Mất Trọn, "vật chất và niềm tin"
Trong thời gian gần đây, chuyện các tăng sinh chùa Bát Nhă Là ng Mai mà sư ông Thích Nhất Hạnh bỏ ra xây dựng bị đuổi đi là rơ ràng. Nhưng sự việc diễn ra th́ khó hiểu, người theo rơi cũng khó biết đâu là thật đâu là giả. Đầu tiên, sau khi đại hội Phật Đảng Vesak 2008 tổ chức xong th́ các tăng sinh Làng Mai được lệnh rời tu viện, mà hạn chót là ngày 2 tháng 9/2009. Tin cho biết là thượng toạ quốc doanh Thích Đức Nghi đệ tử của sư ông Thích Nhất Hạnh đă đ̣i như thế v́ những tăng sinh Làng Mai đă không theo đúng quy định. Các tăng sinh đă bị người đến vất đồ đạc, đuổi ra ngoài có sự hiện diện của công an. Tu viện Bát Nhă bị cắt điện nước, bị đập phá. Sự việc ồn lên một thời gian rồi ngưng, sau những điều đ́nh giữa các sư quốc doanh, các sư Làng Mai và chính quyền Lâm đồng. Cho tới gần ngày hạn chót 2 tháng 9/2009, lại có tin côn đồ đập phá, vất đồ tăng sinh ra đường và ném phân cũng như dùng gậy hành hung. Tin cũng cho biết rằng ban trị sự của Phật giáo Việt Nam đến tư viện Bát Nhă Làng Mai xem xét sự việc th́ cũng bị tấn công.
Cho tới gần đây, tin nói các tăng sinh tổng số là 400 người. Nhưng thực sự th́ khi có rắc rồi các tăng thân Làng Mai, tức là gốc ở hải ngoại đă rút về bên Pháp hết, chỉ c̣n lại những tăng sinh trong nước, mà đa số tuổi từ 13 đến 35. Một số này đă trở về nguyên quán, chỉ c̣n 194 tăng sinh đang cư ngụ tại chùa Phước Huệ dưới sự bao vây của công an cảnh sát. Sư Pháp Cao đă nói với đài BBC là “họ không có đâu để mà đi”. Một tin của đài RFA cho biết rằng một số các tăng sinh trẻ đă viết một huyết thư cho nhà nước quyết tâm tử v́ đạo nếu mà sự việc không đuợc giải quyết thỏa đáng.
Phát ngôn nhân tỉnh Lâm Đồng ra tuyên bố rằng sự việc xẩy ra là do tranh chấp tài sản giữa các tăng ni trong giáo phái làng Mai, “chính quyền địa phương không can thiệp”. Bộ Ngoại Giao Việt Nam cũng phủ nhận “không có cái gọi là Việt Nam ép bốn trăm người tu theo pháp môn Làng Mai phải rời khỏi tu viện Bát Nhă,” và thông tin “đă xảy ra đụng độ giữa các “sư thầy” “sư cô” tại tu viện Bát Nhă và chính quyền làm một số người bị thương và nhiều người bị bắt là hoàn toàn sai sự thật”.
Những ngưồn tin nhà nước ngang ngược, nói sai sự thật th́ chẳng bàn đến làm ǵ, v́ đó là truyền thống của CSVN từ trước tới nay, trong mọi việc từ to tới nhỏ. Nhưng sự việc diễn ra rút lại là: sư quốc doanh Đức Nghi bảo lănh cho các tăng sinh đến tu ở Bác Nhă Làng Mai rồi trở mặt đuổi đi, rồi công an nhà nước đến trông chừng cho những hành động côn đồ, rồi chùa quốc doanh Phước Huệ cho tạm trú vân vân… Thế mà sao sư Ông Thích Nhất Hạnh chỉ im lặng một thời gian dài rồi mới viết một lá thư gửi cho các đệ tử tăng sinh, ca tụng họ và ca tụng ḿnh, đừng lo cho nhau, và bênh vực cho sư Đức Nghi, đề ngày 20 tháng 7/2009. Và dùng bút danh giáo sư Nguyễn Lang ít người biết trong một thư ngắn đề ngày 2 tháng 10 gởi cho trí thức và nhân sĩ trong và ngoài nước kêu gọi sự lên tiếng che chở cho tăng sinh. Lá thư này được kư tên bởi Bùi Tín và Vũ thư Hiên cộng với những thành phần kỳ cựu c̣n sống thuộc các hội Việt kiều yêu nước, một số văn công của chế độ, và một số tên tuổi vô danh trong nước. Trước đó ngày 30 tháng 9 sư Nhất Hạnh cũng đă viết thư ngỏ khiếu nại gởi cho Nguyễn Minh Triết xin can thiệp, với lư do không biết chủ tịch nước ở dâu. Và đài BBC lấy đó mà suy đoán rằng “hai bên không có liên lạc với nhau”, trong khi chỉ nghĩ một chút là phải thấy câu mở đầu hơi kỳ kỳ v́ thư gửi cho chủ tịch nước chỉ cần đề điạ chỉ của phủ chủ tịch là phải đến nơi!
Rơ ràng là mọi sự lung tung linh tinh, chẳng c̣n biết trong ba nhân tố chính liên quan là sư ông Nhất Hạnh và các tăng thân tăng sinh, đệ tử quốc doanh Đức Nghi và các sư quốc doanh trong vùng, chính quyền Lâm đồng, và nhà nước Hà nội, ai lúc nào nói phải, ai lúc nào nói trái, ai lúc nào nói thật ai lúc nào nói gian?
Vậy th́ sự thật nằm ở đâu?
Sự thật nằm ở chỗ trong t́nh h́nh Cộng sản biến thái, với cả một cái đảng từ trên xuống dưới như loài thú giành giật nhau từng miếng ngon béo bở trên cơ thể Việt Nam th́ nó là như thế, với cái tinh thần “đồng đổ cho bóng, bóng đổ cho đồng”.
Kết quả như thế nào th́ như lời của Ủy Ban Nhân Dân tỉnh Lâm Đồng muốn rằng tất cả các tăng thân tăng sinh làng Mai phải rời Lâm Đồng trở về nguyên quán, và lời nhắn nhủ khoả lấp của sư ông Thích Nhất Hạnh: “Thầy biết các con của thầy không lo lắng, và các con biết là thầy cũng không lo lắng. Các con chỉ cần ngồi thật yên bên đó, cũng như thầy và các anh chị em chỉ cần ngồi thật yên bên này, th́ thế nào sấm cũng lặng, mây cũng tan.” Đúng thế, sư ông Nhất Hạnh, lănh đạo đảng các cấp sẽ tiếp tục cái gọi là “đối thoại trong tương kính và yêu thương không chút oán thù”. Sự mất mát và đau đớn nếu có, chỉ đến với những người đă tin tưởng, lỡ bán tài sản, đầu tư trọn vẹn “vật chất và niềm tin” vào việc xây dựng tu viện Bát Nhă, như một ni cô đă từng phát biểu.
Thụy Ái
Ngày 16 tháng 10 năm 2009