Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Nhận rơ căn cước quê hương ta hiện nay

Chào Xuân Canh Dần,  bàn chuyện đất nước:

Nhận rơ căn cước quê hương ta hiện nay 

 

Vấn đề căn cước là một vấn đề cơ bản của một chế độ cũng như một con người.

Căn cước - identité - của một công dân nói lên những đặc điểm cơ bản của người công dân ấy, họ và tên, ngày, tháng, năm sinh, quê quán: làng xă huyện tỉnh, nơi sinh, nơi ở, quốc tịch, tŕnh độ học vấn, nghề nghiệp và những đặc điểm khác, như quá tŕnh công tác, hoàn cảnh gia đ́nh, quan hệ xă hội, thái độ chính trị, hồ sơ tư pháp...của con người ấy. Trong xă hội mỗi công dân có một thẻ căn cước - carte d'identité - riêng để phân biệt với mọi công dân khác.

Căn cước một con người luôn được bổ sung hoàn thiện với thời gian; mỗi người có một căn cước khác hẳn nhau, hàng triệu, hàng tỷ người, không một ai giống hệt ai. Mỗi thẻ căn cước có ảnh, chữ kư, có khi thêm dấu ngón tay để phân biệt thêm.

Mỗi một nước, quốc gia, trong từng thời kỷ lịch sử, cũng có căn cước riêng, để phân biệt với các nước khác, phân biệt với những thời kỳ lịch sử khác.

Thường mỗi nước tự đặt cho ḿnh tên gọi, nhăn hiệu, lá cờ - quốc kỳ -, quốc thiều - bài nhạc của quốc gia -, thủ đô, bản đồ, Hiến pháp xác định rơ căn cước của ḿnh.

Đến đây vấn đề mới trở nên phức tạp, dễ lầm lẫn. Các nhà chính trị, các nhà nghiên cứu, nhà lư luận, các lư thuyết gia, nhà b́nh luận cũng như các công dân b́nh thường đă có nhiều cuốn sách, tác phẩm, tranh luận, trao đổi về vấn đề căn cước, chế độ chính trị, tên gọi danh nghĩathực chất của các quốc gia khác nhau.

Có khi tên gọi danh nghĩa và thực chất chế độ chính trị là đồng nhất, lại có khi khác nhau, có khi khác hẳn nhau, cũng có khi trái ngược, cần đi sâu để t́m hiểu, khám phá ra thực chất của chế độ chính trị ấy.

Như sau tháng 8-1945, nước ta mang danh xưng Việt nam Dân chủ Cộng ḥa, nhưng nh́n cho kỹ, chỉ có 2 chữ Việt nam là đúng, c̣n Dân chủ th́ chưa có, Cộng ḥa cũng không. Dân chủ sao không có tự do báo chí, tự do ứng cử bầu cử, không một công dân nào có hộ chiếu để tự do xuất ngoại ! Có thể là do t́nh h́nh đặc biệt của chiến tranh, nhưng sau tháng 7-1954, miền Bắc có ḥa b́nh rồi, t́nh h́nh vẫn như trước, c̣n ngặt nghèo hơn, cả về kinh tế và chính trị, để c̣n  làm chiến tranh với miền Nam nước ḿnh.

Hồi ấy nhận thức chính trị của dân ta c̣n đơn giản, chỉ nghĩ rằng thoát khỏi cái nhục mất nước, chấm dứt thân phận thuộc địa, đuổi thực dân Pháp là tuyệt vời rồi, có độc lập là có tất cả mọi thứ tự do. Có ai ngờ ! câu nói "Không có ǵ quư hơn độc lập tự do " sao mà sướng tai, nhưng tự do đến nay vẫn là quả cấm !

Sau 30-4-1975, danh xưng Cộng ḥa Xă hội Chủ nghĩa Việt nam, với 3 tiêu đề : Độc lập - Tự do - Hạnh phúc cũng vậy. Chỉ là chiêu bài, không có chút thực chất nào. Cộng hoà là danh từ rỗng, Xă hội Chủ nghĩa mà bất công gấp bội trước, hiện nay, người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra. Ba tiêu đề cũng mỉa mai, để Linh mục Nguyễn Văn Lư sửa lại là: Chưa Độc lập - Thiếu Tự do - Không Hạnh phúc.

Cũng như nước Cộng hoà Dân chủ Nhân dân Triều tiên th́ cũng mỉa mai như thế, - v́ dân không có chút tự do nào, có nửa triệu người tù chính trị, dân có năm chết đói hàng triệu người, lănh tụ cha truyền con nối - , phải gọi là: "chế độ Quân chủ Cộng sản, Phản dân chủ, Đày nhân dân" mới thật đúng.

Một nước khác cũng theo kiểu " trưng đầu dê bán thịt chó " là nước Ly-bi ở Bắc Phi, tên chính thức là "Đại Cộng hoà Ẩ-rập Ly-bi Dân chủ và Xă hội chủ nghĩa", - Grande République Arabe Lybie Populaire et Socialiste - nhưng lại chỉ có một đảng duy nhất của ông Kadhafi, ông này làm lănh tụ đảng kiêm thủ tướng liền 40 năm nay. "Đại" là to lớn (!), với 6 triệu dân, "dân chủ"(!) nhưng không có tờ báo nào tự do, "xă hội chủ nghĩa"(!) nhưng viên chức nhà nước 8 tháng liền không có lương khi giá dầu xuống thấp không xuất cảng được, dân chỉ muốn chạy ra các nước quanh đó hoặc sang châu Âu. Các chữ Đại, Dân chủ, Xă hội Chủ nghĩa đều rỗng ruột, chỉ c̣n trơ các từ : Ấ-rập Ly-bi là có thực chất.

Vậy th́ thực chất chế độ kinh tế và chính trị ở Việt nam hiện nay là ǵ ? Nên nhận dạng ra sao cho đúng thực chất.

Chắc chắn gọi là nước Cộng hoà, Dân chủ hay Xă hội chủ nghĩa đều là khiên cưỡng, g̣ ép, không chính xác, thậm chí ngang ngược, mỉa mai.

Th́ đây, nhóm chuyên viên của Đại học Harvard Mỹ, làm cố vấn cho chính phủ Việt nam hơn 3 năm nay, luôn có mặt ở Hà-nội, trong bản báo cáo thứ 3 đầu năm nay, đă cho chúng ta một từ ngữ mới, phác hoạ chế độ kinh tế và chế độ chính trị rất đặc thù, - không giống ai - của Việt nam thời mở cửa và hội nhập.

Nhóm ấy dùng chữ  " crony - economy " để chỉ nền kinh tế độc đáo ấy..

Theo từ điển tiếng Anh, "crony" có nghĩa là bạn rất thân, từ đồng nghĩa là : "close friend", "companion", "partner", có những tiếng lóng đồng nghĩa : "chum", "pal", "buddy", có thể dịch ra tiếng Việt là : bạn nối khố, bạn tâm giao, cánh hẩu, tà-lọt, bạn cật ruột,  tay sai tin cẩn ...

Ở Trung quốc, đă có từ: "thân hữu kinh tế","mật hữu (bạn cực thân) kinh tế","gia tộc kinh tế", "đồng tộc kinh tế "...để chỉ nền kinh tế đặc trưng hiện naytrên lục địa.

Chữ crony nói lên nhiều điều. Nền kinh tế này không có bản chất giai cấp hay dân tộc, không phục phụ giai cấp vô sản, giai cấp địa chủ hay giai cấp tư sản, cũng không hề phục vụ dân tộc hay nhân dân, nó chỉ phục vụ cho phe nhóm cùng chung lợi ích, cho nên cũng được gọi là nền kinh tế của nhóm lợi ích riêng.

Nền kinh tế phe nhóm, nhóm lợi ích, c̣n mang tên là "nền kinh tế cánh hẩu", gồm những phe cánh quen thân, kết thành nhóm cùng chung lợi ích, chung âm mưu, chung vốn liếng, ủng hộ bênh che nhau, sống chết có nhau để ăn chia ṣng phẳng, thường là phi pháp, phi lợi nhuận, vượt qua những lư luận trong giáo tŕnh kinh tế - tài chính kinh điển thông thường.

Trong nền kinh tế mới mẻ, kỳ quái, hỗn độn này, những hiện tượng phổ biến là "thư tay ", "phong b́", "quà biếu", "hoa hồng", "lại quả", "ăn chia", "lót tay", "đưa dưới bàn", "gói để quên"... thay cho tiền lương, tiền thưởng chính thức theo quy định. Trong nền kinh tế táp nham nhom nhoem này, bổng lộc thường lớn gấp hàng chục, hàng trăm lần tiền lương danh nghĩa.

Một hạng người mói nảy nở nhanh là các bầy "c̣", c̣ đây là c̣ mồi - c̣ đất, c̣ nhà, c̣ kinh doanh, buôn bán, c̣ xuất nhập, c̣ chứng khoán, c̣ thông tin kinh tế...

Chúng làm việc buôn nước bọt, chỉ trỏ, giới thiệu, mở đường, làm trung gian môi giới. Chúng c̣n làm t́nh báo kinh tế tài chính, đánh hơi, ngửi mùi lời lăi, săn tin, mua tin, bán tin : ngân hàng sắp phá giá tiền đồng, giá điện sắp tăng, xăng dầu sắp hiếm, đồng đô la sắp lên, giá vàng sắp hạ, vùng này sắp giải toả, khu kinh tế mới đă lên phương án ở vùng kia, hợp đồng này sắp kư, hợp đồng kia sắp huỷ ...

Chế độ kinh tế ra sao chế độ chính trị luôn đi theo thích hợp, v́ chính chế độ chính trị là tác nhân của chế độ kinh tế, thúc đẩy và bảo vệ chế độ kinh tế ấy.

Chỉ có chế độ chính trị trong thời kỳ thoái trào, tan ră mới  tạo điều kiện cho sự nảy sinh chế độ "kinh tế thân hữu" phi pháp, cho nền kinh tế "nhóm lợi ích" quái gở hoành hành.

Chỉ đến khi đảng cộng sản đi vào thời kỳ khủng hoảng căn cước, sa sút đến ră rời về phẩm chất, mất hết uy tín trước nhân dân, mất tính chính đáng trước công luận, tiếp sau ngay sự tan vỡ của phe XHCN mà Việt nam tự nhận là một "tiền đồn"(!), tiếp theo sự tan tành của Đảng Cộng sản Liên xô đàn anh - mẫu mực và của phong trào cộng sản quốc tế hung hăng một thời, mới dần dần xuất hiện nền "kinh tế phe cánh" cực kỳ thối nát và tệ hại,  như là một tất yếu lịch sử để cho lịch sử sớm sang trang.

Dưới nền kinh tế phe nhóm, đảng cộng sản biến chất và phân hóa triệt để, nó không c̣n cái vỏ đoàn kết thống nhất kết chặt thành một khối - monolythique - như xưa. Nó cũng phân hóa mạnh ở 2 đầu. Một đầu là những kẻ có nhiều quyền cao chức trọng, trở thành tỷ phú đỏ, đại địa chủ đỏ, chủ nhà đất, chủ đại công ty và công ty, chủ cổ phần, chủ chứng khoán, con buôn nhà đất, xuất nhập khẩu, kết hợp chặt với các công ty mại bản nước ngoài. Bộ hạ và con cái chúng tiêu tiền như rác, công tử Bạc Liêu ngày xưa tiêu xài ngông so với chúng chỉ là trẻ con.

Một đầu kia là những đảng viên thường, viên chức b́nh thường, đảng viên về hưu, không thần thế, không phe cánh, sống lương thiện, trong sạch, 3 cọc 3 đồng, bị phá sản, trở thành thường dân, có khi thành vô sản mới, trong đó có cả gia đ́nh cựu binh sỹ, gia đ́nh liệt sỹ, thương binh bị cướp nhà cướp đất, biến thành dân oan, có khi vào tù, như đang xảy ra ở Hải pḥng, Quảng nam, B́nh dương... Cũng có đảng viên thường bị đảng viên cường hào mới cướp đất, phải ra thành thị kiếm việc, làm cửu vạn, khuân vác, bị bọn đảng viên tư bản đỏ đồng chí của ḿnh bóc lột thẳng tay.    

Nền kinh tế này thực chất là nền kinh tế cướp bóc được đảng cộng sản thúc đẩy, nền kinh tế chụp giật khi chế độ sắp cáo chung, nền kinh tế cho phép các nhóm quyền lực tha hồ làm thịt ngân sách và tài nguyên quốc gia để chia chác nhau. 

Dưới nền kinh tế phe nhóm, lợi ích phe nhóm là cao nhất, lợi ích dân tộc chỉ ở đầu lưỡi, lợi ích nhân dân chỉ ở trên giấy, quyền lợi quốc gia chỉ là hăo huyền.

Công bằng dưới nền kinh tế phe nhóm chỉ là khái niệm mỉa mai. Bọn bất tài, vô học (khi bằng giả bằng mua tràn đầy) cậy phe nhóm, qua nhiều muu đồ gian manh phất lên như tên lửa, trí thức dân tộc, hiền tài thật sự bị hắt hủi, người ngay thẳng phản biện bị bịt mồm, vu cáo, có khi vào tù.

Xă hội đầy rẫy những dẫn chứng sống như thế. Chị Ba Sương - Anh hùng lao động 30 năm cống hiến hết ḿnh cho Nông trường anh hùng Sông Hậu bị 8 năm tù giam, chỉ v́ nhóm lợi ích riêng trong thành ủy CS Cần thơ đă  lên phương án nhập nông trường Sông Hậu vào nông trường Cờ Đỏ thành Khu Công nghiệp mũi nhọn Đặc biệt, được các tỷ phú Đại Hàn và Mỹ hùn hạp, với triển vọng cực kỳ béo bở hấp dẫn. Chị Ba Sương về già (60 tuổi), không thần thế chống chọi sao nổi !

Tướng công an Trần Văn Thanh, thanh tra bộ công an, ngay thẳng tố cáo tội tham nhũng cực lớn của phe nhóm ông Nguyễn Bá Thanh chủ tịch Đà nẵng nay là ủy viên trung ương đảng, ông này lại thuộc phe cánh thân tín của Ủy viên bộ chính trị kiêm Trưởng ban kiểm tra trung ương đảng Nguyễn Văn Chi, ông tướng Thanh bị truy tố oan về tội vu cáo và vào tù là chuyện tất nhiên.

Vụ án PMU 18 kéo dài lê thê hơn 4 năm với bị cáo chính Bùi Tiến Dũng, mặc dù bằng chứng hiển nhiên, nhưng Dũng lại có chung nhóm lợi ích với con gái và con rể tổng bí thư Nông Đức Mạnh, th́ lời hứa danh dự "khẩn trương (!) kiên quyết (!)" xử vụ án này chỉ là chuyện nói rồi để đấy !

Chuyện ông Huỳnh Ngọc Sỹ ăn hối lộ của phía Nhật 800 ngàn đôla, với 3 ngàn trang chứng cứ do bộ tư pháp Nhật cung cấp, lẽ ra phải bị từ 12 đến 15 năm tù giam, nhưng chỉ bị 3 năm tù, do "nhân thân tốt"(!), rồi sẽ được ân giảm, ân xá v́ cải tạo tốt(!) , để rồi của cải xài 3,  4 đời không hết;  chỉ v́ ông Sỹ là đệ tử ruột của nguyên thứ trưởng giao thông Nguyễn Việt Tiến, ông này lại là bộ hạ cật ruột của ông tổng Mạnh. Hơn nữa, ông Sỹ lại thông gia, chung nhóm lợi ích với bí thư thành ủy, ủy viên bộ chính trị Lê Thanh Hải. Vậy th́ ông Sỹ có ǵ phải lo !

Gần đây báo "Âge" của nước Úc đăng công khai vụ hối lộ cực lớn, công ty Securency chuyên in tiền bằng giấy polime trực thuộc Ngân hàng Dự trữ Úc - Reserve Bank of Australia - đă đưa tiền đút lót cho ông Lương Ngọc Anh  một cán bộ ngành công an Việt nam để chuyển cho ông Lê Đức Minh giám đốc công ty Kỹ thuật Ngân hàng - Bank Tech - của Việt nam, số tiền lên đến 12 triệu đôla Úc. Theo "Âge" Tổng giám đốc Securency Myles Curtis đă bị khởi tố về trọng tội đút lót, có thể bị 10 năm tù và phạt tiền cực lớn. Nhưng ở Việt nam, Lương Ngọc Anh và Lê Đức Minh vẫn b́nh chân như vại v́ đều nằm trong nhóm lợi ích riêng ở trong bộ công an, trong Ngân hàng Nhà nước, Lê Đức Minh là con trai nguyên Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Lê Đức Thuư, hiện quyền thế phe phái c̣n mạnh.

Chuyện nhóm lợi ích ở trong chính phủ, ở bộ tài chính, bộ kế hoạch-đầu tư, bộ công thương cũng ghê gớm không kém. Mới đây, bị tiết lộ, tại Tổng công ty đầu tư và kinh doanh vốn nhà nước SCIC - State Capital Investment Corporation, do bộ trưởng tài chính Vũ Văn Ninh làm chủ tịch và 3 thứ trưởng tài chính, kê hoạch và công thương làm phó chủ tịch; ông chủ tịch được chia "thêm" mỗi tháng gần 80 triệu đồng, mỗi phó chủ tịch được hơn 70 triệu, gấp hơn chục lần tiền lương chính thức.

Tiền ấy là xương máu, là mồ hôi của dân, là tiền dân đóng thuế, là tiền vay mượn từ quốc tế để phát triển đất nước, rồi con cháu ta phải trả cả gốc và lăi, đă bị coi như tiền chùa, tiền vô chủ, chia chác tùy hứng để các phe nhóm tha hồ mà "múc" như múc nước ở máy nước công cộng ... Thật là xót xa đến đứt ruột cho người công dân lương thiện.

Dưới chế độ chính trị độc đảng, đảng CS độc quyền lộng hành, các phe nhóm tha hồ làm thịt tanh bành để chia chác riêng tư tài sản đất nước, theo chế độ kinh tế thân hữu, th́ khẩu hiệu của đảng "xây dựng xă hội công bằng - dân chủ - văn minh" (!) chỉ là chuyện nhảm nhí trâng tráo.

Ở Trung quốc, thống kê của các nhà kinh tế Anh - Mỹ ở Thượng Hải : 0,40% số dân là thế lực các phe phái cầm quyền chiếm đoạt 70% tài sản đất nước, trong khi 99,60 % c̣n lại chia nhau 30% tài sản ấy. Như vậy là hơn 5 triệu gia đ́nh cộng sản cầm quyền cùng bọn tay sai của chúng sống trên lưng của 1 tỷ 295 triệu nhân dân.

Ở Việt nam chưa có thống kê, nhưng nếu tham khảo tỷ lệ trên th́ vào khoảng 35 vạn  số dân thuộc các nhóm lợi ích công sản cầm quyền bóc lột, ăn bám trên lưng của hơn 82 triệu dân đen, trong đó có cả không ít những đồng chí của họ.

Bộ chính trị Hànội đang mở rộng nền kinh tế cánh hẩu ra nước ngoài, ưu tiên mời đón các nhà tư sản đỏ đại Hán vào để kết thân chia siêu lợi nhuận. Trước hết là đại công ty China Aluminum đă cắm hàng vạn công nhân Hán vào tận Tây nguyên để khai thác gấp bôxít bất kể đại thảm hoạ môi trừơng bùn đỏ; ông tổng Mạnh và Bộ chính trị c̣n lặng lẽ mời 10 công ty tư bản đỏ Bắc kinh cùng Đài loan đưa công nhân Hán vào khai thác 26 vạn héc-ta rừng trong 50 năm, suốt từ Cao bằng, Lạng sơn, vào Nghệ an, Hà tĩnh, vào tận Kon tum và B́nh dương (xem thư khẩn cấp của trung tướng Đồng Sỹ Nguyên và thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh ngày 22-1-2010 trên mạng VN Bauxite).    

Đảng Cộng sản VN đang chuẩn bị cho Đại hội đảng lần thứ XI của ḿnh bằng cách tŕnh diện bộ mặt không sạch sẽ, c̣n rất khó coi của họ trước công luận. Một thẻ căn cước be bét mồ hôi, máu của dân lương thiện.

Trước kia họ tŕnh diện ra xă hội như lực lượng bênh vực người nghèo khổ, bị áp bức, họ được một bộ phận nhân dân tin theo do bộ mặt nạ ấy. Thế mà nay thế lực cầm quyền cộng sản đang lồ lộ là thế lực bóc lột, ăn bám, cướp đất cướp của, cướp công của nhân dân, tàn phá từ ngân sách, môi trường, tài nguyên, của cải đến truyền thống nhân ái, công bằng, trọng nhân nghĩa của dân tộc, c̣n nhu nhược cúi đầu trước hành động lấn đất, lấn biển, chiếm đảo, thâm nhập của thế lực bành trướng.

Khi căn cước của chế độ được nhận rơ về thực chất như trên đây, ḷng dân không yên, c̣n sôi sục phẫn nộ do cảm thấy bị lừa dối, bị phản bội th́ nền tảng chế độ bị lung lay, nhiều người - nhất là anh chị em trí thức - suy nghĩ đến lối thoát cho đất nước, cho tương lai con cháu ḿnh, và sẽ cùng chung sức t́m ra lối thoát sớm nhất, gọn gàng nhất, trong b́nh yên của đất nước.

Phải chăng đó là đ̣i hỏi cấp bách phải để xuất hiện một tổ chức chính trị khác đối lập hợp pháp, như Hiến pháp ghi rơ quyền tự do lập hội, ganh đua b́nh đẳng với đảng cộng sản, thúc đẩy đảng cộng sản hoàn thiện ḿnh, lấy nhân dân, cử tri làm trọng tài. Đó có thể là đảng dân chủ, đảng xă hội dân chủ, hay đảng dân tộc, hay đảng công dân ... Cũng có thể tách đảng CS ra làm đôi, với đảng mang tên Lao động chẳng hạn.

Độc quyền kinh tế quốc doanh bị phá vỡ, đưa lại kinh tế đa thành phần, hàng hoá phong phú, chất lượng cao, không c̣n gạo mậu dịch mốc ẩm, xà pḥng mậu dịch chảy nước, nước mắm mậu dịch ôi thối, vải mậu dịch chỉ 2 màu đen, trắng ... vẫn phải mua. Đa đảng chính trị theo pháp luật sẽ làm cho sinh hoạt chính trị đầy sinh khí, người công dân cầm lá phiếu sẽ tự hào có tư thế làm chủ cao quư, có quyền tư do chọn lựa người đại diện cho ḿnh, chỉ có lợi cho đất nước.

Khi ấy, chỉ khi ấy cái tên gọi nước Việt nam Dân chủ Cộng ḥa mới có ư nghĩa đầy đủ, trọn vẹn, danh nghĩa thống nhất với thực chất. Và nền chính trị - văn hoá nước ta thực sự được nâng cao lên hẳn một nấc văn minh mới, mở ra một thời thịnh trị mới, thật sự thống nhất và hoà hợp dân tộc cả về chính trị, địa lư và tinh thần, t́nh cảm. Chỉ khi ấy mới có thể đưa đất nước "ra khơi " và " cất cánh ".

Có cách kỷ niệm Ngàn năm Thăng long nào đẹp hơn, tái tạo Hào khí Thăng long  có ư nghĩa hơn là đưa VN lên kỷ nguyên Dân chủ vào dịp thời cơ đă chín này.

Một giấc mơ đầu xuân đẹp, trong tầm với của nhân dân ta, trong mong mỏi của cả nhân loại tiến bộ. Miễn là đông đảo con dân nước Việt ta mong và muốn điều tuyệt đẹp ấy.

 

Đón Xuân CANH DẦN. 

Bùi Tín    Paris   10-2-2010


<< trở về đầu trang >>
free counters