Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Thương Cô Đỗ Ngọc Bích

THƯƠNG CÔ ĐỖ NGỌC BÍCH

 

Trên nhiều diễn đàn, suốt hơn hai tuần lễ qua, nhiều người đă phản ứng trước bài viết của cô Đỗ Ngọc Bích trên trang nhà BBC Luân Đôn.

Phản ứng nhiều và có phần dữ dội. Không thiếu người hả dạ khi phản ứng quyết liệt, kể cả sự mạt sát không thương t́nh.

Ban Việt ngữ đài BBC đă thành công như đă từng thành công trong những pha ngoạn mục như vậy. Có chọc giận bằng những cách như thế th́ người đọc phản ứng, đa số thuộc thành phần  người Việt chân chính, đàng hoàng, lộ ra những câu hớ, những lời nặng nề đôi khi lâm vào cảnh “giận quá mất khôn”.

Phản ứng của thính giả, độc giả BBC Luân Đôn thường viết bằng tiếng Việt, gởi ban Việt ngữ để phản đối chính ban Việt ngữ, trong khi lẽ ra th́ phải viết bằng tiếng Anh và gởi đến ban giám đốc đài BBC. Khi nhận được thơ họ phải trả lời. Càng nhiều người phản ứng v́ ban Việt ngữ thiếu trung thực, dùng chữ sai (rất nhiều lần), hoặc thiên vị khi loan tin (với trích thuật chi tiết, ngày giờ của bản tin và nội dung tiếng Việt kèm theo lời dịch chính xác). Làm như thế, sẽ hiệu quả hơn là đứng một chỗ rồi chửi đổng cho độc giả, thính giả cùng xem và xem rồi càng thêm tức!

Với tôi, cô Đỗ Ngọc Bích nào có lỗi ǵ. Cô Đỗ Ngọc Bích cần học thêm. Nếu gia đ́nh, trường học không dạy dỗ cho cô đủ th́ các bậc cha chú, anh chị trong cộng đồng hăy giáo dục cô. Phương pháp của giáo dục không phải là mạt sát, miệt thị hay ghét bỏ.

Nếu so với những người lớn tuổi hơn cô, có bằng cấp hơn hoặc bằng cô, th́ cô chỉ lặp lại những câu hỏi, những nhận xét đàng ngọn hời hợt ra cái điều... trí thức như thế mà thôi. Trí thức xưa nay vẫn thế mà!

C̣n với đa số những người trẻ khác, ở trong lẫn ngoài nước, có thể họ không nói theo kiểu trí thức như vậy mà họ lặng lẽ vọng ngoại, tin vào người khác, nước khác. Đau ḷng thật nhưng đó là sự thật. Bậc phụ huynh nào mà không nhức nhối khi biết chính những đứa con yêu dấu của ḿnh là một phường mất gốc, lai căng, sẵn sàng chạy theo văn minh tiến bộ (v́ tưởng đó là văn minh tiến bộ chân chính).

Cho dù cô Đỗ Ngọc Bích ở vào chỗ nào trong 2 trường hợp nêu trên, và cho dù cô có v́ bất cứ lư do nào (thực sự hoặc ngụy biện) để viết như thế, tôi nghĩ rằng cô nên t́m đọc thêm sách và các bài biên khảo giá trị liên quan giữa văn hóa Việt tộc và người Tàu.

Ngày nay, đă có nhiều bằng chứng cho thấy văn minh nhân loại nói chung, và phương đông nói riêng, phát xuất từ khu vực nước Việt Nam chúng ta.

Có 2 cuốn sách mà cô Đỗ Ngọc Bích cần đọc. Một của người Anh, một của người Việt. Cả 2 tác phẩm này đều có cả ấn bản tiếng Anh lẫn tiếng Việt:

Trong phần mở đầu tác phẩm “Eden in the East: The Drowned Continent of Southeast Asia”, tác giả Stephen Oppenheimer (đại học Oxford, Anh quốc), đă viết:

“... Tôi tin rằng tôi là người đầu tiên lập luận và ủng hộ Đông Nam Á với tư cách là cội nguồn của nhiều nhân tố trong các nền văn minh phương Tây. Thứ hai, những bằng chứng về mặt di truyền mà tôi sẽ tŕnh bày cho thấy những cư dân nói tiếng Đa Đảo bắt đầu cuộc di cư vĩ đại của họ vào Thái B́nh Dương không phải là từ Trung Quốc mà là từ Đông Nam Á...”

Tác phẩm này chứng minh ngược lại những ǵ mà xưa nay thiên hạ hay nghĩ: các nước Đông Nam Á (trong đó có Việt Nam chúng ta) chịu ảnh hưởng văn minh Trung Hoa và Ấn Độ. Bác sĩ Stephen Oppenheimer đă bỏ ra 15 năm để nghiên cứu và chứng minh: Đông Nam Á là cội nguồn của văn minh phương Tây.

Tác giả Stephen Oppenheimer đă chứng minh: “Đông Nam Á là cái nôi đầu tiên của nông nghiệp, xét trên phạm vi toàn cầu, chứ không phải vùng Lưỡi liềm Ph́ nhiêu; và chính người Đông Nam Á đă truyền kỹ thuật trồng lúa nước cho người Hán, chứ không phải ngược lại; 2) Đông Nam Á là cội nguồn của nhiều yếu tố trong các nền văn minh phương Tây...

Cô Đỗ Ngọc Bích có thể t́m đọc cuốn sách này bằng Anh ngữ (mua tại tiệm sách hoặc trên mạng internet) hoặc bằng Việt ngữ (có bán ở trong nước). Cô có thể đọc lời giới thiệu bản dịch Việt ngữ của cuốn sách này của tác giả Nguyễn Văn Tuấn tại địa chỉ:

http://tuanvannguyen.blogspot.com/2008/06/ng-phng-ng-eden-in-east.html

Cuốn sách kế tiếp mà cô Đỗ Ngọc Bích cần t́m đọc, xuất bản tại Hoa Kỳ:

“Việt Nam: Suối Nguồn Văn Minh Phương Đông” – “Vietnam: The Springhead of Eastern Cultural Civilization” của tác giả Du Miên Lê Thanh Hoa (bản dịch Anh ngữ của giáo sư tiến sĩ Joseph Mỹ Vơ), do Vietnam Library (Little Saigon, California, USA) xuất bản.

Cuốn sách này trưng ra sử liệu Đông Tây để xác định:

- Tổ của bộ lạc Chu (Cổ Công Đản Phụ) cho 2 con lớn của ông sang du học ở đất Việt. Sau sự kiện 2 hoàng tử này du học, bộ lạc Chu của Cổ Công Đản Phụ đă vượt hơn các bộ lạc khác, trở thành lănh tụ bộ lạc. Khổng Tử ca ngợi Chu Công. Chu Công gọi 2 hoàng tử sang Việt Nam du học bằng “ông nội bác”. Điều này cho thấy nhờ học văn hóa Việt Nam mà bộ lạc Chu trở thành bá chủ các bộ lạc (Tây Bá) rồi sau đó Vũ Vương Cơ Phát đánh diệt Trụ, kiến lập triều Chu. Vũ Vương Cơ Phát là anh của Chu Công, cũng gọi 2 hoàng tử sang Việt Nam du học là “ông nội bác”.  Đây là bằng chứng rơ ràng, nói có sách mách có chứng, người Tàu học văn hóa của người Việt!

(Tài liệu này ghi rành rành trong Sử Kư Tư Mă Thiên, tác giả có chụp h́nh nguyên trang sử này bằng chữ Tàu rồi dịch sang tiếng Việt và tiếng Anh)

- Sau 500 năm nhà Chu chiếm thiên hạ, Khổng Tử người nước Lỗ, chư hầu của nhà Chu, đă san định Kinh Thi, chọn 25 bài ca dao Việt đưa vào Quốc Phong, thiên quan trọng nhất trong bộ Kinh Thi này. Á thánh Chu Hy (đời Tống), người được dân Tàu rước ảnh vào thờ dưới Khổng Tử 1 bậc, đă viết: “Theo thuyết xưa, thơ Nhị Nam (tức 2 vùng đất Việt phía nam nhà Chu) là thơ chính phong, ứng dụng những thơ ấy vào gia đ́nh, làng xóm và nước nhà mà giáo hóa cả thiên hạ.” Điểm đáng nói là bên cạnh 25 bài ca dao Việt Nam là ca dao 12 nước khác trong Kinh Thi đều là “biến phong” , dâm bôn, thay v́ được nêu cao để dân Tàu học theo th́ với loại biến phong dâm bôn này, Khổng Tử dùng nó để khuyên dân Tàu xa lánh, đừng bắt chước học theo. Chính Chu Hi giải nghĩa: “Chính phong, sở dĩ được gọi là chính, v́ đem việc chính để khuyên dạy. C̣n biến phong, sở sĩ được gọi là biến, v́ nêu việc bất chính ra để răn đời.”

Đây là bằng chứng rơ ràng, Khổng Tử lấy ca dao Việt Nam để dạy luân lư đạo đức cho người Tàu. Tác giả c̣n giải thích lư do nào Khổng Tử lấy ca dao Việt dạy dân Tàu.

(Tác giả dùng tài liệu Tây phương phối hợp cùng Thượng Thư, Sử Kư, Kinh Thi của Tàu để đưa ra chứng cứ thuyết phục)

- Tử Cấm Thành, nơi hoàng đế nhà Minh và Măn Thanh thiết triều. Mới đây, Olympic 2008, nước Tàu hănh diện khoe kiến trúc này khắp thế giới. Tác giả công tŕnh kiến trúc này là ông Nguyễn An, người Việt Nam, thực hiện. Từ các tài liệu Đông Tây, tác giả đưa ra ánh sáng tác giả thực sự của công tŕnh kiến trúc này. Hồi tháng 11 năm 2008, sau khi sách VN:SNVMPĐ xuất bản 2 tháng, đài truyền h́nh Đức thực hiện phim Tử Cấm Thành Bắc Kinh dẫn giải như sách của tác giả. Cô Đỗ Ngọc Bích có thể lên Youtube t́m xem “Tử Cấm Thành Bắc Kinh” có phụ đề Việt ngữ, trích thuật tác phẩm của ông Du Miên đi kèm. Phim này cũng có chiếu thường trực trên địa chỉ: www.tvbtv.org

(Đây là bằng chứng tài kiến trúc của người Việt vượt hơn của người Tàu, được chỉ huy công tŕnh xây dựng cung điện của vua triều Minh)

- Người Việt là anh cả của Bách Việt. Chuyện cổ tích Một Mẹ Trăm Con được lư giải qua sự xác minh có giống Bách Việt từ các nghiên cứu Tây lẫn Đông phương. Đất nước của ṇi Việt ngày xưa gồm cả châu Kinh và châu Dương, chiếm toàn bộ châu thổ sông Dương Tử (Trường Giang) ngày nay là các tỉnh Tàu nhu Hồ Nam, Hồ Bắc (tức Động Đ́nh Hồ thời xa xưa), Tứ Xuyên, Quư Châu, Vân Nam, Quảng Tây, Quảng Đông, Giang Tây, Phúc Kiến, Chiết Giang... tức là hơn 1 nửa diện tích nước Tàu ngày nay. Tác giả dùng cổ sử “Bách Việt Tiên Hiền Chí” của sử gia Âu Đại Nhậm viết vào thời Minh (cách nay 500 năm) để truy ra gốc của giống Việt. Từ sách này, truy ra tác giả các phát minh vĩ đại cho nhân loại là người Việt mà người Tàu lâu nay cầm nhầm. Đó là ông Thái Luân, người Việt, phát minh ra giấy viết mà ngày nay cả thế giới đều dùng. Đó là 3 cây kiếm quư Long Uyên, Thái A, Công Bố đều do 2 người Việt chế ra là Can Tương và Âu Dă Tử.

(Cuốn sách này chứng minh gốc gác người Việt và anh em đồng bào cùng một bọc mẹ sinh ra nay bị Tàu đồng hóa c̣n sống tại địa bàn cũ của giống Việt. Đó là tập thể người Tàu gốc Việt, đến nay lâu đến hơn 2.000 năm họ không biết nguồn cội của họ nên họ nhận họ là người... Tàu và nổi đóa khi ta chứng minh Tàu học của Việt. Học của Việt tức là học của tổ tiên của họ (người Tàu gốc Việt) mà họ không biết! Đau đớn thay!)

Cô Đỗ Ngọc Bích có thể hỏi mua sách này tại www.tvbtv.org

Cô cũng có thể đọc thử những lời giới thiệu 2 tác phẩm nói trên bằng cách “search” tên 2 tác phẩm hay tên 2 tác giả, lập tức Google sẽ hiện ra hàng trăm bài phê b́nh, giới thiệu 2 tác phẩm quư giá này.

Dĩ nhiên là c̣n nhiều sách khác nhưng 2 cuốn sách này mới trong thời đại chúng ta: cuốn của bác sĩ Stephen Oppenheimer xuất bản năm 1998 và 2 cuốn sách của ông Du Miên Lê Thanh Hoa viết năm 2008 (tiếng Việt) và dịch sang tiếng Anh năm 2010. Hai cuốn sách này là h́nh thành sau khi đă tham khảo hầu hết các sách liên hệ trước đó. Có thể đọc 2 tác phẩm này (có cả bản tiếng Anh và tiếng Việt) để tự ḿnh “điều chỉnh” lại cái nh́n đầy mặc cảm về quá khứ của nước Việt Nam và tổ tiên ṇi Việt của ḿnh.

Tôi tin cô Đỗ Ngọc Bích (và có thể nhiều người khác) chưa đọc những tác phẩm giá trị này nên mới có những phân vân và đưa ra ư kiến như thế.

 

NGUYỄN VĂN ÁNH


<< trở về đầu trang >>
free counters