Phải Chăng Chống Lại Chính Sách Bành Trướng Của Trung Cộng,
Chúng Ta Cần Đấu Tranh Dưới Sụ Chỉ Đạo Của ĐCSVN?
Ngày hôm nay, chính sách bành trướng của Trung Cộng đối với Việt Nam đă quá rơ. Để bảo vệ sự toàn vẹn lănh thổ, có người nghĩ rằng tốt hơn là nên tranh đấu dưới sự lănh đạo của Đảng cộng sản Việt Nam, v́ đảng này đang nắm chính quyền. Có người th́ nghĩ ngược lại, cho rằng chính Đảng CSVN đă dâng đất nhượng biển cho Trung Cộng, đấu tranh dưới sự chỉ đạo của nó chỉ lâm vào cảnh mất đất, mất biển thêm.
Chúng ta nghĩ thế nào?
I) Công tŕnh dựng nước và bảo vệ đất nước của tiền nhân
Trải qua gần 5 000 năm lịch sử, nếu chúng ta kể từ đời Hồng Bàng (2 879-258 trước Tây lịch), trong đó có 1.008 năm Bắc thuộc, gần 100 năm Pháp thuộc, dân tộc ta đă kiên cường đấu tranh vừa dựng quốc vừa kiến quốc, từ lúc vua Hùng dựng nước qua 2 cuộc khởi nghĩa của 2 bà Trưng và bà Triệu cho tới khi Ngô Quyền phá tan quân Nam Hán, giành độc lập cho nước nhà; ư thức quốc gia và dân tộc đă giúp chúng ta chấm dứt thời kỳ Bắc thuộc và xây dựng một nước Việt từ ải Nam quan tới mũi Cà Mâu, qua những Triều đại Ngô, Đinh, Lê, Lư, Trần, Nguyễn, tổ tiên ta đă không ngừng xây dựng và bồi đắp giang sơn gấm vóc, mà chúng ta có được ngày hôm nay. Nhưng giận thay, bọn cộng sản, bắt đầu từ Hồ chí Minh, qua Lê khả Phiêu, tới Đỗ Mười, Nông đức Mạnh, lại dâng đất nhượng biển cho ngoại bang.
Thật vậy, giang sơn gấm vóc từ ải Nam quan tới mũi Cà Mâu, mà chúng ta có ngày hôm nay, không phải là một ngày một buổi, mà chính là tiền nhân của chúng ta đă đổ ra không biết bao xương máu, qua bao triều đại mới có.
Vào triều đại nhà Ngô (939-944), nhà Đinh (968-980), nhà tiền Lê (981-1 009), đất nước chúng ta mới tới Quảng B́nh.
Chính nhà Lư (1010 - 1225) đă mở mang đất nước chúng ta tới Huế; nhà Trần (1225-1400), tới Quảng Ngăi ; nhà hậu Lê (1418-1789), tới Qui Nhơn; nhà Nguyễn, nếu tính từ Nguyễn Hoàng vào năm 1558, tính từ Gia Long là từ năm 1802, cho tới Bảo Đại vào năm 1956, đất nước ta mở mang tới Cà Mâu. Và công mở mang bờ cơi của nhà Nguyễn rất là to lớn.
Vào đầu thế kỷ thứ 17, nước Việt chúng ta mới tới Phú Yên, vào giữa thế kỷ thứ 17, tới Nha Trang, cuối thế kỷ thứ 17, đất nước chúng ta tới Phan Thiết, đầu thế kỷ thứ 18, tới Vũng Tàu, cuối thế kỷ thứ 18, đất nước chúng ta mới tới Cà Mâu.
II ) Mộng bành trướng của Pháp và Trung Cộng qua gần 100 năm Pháp thuộc và hơn 1 000 năm Bắc thuộc.
Thật vậy, nếu chúng ta tính từ gần, th́ đất nước chúng ta bị Pháp đô hộ là 83 năm, tính từ năm 1862, khi Triều đ́nh nhà Nguyễn phải kư Hiệp ước nhượng cho Pháp 3 tỉnh miền đông Nam kỳ tới năm 1945, khi Nhật trao trả độc lập cho Bảo Đại. Nếu tính từ xa, th́ đất nước chúng ta bị đô hộ bởi Tàu đúng là 1 008 năm, trải qua 4 lần bị đô hộ:
1 Bắc thuộc lần thứ nhất kéo dài 150 năm từ cuối đời nhà Triệu (207-111 trước Tây lịch) tới cuộc khởi nghĩa của 2 bà Trung (39 - 43 sau Tây lịch), v́ 111+39=150.
2) Bắc thuộc lần thứ 2 kéo dài 501, từ cuộc thất bại của 2 bà Trưng (39 – 43) tới cuộc nổi dậy của Lư Bôn nổi lên bắt đầu nhà tiền Lư (544 – 602), v́ 544 – 43 = 501.
3) Bắc thuộc lần thứ 3 kéo dài 337 năm, từ năm 602 cuối thời tiền Lư tới khi Ngô Quyền đánh tan quân Nam Han năm 939, v́ 939 – 602 = 337.
4) Bắc thuộc lần thứ 4 kéo dài 20 năm, từ cuối đới nhà Hộ (1400 – 1407) tới cuộc khởi nghĩa thành công của Lê Lợi (1418 – 1427), v́ 1427 – 1407 = 20.
III ) ĐCSVN đă dâng đất nhượng biển cho Trung Cộng
Đất nước quí giá đó là do bao nhiêu xương máu của ông cha ta mà có được. Nhưng từ ngày Hồ chí Minh cướp chính quyền, Cộng sản Việt Nam lại bán nước, dâng đất, nhượng biển cho Trung Cộng.
Việc dâng đất nhượng biển của cộng sản bắt đầu từ Hồ chí Minh, khi Phạm văn Đồng viết công hàm, đề ngày 14/9/1958, trả lời bức thư của Chu Ân Lai, kèm theo bức bản đồ trong đó có vẽ hai quần đảo Hoàng Sa và Trường sa thuộc về Trung Cộng. Chính v́ vậy mà Trung Cộng đ̣i chủ quyền về 2 quần đảo này, mặc dầu theo công pháp quốc tế, lịch sử, địa lư, th́ 2 quần đảo này hoàn toàn thuộc về Việt Nam. Việc dâng đất nhượng biển đó tiếp tục vơi Lê khả Phiêu, Tổng bí thư Đảng Cộng sản, qua 2 Hiệp ước kư với Trung Cộng năm 1999 và năm 2000, dâng gần 800km2 vùng biên giới trong đó có ải Nam quan và thác Bản dốc, và cả bao chục ngàn km2 vùng biển.
IV ) Đấu tranh dưới sự lănh đạo của ĐCSVN chỉ là gây thêm sự mất chủ quyền quốc gia, dâng thêm đất và biển cho Trung Cộng.
Việc bán nước không phải chỉ ngừng với Lê khả Phiêu mà c̣n tiếp tục với Nông đức Mạnh và Nguyễn tấn Dũng, khi 2 ông này cho thuê rừng ở vùng biên giới Việt Hoa và cho phép Trung Cộng khai thác Bô xít ở vùng cao nguyên Trung phần Việt Nam, xương sống của đất nước, địa lư quân sự chiến lược quan trọng cho sự bành trướng của Trung Cộng.
Bởi lẽ đó, ngày hôm nay, những người nào chủ trương đấu tranh chống sự bành trướng của phương bắc dưới sự lănh đạo của cộng sản Việt Nam là hoàn toàn sai lầm. Không những không bảo toàn được sự toàn vẹn lănh thổ mà c̣n mất đất, mất biển thêm.
Thật vậy, xưa kia Kiều công Tiễn, lợi dụng lúc đất nước mới thành lập, phải trái chưa tỏ, kỷ cương chưa vững, ḷng người chưa định, t́m cách giết vua, bán nước. Lê chiêu Thống, xem ngôi báu của ḿnh hơn quyền lợi quốc gia, dân tộc, nhân lúc Bắc hà nhiễu loạn, đă quỵ lụy Bắc phương, dẫn quân ngoại bang về dày xéo quê hương. Ngày nay cộng sản, xem quyền lợi của ḿnh, của đảng đoàn lên trên quyền lợi của quốc gia, dân tộc, đă không ngần ngại dâng đất nhượng biển cho Trung cộng để có thể bám víu vào quyền hành.
Ngày xưa vua Hùng dựng nước, ngày nay cộng sản bán nước. Nhưng ḍng lịch sử Việt không ngừng ở đây. Hành động của những kẻ buôn dân bán nước sẽ bị dân Việt kết án và tiêu diệt. Đó là số phận của Lê chiêu Thống, của Mạc đăng Dung. Ngày xưa Ngô Quyền, Lư thường Kiệt, Trần hưng Đạo, Lê Lợi, Nguyễn Huệ đă thay mặt cho uy quyền quốc gia, dân tộc, không những trừng trị nghiêm ngặt kẻ nội thù, mà c̣n dạy những bài học đích đáng cho kẻ ngoại xâm.
Ngày xưa, Trần hưng Đạo đă chứng minh hùng hồn là nếu dân quân đồng ḷng, th́ có thể chiến thắng cả một kẻ thù hung bạo và to lớn, như đế quốc Mông Cổ, và có thể không những giữ vững nền độc lập, mà c̣n có thể giữ vẹn toàn lănh thổ. Ngày hôm nay, nếu dân quân Việt đồng ḷng, trong và ngoài nước, th́ không những có thể khai trừ bọn cộng sản bán nước cầu vinh, mà c̣n có thể lấy lại chủ quyền quốc gia, mang lại sự toàn vẹn lănh thổ, cùng sự ấm no hạnh phúc cho toàn dân.(1)
Paris ngày 28/03/2 010
Chu chi Nam
(1) Xin Quí Vị xem thêm Việt Nam hiện nay cần hội nghị B́nh Than và Diên hồng, trên