Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Đất Nước; Dân Tộc; Giáo Hội; Con Người và những chuyến Đi

 ĐẤT NƯỚC; DÂN TỘC; GIÁO HỘI; CON NGƯỜI và những chuyến ĐI

 

Hèn Mục Tử                           

 

Tập thể người Việt nam Công giáo, cho dù hiện sống trong nước hay đang ở hải ngoại, kể cả khi đă mang quốc tịch xứ người, không một ai có thể chối bỏ rằng chúng ta có cùng huyết thống DÂN TỘC, cùng chung mái nhà GIÁO HỘI và cùng một cội nguồn ĐẤT NƯỚC. Đó là Tổ quốc VIỆT NAM thân thương.

Bất luận nơi đâu, con người Việt nam cũng cố gắng thể hiện rơ nét trong sinh họat đời sống hàng ngày qua bản sắc văn hóa, tôn giáo, phong tục, tập quán, là những di sản tốt đẹp lâu đời thừa hưởng của tổ tiên ḿnh qua biết bao thế hệ, đặc biệt là truyền thống yêu nước cao độ. Do đó dù là đang ở phương trời nào, ḷng họ lúc nào cũng quan tâm đến vận mệnh đất nước, đồng bào ruột thịt và luôn hướng về quê mẹ.

Tuy nhiên điều đáng buồn, cùng là gịng dơi con dân đất Việt và đă từng chia sẻ những nỗi THĂNG, TRẦM, VINH, NHỤC trải dài suốt chiều dài lịch sử của một đất nước qua hơn mấy ngàn năm DỰNG và GIỮ nước, nhưng trong chúng ta lại có một thiểu số những CON NGƯỜI rất khác nhau! Sự khác biệt được đề cập ở đây không nằm trong phạm vi kiến thức hay giai tầng xă hội… mà chính là sự suy nghĩ và thái độ.

Thực vậy, từ chuyện những bộ mặt kệch cỡm, tuy gốc gác từng mang danh nghĩa xin tỵ nạn chính trị, nhưng nay lại thích làm dáng, xum xoe áo gấm về làng của một số Việt kiều được thiên hạ xem là có nhiều bằng cấp, nhưng bản chất vốn ḷn cuối, rất hay sợ sệt, luôn khúm núm, nịnh bợ trơ trẽn đến hèn hạ, trước kẻ có quyền thế như bọn lănh đạo Cộng sản Việt nam (CSVN), vốn dĩ cũng là loại có nhiều: ”cắp bằng” khi về tham dự cái gọi là Đại hội người Việt nước ngoài góp phần xây dựng đất nước vào tháng 11, 2009 mới đây.

Kế nữa, phải kể đến hiện tượng rộn ràng áo mũ xênh xang đi ra hải ngoại để giảng thuyết của một vài vị lănh đạo tinh thần cao cấp thuộc Giáo hội Công giáo Việt nam(GHCGVN) trong nhiều năm nay, đặc biệt lần nầy chọn vào thời điểm thương đau nhất của đất nước, tháng 4 đen lần thứ 35 kể từ năm 1975.

Hồng Y Phạm Minh Mẫn

Chính v́ thế, có lẽ đă đến lúc chúng ta nên cùng nhau nhận định lại chính xác một số vấn đề bức thiết có ảnh hưởng đến sự tồn vong chẳng riêng cho một Giáo hội, mà c̣n liên quan đến ḍng sinh mệnh của một đất nước, hệ trọng đến việc sinh tử của một dân tộc.

Cốt lũy các vấn đề được đề cập ở đây sẽ không nằm ngoài một chuỗi sự kiện đă xảy ra từ nhiều năm nay trong phạm vi sinh họat của GHCGVN mà giới chức có thẩm quyền giải thích đúng đắn cho mọi thắc mắc th́ không ai khác hơn là hàng giáo phẩm cao cấp như các vị Hồng y, Giám mục. Việc nầy chắc chắn lại không nằm ngoài chức năng, quyền hạn, nhiệm vụ hay phạm vi cai quản giáo phận của các Ngài, nếu như chúng ta c̣n xem Giáo hội là một, hợp nhất như Chúa Giê su đă nói: “Ta là cây và các con là cành”.

Cha Phêrô Nguyễn Văn Nhơn

Không cần bàn rộng đến vô số biến cố đă xảy ra ở các Tôn giáo bạn như Phật giáo, Tin lành, Cao đài, Ḥa hảo, mà chỉ riêng nội bộ của Công giáo, khởi đầu từ các sự việc như Loan Lư, Thái Hà, Ṭa Khâm sứ rồi liên tục đến Bầu Sen, Đồng Chiêm hay Cồn Dầu gần đây, hoặc sự chiếm đoạt đất đai sở hữu của các Sơ thuộc Ḍng Nữ mến Thánh giá Thủ thiêm cùng những Ḍng Nam khác ở nhiều tỉnh Hậu giang và ắt hẳn sẽ tiếp tục có sách lược hẳn hoi trong tương lai không xa. Đối kháng với các hành vi cướp bóc thô bạo và đàn áp, khủng bố dă man với quy mô lớn do nhà cầm quyền CSVN thực hiện, có chăng chỉ là Máu người vô tội đổ ra, tiếng Than khóc vô bờ, đau đớn Tù ngục ê chề mà các linh mục luôn sát cánh cùng giáo dân, tất cả cha,con phải gánh chịu mà thôi.

Trong tinh thần chia sẽ sự bách hại đó, đông đảo hàng ngũ giáo dân trong nước và người Việt tại nhiều quốc gia ở hải ngoại, được sự chăn dắt bởi các hàng giáo phẩm tuy phẩm trật thật b́nh thường, nhưng hết ḷng mến Chúa, yêu Người đă tổ chức các buổi Thánh lễ cầu nguyện Hiệp thông hay biểu t́nh tố giác t́nh trạng đàn áp nhân quyền của CSVN trước công luận thế giới. Trong số nầy, có cả các vị lănh đạo tinh thần, viên chức chính quyền người bản xứ và không ít người Việt tuy không cùng tôn giáo tham dự.

Trớ trêu thay, về phía các vị có quyền lực cao cấp nhất của GHCGVN trong nước, điển h́nh là Hội đồng Giám mục Việt nam th́ chỉ là một sự im lặng tuyệt đối, kể cả không có lấy một sự an ủi nào cho con chiên hay ít nữa là một tuyên cáo chính thức về các sự việc đă xảy ra hoặc tổ chức các thánh lễ cầu nguyện hiệp thông, tỏ t́nh liên đới. Điều nầy thực ra cũng chẵng có ǵ khó hiểu, nếu chúng ta biết rằng, việc ban phong phẫm trật trong Giáo hội là từ Vatican, nhưng việc điều động, hoán chuyển địa bàn cai quản giáo phận, kể cả việc ấn định nơi cư trú là tùy thuộc vào sự đồng ư chấp thuận từ phía chính quyền CSVN, xuyên qua các tổ chức tay sai mệnh danh như Mặt trận Tổ quốc hay Ủy ban Đoàn kết Công giáo yêu nước, mà chính yếu là duyệt xét thật kỷ lưỡng về lập trường và thái độ chính trị của hàng giáo phẩm được Roma bổ nhiệm, đặc biệt là những vùng “hot” như Sài g̣n hoặc Đà lạt… là nơi có số lượng giáo dân đông, sinh họat kinh tế trù phú.

Phải tuyệt đối tùng phục, biết ngoan ngoăn lắng nghe, chấp hành tốt mọi chánh sách, đường lối ưu việt không phải của Giáo hội hay nhu cầu của giáo dân mà là của Đảng và Nhà nước!!! Triệt để im lặng hay quay lưng lại trước mọi diển biến lớn, nhỏ xẩy ra, cho dù tầm ảnh hưởng hết sức nghiêm trọng cho sự sống c̣n chẳng những cho đất nước, dân tộc mà c̣n cho tiền đồ của một Giáo hội, mà thực ra các vị chủ chăn là người có trách nhiệm đầu tiên, bởi v́ trước hết với vị thế là một công dân, kế đó, quan trọng hơn chính là vai tṛ người đứng đầu cai quản, chăm sóc, dẫn dắt Hội Thánh Việt nam, nhất là đang trong cơn băo táp, phong ba. Qua đó chúng ta có thể nghĩ rằng, bất cứ phẩm trật, chức vị nào dù trong giáo quyền hay chính quyền chưa hẳn phản ảnh tốt cho lập trường, khả năng, đức độ hoặc tinh thần phục vụ dấn thân của người lănh đạo, tuy đây không phải là một định lệ nhưng thường thấy ở các nhân vật vốn tài hèn, đức kém nhưng lại có vị thế cao, chức quyền rộng, sở hữu tài sản nhiều, nên chỉ sợ mất ngôi báu.

Quái quăm nhất là sự im lặng chỉ đóng khung trong phạm vi Tôn giáo mà thôi, nhưng những người tu hành đó lại có nhiều lời tuyên bố, phát biểu sặc mùi chính trị trên văn bản hẳn hoi, điển h́nh là trong Đại hội giới Trẻ Thế giới năm 2008 được tổ chức tại Sydney, Úc Châu, khi bày tỏ quan điểm về màu cờ của tổ quốc và lập trường quốc gia của những người đă, đang gắn bó lâu dài với công cuộc tranh đấu cho tiền đồ Đất nước, Dân tộc, từ khi miền Nam chưa bị nhuộm đỏ và kế tục là các thế hệ trẻ tiếp nối không ngừng nghỉ cho đến nay. Lư tưởng duy nhất của thành phần đại khối dân tộc nầy chỉ nhằm mục tiêu v́ Tự do, Độc lập, Hạnh phúc, Tiến bộ, Nhân quyền thực sự cho đất nước thân yêu và mọi công dân Việt nam chứ không riêng một thiểu số đảng viên chóp bu trong chính quyền Cộng sản độc tài, bất nhân hoặc chỉ dành ưu tiên cho các vị có chức sắc cao trong Giáo hội mà thôi.

Xin các vị hăy suy nghĩ kỹ để kịp dừng lại, nếu không nói là tự sám hối, đừng bắt chước thói nhập nhằng của “Vẹm” về việc muốn thay đổi lư lịch của tập thể người Việt tỵ nạn Cộng sản ở nước ngoài, mưu toan xóa bỏ ranh giới Quốc Cộng, khi cố t́nh áp đặt nhóm chữ vô nghĩa “mục vụ di dân” cho chúng tôi, mà trong đó, xin thưa đă có quá nhiều con chiên của các Ngài bị tổn thất tinh thần đến cực độ, kể cả việc mất mát tính mạng của chính ḿnh hay thân nhân trước khi đến được bến bờ Tự do.

Lá cờ của thể chế Việt nam Cộng ḥa (VNCH) không chỉ đơn thuần cho sự đối kháng riêng về mặt chính trị mà phải hiểu đó c̣n là biểu tượng cho sự đối nghịch giữa Chính và Tà, giữa Thiện và Ác, giữa Tự do và Nô lệ của con người. Nó chính là chỉ dấu niềm hiệp thông tuyệt vời của sự cùng chung lư tưởng và mục tiêu theo đuổi, do đó có những giọt nước mắt đă tuôn rơi v́ sung sướng, hănh diện, khi thấy lá cờ thân thương của quốc gia ḿnh cho đến nay, vẫn c̣n được rất nhiều chánh quyền tiểu bang, thành phố các nước lớn văn minh trên thế giới như: Hoa kỳ, Úc, Đức…´tiếp tục công nhận và tung bay trong gió ở vô số các lần lễ hội hay tập trung mết tinh đ̣i hỏi tự do cho tôn giáo, nhân quyền và nhất là càng làm cho kẻ thù Việt cộng sợ hăi cuống cuồng đến nổi phải nhục nhă chui vào cửa sau mỗi khi đi họp ăn mày ở nước ngoài.

Càng cao qúy biết bao, nhiều người ước ao được phủ mảnh quốc kỳ đại nghĩa đó lên thi hài ḿnh ở giây phút cuối đời. Lá cờ quốc gia VNCH năm xưa măi luôn được nâng niu, trân qúy, nó không hề gây một trở ngại nào cho sự đồng tâm đấu tranh v́ khát khao dân chủ của giới trẻ, mà nếu có, chỉ là sự cản trở hiệp thông quyền lợi của một vài thành phần bung xung, phản trắc, lọai đón gió, can tâm khép kín lương tâm, lạc lơng đứng núp bóng dưới lá cờ chan ḥa máu lệ nhân dân của Việt cộng, bọn tội đồ ghê tởm nhất trong lịch sử của dân tộc Việt nam, để xin xỏ được hợp tác, cống hiến! Cũng như lá cờ Hội Thánh thiêng liêng, th́ lá cờ vàng với ba sọc đỏ của đất nước Việt nam Tự do lại càng không thể là´tiêu biểu của một thói đời, như nhận xét thô thiển, hàm hồ của các vị, có chăng là thói đời của những con người điêu ngoa, bất liêm sĩ, thiếu ḷng tự trọng tối thiểu, nhưng hay lộn ṣng về vai tṛ và trách nhiệm của ḿnh, cứ ung dung, cao ngạo kiểu kẻ cả, luôn mượn tấm b́nh phong v́ hạnh phúc nhân dân hay phục vụ tha nhân nhưng kỳ thực là vẫn măi mê, thanh thản thụ hưởng, dạo chơi trên lối ṃn danh lợi cong cong, mặc cho lủ thần dân hay con chiên bị thống khổ trăm bề, cuộc sống đói rách tả tơi, đạo lư suy đồi tột cùng.

Xin sớm quay về với cương vị cao cả đích thực của ḿnh mà Thiên Chúa và Giáo hội đă trao ban để phục hồi niềm tin, sự qúy trọng, ngưỡng mộ của mọi người. Hăy xác định rơ, ai chính là người đă phá vỡ sự hiệp thông không những của con chiên với chủ chăn mà c̣n nặng nề hơn là giữa tập thể người Việt yêu dân chủ với các chức sắc cao cấp của GHCGVN. Nên nhớ cho rằng, hàng triệu con người đă hy sinh mạng sống trong cuộc chiến bảo vệ đất nước, trong các trại tù mệnh danh cải tạo từ Nam chí Bắc hay vùi thây dưới ḷng biển Đông sâu thẵm.

Những người Việt c̣n lại sống tha hương trên toàn thế giới, cố gắng đè nén thương đau, mất mát, lại tiếp tục con đường đấu tranh ôn ḥa không quản ngại khó khăn, mệt mơi, để lá cờ VNCH ngày càng được thế giới tôn trọng theo công pháp v́ rạng ngời chính nghĩa. Trong thời gian bị giam giữ bởi những bản án bất công, linh mục Tadeo Nguyễn văn Lư và cô luật sư trẻ Lê thị Công Nhân đă từng được các phái đoàn như Ủy ban Tôn giáo Quốc tế Hoa kỳ, các tổ chức bảo vệ Nhân quyền thế giới hoặc đích thân viên Đại sứ Mỹ tại Việt nam đến thăm viếng nhiều lần trong tù. Đó là chưa kể đến lời kêu gọi, hay lên án của biết bao nhân vật trong chính quyền thế giới hoặc các tổ chức phóng viên, kư giả quốc tế, đặc biệt là Đức Tổng Giám mục Ba lan hay Canada đ̣i hỏi cho việc phóng thích lập tức và vô điều kiện cho tất cả những tù nhân bất đồng chính kiến tại Việt nam.

Không ít những tràng hoa tươi thắm được mang tận nhà của các người tù nhân lương tâm nầy khi vừa thoát khỏi nhà tù nhỏ trong các dịp thăm viếng của đồng bào mọi giới, qua bao nhiêu cú điện thoại reo vang chúc mừng, ca tụng,  kể cả những người khác tôn giáo, bất chấp sự hù dọa và canh pḥng, theo dơi cẩn mật cả ngày lẫn đêm của vô số đám công an ch́m, nổi. Ngược lại th́ các vị chủ chăn cao cấp nhất của Công giáo vẫn lại tiếp tục im lặng như thường lệ, không có lấy đến nữa lời tuyên bố chính thức nào, cho dù chỉ là kêu gọi sự hiệp thông cầu nguyện cho Giáo hội bằng các thánh lễ.

Phải chăng các Ngài v́ quá bận rộn cho các chuyến xuất ngoại thường xuyên đă gần kề, mà trọng tâm chính là xoay quanh việc quyên tiền gây quỹ xây dựng Giáo hội Việt nam, bởi thế nên địa điểm đến đầu tiên như thông lệ phải là xứ Mỹ, một quốc gia giàu mạnh, nơi có nhiều cư dân gốc Việt và được tiếng đồn là lắm tiền, nhiều của!

Hăy cân nhắc kỹ lưỡng về đối tượng và địa bàn rất cần được các Ngài chia sẽ. Đó chính là Giáo hội và Giáo dân trong nước đang phải vác Thập giá chịu khổ nạn trong thời kỳ bị bách hại chưa từng có, như dưới thời đế quốc La mă.

Xin hăy thể hiện và làm gương sáng cho giáo dân chúng tôi bằng những việc làm rất nhỏ nhặt nhưng đầy ư nghĩa, cụ thể như đôi lời thăm hỏi chân t́nh của Đức Cha Mai thanh Lương từ Hoa kỳ hay sự an ủi, lo lắng tràn ngập t́nh thương yêu của linh mục Phan văn Lợi, cũng như biết bao con người yêu chuộng dân chủ khác trên toàn thế giới về hiện t́nh sức khỏe nguy ngập tồi tệ của người anh em bất khuất, linh mục Tadeo Nguyễn văn Lư hoặc con chiên Lê thị Công Nhân nhỏ bé nhưng thật đáng kính trọng v́ đă kiên cường khẳng định lập trường trước khi vào tù hay cất tiếng cười ngạo nghễ vào mặt kẻ thù nơi vành móng ngựa của ṭa án Việt cộng.

Thật xúc động biết bao khi người nữ Luật sư tuổi đời chỉ mới tṛn 30, nhưng tự chọn lối sống thật đơn giản và dứt khoát từ khước mọi sự giúp đỡ tài chánh cho riêng tư, thản nhiên chấp nhận bao nhiêu khó khăn, v́ tin tưởng vững chắc vào sự an bài tuyệt hảo của Thiên Chúa về sự tranh đấu chính đáng và xác định thái độ bất khoan nhượng của ḿnh với loài qủy dữ trong công cuộc phục hưng cho tiền đồ sáng lạn cho dân tộc. Ước vọng duy nhất của cô là có thêm ḷng dũng căm của khối người Việt hải ngoại cho một lư tưởng cao đẹp thay v́ tiền bạc.

Đức cố Hồng y Phanxico Xavie Nguyễn văn Thuận, lúc c̣n sinh tiền, khi trả lời câu hỏi của một kư giả ngoại quốc quan điểm của Ngài về chính quyền CSVN đă nói: Chủ nghĩa nào, chính quyền nào rồi cũng phải qua đi, nhưng Đất nước và Con người th́ vẫn măi măi tồn tại.

Chính v́ vậy, khối người Việt trong và ngoài nước vững tin rằng với nổ lực vô vụ lợi, sự kiên tŕ, ḷng quyết tâm đấu tranh v́ tự do, hạnh phúc chân chính của toàn dân tộc, cộng thêm lời cầu nguyện liên lũy th́ đất nước chúng ta chắc chắn sẽ phải huy hoàng, giáo hội sẽ vinh quang và những cặn bả dù trong chính quyền hay giáo quyền  theo thời gian cùng sự trưởng thành nhận thức của người dân đương nhiên sẽ bị đào thải.

Trong cương vị tuyệt đỉnh tối cao của Giáo hội Công giáo hoàn vũ, Đức Thánh Cha Benedicto thứ 16 khả kính đă ư thức trách nhiệm của ḿnh bằng lời xin lỗi các gia đ́nh và nạn nhân bị lạm dụng t́nh dục tại Ái nhĩ lan, Đức cùng một số quốc gia ở Âu châu.

Đức Tổng Giám mục Ngô quang Kiệt, mặc dù đang được chữa bệnh tại Roma nhưng Ngài cũng lên tiếng bác bỏ những tin đồn về một thỏa hiệp nào đó giữa Vatican và CSVN. Đó chính là cung cách chân chính nói lên tinh thần trách nhiệm của các vị chủ chăn nhân lành, thay v́ cứ măi ngậm miệng hay loay hoay bào chữa thật ấu trỉ về các cách thức đối thoại cụi với những kẻ điếc nhưng bản chất cực kỳ xảo quyệt, nham hiểm, lật lọng, vô cùng ngoan cố, lỳ lợm hoặc càng viễn vông hơn nữa là t́m cách thảo luận hợp tác với chế độ vô thần để mong… tiến bộ, có chăng chỉ nhằm tạo sự vững chắc cho chính ngôi vị của ḿnh và gián tiếp làm lợi cho lũ CS bán nước, buôn dân chứ có lợi lộc ǵ cho dân tộc đâu.

Lạy ơn Đức Chúa Thánh Thần, xin cho các Tông đồ của Ngài cùng chúng con thêm ơn Khôn ngoan để biết thờ phượng Thiên Chúa, dám can đăm làm chứng nhân cho lẽ phải hầu phục vụ hữu ích cho Đất nước và Giáo hội thân yêu. Đă hết rồi cái thói quen cố hữu của nhiều thập niên về trước là thái độ cứ măi mê lo sùng bái, tung hô những h́nh tượng mang áo măo, cân đai, mà thực chất giá trị của loại đó th́ chỉ là các ông phỗng đá, b́nh vôi.

V́ thế xin thưa thật ḷng:  

Giáo dân ta thán lắm rồi

Ngồi chưa nghe giảng, đă nghe mùi tiền

Anh em khổ nhục gông xiềng

Các Ngài cứ măi liên miên đi, về.


<< trở về đầu trang >>
free counters