Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650 www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de
|
DÂN TỘC & CÔNG GIÁO
Trước hết, xin minh định cái đề tài trên đây không liên quan ǵ đến tờ báo của những tên tu sĩ đă bỏ đạo vẫn bận áo chùng thâm để phá đạo Trương Bá Cần, Phan Khắc Từ, Vương Đ́nh Bích v.v… Dân tộc Việt Nam hiện nay đang đứng bên bờ vực thẳm diệt vong, có thể chỉ c̣n là một “khu tự trị” trong Hoa Lục, tệ hơn th́ chỉ c̣n là một tỉnh, quận của Trung Cộng, nếu người Việt không kịp thời lật đổ chế độ Việt Cộng. Đạo Công Giáo tại Việt Nam hiện nay cũng đang lâm vào một t́nh trạng mà nếu không có một giải pháp thích đáng, sẽ chỉ c̣n là cái vỏ, c̣n thực chất chỉ là một công cụ của đảng Cộng Sản, một đảng tôn thờ chủ nghĩa vô thần và quyết tâm tiêu diệt tôn giáo nói chung, đạo Công Giáo nói riêng. Người Việt Nam nói chung, tín hữu Công giáo nói riêng phải làm ǵ cho dân tộc và đạo giáo?
I.- Những sự kiện:
a) Về dân tộc: Liên tiếp 2 năm qua, Trung Cộng đă có những hành động xâm lăng trắng trợn Việt Nam trong khi kẻ cầm quyền là Việt Cộng, dù bị áp lực của dân chúng, thúc ép Việt Cộng phải có thái độ quyết liệt với Trung Cộng, nhất là ngư dân các tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngăi, B́nh Định và Phú Yên và cả những khu vực Nghệ An, Hà Tỉnh, tuy vậy Việt Cộng vẫn có thái độ rụt rè như gà phải cáo; mỗi khi đề cập đến vấn đề đụng chạm đến hành động xâm lược rất ngang ngược của Trung Cộng. Cụ thể là Việt Cộng đă đàn áp tất cả những sự phản kháng của người dân Việt Nam đối với hành động xâm lược của Trung Cộng, chống đối một cách tiêu cực và ngớ ngẫn một khi bị các ngư dân thúc ép như đ̣i bảo vệ cho ngư dân, bắt buộc Trung Cộng phải trả người và ghe bị Trung Cộng cướp bóc. Và đưa ra những biện pháp của kẻ hèn hạ: hô hào ngư dân “cứ ra khơi đánh cá, hoặc kết hợp thành từng đoàn v.v…” chứ không cho hải quân bảo vệ dân ḿnh. Những tên Việt Cộng chóp bu thay phiên nhau qua Bắc Kinh để nhận chỉ thị và ra mặt tuân lệnh Trung Cộng một cách công khai, ví dụ như trường hợp của tên Tổng Trưởng Quốc Pḥng Việt Cộng tuyên bố không thể làm mất ḷng Trung Cộng trong cuộc họp với các nước Asean. Tội dâng đất, dâng biển cho Trung Cộng đă có từ thời Hồ Chí Minh c̣n nắm độc quyền cả Chủ Tịch Nước và Tổng Bí Thư đảng, ra lệnh cho Phạm Văn Đồng gởi thư cho Chu Ân Lai chấp nhận lănh hải do Trung Cộng vẽ ra, trong đó Hoàng Sa và Trường Sa thuộc về lănh hải của Việt Nam, và theo hiệp định Genève, hai quần đảo này có Quân Lực VNCH trấn đóng. Măi đến năm 1974, Trung Cộng phải dùng hải quân đánh chiếm và trả một giá rất đắt cho cuộc xâm lăng này.
Đối với đồng bào th́ Việt Cộng mạnh tay đàn áp, bóc lột một cách tàn nhẫn vô nhân đạo khiến cho nhiều người nghĩ rằng, VC giống như tên hàng xóm tham lam, thay v́ để con gà đẻ cho chúng một cái trứng vàng, th́ chúng bắt mổ bụng con gà để lấy trứng, dù cũng chỉ được một cái trứng, hành động này đáng gọi là chặt cây hái trái. Những tên Việt Cộng cam tâm làm tôi mọi cho Trung Cộng hy vọng một cách ngu xuẩn rằng dù Trung Cộng có chiếm Việt Nam, chúng cũng được Trung Cộng tin dùng để tiếp tục cai trị dân Việt Nam làm tay chân sai khiến của Trung Cộng.
Với những sự kiện vừa nêu, ai cũng có một nhận định chung là Việt Cộng đang góp một bàn tay đắc lực cho Trung Cộng trong cuộc chiếm đoạt Việt Nam.
b) Về Công Giáo: Cũng xin ghi lại một cách trung thực những sự kiện sau đây đă diễn ra giữa Công Giáo và Việt Cộng cũng như những sự kiện xảy ra giữa Vatican, Hội Đồng Giám Mục Việt Nam (HĐGMVN) và Việt Cộng trước khi chúng tôi đưa ra những ư kiến cá nhân của chúng tôi.
1) Hiện tượng Thái Hà và Ṭa Khâm Sứ Cũ nổ ra, Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đă mạnh mẽ đứng về phía “Công Lư và Sự Thật”. Ngài hô hào giáo dân “CẦU NGUYỆN”, một h́nh thức “đấu tranh bất bạo động”. Ngài tuyên bố: "nếu ai cầu nguyện mà bị tù, tôi sẽ ở tù thay họ”.Cuộc cầu nguyện qui tụ giáo dân nhiều nơi, con số lên đến mấy ngàn người, và có người phỏng đóng sẽ lên đến 20 ngàn người. Trong lúc Cộng Sản Việt Nam cuống cuồng lo sợ th́ ngày 30.1.2009 Ṭa thánh gởi một văn thư cho Đức Tổng Kiệt, yêu cầu ngưng mọi cuộc cầu nguyện để đối thoại với Việt Cộng. Bức thư gởi cho Đức TGM Hà Nội nhưng được phổ biến khắp nơi đồng thời với người nhận. Hậu quả là cuộc cầu nguyện bị Vatican buộc phải bải bỏ, VC trút được một mối lo ngại lật đổ!
2) Trước mặt Ủy Ban Nhân Dân VC tại Hà Nội, Đức TGM Ngô Quang Kiệt xác nhận “tự do tôn giáo là một quyền chứ không phải một đặc ân”.
3) Ngày 15.10.2008, Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch Ủy Ban Nhân Dân VC tại Hà Nội công khai tuyên bố muốn Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt phải rời khỏi Hà Nội. Nói cách khác là phải mất chức TGM Hà Nội và không được cư trú trong thủ đô Hà Nội.
4) Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt rời Việt Nam đến Roma để chữa bệnh. Thời gian dự trù 2 tháng.
5) Trong lúc Hội Đồng Giám Mục họp thường niên tại Bà Rịa, Vũng Tàu gần bế mạc th́ Đức TGM Ngô Quang Kiệt trở về Hà Nội một cách đột ngột.
6) Ngày 22.4.2010 Vatican quyết định bổ nhiệm Đức Cha Nguyễn Văn Nhơn làm TGM Phó Hà Nội.
7) Ngày 6.5.2010 Đức Cha Nguyễn Văn Nhơn đến Hà Nội nhận công việc mới.
8) Ngày 7.5.2010 một thánh lễ chào mừng tân TGM Phó tại nhà thờ chánh ṭa Hà Nội. Buổi lễ có những biểu ngữ của giáo dân bày tỏ cảm t́nh với Đức TGM Ngô Quang Kiệt mà không có biểu ngữ nào bày tỏ sự “hân hoan chào mừng Đức Phó TGM” ngoại trừ cái chính thức của Ṭa TGM..
9) Ngày 10.5.2010 Đức Tổng Giám Mục Giu Se Ngô Quang Kiệt về nhà ḍng Châu Sơn nghỉ ngơi sau khi đến chúc mừng kim khánh Đức Giám Mục Phao Lô Cao Đ́nh Thuyên, giám mục giáo phận Vinh, đồng thời, ngài có hẹn sẽ gặp thân nhân ngày 17.5.2010 tại Châu Sơn.
10) Ngày 12.5.2010 chính Đức TGM Phó Nguyễn Văn Nhơn đến Đan Viện Châu Sơn mời Đức TGM Ngô Quang Kiệt về Hà Nội.
11) Lúc 9 giờ sáng cùng ngày, Đức TGM Ngô Quang Kiệt về đến Ṭa TGM và sau đó, dùng cơm với một số linh mục, không có ǵ khác lạ.
12) Tối 12.5.2010, sau cơm tối, linh mục chánh văn pḥng mang vé máy bay cùng các giấy tờ cần thiết để Đức TGM Ngô Quang Kiệt rời Việt Nam đi Hoa Kỳ ngay tối 12.5.2010, một cách âm thầm.
13) Ngày 13.5.2010, linh mục Phạm Hùng ra thông báo cho biết Đức TGM đi nước ngoài chữa bệnh.
14) Ngày 13.5.2010 Vatican có quyết định cho Đức TGM Ngô Quang Kiệt và Đức Giám Mục Cao Đ́nh Thuyên được nghỉ hưu, đồng thời cử linh mục Nguyễn Thái Hợp lên giám mục thay thế Đức cha Thuyên.
15) Đức TGM Ngô Quang Kiệt ra đi đột ngột, không có một buổi lễ chia tay từ biệt. Ngày lễ Thăng Thiên vừa qua, Đức Tân TGM cũng không cử hành lễ Thăng Thiên chung với các giám mục, linh mục của TG Phận.
16) Theo tài liệu của giáo phận Vinh th́ linh mục Nguyễn Thái Hợp sinh ngày 01.02.1945 tại Nghệ An, ngài vào ḍng Đa Minh và được thụ phong linh mục ngày 8.8.1972. Được đi du học và đậu Tiến sĩ Triết học Đông Phương tại Thụy Sĩ. Theo học Chính trị Kinh doanh cũng tại Thụy Sĩ. Đậu bằng Tiến Sĩ Thần Học Luân Lư tại Péru. Giáo sư Phân Khoa Thần học Lima, Péru. Giáo sư và Giám Đốc Học vụ Thần học Gioan 23 tại Péru. Trung tâm nghiên cứu Batholomé de Las Casas, Péru. Phân Khoa Xă Hội thuộc đại học thánh Tôma Aquinô, Roma. Và Giám Đốc Học Vụ Tỉnh Ḍng Đa Minh, Việt Nam. Từ năm 2004, ngài là thành viên Ban Giáo Lư Đức Tin của HĐGMVN cũng như thành viên của Ủy Ban tự vựng Viêt Nam.
Được bổ nhiệm Giám Mục Giáo Phận Vinh kể từ ngày 13.5.2010.
II. - Những ư kiến và suy luận:
Những sự kiện từ 1 đến 3 khiến cho người ta có những suy luận như sau: Với một Tổng Giám Mục trẻ, đă chứng tỏ có khả năng lănh đạo từ một địa phận phải kể là con số không, là giáo phận Lạng Sơn. Khi cuộc tranh chấp Thái Hà và Ṭa Khâm Sứ Cũ, Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đă có thái độ thẳng thắn, can đảm khiến giáo dân và giáo sĩ hăng hái tham gia cầu nguyện. Con số mỗi ngày một đông khiến VC lo sợ sẽ có một cuộc cách mạng xanh, khi số người tham dự lên đến hàng vạn, và rất có thể có nhiều đồng bào ngoài Công Giáo tham gia khiến cho VC nghĩ đến nguy cơ MỘT CUỘC CÁCH MẠNG XANH, v́ nó xảy ra tại thủ đô Hà Nội. đă cầu cứu Vatican, và Vatican đă CÔNG KHAI GỞI THƯ CHO ĐỨC TGM NGÔ QUANG KIỆT với lời lẽ gần như ra lệnh chấm dứt ‘CẦU NGUYỆN” để “ĐỐI THOẠI VỚI VIỆT CỘNG”. Phải đau ḷng mà xác nhận rằng, bản văn của Ṭa Thánh là một ngón đ̣n tối độc, giúp cho Việt Cộng chuyển bại thành thắng. Một bản văn đi ngược lại nguyên tắc lănh đạo chỉ huy, v́ theo lẽ bản văn đó PHẢI ĐƯỢC ĐẾN TAY NGƯỜI NHẬN với dấu Mật, hoặc tối mật, trái lại nó được phổ biến công khai, tạo nên áp lực buộc Đức Cha Kiệt không tuân hành cũng không được. Nếu không có TAY TRONG tức NỘI GIÁN có quyền lực của VC, không thể nào có bản văn này. Trước khi có một quyết định, Vatican cần phải hỏi ư kiến, yêu cầu TGM Hà Nội phúc tŕnh sự việc, có ư kiến v.v… Chưa biết ất giáp ǵ mà đă ra lệnh độc đoán như vậy, ngoài nội gián ra không có cách giải thích nào khác. Trong trường hợp nào th́ cũng không thể có màn công khai binh vực Việt Cộng vô lư như vậy. Ai cũng biết ‘ĐỐI THOẠI” với VC là nói chuyện với kẻ điếc. Hai chữ ĐỐI THOẠI ở đây chỉ có nghĩa là phải ĐẦU HÀNG vô điều kiện.
Vatican làm một chuyện không ai ngờ được. Nhưng Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch UBND/ VC Hà Nội làm một việc c̣n bất ngờ hơn: công khai tuyên bố không muốn Đức TGM Kiệt ở Hà Nội trước mặt đại diện ngoại giao các nước. Nếu Vatican không chấp nhận th́ VC sẽ mất mặt, cho dù chúng có giết Đức Cha Kiệt chúng cũng không thể không thua. Hơn nữa, nếu không làm được điều này, uy tín của Đức Tổng Kiệt sẽ lên như diều gặp gió, giáo dân và giáo sĩ sẽ hân hoan và các cuộc CẦU NGUYỆN TỰ PHÁT sẽ nổ ra một cách mạnh mẽ ít ai lường trước được. Giải thích cái “bất ngờ” của VC Nguyễn Thế Thảo chỉ có một lối giải thích: tay trong của VC tại ṭa thánh và tại Hội Đồng Giám Mục đă cho VC phải VC cầm chắc phần thắng trước khi tuyên bố.
Đức Cha Kiệt là người trẻ nhất trong hàng Giám Mục, hoạt động năng nổ tự dưng “bị bệnh”. Áp lực VC làm cho Ngài lao tâm khỗ trí đến mất ngũ và bệnh tật? Không. Đối với VC, ngài đă tiên liệu mọi việc, ngay cả bị ám sát, bị đầu độc, chắc chắn Ngài cũng không lo lắng đến mất ngũ. Chính là bức thư của Vatican, thái độ của “anh em” khi qua Roma, nhất là thái độ của Vatican hay Bộ Ngoại Giao Ṭa Thánh làm ngài bị bệnh.
Những sự kiện từ số 4 đến số 7 chỉ c̣n là sự sắp đặt làm sao để che mặt thế gian. Nhưng che không kín, có nhiều chỗ hở khiến ai ai cũng biết sự thật. Đức Cha Kiệt phải về trước khi HĐGM bế mạc phiên họp thường niên, tránh cho các ngài cái họa “bàn thảo để đổi chác Đức TGM Kiệt với VC”. đồng thời cũng để tiếp nhận “Ông Phó”, e rằng sẽ gặp sự bẽ bàng và biết đâu sẽ có những đột biến khi Đức Cha Nguyễn Văn Nhơn ra “tiếp quản” chức vụ mà không có mặt Đức Cha Kiệt. H́nh như có sự thúc bách của thế lực đằng sau, để việc ra đi của Đức Cha Kiệt càng sớm càng tốt.
Sự kiện thứ 8 chứng tỏ mănh liệt rằng Giáo Dân phản đối sự sắp xếp, cắt cử của Vatican, dù giao dân vẫn vâng phục Bề Trên, ai ai cũng thấy điều đó và đáng lẽ, Vatican và nhất là HĐGM phải thấy điều đó. Không có nhân loại, Ngôi Hai không xuống thế làm người. Không có giáo dân sẽ không có giám mục…
Từ sự kiện thứ 9 đến 15 là một sự phủ phàng mà chỉ có lệnh của VC mới có những sự kiện “đột xuất” tàn nhẫn như vậy. VC Trương Như Tảng đă trách VC Bắc Việt chôn MTGPMN không có điếu văn. VC đày Đức TGM Ngô Quang Kiệt cũng tương tự như vậy. Đức Cha Kiệt dự trù sẽ nghỉ ít nhất là đến ngày 17.5.2010, tại sao rạng sáng ngày 12 Đức Cha Nhơn đích thân xuống “mời” ngài về Hà Nội, nếu không phải do lệnh của VC? Đức Cha Nhơn dù ǵ cũng không thể đẩy Đức Cha Kiệt lên máy bay một cách vội vă như vậy. Đức Cha Nhơn nắm chắc chức TGM Hà Nội rồi th́ tŕ hoăn một tuần lễ có “cơn cớ” ǵ đâu? Hơn nữa tại sao Đức Cha Kiệt lại có giấy tờ và vé máy bay “ngay tút xuỵt” như vậy? VC! Chính VC muốn làm nhục Ngài, chính VC sợ Ngài tiếp xúc với giáo dân sẽ có biến. Có trách là trách Đức Cha Nhơn không có can đảm để người anh em ḿnh nán lại vài ngày, gặp thân nhân v.v… nhưng vị thế Đức Cha Nhơn hiện tại “thân bất do kỷ”, VC biểu sao làm vậy, v́ “với sự cho phép của Thủ Tướng…” mà. VC sợ cử người khác đến Châu Sơn Đức Cha Kiệt không về, đích thân Đức Cha Nhơn phải đi.
Một điều quan trọng nữa là Đức tân TGM Phê Rô Nguyễn Văn Nhơn không làm lễ đại trào ngày lễ Chúa Thăng Thiên, lại không biết có ngày ra mắt hay không? Theo lẽ thường, tân chức phải đến chào xă giao VC, VC cũng phải đáp lễ như đối với các vị tiền nhiệm. Điều này không xảy ra hay chưa xảy ra chứng tỏ cả VC lẫn Đức Tân TGM sợ giáo dân. Quyền lực vô thần, quyền lực của Giáo Hội mà yếu thế sao? Đúng! V́ giáo dân có CHÂN LƯ, có SỰ THẬT là chính Thiên Chúa.
Việc Ṭa Thánh cho Đức Cha Cao Đ́nh Thuyên “đi một xuồng” với Đức Tổng Kiệt, tuy cũng trắng trợn, nhưng có thể bào chữa được. Điều đáng nói ở đây là sự bổ nhiệm Đức Cha Nguyễn Thái Hợp, một người học và hành nhiều ở Nam Mỹ khiến người ta nghi ngờ ngài bị ảnh hưởng của “Thần Học Giải Phóng”. Điều này chỉ là nghi ngờ. Nhưng điều rơ ràng nhất là Ngài đă được ḷng VC trong những thời gian Ngài lưu lại Việt Nam. H́nh ảnh Ngài ngồi bên “nữ nghệ nhân Bội Trân” cùng với các giám mục có cảm t́nh với “Nhà Nước” được đưa lên báo chí làm đau ḷng giáo dân giáo phận Vinh không ít. Cúi xin Chúa Thánh Thần đừng để Việt Nam chúng con bị ảnh hưởng của Thần Học Giải Phóng, một loại Thần Học bị Giáo Hội lên án.
Nghệ An là nơi địa linh nhân kiệt không thiếu, tại sao, tại sao lại chọn Đức Cha Nguyễn Thái Hợp???!!!
III.- Chúng con phải làm sao?
Như trên đă đề cập, VC lẫn quyền lực của Bề Trên đều e ngại giáo dân, v́ giáo dân có LẼ PHẢI, có CHÂN LƯ. Cách đây mấy chục năm, hơn 200 giáo dân và giáo sĩ đă gởi thư cho Đại Diện Ṭa Thánh qua thăm Việt Nam, trong đó có câu: xin các Giám Mục can đảm rao giảng lời Chúa, không nhu nhược, dù có phải trở lại hầm trú”.
Trước hiện t́nh Đất Nước và “Đạo Pháp” như hiện nay, nếu không có giải pháp nào th́ vạch trần sự thật để làm ǵ? Chỉ tổn hại thanh danh của các Giám Mục, chỉ làm cho mọi người không c̣n tin tưởng quyền lực của Giáo Hội ở Vatican. Như vậy, chúng ta sẽ mang tội. Điều cần thiết là Giáo dân hăy giữ vững niềm tin vào CHÚA THÁNH THẦN, Ngài sẽ ǵn giữ Hội Thánh Trường Tồn, mưu ma chước quỷ có thể làm cho Vatican sai lạc, lầm lỡ nhất thời như trong quá khứ đă xảy ra, nhưng rồi Giáo Hội vẫn đứng vững. Đó là điều mà mỗi giáo dân Việt Nam nên tin chắc như vậy. Có tin như vậy và ghi nhớ cũng như thực hành những điều Đức Tổng Giám Mục Giu Se Ngô Quang Kiệt thân yêu dạy bảo lúc bắt đầu cuộc đối đầu với Việt Cộng trong vụ Ṭa Khâm Sứ Cũ và Thái Hà: ANH EM HĂY CẦU NGUYỆN. Tạm thời, các chủ chăn đang “đạp lấy gai, đang ngồi đang lể” do đó, trong bất cứ biến cố nào xảy ra do Việt Cộng gây ra cho Giáo Hội, giáo dân phải tự ḿnh đứng lên CẦU NGUYỆN tích cực hơn, đoàn kết hơn, đồng bộ và như vết dầu loang, loang ra cho nhanh, cho lớn, cho tràn ngập thế lực vô thần. Thái độ của Hội Đồng Giám Mục nói chung, từng Giám Mục nói riêng đă quá rơ ràng, các ngài không thể lănh đạo, không thể trợ giúp và như vậy cũng có nghĩa là các ngài không thể can gián chúng ta. Giáo Hội cũng như Đất nước, Giáo Hội là của giáo dân, đất nước là của công dân. Công dân cũng như giáo dân phải có trách nhiệm hưng vong của giáo hội và đất nước.
Sự kiện đạo đă như vậy, đời sống công dân cũng đ̣i hỏi chúng ta phải đứng lên đấu tranh lật đổ chế độ Cộng Sản Việt Nam trước khi chúng giao trọn đất nước cho Trung Cộng.
Chắc một điều là nếu lúc trước không có “cứu binh của Vatican” cuộc CẦU NGUYỆN của Tổng Giáo Phận Hà Nội đă được đồng bào hưởng ứng và kết quả chắc chắn sẽ không khác Ba Lan và các nước Đông Âu. Th́ nay, với tư cách tự phát, không phải do các giám mục lănh đạo, các ngài khỏi trách nhiệm trước VC, người Công Giáo hăy nhất quyết vùng dậy tự định đoạt số phận giáo dân và công dân, chắc chắn đồng bào sẽ hưởng ứng với chúng ta, một khi lật đổ được VC th́ CHÂN LƯ và SỰ THẬT sẽ thức tỉnh hàng giám mục, Vatican sẽ nhận ra sự sai lầm của Vatican, sẽ lột mặt nạ những kẻ làm nội gián cho Việt Cộng trong Giáo Triều La Mă.
KIÊM ÁI LÊ VĂN ẤN
Nguồn: Ba Cây Trúc