Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650

www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de

 

Châu Ngọc Tri - Giám Mục hay Đồng Chí

CHÂU NGỌC TRI – GIÁM MỤC HAY ĐỒNG CHÍ?

 

Thiên Hạ Sự

Nguồn: Tiếng Nói Giáo Dân
 

Giám mục là ngôn sứ, là nhà truyền giáo, là bậc thầy giảng dạy, là mục tử chăn chiên của Chúa. Ngôn sứ, nhà truyền giáo, bậc thầy giảng dạy phải nói sự thật: truyền rao sự thật, giảng dạy sự thật v́, như lời Đức Kitô, “Thầy là đường, là sự thật, là sự sống.” Với người không tu hành, kẻ sống ở thế gian (dối) có thể có “sự thật thực” và “sự thật giả.” Nhưng với giám mục, sự thật là sự thật, chỉ có một, không có hai. Thật đơn giản!

Hẳn nhiên, dù là chức bậc cao trọng trong Hội Thánh Chúa, giám mục cũng là con người với những hệ lụy, bất toàn và giới hạn như mọi người. Nói khác, giám mục cũng có thể sai lầm. Sai lầm không cố ư! Khi nhận biết sai lầm, người làm lỗi công nhận và thực tâm sửa đổi. Nhưng giám mục không thể hành sử dối trá có chủ mưu như quan chức Cộng Sản Việt Gian (CSVG), như công an nhân dân, hay ṭa án Việt Cộng…

Mục tử là người chăn chiên, chiên của Thiên Chúa. Trước khi về Trời, Đức Kitô đă giao trách nhiệm mục tử cho Phêrô, sau khi đă cẩn thận, cân nhắc hỏi đến ba lần “Con có yêu mến Thầy không?” Sau lần thứ ba, Người bảo: “Hăy chăn chiên của Thầy!” Người mục tử chăn chiên cần cây gậy dẫn đường, chỉ lối cho đàn chiên đến vùng cỏ xanh non để ăn, suối nước trong sạch để uống, và nhất là dùng gậy để đánh đuổi, chống loài lang sói đang ŕnh rập săn mồi để bảo vệ đàn chiên. Trong lịch sử chăn chiên (loài thú) trước nay, từ đông sang tây, chưa thấy có trường hợp người mục tử nào hè với lang sói, dùng gậy đập chiên bị thương tích hay chết để làm mồi, làm món ăn ngon dọn sẵn cho bầy thú rừng hoang dại, khát máu đang nhe răng múa mỏ…

Trong biến cố cướp đất giáo dân Cồn Dầu, giáo phận Đà Nẵng, do CSVG chủ mưu diễn biến trong nhiều tháng qua, và tạm kết thúc bằng phiên ṭa ô nhục ngày 27-10-2010, ông Châu Ngọc Tri, giám mục bản quyền giáo phận, đă không hành sử đúng chức năng và trách nhiệm đích thực của bậc thầy giảng dạy sự thật, và mục tử bảo vệ đàn chiên Thiên Chúa. Trái lại, ông đă theo đúng “thói đời XHCN” ăn có nói không và toa rập với bạo quyền CSVG kết án con chiên vô tội.

Mạng “Nữ Vương Công Lư” đă nêu lên sáu điểm nổi bật về cung cách hành sử của ông Châu Ngọc Tri trong biến cố Cồn Dầu:

1. Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri cho rằng vụ việc đám tang là “hai bên hỗn chiến.”

Thực chất là nhà cầm quyền cố t́nh trấn áp tàn bạo đối với người

dân không tấc sắt trong tay.

2. Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri kêu gọi “hăy cầu nguyện luôn không ngừng.”

Nhưng khi khắp nơi cầu nguyện cho Cồn Dầu đang bị bách hại th́ ngay trong giáo phận của Ngài không một ai lên tiếng về những bất công, bạo tàn mà người anh em họ đang phải chịu. Thậm chí, mới đây khi mấy thân nhân của Giáo dân Cồn Dầu bị bắt bớ, giam cầm trái pháp luật đến với Đức Cha, ngài vẫn bảo rằng đây là vụ án liên quan đến đất đai chứ đâu phải vấn đề tôn giáo.

3. Đức cha Giuse Châu Ngọc Tri nói rằng “Anh Nguyễn Thành Năm mắc bệnh tim” để giải thích cái chết của anh theo hướng chạy tội của công an Đà Nẵng lấp liếm tội ác của ḿnh.

Sự thật th́ anh đă bị đánh đến chết, và anh hoàn toàn không có bất cứ bệnh tật tim phổi gan ruột nào như ngài đă “điều tra”.

4. Đức cha Giuse Châu Ngọc Tri cho rằng “đám tang anh Nguyễn Thành Năm thậm chí là c̣n đông đảo hơn b́nh thường, và gia đ́nh cũng được an ủi, măn nguyện.”

Thực tế là công an đă kiểm soát gắt gao, dày đặc trước, trong và ngay cả sau đám tang vẫn hăm dọa người vợ góa của anh Năm đến hoảng loạn. Bởi trước đó đă bị áp lực nặng nề buộc phải viết cam kết rằng anh chết là “do đột quỵ” mới cho toàn thây để đem chôn và được tống xác vào một nơi ngập nước, hoang lạnh và trơ trọi.

5. Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri cho rằng “Cô Tường Vi, con gái anh Năm là “cư dân mạng.”

Sự thực th́ đây là một cô gái hết sức vất vả về cuộc sống, suốt ngày đầu tắt mặt tối không biết mạng là ǵ, chỉ đến khi Đức Cha in bài viết đưa cho mới biết chuyện nhà ḿnh.

6. Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri viết rằng: “Chị Đoàn Thị Hồng Anh cùng con gái lớn Nguyễn Thị Tường Vy 25 tuổi đă đến Ṭa Giám mục cám ơn về cuộc viếng thăm của chúng con trong lúc tang chế.”

Sự thật là Đức Cha Giuse Châu Ngọc Tri đă gọi mẹ con Chị Hồng Anh đến Ṭa Giám mục Đà Nẵng, và ngài c̣n hỏi sao không mang khăn, áo tang để Đức Cha chụp h́nh chung và đưa lên mạng. Và sau đó, khi chị Đoàn Thị Hồng Anh trả lời báo chí sự thật cái chết của chồng ḿnh không như ư Đức Cha đă cài sẵn, th́ Đức Cha đă ngay giữa nhà thờ nói những việc riêng tư của gia đ́nh chị Hồng Anh để nhằm thóa mạ trước cộng đoàn dân Chúa.
 

(Trích «Bóng ma của ai? Thiên thần của ai?» NuVuongCongLy.net

ngày 27-10-2010)

Rơ ràng ông Châu Ngọc Tri nh́n “sự thật thực” qua lăng kiếng… màu đỏ của bí thư thành ủy Nguyễn Bá Thanh, Uỷ Ban Nhân Dân và công an thành phố Đà Nẵng. Ṭa án CSVG chỉ cần căn cứ vào những thông tin của ṭa giám mục giáo phận Đà Nẵng qua các thông cáo, thư mục tử… cũng đủ để buộc tội sáu nạn nhân của công lư Cồn Dầu là phá rối trật tự, an ninh công cộng. Đây rơ ràng là trường hợp mục tử “bán độ,” dùng gậy đập chiên cho nhừ tử rồi mời lang sói đến… tiếp thu, ăn thịt!

Trong Phúc Âm Thánh Gioan, Đức Ki Tô mô tả và so sánh hai loại mục tử: mục tử nhân lành và kẻ chăn chiên thuê. Mục tử nhân lành th́ «tôi biết chiên của tôi, và chiên của tôi biết tôi… Tôi hy sinh mạng sống ḿnh cho đàn chiên… Chúng sẽ nghe tiếng tôi.» (Gn 10: 14-16) C̣n kẻ chăn chiên thuê “v́ không phải là mục tử, và v́ chiên không thuộc về anh, nên khi thấy sói đến, anh bỏ chiên mà chạy. Sói vồ lấy chiên và làm cho chiên tán loạn, v́ anh ta là kẻ làm thuê và không thiết ǵ đến chiên!” (Gn. 10: 12-13)

Ông Châu Ngọc Tri huênh hoang khoe thành tích truyền giáo “hàng trăm đảng viên CS đă được rửa tội bằng nước và lửa trên quê hương này.” Không rơ con số lang sói được ông Châu Ngọc Tri và các giám mục Việt Nam “đồng cảm, đồng thuận và đồng hành” với ông “làm phép” biến thành chiên lành là bao nhiêu. Nhưng chắc chắn con số tín hữu mất đức tin rồi thờ ơ với vận mệnh giáo hội khi nh́n biết thái độ và hành động nhu nhược “im lặng là vàng” của các đấng bậc đang ngự ở ngai ṭa hiện nay nhiều hơn gấp trăm ngàn lần. Gần hai ngh́n năm trước, Phúc Âm đă nói về các mục tử này như sau:

Khốn cho các ngươi hỡi các kinh sư và biệt phái giả h́nh. Các ông là những kẻ ưa chuộng ăn trên ngồi trước, ham thích được ưu đăi, chào hỏi nơi công cộng; các ông thích giảng dạy mà không hề thực hành lời giảng của ḿnh; các ông quá nghiêm nhặt với người khác mà lại dễ dăi với chính bản thân ḿnh; các ông kéo dài lê thê việc cầu nguyện với chủ đích làm tiền; các ông làm việc truyền giáo lôi kéo được một vài người vô đạo, nhưng lại là nguyên cớ vấp phạm cho nhiều người phải mất đức tin; các ông đem đời vào đạo bằng những thủ thuật tài ba buôn thần bán thánh; các ông biến nơi thờ phượng thành tụ điểm làm ăn buôn bán; các ông vận động thiên hạ dâng cúng tiền bạc cho nhà thờ để danh tánh họ được khắc ghi nơi công cộng; các ông chất trên vai người khác những gánh nặng không thể gánh nổi, nhưng chính các ông dù một ngón tay cũng không động vào; các ông là những mồ mả tô vôi với bề ngoài ra vẻ tốt đẹp, nhưng bên trong dẫy đầy những thối tha xú uế; các ông mang bộ mặt công chính trước mặt thiên hạ, nhưng bên trong toàn là giả h́nh gian ác. (Mt. 23:13-33; Mc. 12:40; Lc.11:39-48; Lc. 20:47).

Trong các chế độ độc tài toàn trị, khi đạo và đời dồng hành ḥa nhịp cho “tốt đời đẹp đạo” th́ giáo dân chịu cảnh “một cổ hai tṛng.” Đừng nghe những mỹ từ tuyên truyền, quảng cáo mà bị mê dụ. Đừng cả tin mà bị gạt. Phải nh́n thật kỹ hành động để phân biệt vàng thật và vàng mă, chứng nhân và thầy giảng! Người tín hữu giáo dân Việt Nam thế kỷ 21 không thể mù quáng vâng phục như những con trừu Panurge.

 

Gậy (và áo măo) của ông Châu Ngọc Tri chỉ dùng để… chụp h́nh,

không phải để thi hành chức năng mục tử!

Tưởng là “châu ngọc” ai ngờ “vô tri!”


<<trở về đầu trang>>
free counters