Quốc hội Việt Nam và tṛ kinh doanh tôn giáo
Phùng
Thức/Người Việt
Những tin tức quanh chuyện Quốc Hội
Việt Nam họp phiên thường kỳ cuối
năm 2009 đă lộ ra những chuyện không
thể tưởng tưởng nổi. Đơn cử là
chuyện thu chi ngân sách quốc gia.
Báo chí trong nước dùng từ “Vung tay
quá trán” để chỉ việc vừa kém cỏi mà
lại tham lam của chính phủ ông
Nguyễn Tấn Dũng. Khi hiểu thêm việc
điều hành ngân sách quốc gia vô lối
của chế độ, mỗi người cũng có thêm
bằng chứng về bản chất hại dân hại
nước.
Đây là những con số thu chi đúng
cung cách phá hoại. Bộ Tài Chính
Việt Nam báo cáo, tổng thu năm 2009
ước đạt 390,650 tỉ đồng Việt Nam,
bằng 100,2% dự toán, vượt 750 tỉ.
Nhưng tỉ lệ bội chi trong năm cũng
đụng trần. Một đại biểu, ông Trần Du
Lịch phát biểu như người từ trên mây
mới xuống rằng, “Tôi không hiểu v́
sao, lẽ ra nguồn thu tăng th́ bội
chi phải giảm mới đúng chứ?”
Dưới một chế độ mà các ông đại biểu
Quốc Hội có nhiệm vụ “làm bộ” hỏi,
để rồi lại vâng dạ gật đầu tất tần
tật th́ những con số về tài sản, tài
chính quốc gia chỉ là một thứ rác
thải. Nhưng công bằng mà nói thi
thoảng, hiếm hoi, cũng có một vài vị
vô t́nh đặt ra chính xác vấn đề. Bà
đại biểu Nguyễn Việt Hường, nói:
“Tôi thấy chi ngân sách thường xuyên
cho bộ máy chúng ta quá lớn. Chúng
ta chi khoảng 44,000 tỉ đồng cho bộ
máy quản lư hành chính c̣n sự nghiệp
phát triển kinh tế chỉ khoảng 26,000
tỉ đồng...”
Như vậy là rơ, bởi với một quốc gia
được xếp vào dạng đang phát triển
như Việt Nam mà chế độ hàng năm vung
tay chi tiền để nuôi bộ máy thối
nát, tham nhũng gần gấp đôi số tiền
đầu tư phát triển kinh tế th́ đúng
là khủng khiếp vào hạng nhất nh́ thế
giới.
Từ lúc chính quyền cộng sản ở Việt
Nam thâu tóm toàn bộ quyền lực với
sưu cao thuế nặng, trải dài từ thời
bao cấp đến thời mở cửa, chuyện vơ
vét tài nguyên quốc gia, hút cạn
sinh lực con người, phần lớn tài
sản, tài chính quốc gia, được dành
chỉ để vỗ béo cả hệ thống đảng và
chính quyền chuyên chế phi nhân.
Tin trên các báo trong nước cho
biết, “Từ 1 Tháng Giêng, 2010, cán
bộ cấp xă kiêm nhiệm được hưởng thêm
phụ cấp bằng 20% lương.” Dù nội dung
trên chỉ là một mẫu tin ngắn, ít ai
chú ư, nhưng đă trả lời đủ cho
chuyện các dinh thự hoành tráng, xe
hơi đời mới, phương tiện sống như
địa chủ ở các vùng quê là của ai.
Chế độ tham những vét tiền thuế dân
‘phụ cấp’ cho cán bộ cường hào ác bá
là một cách ăn chia để trấn áp sự
phẩn uất của nông dân bị cướp đất,
cướp nhà.”
Tin từ các trang bolg xă hội từ Việt
Nam vừa tường thuật một “kỳ tích”
của tham quan cấp cao và con buôn
đỏ. Trước đây vào Tháng Ba, năm
2009, những tín đồ Phật Giáo Việt
Nam được dịp cung thỉnh tượng Phật
Ngọc Hoà B́nh lớn nhất thế giới. Sự
kiện này thật sự đă giúp cho nhiều
tín đồ hoan hỉ. Trước số lượng người
nườm nượp hành hương chiêm bái tượng
Phật ngọc, những tập đoàn con buôn
đỏ và cán bộ cấp cao của chế độ ngửi
thấy thị trường “tâm linh” để đầu cơ
chính trị và kiếm chác lợi nhuận.
Thế là ngày 18 Tháng Mười, tại Hải
Dương, cựu Tổng Lê Khả Phiêu và tỉnh
ủy tỉnh Hải Dương cùng “doanh nhân
đỏ” Đào Trọng Cường, đă mở niêm
phong khối ngọc bích (Jade) lớn nhất
thế giới vừa được chuyển từ Myanmar
về Việt Nam ngày 10 Tháng Mười. Khối
ngọc bích được coi là lớn nhất thế
giới cho đến thời điểm này nặng tới
35 tấn, cao 3 mét, rộng 2.3 mét và
dày 2.4 mét. Và số tiền phải bỏ ra
gần 1 triệu 500 ngàn đô la để rinh
khối ngọc này về Việt Nam bắt đầu
cho mô h́nh thí điểm kinh doanh thị
trường tâm linh.
Rồi đây, các tín đồ Phật Giáo ở
trong nước sẽ có cơ hội thường trực
móc tiền túi đi tham quan tượng Phật
ngọc “chính hiệu” của chế độ. Có lẽ
trong các kiểu mà những kẻ tự cho
ḿnh là người cộng sản để móc túi,
bóc lột th́ chuyện mỗi người dân đen
mất thêm một khoản tiền cho tṛ kinh
doanh tôn giáo của cộng sản là kinh
hăi nhất. Ở một đất nước mà đồng
tiền tham nhũng được đầu cơ kinh
doanh thần thánh th́ chắc hẳn mọi
giá trị tinh thần của dân tộc sẽ suy
vong.