Một giấc mơ
												
												
												Trằn 
												trọc trong đêm miên man nghĩ về 
												thời cuộc, vận nước thật khuya 
												tôi mới bắt đầu đi vào giấc ngủ 
												…
												
												
												…Bầu trời xám ngắt tôi không 
												thấy gió và mưa. Một thứ ánh 
												sang mờ aỏ như trong cơi nào 
												không âm thanh. Tôi không c̣n ư 
												niệm thời gian nữa tôi đứng cạnh 
												một toán quân trông điệu bộ đang 
												sửa soạn đi hành quân th́ phải.
												
												
												Tôi có cảm giác thật b́nh 
												thường, giống như đang sống vào 
												thời gian cũ lúc làm lính. Nh́n 
												toán quân những người lính VNCH 
												ai cũng mang cái poncho sau lưng 
												lai cộm lên v́ mang ba lô. Nét 
												mặt anh sao thấy buồn quá. Một 
												nét mặt giống như bức tượng 
												“NGƯỜI LÍNH U BUỒN’ hàng ngày 
												ngồi trước nghĩa trang tử sĩ 
												Biên Hoà mà khi ngồi trên xe đ̣ 
												Phi long Tiến lực năm nào ra 
												Trung tôi thường găp. 
												
												
												
												
												Lạ một điều tôi không có cảm 
												giác ǵ là sợ hăi cả. Những 
												tiếng xôn xao hành quân, thứ 
												xôn xao trong một cơi nào đó 
												thật lạ kỳ; xôn xao mà lại lặng 
												phắt, ánh sang mờ mờ từ một cơi 
												không gian không ư niệm ngày và 
												đêm.
												
												
												Người lính u buồn đó chợt gợi ư 
												cho tôi cái poncho; thứ poncho 
												loại cũ nặng hơn và dày hơn loại 
												poncho sau này mỏng và nhẹ. Tôi 
												từ chối:
												
												
												“không không anh cứ giữ đấy, anh 
												biết không người ta đang cần 
												những kỷ vật thời Đệ Nhị Thế 
												Chiến th́ biết đâu sau này thế 
												giới sẽ cần những kỷ vật của 
												Vietnam War Era sẽ quư vô cùng”.
												
												
												Toán lính sửa soạn hành quân ngó 
												nhau không ai nói lời ǵ… bầu 
												trời vẫn một màu xám ngắt mông 
												lung.. nhấp nhô những ngựi lính 
												VNCH đang trùm những chiêc 
												poncho màu ôliu đó…
												
												
												Tôi chợt tỉnh giấc th́ ra tôi 
												chỉ nằm mơ. Tôi cố nhớ lại những 
												h́nh ảnh trong giấc mơ: khuôn 
												mặt u buồn những người linh VNCH 
												đang khoác trong người chiếc 
												poncho cùng bâu trời huyền ảo. 
												Tôi chợt giật ḿnh th́ ra tháng 
												4 sắp đến; THÁNG TƯ ĐEN mà phận 
												sự người lính VNCH không thành 
												BẢO QUỐC AN DÂN.
												
												
												Và thực tế đớn đau cho cả dân 
												tộc VN chúng ta bên kia bờ Thái 
												b́nh dương, bọn bán nước CSVN 
												đang cống từng mănh đất thiêng 
												liêng cho kẻ thù truyền kiêp Bắc 
												phương vừa đày đọa dân lành chưa 
												thỏa măn thú tính chúng hiện 
												đang dày xéo lên anh linh tiên 
												tổ “đem Bà Trưng bà Triệu“ qua 
												Tàu tế tạ quân thù Mă Viện.
												
												
												
												
												
												Theo đà này, nay mai bọn chó 
												ngựa Ba Đ́nh chắc chúng cũng đem 
												hương linh “đức Trần Hưng Đạo, 
												đại đế QUANG TRUNG…” sang Tàu để 
												“tạ tội” với Thoát Hoan với Tôn 
												sĩ NGhị không chừng???
												
												
												Đă là quân bán nước th́ có việc 
												ǵ nhục nhả nhất trên trần đời 
												mà chúng từ nan!!!
												
												
												Chỉ là một giấc mơ! nhưng biết 
												đâu nơi cơi vô h́nh nào đó anh 
												linh những người chiến sĩ VNCH 
												cũng đang ḥa ḿnh với cơn uất 
												hận đang trào dâng của toàn dân 
												tộc VN, đang căm thù quân CSVN 
												bán nước hại dân làm ô nhục oai 
												linh tổ tiên VN bao đời hiển 
												hách.
												
												
												Lại một tháng TƯ ĐEN nữa lại về; 
												trong thế giới siêu h́nh cùng 
												linh hiểnphải chăng những người 
												con yêu nước, những chiến sĩ 
												VNCH xưa có thể chưa yên ḷng 
												ngơi nghỉ khi quê hương VN c̣n 
												nằm trong bàn tay cai trị của 
												bọn Ngụy Hán bạo tàn?
												
												
												Đón tháng TƯ ĐEN tôi xin thắp 
												một nén hương ḷng.
												
												
												
												Xuân khê 28/3/10