viên tiếp tôi cầm thông hành của tôi và nói rằng tôi không thể tham dự hội nghị, v́ cần có một loại chiếu khán khác, qua đó phải được thư mời của Việt Nam với sự chấp thuận của Bộ Nhập cư Việt Nam. Nói xong, ông ta mở thông hành của tôi xé tờ chiếu khán nhập cảnh... rồi trả lại tôi thông hành, đồng thời bắt tôi kư vào hai biên lai ghi nhận số tiền đă trả chiếu khán. Khi tôi xin người thu ngân ở Sứ quán một bản sao biên lai có chữ kư của tôi, người này nói không hiểu tiếng Pháp, tôi hỏi có hiểu tiếng Anh không, cũng đáp không. Thế là tôi chẳng có một bằng chứng ǵ về việc Sứ quán xé chiếu khán đi Việt Nam trong thông hành của tôi... Đây là điều xấu nhất có thể xảy ra. Bất hạnh thay chuyện này đă xảy ra với Việt Nam”.

Đó, cách hành xử của Cộng sản Việt Nam như vậy đó, và nhân quyền của tướng công an Nguyễn Văn Hưởng như vậy đó; xin hỏi các người về Việt Nam dưới bất dạng thức nào, và với bất cứ lư do ǵ... có biết không? Hỏi cũng là một cách trả lời rồi vậy!

 

Hẹn con thư sau,

Giáo Già


<<trở về đầu trang>>
free counters