Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Nhà bất đồng chính kiến Nguyễn Khắc Toàn trả lời phỏng vấn Nhật báo Người-Việt tại Hoa Kỳ

Nhà bất đồng chính kiến Nguyễn Khắc Toàn trả lời phỏng vấn Nhật báo Người-Việt tại Hoa Kỳ

 

Thưa quư vị đây là bài trả lời phỏng vấn báo Người-Việt tại Hoa Kỳ của nhà báo tự do Nguyễn Khắc Toàn thực hiện hôm 10/9/2009. Các câu hỏi do nhà báo Nguyễn Tuyển đặt ra, nhưng v́ nội dung bài trả lời th́ dài, phong phú có nhiều tư liệu mà khuôn khổ của Người Việt online không thể phổ biến được toàn bộ nội dung. Sau mấy ngày nhận được bài từ Hà Nội, website Người Việt đă đăng 1 phần bài này trên trang web của ḿnh một cách tóm lược với 2 nội dung trả lời 2 câu hỏi quan trọng đă được đặt ra. V́ vậy, nay tôi xin chính thức phổ biến toàn văn bài trả lời này để quư vị được theo dơi đầy đủ nội dung.

Chính v́ sự muộn màng này nên đă có vài ba sự kiện có tính thời sự trên thực tế đă diễn ra có thể khác đi đă được các tác giả nêu trong nội dung tŕnh bày, nhưng v́ giữ tính trung thực và tính thời sự lúc đó nên tôi đă giữ nguyên không thay đổi chỉ có bổ sung chút ít tư liệu quan trọng mà thôi. Trong bài này có điều ǵ sơ suất chưa được kiểm tra kỹ th́ rất mong bạn đọc thứ lỗi và sửa lại cho đúng hơn. Cuối cùng cám ơn tất cả và rất mong được phổ biến rộng răi nhất.

 

Ngày 19/9/2009

Nguyễn Khắc Toàn - Hà Nội

---------------------------------------------------------


         1/ Báo Người - Việt hỏi : Tại sao người ta lại bắt một số người viết bloges và mặc áo chống khai thác bauxite và bầy tỏ ḷng yêu nứơc khi nói Hoàng Sa- Trường Sa là của VN ? Người ta tuyên truyền là không ai bị bắt, bỏ tù v́ khác biệt ư kiến chính trị, anh thấy sao ?

         Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời :  Vừa qua công an trong nước bắt bớ thêm một loạt số người viết bloges và mặc áo chống khai thác bauxit ở Tây Nguyên, và bày tỏ t́nh yêu nước khi tuyên bố Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, việc này là hoàn toàn có chủ đích và có tính toán rất kỹ lưỡng v́ mấy lư do chính sau đây :

         a/ Bộ máy đàn áp của nhà nước CSVN muốn ra tay trấn áp ngay từ trong trứng nước một làn sóng mới của giới trẻ, của giới trí thức quan tâm đến an nguy của vận mệnh nước nhà đang bị Trung Quốc lăm le và uy hiếp khá nghiêm trọng. Họ rút kinh nghiệm và cho rằng nếu không ngăn chặn, diệt trừ mọi mầm mống đang mới manh nha, nhen nhúm của làn sóng này th́ chỉ một thời gian ngắn sau đó nữa thôi, chắc chắn nó sẽ lại dâng lên thành một cao trào lớn khó ḷng dập tắt được. Các sự kiện như vậy đă xảy ra, như các đợt xuống đường khá rầm rộ của giới trẻ đông tới hàng trăm, hàng ngàn sinh viên và các tầng lớp quần chúng khác nữa bất ngờ tập hợp đổ ra đường chống Trung Quốc xâm lược hồi năm cuối 2007, 2008 tại Hà Nội, Sài G̣n để đ̣i các hải đảo, lănh hải, lănh thổ trên biên giới đă bị lấn chiếm. Sau đó nữa c̣n nổ ra cuộc biểu t́nh chống ngọn đuốc Olempic 2008 - Bắc Kinh ô nhục và đ̣i bồi thường cho các ngư dân Thanh Hóa đă bị giết hại trên biển Việt Nam vào năm 2005 mà chính quyền đă phải huy động lực lượng công an rất đông đảo và tốn kém mới giải tán, triệt hạ được là minh chứng rất rơ ràng cho việc này

         b/ Nhà cầm quyền độc tài Hà Nội họ rất lo ngại nếu để các cuộc biểu t́nh rầm rộ như thế xảy ra không kiểm soát được, th́ ngoài việc bị cho là nguy cơ mất ổn định chính trị, gây rối loạn xă hội… C̣n bởi v́ họ e ngại, rất lo sợ đàn anh Trung Quốc trách cứ và sẽ có thể ra tay trừng phạt, khống chế lại đàn em Việt Nam, hoặc tối thiểu là sẽ bạch hóa cho công luận biết những bí mật về tiêu cực của các nhà lănh đạo đảng CSVN mà họ đă có trong tay từ trước. Về chuyện này, người anh lớn phía bắc có thể đă đủ có những bằng chứng, tài liệu chẳng hạn như việc ăn hối lộ, tham nhũng với nhiều triệu đôla của các thủ lănh CS phía đàn em Việt Nam, hay các hồ sơ về quan hệ trai gái bất chính, hoặc bí mật đời tư của các bậc lănh tụ tối cao rất bất lợi cho danh dự và uy tín của phía đàn em th́ sao đây. Điển h́nh nhất về việc này là qua sự kiện giới lănh đạo CS Bắc Kinh vừa rồi đă bật đèn xanh hoặc chỉ đạo ông Hoàng Tranh - viện phó Viện nghiên cứu sử học tỉnh Quảng Tây cho công bố tài liệu lịch sử về cuộc hôn nhân của ông Hồ Chí Minh với nữ y tá Tăng Tuyết Minh hồi năm 1928 ở Quảng Châu là một ví dụ rất rơ ràng nhất…

          Để đáp lại việc chơi xấu đó của Bắc Kinh, nên đàn em CS Việt Nam rất tức giận đă trả đũa lại bằng cách, mới đây tại Hà Nội, họ đă ra lệnh cho cơ quan Thông tấn xă Việt Nam bán rộng răi cuốn sách “Mao Trạch Đông ngàn năm công tội” cho cán bộ đảng viên, trí thức và công chúng trong nước biết. Tác phẩm này do 1 tác giả nguyên là cán bộ nghiên cứu của đảng CSTQ, cựu đại tá quân đội - Tân Tử Lăng viết ra và đă được một nhà xuất bản ở Hồng Kông ấn hành lần đầu tháng 7/2007, tái bản tháng 6/2008. Nội dung cuốn sách này cũng vạch trần mọi sự thật tội ác của họ Mao đối với chính nhân dân Trung Hoa khi nhà độc tài này cai trị cho đến chết trên quốc gia cộng sản khổng lồ này trong suốt 41 năm ṛng ră.

         c/ Họ c̣n lo sợ rằng trong bối cảnh hiện nay nếu để xảy ra các cuộc xuống đường như trước đây, cho dù mục tiêu của sinh viên, thanh niên, quần chúng lúc đầu chỉ đơn thuần là bày tỏ yêu nước khẳng định chủ quyền toàn vẹn lănh thổ của Tổ Quốc Việt Nam. Nhưng biết đâu đấy về sau nó sẽ biến thành cuộc biểu t́nh phản kháng với mục tiêu chính trị gây nguy hiểm cho họ, như đ̣i thay đổi hoặc đ̣i cải cách thể chế chính trị, đ̣i dân chủ hóa đất nước, đ̣i hỏi thực thi nhân quyền…vv… th́ sao. Cho nên khi nổ ra các cuộc xuống đường hồi cuối năm 2007 & đầu năm 2008 trước đây, công an trong nước đă đặt chốt bao vây rất chặt tất cả anh chị em đấu tranh dân chủ tại Hà Nội, Hải Pḥng để ngăn chặn đề pḥng cao là thế. V́ họ đánh giá đây có thể là những hạt nhân tích cực, là những mũi nhọn của cuộc phản kháng cho giới trẻ, và rất có thể đây sẽ là những ng̣i nổ hoặc mồi lửa để đốt cháy cả cánh đồng đang quá khô hạn th́ sao.  Liên hệ với việc này, th́ bản thân họ là lực lượng đă tiếm quyền thành công trong cả nước trước đây từ tay chính phủ Trần Trọng Kim và triều đ́nh nhà Nguyễn tại Hà Nội khởi đầu vào ngày 19/8/1945, tiếp đến là các tỉnh miền trung, rồi ở cố đô Huế, sau đó nữa là tại Sài G̣n và các tỉnh khác trong Nam Bộ vào các ngày 23-26/8/1945. Trong bối cảnh lúc ấy họ đă nhanh chóng chộp được cơ hội hiếm hoi ngàn năm có một, do đă che dấu kín được bản chất cộng sản và đặc biệt do đă lợi dụng được ḷng ái quốc của khá đông dân chúng đói khổ để cướp đoạt chính quyền thành công cho riêng ĐCS cho dù chỉ với 1 lực lượng rất nhỏ bé, yếu ớt, mỏng manh !!!

          Chính v́ từ kinh nghiệm xương máu, bài học đắt giá đầy chua xót đó của chính quyền tiền nhiệm trong quá khứ lịch sử 64 năm về trước, mà ĐCSVN bây giờ phải ra sức cảnh giác, đề pḥng v́ họ không muốn bị “lịch sử bi thảm” sẽ lập lại một lần nữa cho chính ḿnh hiện nay như thế nữa mà thôi !!!

         Trên mặt chính thức th́ người phát ngôn Lê Dũng của bộ ngoại giao đă nhiều lần thay mặt chính phủ cộng sản Hà Nội, thậm chí kể cả đôi lần trực tiếp chính đích thân ông Nguyễn Minh Triết - chủ tịch nước CHXHCN VN đă tuyên bố trước báo giới hải ngoại và quốc tế trên thế giới.  Rằng, nào là :“ở Việt Nam không có ai bị bắt bớ, bị bỏ tù v́ chính kiến khác biệt”, nào là : “chuyện bất đồng chính kiến là chuyện b́nh thường, chỉ có những người vi phạm luật pháp mới bị bắt giữ và xử lư”… Nào là : “quyền bày tỏ chính kiến khác biệt, quyền tự do ngôn luận, phát biểu đă được tôn trọng trên thực tế …vv…và vv…”.  Về lănh vực này th́ họ đă cho phép công dân trong nước hành xử quyền phát biểu ư kiến chính trị khác biệt như thế nào ?  Thực hư chuyện này ra sao ?

         Theo tôi th́ họ đă dùng thủ đoạn kể ra cũng không lấy ǵ làm mới mẻ hay sáng tạo cả, như một mặt họ có vờ vẫn để cho vài ba cá nhân những người bất đồng chính kiến mà thế giới bên ngoài quá rơ tên tuổi của họ - như chúng tôi tạm thời được lên tiếng. Số người này không nhiều, như : các Ḥa Thượng Thích Quảng Độ, Thích Không Tánh, Thượng Tọa Thích Thiện Minh, các trí thức khác như Bác sĩ Nguyễn Đan Quế, Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Giáo sư Trần Khuê, nhạc sĩ Tô Hải, các Linh mục như Chân Tín; Phan Văn Lợi, Nguyễn Hữu Giải, Nguyễn Văn Khải, Nguyễn Ngọc Nam Phong, Tổng giám mục Hà Nội - Ngô Quang Kiệt… Một số học giả và văn nghệ sĩ khác nữa như : nhà thơ Bùi Minh Quốc, Tiến sĩ Hà Sĩ Phu, nhà nghiên cứu Mai Thái Lĩnh, nhà văn Nguyên Ngọc, Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ, các Luật sư Lê Trần Luật, Lê Quốc Quân, Bùi Quang Nghiêm…vv…để làm minh chứng cho tuyên truyền của họ là có sự thật, là hoàn toàn đúng đắn và rất hiển nhiên như đă có trên thực tế…

         Nhưng mặt khác, họ lại ra sức bịt miệng những người khác cũng phát biểu, cũng bày tỏ ư kiến mà tên tuổi của họ công luận bên ngoài chưa biết đến nhiều lắm nhất là giới trí thức, thanh niên trẻ mới nhập cuộc sử dụng quyền nêu ư kiến chính trị của cá nhân để phát huy quyền tự do ngôn luận, tự do tư tưởng qua thực hiên dân báo hay viết bloges riêng tư…Các trường hợp nạn nhân mới bị bắt giam hoặc bị sách nhiễu vừa rồi như các bloges tự do hay một số nhà báo như : Bùi Thanh Hiếu, Phạm Đoan Trang, Nguyễn Thị Như Quỳnh, Lê Minh Phát, Huy Đức, nhạc sĩ Tô Hải, có thể cả Trần Uy nữa….vv….là những ví dụ rất điển h́nh về chuyện này.

         Như vậy là, họ sẽ có thể để cho dăm ba chục người lên tiếng, cố nhiên do đă không ngăn cản nổi họ cất tiếng nói chỉ nhằm để trưng bày cho “nền dân chủ, tự do, tôn trọng nhân quyền” như đang hiện diện có thật ở xứ sở khốn khó này với thế giới văn minh bên ngoài. Thế nhưng mặt khác họ sẵn sàng dùng bạo quyền mạnh mẽ nhất để bịt miệng hàng chục triệu người dân khác có khát vọng tự do dân chủ, nêu đ̣i hỏi quyền con người, sống lương thiện và có lương tâm muốn được bày tỏ.

         Hay nói đúng hơn, chính xác hơn là họ ra sức vẫn bịt miệng cả nước !  Tức là, cả một dân tộc vẫn bị bóp nghẹt các quyền tự do ngôn luận, tự do bày tỏ chính kiến dù đó chỉ là tâm tư, niềm suy nghĩ của riêng mỗi cá nhân ḿnh mà thôi !!!

 

         2/ Báo Người – Việt hỏi : Người ta có bị áp lực từ “phương bắc” khi bắt một lọat người như vậy không ?  Người ta v́ quốc gia dân tộc hay người ta bảo vệ sự tồn tại của một cơ chế để tham nhũng, vơ vét ?  Đồng thời, dường như người ta cũng cần một chỗ dựa bên ng̣ai để tồn tại th́ phải ?

        Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời : Số người bị bắt giữ vừa qua th́ ít nhiều họ đă có tên tuổi, v́ tất cả đều là cư dân thường xuyên trên mạng lưới internet toàn cầu khá thường xuyên. Tất cả họ đă có khá nhiều bài viết trên các bloges cá nhân của ḿnh và được loan tải trên các website hải ngoại, như Người Buôn Gió, Mẹ Nấm, Tô Hải, Huy Đức… Riêng đặc biệt trường hợp nữ nhà báo Phạm Đoan Trang, cô ấy là cây bút chuyên nghiệp của Tuần Việt Nam thuộc Việt NamNet một trang website của hệ thống truyền thông quốc doanh. Nhân vật trẻ ấy tuy là 1 cây bút nữ đang đứng trong hệ thống báo chí của làng báo nhà nước CSVN, thế nhưng cô ấy thật can đảm dám xông vào viết những bài đề cập đến đề tài rất nhạy cảm, khá nguy hiểm mà ít có nhà báo nào cũng của hệ thống quốc doanh này dám xông vào cày xới, mổ sẻ, đặt vấn đề và suy nghĩ để viết một cách độc lập so với sách vở, tài liệu tuyên truyền chính thống như mấy chục năm qua... Cụ thể như việc mới rồi cô ấy viết liền mấy bài có nội dung thử đặt vấn đề lại, thử xét lại một số nguyên nhân, lư do nào trong bối cảnh vào năm 1954 mà ĐCSVN lại bị các nước CS đàn anh lớn như Trung Quốc, Liên Xô chi phối, gây áp lực ảnh hưởng nặng nề buộc phải kư Hiệp định Giơ ne vơ tạm chia đôi đất nước. Nội dung bản hiệp định đ́nh chiến tai hại này đă đem lại cho đất nước quá nhiều bất lợi, cũng chứa đầy những tư duy ấu trĩ và sai lầm nghiêm trọng của các nhà lănh đạo ĐCSVN lúc ấy…vv…

         Cô c̣n viết và phỏng vấn với một số trí thức trong nước một số bài về đề tài chống lănh đạo ĐCSVN đă tiếp tay cho Trung Quốc vào khai thác Bauxit ở Tây Nguyên ảnh hưởng nghiêm trọng đến an ninh chủ quyền quốc gia và môi trường sinh thái của cao nguyên này…vv…

         Đây là những đề tài thuộc phạm trù chính trị, kinh tế, nghiên cứu lịch sử, văn hóa rất nhạy cảm và rất nguy hiểm cho các nhà báo trong nước mà bộ máy an ninh của nhà nước CSVN vốn đang theo dơi, kiểm soát, khống chế rất chặt chẽ trong bao năm qua. V́ nhà nước độc tài hoàn toàn không muốn các kư giả quốc nội mạo hiểm tự do xông vào bới tung ra để khơi lại các sự kiện bất lợi cho đảng CS về những sự kiện thất hố trong quá khứ của ḿnh rồi phô trương trước công luận những nội dung này cho dân chúng biết rơ thêm sâu hơn nữa. Với việc bắt giam Phạm Đoan Trang, có thể là cả Trần Uy nữa và cảnh cáo Tô Hải, Huy Đức bây giờ, c̣n trước đây nữa là các kư giả như Nguyễn Hoàng Linh, Nguyễn Việt Chiến, Nguyễn Văn Hải…vv…Th́ mục tiêu chính của bộ máy an ninh chế độ toàn trị muốn làm việc này c̣n là để khủng bố, răn đe toàn thể đội ngũ kư giả trong làng báo của nhà nước đang có quân số khá đông đảo lên tới gần 15000 người mà đảng CS và an ninh rất lo ngại về họ !

          Phạm Đoan Trang đă dám viết những bài báo về lĩnh vực này là một hành vi can đảm, dũng cảm hiếm thấy của một nữ nhà báo trong hệ thống báo chí quốc doanh, mà nhà nước CSVN toàn trị thường xuyên duy tŕ, kiểm soát mọi trật tự xă hội bằng bàn tay sắt. C̣n những trường hợp khác th́ tôi không đi sâu và nghĩ rằng có thể họ đều đứng ngoài bộ máy nhà nước này, họ là người tự do.

         Tôi cho rằng trước khi đi đến quyết định bắt giam những người này là họ có bị áp lực của Bắc Kinh ít nhiều chứ không phải không có. Chẳng hạn, như chỉ sau ngày ông trưởng ban tổ chức ĐCSTQ, kiêm ủy viên bộ chính trị CSTQ sang thăm Hà Nội có gặp gỡ TBT Nông Đức Mạnh hôm 12/6/2009 th́ ngay hôm sau 13/6/2009 họ ra tay với Ls Lê Công Định, rồi tiếp tục sau đó với Nguyễn Tiến Trung, Trần Anh Kim…Cũng xin lưu ư là, tất cả những người này đều chống Trung Quốc ít nhiều khá sôi nổi, mạnh mẽ từ trước đó rồi.  Trong đợt bắt mới vừa rồi cũng xảy ra ngay sau khi có một đoàn quan chức của Trung Cộng, h́nh như bí thư CSTQ thuộc tỉnh Quảng Tây sang thăm Việt Nam cũng có gặp Nông Đức Mạnh mà truyền h́nh, hệ thống báo chí, truyền thông VN có đưa tin chính thức và tôi có trực tiếp theo dơi được biết sự kiện này…

          Như vậy th́, không có áp lực của phương bắc là cái ǵ đây ? Tôi nghĩ là dứt khoát phải có mối liên hệ chặt chẽ giữa các chuyến thăm này với việc Hà Nội ra tay bắt những người đối kháng Việt Nam. Tóm lại là hiện nay ĐCSVN rất tránh làm phật ḷng bậc đàn anh phía bắc do người dân trong nước gây ra phiền phức cho họ. Tất nhiên khi duy tŕ thường xuyên những chính sách, những động thái kiểu này sẽ đồng thời bảo vệ được măi măi cái cơ chế độc trị tuy đă quá mục nát, rệu ră vẫn đang hiện tồn nhưng lại rất có lợi v́ họ đang nắm giữ rất nhiều đặc quyền, đặc lợi béo bở. Chính v́ thế cho nên nạn tham nhũng, ăn hối lộ, ức hiếp quần chúng lan tràn trở thành quốc nạn từ cấp thấp đến tối cao ở trung ương mà không làm sao ngăn chặn và đẩy lùi được bất chấp việc đă có bắt giam xử án, tử h́nh đôi ba vụ về tội này trong mấy năm qua. Hiện nay tệ nạn quan tham ô lại này đă trở thành lẽ sống, là mục đích của tầng tầng lớp lớp hệ thống quan lại thống trị và nó cũng phù hợp với quy luật phổ biến của các thể chế phản cách mạng là : “Độc tài gắn liền với tham nhũng, ra sức vơ vét, ḅn rút công quỹ gây đau khổ cho nhân dân, đẩy cả xă hội tới lầm than, rên xiết !”…

          Một vấn đề rất hệ trọng tôi cũng muốn nói với công luận hiện nay về chính sách của phía bắc đă rất rơ ràng là, Trung Quốc muốn cột chặt nền kinh tế Việt Nam lệ thuộc sâu vào họ, phụ thuộc hoàn toàn càng nhiều càng tốt. Chính v́ thế, họ rất muốn các dự án công nghiệp quan trọng như ngành khai khoáng, trong lĩnh vực giao thông, sản xuất năng lượng, ngành xây dựng, sản xuất vật liệu, luyện kim…vv….phải được thắng thầu bằng mọi giá và thắng trên phạm vi cả lănh thổ Việt Nam từ bắc vào nam. Khi họ tiến hành “xâm lược và bành trướng ảnh hưởng” về phương diện kinh tế theo kiểu mới này thành công với phạm vi rộng trên toàn quốc th́ đến lúc đó nhà nước CSVN có muốn xa rời hay tuyệt giao với họ cũng không được nữa. Lúc ấy có thể các nhà lănh đạo của ĐCSVN chỉ được xem như là một ban thường vụ tỉnh ủy của Ban chấp hành trung ương đảng cộng sản Trung Quốc, c̣n chính phủ nước CHXHCN Việt Nam chỉ được xem như là chính quyền cấp tỉnh dưới sự lănh đạo của trung ương là Chính phủ nước CHND Trung Hoa đại lục không hơn không kém mà thôi. Khi ấy người đàn anh phương bắc thoải mái chỉ huy, tha hồ sai khiến đàn em phương nam, bởi lư do nước CSVN khi ấy đă phụ thuộc hoàn toàn về kinh tế, thương mại, công nghiệp, nông nghiệp… vào nước lớn siêu cường một cách quá sâu sắc, toàn diện và chặt chẽ rồi !!!

         Qua các sự kiện này cho thấy ĐCSVN hiện nay chỉ lo lắng, chỉ quan tâm sâu sắc đến chiếc ghế quyền lực sao cho thật bền, thật vững mà họ đang trị v́, và làm sao cho được lâu dài măi măi mà thôi. Đây sẽ vẫn là ưu tiên cao nhất, ưu tiên hàng đầu của họ chứ không phải quyền lợi quốc gia, lợi ích dân tộc.  V́ họ cho rằng c̣n quyền lực th́ sẽ c̣n tất cả. Nếu mất quyền lực sẽ không những sẽ là mất tất cả mà c̣n rất nguy hiểm cho tính mạng bản thân và cả gia đ́nh, con cháu của họ. Bởi v́ biết đâu đấy khi có thể chế dân chủ, tiến bộ văn minh hơn được h́nh thành th́ họ sẽ phải ra trước công lư để trả lời với nhân dân tất cả những ǵ đă gây nên kể từ khi có quyền lực trong tay để ngự trị trên dải đất chữ h́nh S này trong mấy chục năm qua. Chuỗi những sự kiện lịch sử này giống như những cuộc nổi dậy lật đổ rồi đem ra xử án các nhà cai trị độc tài tại các quốc gia ở Phi lip pin, Inđônêxia, trong khối các quốc gia ở Đông Âu ( Ru ma ni, CHDC Đức, Ba Lan, Bungari, Nam Tư cũ…vv…), ở Nam Hàn, Chi Lê, ở Campuchia, Irăc…vv…đă phải trả giá trước lịch sử và công chúng mà nhân loại đă biết rồi đó thôi !

        Tôi cũng thiển nghĩ như anh, trong việc phải tăng cường tuân thủ những sự chỉ đạo của đàn anh phương bắc th́ họ c̣n có tính toán, đây chính là một chỗ dựa và nơi thoát hiểm cuối cùng  tốt nhất của ḿnh khi có sự biến ở trong nước mà “ta” cần phải chuẩn bị cho thật chu đáo và an toàn chăng ?

         Trong nếp nghĩ của họ luôn luôn coi lực lượng tranh đấu dân chủ ở trong và ngoài nước hiện nay là đối tượng nguy hiểm trực tiếp nhất, quan trọng bậc nhất có tính quyết định đến sự an nguy và sống c̣n của chế độ toàn trị chứ không phải Trung Quốc hay bất cứ quốc gia nào khác. Họ tính rằng thà phải im lặng làm thinh trước việc đất nước bị cướp mất Hoàng Sa, Trường Sa, Biển Đông, vịnh Bắc Bộ, thác Bản Giốc…vv…hơn là bây giờ ra mặt chống Trung Quốc kịch liệt th́ sẽ vô cùng nguy hiểm biết nhường nào là chính v́ vậy.


        3/ Báo Người - Việt hỏi : Dư luận cho biết đến vụ bắt người mới đây khi thân nhân của họ thông báo ra nứơc ngoài. Mặc áo chống bauxite/HS-TS có cả trăm người chứ không ít, không biết những người đó có bị bắt không ?  Hàng ngàn người viết bloges ở VN đă viết các bài chống khai thác bauxite và tuyên bố HS/TS là của VN ?  Anh có tin rằng số người bị bắt những ngày gần đây c̣n nhiều hơn nữa, dư luận không biết mà thôi ?

         Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời :  Đúng như anh đă nêu câu hỏi, số người bị bắt vừa qua chỉ vào khoảng 4-5 nhân vật, rơi vào chủ yếu những bloges khá nổi tiếng mà nước ngoài và hải ngoại đă từng biết được các bài viết của các tác giả này rồi lên tiếng cho họ thôi. Tôi cũng nghĩ giống anh, việc mặc áo chống khai thác bauxit và khẳng định chủ quyền để đ̣i Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam th́ có đến mấy trăm người chứ không chỉ có bằng ấy. Riêng về giới viết bloges tại Việt Nam th́ có đến hàng ngàn người, nhưng v́ lư do bảo vệ an ninh tính mạng nên đa số khi sinh hoạt trên Mạng, họ hay dùng các nicname hay tên giả khác nhau, họ không muốn công khai danh tính, địa chỉ cư trú thật của ḿnh như các trường hợp vừa bị công an đàn áp bắt bớ mới rồi. Như vậy nên, con số những người mặc áo bày tỏ chính kiến và viết bloges để nêu tâm tư, ư kiến chính trị cá nhân sẽ có rất nhiều chứ không chỉ có là như vậy. Tức là chúng ta không thể thống kê hay kiểm soát được cụ thể bao nhiêu số công dân này trong nước đă tham gia các hoạt động như thế và đă có bao nhiêu người đă bị bắt giữ như các trường hợp trên đây. Chính v́ thế, tôi cũng nghĩ rằng con số người bị bắt v́ những lư do trên đây tại Việt Nam sẽ không chỉ dừng lại như chúng ta và dư luận đă biết. Do đó công luận, giới đấu tranh và đặc biệt là giới bloges cần liên hệ chặt chẽ, thật nhịp nhàng với nhau để t́m ra số nạn nhân cụ thể là có bao nhiêu người đă bị trấn áp, bị bắt giữ mà hiện nay chưa có ai lên tiếng cho họ và họ chưa được thả ra khỏi trại giam.

         Chúng ta phải đấu tranh kiên quyết việc này để công an trong nước phải trả tự do cho tất cả các nạn nhân đó. Dư luận mạnh mẽ đ̣i phải chấm dứt hành động đàn áp những người thường sinh hoạt, sử dụng mạng lưới internet toàn cầu để trao đổi bày tỏ ư kiến cá nhân với vận mệnh đất nước, và giao lưu để sẻ chia với xă hội xung quanh và với thế giới văn minh mà họ đang sống.

         Tôi nghĩ rằng, qua sự kiện này tất cả giới bloges trên mạng, những bạn trẻ hay kể cả các vị cao niên nữa khi sinh hoạt trên “không gian kỹ thuật công nghệ cao” rất văn minh, hiện đại này cần phải rút tỉa thành kinh nghiệm, thành bài học xương máu, quư báu để chống lại sự theo dơi, khống chế, bắt bớ của bộ máy chuyên đàn áp các quyền con người rất tối thiểu do hệ thống độc tài toàn trị đă quá lạc hậu và phản tiến bộ gây nên.


       4/ Báo Người – Việt hỏi : Những người được thả vừa rồi, liệu có phải kư giấy tờ cam đoan không đụng chạm ǵ đến những các vụ việc đó không ?

         Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời :  Trước áp lực nặng nề của dư luận trong và đặc biệt là ở ngoài nước khá kịp thời mạnh mẽ như vừa qua, nên nhà cầm quyền CS Hà Nội đă phải tạm thả khỏi trại giam các bloges như : Người Buôn Gió, nữ nhà báo Phạm Đoan Trang, anh Lê Minh Phát, thế nhưng cô Nguyễn Thị Như Quỳnh ở Nha Trang, nhà báo truyền h́nh Trần Uy vẫn chưa được thả khỏi tù th́ phải…

           Là một người đă trải qua hơn 4 năm tù đầy và 3 năm quản chế khắc nghiệt trong bản án 12 năm dài phi pháp do nhà nước độc tài gán buộc cho, nên tôi có thể trả lời ngay với anh rằng chắc chắn trước khi được tạm thời ra trại tù th́ tất cả ai ai trong số họ cũng đều phải kư cam kết với công an gọi là “tái phạm tội” nữa. Họ c̣n bắt những người đó phải cam kết không kiện cáo ǵ việc đă bị bắt giữ trái pháp luật, việc công an đă vi phạm nhân quyền, vi phạm luật tố tụng h́nh sự của chính nhà nước độc tài này. Đặc biệt là họ không quên đe dọa sẽ bắt giam trở lại các bloges này nếu không tuân thủ các nội dung người được tạm tha đă cam đoan với công an trước khi rời nhà tù.

         Thế nhưng, có thể trong số đó có những người công an không lấy được lời cam kết nào nếu họ giữ vững được khí phách đấu tranh và kiên định lập trường, tự tin mănh liệt vào nhận thức, lư tưởng đúng đắn mà ḿnh đă chọn lựa. Cam kết là một chuyện, c̣n khi ra khỏi tù có tiếp tục bền gan, vững chí, có tiếp tục lên tiếng hay không lại là chuyện khác. Biết thế nhưng bộ máy an ninh của nhà nước CSVN vẫn buộc họ viết cam kết. Bởi v́ họ tính toán là có thể sẽ sử dụng những thủ bút, thậm chí các thước phim do công an quay được khi các bloges đang viết cam kết kiểm điểm theo mẫu hướng dẫn của họ trong trại tù để sau này bộ máy an ninh sẽ dùng vào các mục đích phản tuyên truyền dung để bôi nhọ những tiếng nói này khi cần thiết giống như kiểu họ đă làm với Lê Công Định, Trần Huỳnh Duy Thức, Nguyễn Tiến Trung, Trần Anh Kim… vừa qua.


         5/ Báo Người – Việt hỏi : Tại sao những người như Phạm Văn Trội, Nguyễn Xuân Nghĩa, Phạm Thanh Nghiên, Vũ Hùng, Trần Đức Thạch, Ngô Quỳnh …v.v...đă bị bắt cả năm vẫn không thấy bị đem ra ṭa hay đựơc thả ra ? Có phải v́ họ cương quyết không nhận tội không ?

         Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời :  Hệ thống tư pháp của nhà nước toàn trị này rất tùy tiện, bất công, nó không có ǵ là tiến bộ, văn minh như các nhà nước pháp trị và dân chủ đích thực trên thế giới. Bộ máy vẫn gọi là “bảo vệ luật pháp của hệ thống pháp chế XHCN” thực chất chỉ là thứ công cụ dùng để trấn áp toàn thể xă hội, khủng bố tất cả nhân dân và quần chúng lương thiện, yêu nước chứ không phải là công cụ bảo vệ công lư, bênh vực lẽ phải, bảo vệ nền pháp luật chân chính…Nó càng không phải là công cụ bảo vệ quyền Con người, quyền Công dân và bảo vệ xă hội công dân hay bảo vệ quyền tự do dân chủ của toàn thể nhân dân. Bản chất thực sự của nó chỉ là công cụ bảo vệ cho các tầng lớp cai trị, bảo vệ quyền lợi cho cả hệ thống độc tài đảng trị của “đảng và nhà nước” nhằm để thâu tóm mọi quyền lực thật lâu dài măi nhưng nhân danh nền pháp chế và hệ thống luật pháp XHCN mà thôi.

         Trong các sách vở chính thức tuyên truyền về chủ nghĩa Mác Lê nin, về chủ nghĩa xă hội, họ thường công khai khẳng định : “Hệ thống luật pháp và tư pháp của CNXH, là hệ thống, là bộ máy bảo vệ nền pháp chế của chế độ XHCN do ĐCS lănh đạo. Do đó nó phải mang tính giai cấp và phải là công cụ đấu tranh để bảo vệ đảng và nhà nước, bảo vệ chế độ XHCN, bảo vệ chủ nghĩa Mác – Lê nin”…vv… Toàn bộ hệ thống pháp luật của nhà nước toàn trị được xây dựng nên không phải để đảm bảo cho nhân dân được hưởng các giá trị nhân quyền đích thực như các dân tộc văn minh khác trên thế giới và cả xă hội được sống trong dân chủ tự do thực sự. Mà trái lại cả hệ thống rừng luật pháp, rừng nghị quyết, nghị định, chỉ thị, thông tư và hàng mớ các văn bản luật khác dưới hiến pháp chỉ có mục đích nhằm thủ tiêu, tước đoạt sạch sẽ, triệt để, toàn diện, tuyệt đối các quyền dân chủ tự do và các giá trị nhân quyền mà mọi công dân trong nước đáng lẽ được hưởng dụng !

         Chính v́ các mục tiêu căn bản đó nên cỗ máy vận hành hệ thống này rất tùy tiện, thỏa sức và không có giới hạn. Sức mạnh ghê gớm của nó không hề có cơ chế nào có thể khống chế hay kiểm soát được và mục đích chỉ cốt đảm bảo cho được các mục tiêu chính trị được đảng CS đă đề ra.  Quyền lực độc đoán của nó thật to lớn, thật ghê gớm vô biên và mạnh mẽ không có giới hạn nào cả. Các phiên ṭa đàn áp chính trị được dựng lên để “xét xử” thường được gọi là “ ṭa án nhân dân” thật kinh hoàng như nó đă diễn ra ở Trung Quốc, Liên Xô cũ, ở Ru ma ni, Ba Lan, Đông Đức, ở Bắc Triều Tiên, Cu Ba, Campuchia,  ở Việt Nam…vv…cũng vậy.  Qua sự liên hệ này v́ thế người ta rất dễ hiểu, tại sao vụ án Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Văn Tính, Phạm Thanh Nghiên, Phạm Văn Trội, Vũ Hùng, Trần Đức Thạch, Ngô Quỳnh…vv…đă bị bắt cách đây đúng hơn 1 năm nhưng vẫn chưa thấy ra ṭa. Trong khi đó để phục vụ cho mục đích chính trị hay thời sự mang tính t́nh thế nào đó, th́ có thể họ sẵn sàng đem các vụ án mới bị bắt chỉ vài tháng nay như : Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Anh Kim, Trần Huỳnh Duy Thức rất có thể sẽ bị đưa ra “xử tội” trước.

         Tôi không nghĩ là trong số 9-10 người vụ này không có ai nhận tội nên không thể đem ra xử án được. Bởi v́ trên thực tế th́ chúng ta đă rơ, vụ ông Nguyễn Xuân Nghĩa cùng các người khác thực hiện treo biểu ngữ tại các nơi khác nhau đă có Kết luận điều tra của công an, mà công luận đă được đọc nó trên Mạng mấy tháng nay rồi. Hiện nay hồ sơ vụ án này đă được chuyển sang viện kiểm sát và cuối cùng là ṭa án để chuẩn bị định ngày “xét xử” chính thức. Nhưng có điều họ thấy cần ưu tiên vụ bắt giam các thành viên Đảng Dân chủ Việt Nam vừa rồi nên đem ra xử trước th́ đó là quyền quyết định của riêng họ. Chúng ta sẽ theo dơi chặt chẽ các bước tiếp theo để xem sao.

         Tôi cũng nghĩ có thể họ sẽ quyết định như thế có lẽ là v́ áp lực của công luận quốc tế, của trong nước và dư luận hải ngoại, bởi v́ vừa rồi liên tục chúng ta thấy rơ đă dấy lên những làn sóng lên tiếng lên án và quan tâm rất mạnh mẽ vụ này nhiều hơn vụ trước đây chăng ?

         Tóm lại trong một đất nước, nếu tồn tại thể chế độc tài chỉ có duy nhất một tập đoàn thống trị, thống lĩnh đời sống của tất cả xă hội th́ nhà nước toàn trị, chuyên chế đó muốn làm ǵ cũng sẽ được nấy. Nhà cầm quyền ấy bất chấp tất cả, không lo sợ ǵ ai kể cả dư luận của lương tri quốc tế. Họ sẵn sàng đè bẹp tất cả mà không ǵ có thể cản trở được sự độc đoán chuyên quyền của cỗ máy nghiền đang vận hành trơn tru và rất tốt ấy !

      
         6/ Báo Người – Việt hỏi : Nhà cầm quyền CSVN khi bắt người, giam người, đưa ra ṭa, có theo đúng thủ tục luật pháp không ? Taị sao như vậy ?  Trường hợp cá nhân anh mấy năm trước th́ sao ?

         Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời : Như tôi đă trả lời ở trên, việc bắt bớ, khám nhà, lục soát đồ đạc cá nhân và thân thể các công dân trong nước là rất tùy tiện và tùy thích của nhà chức trách. Họ muốn ǵ và tính toán là họ tiến hành được mà chẳng cần thông qua thủ tục pháp lư ǵ dù là tối thiểu nhất hay sơ đẳng nhất. Thậm chí các vụ bạo hành đó mang đậm màu sắc của các băng nhóm tội phạm xă hội đen, lưu manh chuyên gây tội ác cho dân lành. Nói về việc này xin nêu lại như các vụ mới đây để liên hệ thấy rơ, như mục sư Nguyễn Công Chính cùng cả gia đ́nh ở Gia Lai bị liên tục bắt giam phi pháp, bị đặt chốt canh gác đêm ngày rất nhiều lần, bị cướp máy tính, điện thoại, bị đánh đập vô lối đến đổ máu, vụ mục sư Nguyễn Trung Tôn cùng các tín hữu Tin lành ở Thanh Hóa vừa rồi đă bị đánh đập thương tích nặng kể cả người già, người tàn tật, và phụ nữ, trẻ em, bị tịch thu điện thoại, bị khám nhà, bị ngăn cản sinh hoạt cầu nguyện tôn giáo vừa xảy ra là ví dụ minh chứng rất rơ…C̣n vô số các trường hợp khác tương tự đă diễn ra mà nạn nhân là anh chị em dân chủ, các nhà tu hành của các tôn giáo, bà con dân oan….vv….

         Họ tùy tiện hành xử thật vô luật pháp với dân chúng, coi thường trật tự, pháp luật của chính nhà nước này và coi rẻ nhân dân. Ở các thành phố lớn hay đối với số dân cư có chút hiểu biết về pháp luật th́ chính quyền, công an bây giờ c̣n có chút nể sợ dư luận báo chí, hay lo ngại chút ít những phản ứng lại của chính dân chúng nơi đó. C̣n ở nông thôn tăm tối, các vùng núi hẻo lánh xa xôi nghèo khó th́ chính quyền, đảng bộ, công an thực sự là lănh chúa cả một vùng, họ là những chúa tể, họ là tối thượng muốn làm ǵ là được đấy, chỉ khi hậu quả nặng nề xảy ra th́ có biết cũng đă muộn và là những chuyện đă rồi. Khi bị dư luận lên án, bất b́nh mạnh mẽ th́ họ có đưa vài ba nhân vật hay vụ việc ra xử tội để làm vật tế thần hy sinh nhằm xoa dịu và hạ họa nỗi bất măn của nhân dân trong xă hội…

          Đối với các vụ án chính trị mà trong đó có những nhân vật đối kháng thế giới bên ngoài đă biết đến cũng xảy ra như vậy. Tuy nhiên họ cũng biểu diễn các màn bắt giữ, khám xét nơi ở, khám máy tính, hộp thư, khám xét thân thể như việc cũng có mời chính quyền sở tại, tổ trưởng dân phố, hoặc đôi ba người hàng xóm cốt cán của chế độ cạnh nhà đến để làm chứng và chứng kiến y như đang chấp hành rất đúng các thủ tục pháp luật. Rồi họ cũng đọc lệnh có phê chuẩn của viện kiểm sát, đọc các giấy tờ khác của cơ quan điều tra an ninh y như tuân theo tŕnh tự thủ tục pháp lư rất đàng hoàng của một thể chế pháp trị tiến bộ. Nhưng thật ra bản chất sự việc không phải như vậy là đúng biểu hiện những đặc trưng căn bản của nhà nước pháp quyền thực sự như tôi đă phân tích ở trên…  

           Khi kết thúc giai đoạn điều tra của công an, họ chuyển toàn bộ hồ sơ vụ án sang viện kiểm sát để chờ ra quyết định khởi tố rồi chuyển tiếp đến ṭa án cũng vậy. Tức là toàn bộ quá tŕnh bắt giam, điều tra, khởi tố, xét xử và thi hành án chẳng qua là một dây chuyền hợp thức hóa mọi hành vi đàn áp nhân quyền, chà đạp các quyền công dân thật tinh vi và rất kỹ thuật mà thôi.

           V́ thế, sự nghiệp đấu tranh đ̣i dân chủ hóa toàn diện đời sống của đất nước ta hiện nay th́ nhiệm vụ quan trọng cốt tử bậc nhất của công cuộc này là đ̣i thực thi nhân quyền, dân quyền để thiết lập nền dân chủ tự do cho toàn thể nhân dân, đ̣i xây dựng nên một xă hội dân sự lành mạnh, bền vững. Chúng ta phải nỗ lực không ngừng xây dựng vững chắc một thiết chế nhà nước mới cũng như cấu trúc quyền lực mới của nó, mang tính tiến bộ văn minh hơn trước của một xă hội dân chủ đă đành. Th́ mục tiêu cốt lơi, cũng là trung tâm chủ yếu của cuộc cách mạng dân chủ, là phải đ̣i xóa bỏ hệ thống tư pháp lạc hậu cũ vốn đă dùng để chống lại các quyền con người, quyền công dân mà hệ thống toàn trị cũ này chỉ nhằm phục vụ giai cấp thống trị đầy quyền lực và đảng trị thôi. Tức là phải coi trọng cuộc cách mạng triệt để về tư pháp, sự nghiệp cải tổ toàn diện toàn bộ hệ thống luật pháp theo hướng tiến bộ văn minh và pháp trị. Đây là những vấn đề cực kỳ quan trọng có tính sống c̣n cho một xă hội dân chủ, tôn trọng nhân quyền, h́nh thành nhà nước pháp quyền thực sự. Có được như vậy mới củng cố và bảo vệ được thành quả của cách mạng dân chủ, tiến bộ - công lao của bao lớp người đă ngă xuống, đă dấn thân hy sinh chịu tù đầy đấu tranh trong hàng mấy thập niên ṛng ră liền.

         Vụ án chính trị mấy năm trước của tôi cũng vậy. Họ theo dơi, bắt giam, điều tra, xét xử rất tùy tiện bất chấp luật pháp hiện hành của chính nhà nước dù được gọi là “pháp quyền XHCN”. Trước khi bắt giam tôi, họ hàng ngày đột nhập vào email để in ra các nội dung trao đổi của cá nhân tôi với bạn bè khắp nơi. Họ nghe lén thường trực điện thoại, rồi thu âm để in ra giấy làm văn bản chứng cứ buộc tội cho tôi trong lúc điều tra và đưa ra trước ṭa án chế độ.  Tất cả những điều này hiến pháp và pháp luật hiện hành trong nước đă nghiêm cấm, không cho phép công an xâm phạm mọi bí mật về thư tín, điện thoại, những bí mật riêng của mọi công dân VN.  Bởi v́ c̣n, đó đơn giản chỉ là những nội dung giao lưu các ư kiến khác biệt, trái biệt đối lập với ĐCSVN và nhà nước XHCN của họ mà thôi. Các nội dung này không có ǵ được xem là những bí mật về quân sự, quốc pḥng, an ninh quốc gia, an ninh kinh tế, bí mật kỹ thuật, công nghệ hay bất cứ bí mật quốc gia nào khác gây tổn hại đến lợi ích đất nước, dân tộc hay cho xă hội ǵ cả. Nội dung bản cáo trạng mà họ đem ra truy tố tôi cũng chính là những chứng cứ, những bằng chứng rất đanh thép về việc bộ máy an ninh của nhà nước độc tài đă vi phạm pháp luật, chà đạp nhân quyền rất hệ thống và nghiêm trọng. Các vụ án chính trị từ trước đến nay cũng tương tự như vậy, bản án của các chính trị phạm lại trở thành những bản án cho nền độc tài.

         Trong vụ án năm xưa ấy, nhà nước CSVN giữ quyền công tố buộc tội cho riêng ḿnh tôi nhưng đă để lọt rất nhiều người cùng tham gia nhóm đấu tranh của chúng tôi. V́ trong nhóm này c̣n có các cụ lăo thành cách mạng CS nổi tiếng, như tướng Trần Độ, Gs Hoàng Minh Chính, các ông Nguyễn Thanh Giang, Lê Hồng Hà, Bùi Minh Quốc, Hà Sĩ Phu, Phạm Quế Dương, Hoàng Tiến…vv…Trong thời kỳ hoạt động tranh đấu này của cả nhóm, tôi đă chỉ đạo một số anh em khác đă bí mật tiến hành in sách báo, tài liệu tuyên truyền dân chủ giúp các cụ Trần Độ, Hoàng Minh Chính, các ông Hoàng Tiến, Lê Hồng Hà, Bùi Minh Quốc, Hà Sĩ Phu, Trần Khuê, Nguyễn Thanh Giang…vv…Tôi đă chuyển rất nhiều bài viết cổ vũ dân chủ lên mạng toàn cầu. Tôi đă phát tán các tài liệu dân chủ để mở mang dân trí cho nhân dân trong nước để hỗ trợ cho các cụ, các vị đó khá tích cực, nhiệt t́nh giúp làm cho phong trào đấu tranh ngày một lan rộng và lan xa. Ngoài những việc đó ra, tất nhiên tôi đă viết nhiều bài mang các bút danh khác nhau để cổ vũ cho dân chủ tự do và trong giai đoạn cuối trước khi bị bắt giam, tôi đă viết liên tục các bản tin về t́nh h́nh nông dân và dân oan các t́nh kéo về biểu t́nh sôi động tại Hà Nội khi đó. Khi bộ công an khám nhà để bắt giam tôi ngày 8/1/2002, họ đă có đủ chứng cứ, tài liệu, vật chứng và các mối liên quan của tôi với cả nhóm về những việc này.

           Như vậy đúng lư ra nếu họ muốn bỏ tù tôi dù là thật nặng th́ cũng phải truy tố tất cả nhóm tranh đấu này không được bỏ sót một ai và tất cả cũng sẵn sàng ra ṭa để đấu tranh trên diễn đàn này trực diện với bộ máy trấn áp. Ngay khi c̣n bị giam cứu trong trại giam B-14 ở Thanh Liệt, tôi đă thách thức rất mạnh mẽ bộ máy an ninh của nhà nước, là có dám đem tất cả các vị trên cùng vào trại giam và ra ṭa hay không ? Th́ oái oăm thay là, chính nhà nước này lại lo sợ phiên ṭa như thế sẽ xảy ra, nên họ đă “phải ra sức bảo vệ”, “phải ra sức che dấu” cho các quư vị trên cho dù là rất biết việc đó trái pháp luật rất nặng nề. V́ họ không bao giờ muốn rơi vào cái bẫy ấy của tôi chủ động giăng lên cả và như thế đương nhiên họ đă sai trái, v́ đă vi phạm luật tố tụng rất nặng nề và hết sức nghiêm trọng. Họ đă để “lọt người lọt tội” rất nhiều “bị cáo và nghi can” chính trị trong vụ án, và như thế toàn thể bộ máy an ninh, viện kiểm sát, ṭa án nhà nước CSVN đă trở thành những kẻ phạm tội nghiêm trọng khi tham gia tố tụng vụ án này. Trong nhà tù Ba Sao- Nam Hà hồi năm giữa năm 2004, khi phải làm việc với tổng cục an ninh, tôi đă viết một bản phản kháng tố cáo các cơ quan an ninh- bộ công an, viện kiểm sát và ṭa án tối cao ở trung ương để vạch trần rất rơ mọi hành vị của họ. Tôi đă chứng minh các cơ quan “bảo vệ pháp luật” này đă vi phạm 31 điều trong bản hiến pháp, bộ luật h́nh sự và bộ luật tố tụng h́nh sự mà tổng cục an ninh, cục bảo vệ chính trị nội bộ A - 42 và ban giám thị trại giam Nam Hà không thể trả lời được ǵ.

         Mục đích của tôi mong muốn là, khi “đảng và nhà nước” này dám nhận lời thách đấu ấy th́ cả thế giới tiến bộ sẽ được chứng kiến tại thủ đô Hà Nội sẽ có một phiên ṭa đàn áp chính trị, đàn áp giới bất đồng chính kiến được hội tụ khá đầy đủ những nhân vật có tên tuổi trong nước. Từ đó sẽ thu hút sự quan tâm của công luận trong nước và quốc tế đến công cuộc đấu tranh đ̣i nhân quyền, dân chủ của nhân dân Việt Nam nhiều hơn nữa mà thôi. Bộ máy an ninh Việt Nam họ cũng biết dự mưu to lớn này của tôi như vậy, nhưng v́ họ quá nhiều kinh nghiệm lọc lơi nên không bao giờ họ để cho sự kiện hớ hênh ấy có thể diễn ra để thu hút được sự chú ư của công luận rộng răi và sẽ rất vang dội. Cũng chính v́ thế nên họ đă thẳng tay trừng phạt tôi với mức án tù nặng nề nhất trong số tất cả mọi người cùng bị bắt khi ấy mặc dù đă qua cả 2 lần “xét xử” sơ thẩm và phúc thẩm !!! 

         Tôi cũng thấy cần phải nhắc lại chuyện cũ, đó là trước cả hai lần xử án trên diễn ra ngày 20/12/2002 và 30/3/2003 th́ tổng cục an ninh đă chỉ đạo 2 lần đại tá Nguyễn Ngọc Phi là giám đốc trại giam B -14 đă gặp gỡ tôi để thuyết phục nên “nhận tội và xin khoan hồng”. Mặt khác khi ra ṭa, tôi hăy ngoan ngoăn tuân theo sự sắp xếp của họ th́ án tù sẽ chỉ là 5 năm thôi, ngược lại nếu không nghe theo th́ án tù giam sẽ từ 18-20 năm trở lên, nhưng tôi kiên quyết khước từ tất cả các đề nghị cũng như đe dọa đó của họ.

         Sau hơn 4 năm tù đầy tại Ba Sao – Nam Hà trong bản án dài 12 năm tù giam. Chiều ngày 24/01/2006 trước khi rời trại tù này tôi đă phát biểu trước mấy máy quay camera của tổng cục an ninh và trước hơn 50 sĩ quan từ đại tá trở xuống đại úy của đại diện bộ công an từ trung ương về dự và toàn bộ ban giám thị trại. Tôi vẫn khẳng định vụ án này là hoàn toàn phi pháp, v́ đă xâm phạm nghiêm trọng luật tố tụng h́nh sự, bộ luật h́nh sự và đặc biệt vi hiến rất nghiêm trọng. Tôi đă nói không có lư do chính đáng ǵ ĐCSVN phải lo sợ chế độ tự do chính trị và hệ thống đa đảng xuất hiện ở Việt Nam cả, bởi v́ sự chuyển hóa các thể chế chính trị đă diễn ra trong ḥa b́nh, rất thành công mà không đổ máu ở Đông Âu, ở Liên Xô cũ và đặc biệt ở sát nách nước ta là Vương quốc Căm pu chia….

         Ở môi trường trong nước và nhất là khi trong lao tù, v́ phải độc lập suy nghĩ do bị cô lập thông tin nên sự đấu trí với bộ máy trấn áp là rất căng thẳng, quyết liệt, khó khăn nên đ̣i hỏi người đấu tranh phải thật kiên định, tỉnh táo, mưu trí, thông minh sáng suốt và nhận định cho đúng t́nh h́nh mà đề ra giải pháp đúng đắn có hiệu quả tốt nhất.


        7/ Báo Người – Việt hỏi : Có một thứ công lư tối thiểu ở Việt Nam hay không ?

         Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời : Ở Việt Nam các vụ án đơn thuần chỉ là án h́nh sự, án kinh tế, án dân sự th́ có thể có chút ít công lư và tôn trọng lẽ phải nhất là khi bị báo chí chú ư nhiều. Tuy nhiên ngay chính các vụ án loại kiểu này th́ đă xảy ra rất nhiều án oan sai cho nhiều người dân. Bởi hệ toàn thể thống tư pháp vẫn bị bộ máy đảng trị kiểm soát, nên công lư không được soi sáng triệt để hay b́nh thường, lẽ phải giản dị không được chiến thắng nhiều lắm, nên đă có khá nhiều vụ án xảy ra không được dư luận quần chúng và cả xă hội “ tâm phục khẩu phục”. Chuyện “chạy án, chạy tiền bôi trơn” cho các quan chức trong ngành tư pháp XHCN, như từ cơ quan điều tra, viện kiểm sát, đến ṭa án đă trở thành như cơm bữa trong nước đâu đâu cũng có, rất đúng với câu ngạn ngữ: “Nén bạc đâm toạc tờ giấy, hay miệng nhà quan có gang có thép…”.

         V́ thế trong khối đồng bào dân oan cả nước hiện nay ngoài các vụ bị cưỡng bức thu hồi ruộng đất không được đền bù thỏa đáng đúng chính sách, pháp luật, có t́nh có lư đẩy nhân dân phải khiếu kiện kéo dài, triền miên ngày một lan rộng. Th́ bên cạnh đó đă có đến hàng ngàn, hàng vạn vụ án do bị hệ thống tư pháp xử lư oan khuất cho người dân mà họ khốn khổ phải đội đơn khiếu kiện khá đông đảo và dài dài… Có rất nhiều trường hợp rất thương tâm, chúng tôi biết rất rơ nhưng không thể giải quyết giúp ǵ nhiều được cho họ, v́ lẽ nguồn gốc sản sinh ra bao nỗi thống khổ cho nhân dân chính là chế độ độc tài đảng trị đầy rẫy áp bức, bất công vẫn tồn tại. Là guồng máy sản sinh ra những cái gian ác, bất công, nó vẫn đang đêm ngày đẻ ra biết bao nỗi đau khổ, bất lương cho đời sống cả xă hội và chạy rất đều đặn, chạy quá tốt không ngưng nghỉ.

          Đối với các vụ án chính trị, động cơ và mục đích đấu tranh đ̣i dân chủ hóa đất nước, đ̣i thực thi nhân quyền cho nhân dân trong nước th́ lại càng không có công lư dù chỉ là tối thiểu nhất. Ṭa án chế độ toàn trị cộng sản chưa bao giờ biết tha bổng ai, chưa bao giờ biết tuyên bố cho ai đấu tranh chính trị là vô tội. Họ chưa bao giờ biết tuyên bố trắng án để thả tự do cho bất cứ tù nhân chính trị nào từ trước đến nay. Họ coi những nhân vật này là kẻ thù giai cấp, kẻ thù của chế độ và rất nguy hiểm.

         Ṭa án của chế độ cộng sản Hà Nội c̣n thua xa cả các ṭa án đế quốc thực dân trước kia trong những năm 1932-1933 tại Hồng Kông, v́ họ đă họ tha bổng và c̣n không trục xuất người thanh niên Nguyễn Tất Thành- Tống Văn Sơ (Tức Hồ Chí Minh) về Đông Dương cho thực dân Pháp khi chịu thua lư lẽ căi của luật sư Lô dơ bai người Anh bào chữa khá tích cực để bênh vực cho nhân vật hoạt động cộng sản này.

         Ṭa án của chế độ cộng sản Hà Nội c̣n thua xa cả ṭa án chế độ phát xít của nhà nước Đức quốc xă khi vào năm 1936 đă đem lănh tụ Cộng sản quốc tế III - Đimitơrôp ra xử án vụ nghi can  người Bungari này đốt ṭa nhà quốc hội Đức của Hítle. V́ ṭa án thể chế độc tài lúc đó của chế độ diệt chủng phát xít Đức đă cho phép các luật sư cùng bị cáo tự biện hộ không hạn chế và đă chấp nhận mọi lời bào chữa để thừa nhận ông ta vô can rồi quyết định tha bổng cho nhân vật CS này khỏi ṿng lao lư.

         Ṭa án chế độ cộng sản Hà Nội c̣n thua xa cả ṭa án chế độ độc tài Basita ở Cu Ba khi cho lănh tụ cộng sản Phiđencatxrô thoải mái tự biện minh về sự vô tội của ḿnh khi ông ta tổ chức đấu tranh vũ trang chống nhà nước độc tài trên quốc đảo này, mà hiện nay những hành vi này bị nhân loại lên án và xếp vào tội khủng bố. Tất nhiên đáng tiếc rằng, cũng giống Việt Nam, Trung Quốc, Bắc Hàn… xương máu của nhân dân Cu Ba đă bị lợi dụng đem vào cuộc lật đổ chế độ độc tài cũ chỉ nhằm để thiết lập một chế độ CS toàn trị khốc liệt suốt đời cho anh em nhà Phi đen và d́m nhân dân ḥn đảo nhỏ bé vùng Caribe này măi măi trong lầm than, đau khổ tệ hại hơn nữa mà thôi !!!

           Muốn có công lư thật sự th́ phải có dân chủ hóa toàn diện, triệt để đời sống chính trị, xă hội, kinh tế, văn hóa…của đất nước, không có con đường nào khác. Hiện nay nhà cầm quyền CS Hà Nội cũng có vài động tác mang tính nhằm mỵ dân và lừa bịp để thế giới tưởng như họ rất tha thiết với công cuộc cải cách tư pháp, sửa đổi hệ thống vận hành pháp luật cũ đă quá lạc hậu, cải tổ thiết chế nhà nước và cấu trúc quyền lực độc đoán của nó nhằm chấm dứt hệ thống toàn trị này…vv…Như việc họ cũng mời gọi các nước dân chủ, văn minh hăy giúp một tay hợp tác cải cách trong lĩnh vực này, chẳng hạn như việc các quan chức chính phủ, cấp cao nhất là phó thủ tướng đă sang Ca na đa, Âu Châu bàn hợp tác về cải cách nền tư pháp. Họ cũng cử quan chức cấp cao của nhà nước toàn trị này sang nhờ Cộng ḥa Pháp tư vấn và hợp tác sửa đổi hệ thống pháp luật lạc hậu hiện nay. Họ đă sang thăm và mời đến Việt Nam các quốc gia dân chủ phương Tây có nền tư pháp văn minh, tiến bộ như Thụy Điển, Na Uy, Đan Mạch, Úc…vv…để làm như rất cầu thị, rất muốn học hỏi về nền tư pháp độc lập, về hệ thống luật pháp tiến bộ của các quốc gia pháp trị này. Thế nhưng chúng ta cũng như dư luận đă biết rất rơ những động tác dối gian ấy chỉ nhằm để tuyên truyền và mị dân mà thôi.

         Trong khi đó trên thực tế th́ họ ra sức triệt hạ, kiềm tỏa, thủ tiêu các quyền Con người cơ bản của nhân dân trong nước, nhất là các quyền dân sự, chính trị cơ bản, như tự do về ngôn luận, tự do báo chí, tự do bày tỏ chính kiến, tự do sinh hoạt chính trị, tự do thông tin, tự do sáng tác và nghiên cứu khoa học, tự do lập hội và tụ họp, tự do biểu t́nh mittinh phản kháng một cách ôn ḥa trong trật tự của hiến pháp hiện hành để chống lại những chủ trương chính sách sai trái làm hại dân, hại nước….vv…

         C̣n các quyền tự do chính trị khác như tự do ứng cử, bầu cử, vận động tổng tuyển tự tự do, quyền công dân mong muốn được tự do cùng tham gia chính quyền, cùng xây dựng nhà nước để cùng lănh đạo quốc gia nhằm quản lư xă hội và đất nước tốt hơn nữa, quyền tự do được phế truất bằng lá phiếu trưng cầu dân ư với chính phủ, chính quyền, đoàn thể, tổ chức, cá nhân do bất tín nhiệm v́ lănh đạo non yếu, kém hiệu quả, để tham nhũng lan tràn hay v́ đă có nhiều sai phạm gây tổn hại cho lợi ích quốc gia và dân tộc th́ đều bị ngăn cấm, cản trở có hệ thống. Các quyền tự do lập đảng hay tổ chức ra các đoàn thể chính trị để cùng thi đua hoặc muốn sinh hoạt đảng phái dân chủ, phi cộng sản th́ lại càng tuyệt nhiên không có… Tất cả những ai nêu hoặc thực thi các đ̣i hỏi này đều có thể rất nguy hiểm đến tính mạng hoặc bị chụp mũ là phản động, là thù địch với chế độ XHCN, là vi phạm luật pháp, là xâm phạm an ninh quốc gia…vv… Tiếp đó là sẽ bị vu cáo, xuyên tạc, lăng mạ khốc liệt trên hệ thống báo chí, đài phát thanh, truyền h́nh của nhà nước độc tài, và lập tức bị theo dơi nghiêm ngặt, bị đấu tố trước nhân dân, sau cùng là bị đàn áp bắt giam bỏ tù không thương tiếc.


        8/ Báo Người – Việt hỏi : Hàng ngày, anh đi lại có đựơc tự do không ? Hiện nay công an c̣n canh giữ quanh nhà không ?  Anh vẫn c̣n bị bắt đi thẩm vấn không ? Có sự đe dọa nào không, kể cả tính mạng ?

        Nhà báo Nguyễn Khắc Toàn trả lời : Từ mấy tháng nay có một điều kỳ lạ là công an Hà Nội đă chưa thấy tái lập lại chốt canh trước nhà tôi như thời kỳ trước đây nữa. Hôm quốc khánh của nhà nước toàn trị này ngày mùng 2/9/2009 vừa rồi là lần đầu tiên trong mấy năm sau khi ra khỏi nhà tù Ba Sao, tôi không bị đặt chốt như 3 năm liền liên tục nữa. V́ thế chính ngày hôm đó tôi có đi thăm được một số anh em bạn bè ngay trong ngày “đại quốc lễ” một cách khá thoải mái. Thật là chuyện hiếm hoi và lạ kỳ trong bối cảnh hiện nay.

          Đến nay tôi đă hết thời gian 3 năm bị quản thúc tại gia và tại địa phương theo nghị định 53/CP của chính phủ CS Hà Nội từ đầu năm 2009, nên hàng tháng không c̣n phải đến công an để bị thẩm vấn hay tŕnh diện nữa. Tuy nhiên tôi không bao giờ nghĩ rằng, như vậy có nghĩa là tôi đă được tự do  hoàn toàn, đă an toàn tuyệt đối, đă chấm dứt tất cả mọi sự theo dơi, khống chế của bộ máy an ninh trong nước đối với tôi. Tuy họ có tạm thời bỏ cho tôi vài ba chuyện vặt đó, nhưng bù lại xung quanh nơi gia đ́nh tôi ở công an Hà Nội đă thiết lập rất nhiều tai mắt để nghe ngóng, đó là những camera sống biết ăn cơm, uống café, biết gọi điện thoại để báo cáo cho công an hàng ngày mọi động tĩnh… Đấy chính là những con mắt soi mói của những đảng viên CSVN chưa thức thời, không tiến bộ và không có thông tin đầy đủ về thời cuộc. Đó c̣n là tai mắt của những người hàng xóm kém hiểu biết và nhận thức rất thấp sống ở gần nhà tôi đă bị an ninh mua chuộc hoặc bị đe dọa, bị khống chế phải hợp tác với họ. Đây là những đài quan sát rất tốt theo khẩu hiệu: “mỗi người dân phải là một chiến sĩ công an để bảo vệ tốt an ninh của tổ quốc VN XHCN”. Họ lập ra các “đài quan trắc” này là để theo dơi mọi diễn biến, động tĩnh về tôi cùng cả gia đ́nh rất chặt chẽ, rất hiểu quả không bỏ sót chuyện ǵ. Những bên cạnh 5-6 các “ăng ten sống thu âm và thu h́nh trong mọi điều kiện thời tiết” xung quanh nhà như vậy th́ lại có đến hàng chục và rất nhiều người dân xung quanh đă âm thầm lặng lẽ ủng hộ giúp đỡ, che chở cho tôi rất nhiều. Họ là những người dân b́nh dị, lương thiện, sống rất có nhân cách và lương tâm trong sáng. Họ hiểu biết thời thế khá rơ và căn bản nhưng không thể bộc lộ công khai như chúng tôi thôi. Số quần chúng thầm lặng đồng ḷng này muốn thay đổi thể chế sang dân chủ tiến bộ trong xă hội th́ quá nhiều không sao kể hết. Họ đă, đang và sẽ tiếp tục phải sống, phải tồn tại trong nỗi sợ hăi, khiếp nhược cao độ mà bộ máy công an trị, đảng trị đă duy tŕ thành công mấy thập niên qua.

          Về chuyện đe dọa th́ là chuyện rất b́nh thường với những người bất đồng chính kiến trong nước mà chúng tôi phải chấp nhận chung sống với khủng bố, dọa dẫm và phải làm quen với nó hàng ngày. Chẳng hạn như việc họ thường xuyên viết trên báo và tung tin qua những người khác, rồi qua cả một số dân oan các tỉnh để đến tai tôi nào là : “an ninh sắp bắt Nguyễn Khắc Toàn trở lại, nào là cơ quan an ninh sẽ thu thập thêm chứng cứ chống đảng và nhà nước cho  đầy đủ rồi mới ra tay…”.

           Có nhiều lúc trực tiếp chính các sĩ quan an ninh cao cấp của sở công an TP – Hà Nội như đại tá Ngô Thái Chung phó pḥng PA-38, thượng tá trưởng pḥng PA-24 Đặng Văn Ngọ, trung tá điều tra viên Bạch Hưng Tân…vv…và khá nhiều người khác đến gặp tại nhà hoặc khi tôi bị thẩm vấn đă đe dọa sẽ bắt giam lại để tống vào tù lần nữa ngay trước mặt tôi. Nhưng tôi và các anh chị em dân chủ khác phải sống quen trong môi trường và điều kiện bị khủng bố như vậy đă quen thuộc nên cũng chai sạn khá nhiều rồi.

          Việc đe dọa tính mạng th́ trước đây cũng có đôi ba lần, nhưng gần đây th́ chưa thấy xuất hiện trở lại. Tất cả những chuyện như vậy đang diễn ra xung quanh, tôi cho rằng có thể có mấy t́nh huống và khả năng sau đây :

        a/ Qua theo dơi trong nhiều năm liền bộ máy công an của chế độ có lẽ đă đánh giá và nhận định được rằng, bản chất tôi chỉ là người chuyên tâm viết báo, phát biểu chính kiến cá nhân độc lập, hoặc chuyên b́nh luận, hay nhận định chính trị thời cuộc mà không có tham vọng chính trị ǵ riêng cho cá nhân. Lẽ tất nhiên tôi có quan điểm đối kháng triệt để mạnh mẽ với nhà nước độc tài đảng trị và luôn luôn mong muốn đất nước sớm xuất hiện thể chế đa đảng chính trị, xă hội dân sự văn minh. Thế nhưng, họ có thể cho rằng trong bối cảnh hiện nay, tôi không c̣n ǵ là quá nguy hiểm cho chế độ của họ nữa. Có lẽ c̣n v́ tôi không có mảy may chút mưu đồ gây dựng đảng phái, h́nh thành nên các tổ chức chính trị đối lập nhằm xây dựng lực lượng chống đối để tiến đến đánh đổ đảng CSVN hoàn toàn và thiết lập thể chế đa đảng dân chủ chăng ?  Bên cạnh đó, th́ có thể họ cho rằng hiện nay trong nước đă xuất hiện thêm nhiều điểm nóng bỏng hơn rất cần xử lư kịp thời, như t́nh h́nh giáo dân ở các giáo  xứ tại Hà Nội, Quảng B́nh, Huế, vụ các phật tử ở chùa Bát Nhă Lâm Đồng…vv… Rồi t́nh h́nh sinh hoạt của các bloges, sự phản kháng của giới luật sư, của giới trí thức chống khai thác bauxite Tây Nguyên và nhiều sự kiện khác nữa đă phân tán làm loăng đi sự theo dơi của bộ máy an ninh chăng ?

         Có thể v́ thế nên có thể bộ máy công an trong nước thấy không cần thiết phải duy tŕ các h́nh thức theo dơi như kiểu cũ nhằm để hạn chế các hoạt động của tôi như trước đây nữa. Mặt khác nhờ việc theo dơi hàng qua nghe lén trên điện thoại, xâm nhập email trên internet th́ họ cũng đă quá đủ những thông tin để biết rơ các nội dung hoạt động của cá nhân tôi rồi th́ những biện pháp cũ không c̣n cần áp dụng nữa chăng.

         b/ Họ thay đổi chiến thuật cũ và áp dụng chiến thuật mới như có vẻ nới lỏng hoàn toàn th́ có thể trong tính toán của họ là để cho tôi được tự do hoạt động, đi lại, từ đó sẽ bộc lộ mất cảnh giác, để lộ nhiều sơ hở, thiếu sót. Bên cạnh đó th́ chính bộ máy công an lại có thêm nhiều cơ hội thu thập được các chứng cứ rồi sẽ bất ngờ ra tay đánh úp bắt giam trở lại với án tù nặng nề hơn trước kia chăng. Kiểu chiến thuật này họ đă áp dụng với Linh mục Nguyễn Văn Lư, các luật sư Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Đài, cô Phạm Thanh Nghiên, mới rồi là Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Anh Kim… và rất nhiều người khác nữa trước khi bắt giam chính thức rồi đó.

         Tôi luôn nghĩ cho dù thế nào cũng không được chủ quan, lơi lỏng mất cảnh giác v́ công an có rất nhiều mưu ma chước quỷ mà chúng ta không thể tưởng tưởng ra hết.

        Cuối cùng xin tạm biệt và kính chào tất cả quư vị đă theo dơi bài trả lời phỏng vấn này của tôi.

 

Nhật báo Người – Việt : Chúng tôi xin cám ơn ông đă dành thời gian khá nhiều để viết trả lời phỏng vấn các câu hỏi mà Báo Người Việt đă đặt ra.

 

Hà Nội ngày 9-10 / 9 / 2009

Nguyễn Khắc Toàn

Số nhà 11 Ngơ Tràng Tiền, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội

Tổng Biên tập Tập San Tự Do Dân Chủ


<< trở về đầu trang >>
free counters