Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650

www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de

 

ÂM HƯỞNG TÌNH THU

 

Người viết: Đaminh Phan văn Phước

 

Đã qua rồi ngày 02.11 là Lễ kính nhớ các ''Linh Hồn nơi Luyện Ngục''. Sau ''Lễ các Thánh'', 01.11, Giáo Hội Công Giáo Hoàn Vũ dành ngày 02.11 và trọn cả tháng nầy mà đọc kinh, cầu nguyện, làm việc thiện thay cho người quá cố để xin Chúa nhân từ giảm bớt thời gian các ngài phải đền tội nơi Luyện Ngục. Ở đây, có các Linh Hồn của mọi thành phần, kể cả người không hề ''biết'' Chúa khi mình còn tại thế bởi vì, như lời Thiên Thần ca mừng trong Đêm Chúa Giáng Sinh, người lành đều được Ngài đoái thương:

''Vinh Danh Thiên Chúa trên Trời. - Bình an dưới thế cho người thiện tâm.''

 

Tháng mười một là trời đang Thu, mùa giới thiệu Nàng Thơ (La Muse) làm nguồn cảm tác thi ca khi người nhìn lá rụng:

 

Em không nghe mùa thu

Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực

Hình ảnh kẻ chinh phu

Trong lòng người cô phụ?

Em không nghe rừng thu,

Lá thu kêu xào xạc,

Con nai vàng ngơ ngác

Đạp trên lá vàng khô?

                                     

                                              (''Tiếng Thu'' của Lưu Trọng Lư)

 

Hoa ''colchiques'' nở là dấu hiệu ''anh chàng Hè'' nhường chỗ cho ''Nàng Thu'' và ''Dáng Thu''. Thu cũng là Xuân như Cụ Phan Bội Châu đã từng cảm nhận: ''Quốc trung hà nhật bất xuân phong.'' (Trong Nước mình, ngày nào mà chẳng có gió Xuân.) Người Pháp cũng gặp Xuân trong Thu mà nghe lòng rì rào tình ca hạnh phúc (Et ce chant dans mon cœur murmure le bonheur !) như trong bài hát sau đây:

 

 
colchiques dans les près

Colchiques dans les prés

Fleurissent, fleurissent

Colchiques dans les prés

C'est la fin de l'été

 

La feuille d'automne

Emportée par le vent

En rondes monotones

Tombe en tourbillonnant

 

Nuages dans le ciel

S'étirent, s'étirent

Nuages dans le ciel

S'étirent comme une aile

 

Châtaignes dans les bois

Se fendent, se fendent

Châtaignes dans les bois

Se fendent sous nos pas


Et ce chant dans mon cœur

Murmure, murmure

Et ce chant dans mon cœur

Murmure le bonheur                   (*)

 

Nơi đây, tôi và ''người yêu tôi'' (celle que j'aime ; celle qui m'aime) đứng nhìn qua cửa sổ lá thu và dãy kiosques của Chợ Giáng Sinh. Nghe mưa thu, tôi buồn, làm thơ. Người yêu tôi thì nhắc chuyện ngày qua khi còn mẹ chồng. Tôi cũng đưa ''tình mến'' của nàng dâu vào thơ. Kính tặng những ai mồ côi hay còn cha, còn mẹ. Thân sinh là ''Thầy Cô tuyệt vời đầu tiên trong đời'' đã dạy chúng ta nên người bằng Việt Đạo, bằng lòng yêu Nước, thương Nòi, bằng Tôn Giáo của mình, nhất là bằng tấm gương đạo đức sáng ngời.

 

              Bài thơ 1

 

                                     TÌNH  THU  GỢI  NHỚ

                                                                             Phan văn Phước

 

                                   Thu về, lá rụng, cơn mưa

                         Nhắc từng kỷ niệm xa xưa ngày nào

                                   Mẹ già bên cạnh bờ ao

                         Quét, cào, gom lá, mang vào sân phơi

                                   Mây thu lơ lửng ngang trời

                         Gió lay cho lá càng rơi quanh nhà

                                   Mẹ đun nồi nước, con pha

                         Cho cha, cho mẹ sữa, cà phê đen

                                   Mùi trà thơm lựng hương sen

                         Uống mà ngồi thức, chong đèn học đêm

                                  Lá khuya xào xạc êm êm

                         Trăng soi bóng mẹ ngồi têm miếng trầu

                                   Dầm sương, mưa nắng dãi dầu

                         Áo cha sứt chỉ, mẹ khâu miệt mài

                                   Gia đình như cảnh bồng lai:

                         Tình yêu cha mẹ không phai bao giờ

                                    Gia đình là cảnh nên thơ:

                         Ấm êm, hòa thuận là nhờ mẹ cha

                                   Gia đình là bản tình ca:

                         Công cha nghĩa mẹ dạy ta nên người

                                   Gia đình là đóa hoa tươi:

                         Con ngoan, cha mẹ mỉm cười thỏa thê *

                                    Tình thu lắm kẻ say mê

                         Tình cha, tình mẹ trăm bề đẹp hơn!

                                   Thu mang kỷ niệm chập chờn...

                         Mồ côi: thu lạnh theo cơn gió sầu!

                     

                                                           * Chữ ''thỏa thê'' là ''khẩu ngữ'', biến âm của ''thỏa thuê'.

 
 

       Bài thơ 2

 CON DÂU NHỚ MẸ

 

                                                       Phan văn Phước

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hàng cây vãi xuống mặt đường

Lá vàng xào xạc như thương tiếc cành

Những ngày lá vẫn còn xanh !

Thu về, buồn nhớ thiên thanh ngày nào...

Con dâu giúp mẹ quét, cào

Lá vàng nằm dọc bờ ao, quanh nhà

Mẹ khoe dâu quá thật thà

 Đơn sơ, hiếu thảo, nết na, hiền lành...

 

 *******

Hai mươi năm đã qua nhanh

Dâu về thăm mộ, cỏ xanh phủ đầy

Tiếc thương ngày tháng sum vầy

Nghẹn ngào, dâu nói: ''Con đây...đã về....''

Không gian thanh vắng bốn bề

Con dâu khóc mẹ hiền ghê... ngày nào !

 

*******

Tha phương, nghe gió lào xào

Nhìn cây trút lá, trời vào mùa thu

Trên cao lơ lửng mây mù

Sắp sang ''Mùa Vọng Giêsu giáng trần''

Con dâu lấy chuỗi ra lần

Nhớ khi có mẹ ngồi gần đọc kinh...

 

 *(Bài ca rất hay! Quý vị có thể bấm hàng chữ ''Colchiques dans les prés'' để tìm nghe trong máy.)


<<trở về đầu trang>>
free counters