Vơ Đại Tôn
|
Ông Cha ta vạch kiếm chỉ ḷng sông
Chân vững thạch, tay chống Trời ngạo nghễ.
Chí đại bàng vượt muôn ngàn sóng bể
Thách trùng dương, đi mở rộng cơi bờ.
Hải đảo xa xôi thêm máu dựng cờ
Rồng tung cánh rợp Trời Nam hiển hách.
Vó ngựa Hung Nô bao lần quét sạch
Chặn xâm lăng qua khí phách kiêu hùng.
Mấy ngh́n năm sâu rễ bách tùng
Gươm chém đá – đá ṃn, gươm vẫn sắc.
Gốc tre thiêng làm kinh hoàng phương Bắc
Cọc Đằng Giang xuyên thủng mộng quân thù.
Từ Diên Hồng cho đến chốn thảo lư
Lời Tâm Nguyện chung ḷng lo giữ Nước.
Bành tượng uy linh chắn ngang bạo ngược
Đống Đa mồ, bia sử sáng ngh́n năm.
Dù phong ba theo mệnh Nước thăng trầm
Luôn giữ vững từng ḍng sông, đỉnh núi.
Từ Ải Nam Quan đến Cà Mau đất mũi
Là của Ta, xuyên suốt ba miền.
Từ dăy Trường Sơn ôm ấp khí hùng thiêng
Thân đại thụ cũng nguyên ḷng chung dạ.
Tất cả ! Tất cả !
Dù là máu xương
Khô cằn sỏi đá.
Dù là hướng dương
Hoa hồng tám ngă
Đều là của Ta!
Không ai có quyền đem máu của Ông Cha
Đi dâng hiến, vết nhơ nḥe trang sử !
Lũ tội đồ khom lưng cống sứ
Làm ô danh, tủi nhục giống Rồng Tiên.
Bọn Bắc Phương luôn ôm mộng bá quyền
Tay thu tóm, cười ngả nghiêng đón nhận.
Lời Hịch Truyền hôm nay đầy uất hận
Từ Cha Ông, từ Sông Núi ngh́n thu.
Ḍng máu thiêng từ rừng rú thâm u,
Nơi hải đảo, kinh thành hay xóm vắng.
Kiếp lưu vong, đời tha phương trĩu nặng
Hay đọa đày trên mảnh đất quê hương.
Hăy thét vang, cùng truy diệt bạo cường
Đang chễm chệ ngồi buôn Dân bán Nước.
Toàn Dân Ta kẻ sau người trước
Không cúi đầu khiếp nhược khoanh tay.
Ta làm Chủ đất này
Ai được quyền mua bán ?
Lănh thổ thiêng liêng ngh́n năm chói rạng
Là của Toàn Dân !
Dù bể dâu biến đổi phong trần
Ta vẫn đứng trên bờ dâu bể !
Ải Nam Quan c̣n sôi huyết lệ
Bản Giốc ḍng khóc hận đêm thâu.
Đảo Hoàng Sa ngơ ngác tủi sầu
Thay đổi chủ, sóng đen màu uất nghẹn.
Đất Nước Ta toàn vẹn
Nào ai dám cắt chia ?
Sao giờ đây thịt xẻ xương ĺa
Giang sơn đầy vết máu ?
Đảng vong nô, một phường thảo khấu
Lấy máu dân tô thắm màu cờ.
Làm nhục Cha Ông, dâng hiến cơi bờ
Rồi ngất ngưởng nơi Ba Đ́nh chuốc rượu !
Dân Tộc Ta mấy ngh́n năm trường cửu
Lẽ nào đâu khuất phục lũ sài lang ?
Lời Hịch đă rền vang
Quyện Hồn Thiêng Sông Núi.
Hăy ngẩng đầu cao, chuyển xoay hận tủi
Thành cuồng phong, chung Đại Khối Toàn Dân.
Giành lại non sống, dù phải hiến thân
V́ Đại Nghĩa, tâm nguyền chung cứu Nước.
Đá phải mềm v́ chân Ta cứng bước
Và đời Ta nguyên thủy vẫn ḷng son.
Trời Phương Nam, đất Việt phải c̣n
Đến muôn ngh́n năm nữa !
Lời Hịch hôm nay, tiếng vang thành lửa
Đang soi đường dẫn hướng Ta đi.
Đ̣i lại quê hương, thoát cảnh suy vi
Dân Tộc Việt, trời phương Nam : – Tự Chủ!
Vơ Đại Tôn
(Kỷ niệm Một Ngàn Năm Thăng Long)