Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Cộng Sản Là Trang Sử Đẫm Máu Nhất Và Là Một Sự Lừa Đảo Lớn Nhất Của Lịch Sử Nhân Loại. Tại Sao?

Cộng Sản Là Trang Sử Đẫm Máu Nhất Và

Là Một Sự Lừa Đảo Lớn Nhất Của Lịch Sử Nhân Loại. Tại Sao?

 

Ông Reagan, cố Tổng thống Hoa kỳ, vào thập niên 90, đă thách thức ông Gorbatchev, cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản Liên sô, là hăy phá vỡ bức tường Bá Linh. Sau khi bức tường Bá linh sụp đổ, ông tuyên bố: «Lịch sử nhân loại có nhiều trang sử đau thương và đẫm máu; nhưng chưa có trang sử nào đau thương và đẫm máu bằng trang sử cộng sản. Các dân tộc Nga sô và Đông Âu đă can đảm đứng lên để giật sập chế độ cộng sản và viết lên trang sử tốt đẹp của tự do, dân chủ. Những dân tộc khác c̣n sống dưới chế độ cộng sản, hăy can đảm đứng lên, giật sập chế độ này và viết lên trang sử tốt đẹp của tự do, dân chủ.»

Có người khác th́ lại nói: «Cộng sản là một sự lường gạt, lừa đảo lớn nhất của lịch sử nhân loại.»

Tại sao?

 

I)  Cộng sản, trang sử đẫm máu nhất của lịch sử nhân loại.

Một số sử gia Âu châu, đặc biệt là Pháp, các ông Stéphane Courtois, Nicolas Werth, Jean-Louïs Panné, Andrzei Paczkowski, Karel Bartosek, Jean-louïs Margolin, đă viết quyển Hắc Thư của Chủ Nghĩa Cộng sản (Tội ác, Khủng bố và Đàn áp) (Le livre noir du communisme – Crimes, terreur, répression). Nguyên phụ đề Tội ác, Khủng bố và Đàn áp đă cho ta biết nội dung của quyển sách là ǵ rồi. Hơn thế nữa, tội ác, khủng bố và đàn áp cộng sản chưa chấm dứt với sự sụp đổ của đế quốc cộng sản Liên sô và các nước Đông Âu vào cuối thập niên 80, đầu 90, mà vẫn c̣n tiếp tục cho tới ngày hôm nay với những nước cộng sản c̣n lại như Việt Nam, Trung cộng, Bắc Hàn và Cu Ba.

Con số nạn nhân của những chế độ cộng sản đă lên tới cả trăm triệu người, được chia ra như sau: Liên Sô, 20 triệu; Trung cộng, 65 triệu; Việt Nam, 1 triệu; Bắc Hàn, 2 triệu; Căm bốt, 2 triệu; Đông Âu, 1 triệu; Châu Mỹ La tinh, 150 000; Phi châu, 1,7 triệu; A phú hăn, 1,5 triệu; các Phong trào cộng sản quốc tế và những đảng cộng sản không nắm quyền, mười mấy ngàn người. (Le livre noir du communisme – trang 8 –  Tác giả vừa kể - Nhà xuất bản Robert Laffont – Paris 1997)

Thực ra con số 100 triệu là ít. Theo nhiều sử gia, th́ với Liên Sô, con số nạn nhân cộng sản lên tới gần 40 triệu, gần gấp đôi con số nạn nhân của Liên Sô, trong Đệ Nhị Thế Chiến. Với Trung Cộng, theo 2 sử gia Jung Chang và Jon Halliday, trong quyển Mao (nhà xuất bản Pháp Gallimard), th́ số nạn nhân cộng sản tại Tàu,  ít nhất là 70 triệu người.

Riêng Việt Nam, chúng ta biết rơ hơn, con số 1 triệu là quá ít. Sau 1975, cả bao nhiêu triệu người bỏ nước ra đi, theo tài liệu của Liên Hiệp Quốc, th́ đă có 600 000 chết trong ḷng biển, chưa nói tới những người chết ở trong rừng, chết trong những trại cải tạo, chết trong những cuộc cải cách ruộng đất, chưa kể nạn nhân của những cuộc chiến do cộng sản gây ra.

Gần đây Hoa Kỳ khánh thành Tượng đài Ghi Nhớ hơn 100 triệu nạn nhân của chế độ cộng sản; Hội Đồng Âu châu vào đầu năm 2006 đă biểu quyết Nghị quyết 1481 kết án chế độ cộng sản là chế độ diệt chủng; và mới đây, Quốc hội Âu châu, bao gồm hơn 70 đảng, trong đó có đảng Cộng sản Pháp, đảng đă đỡ đầu cho đảng Cộng sản Việt Nam trước đây, và nhiều đảng khác đă giúp đỡ Cộng sản Việt nam, đă biểu quyết Đạo luật lên án Cộng sản Việt nam vi phạm nhân quyền.

 

II)  Cộng sản, sự lừa đảo, lường gạt lớn nhất của lịch sử nhân loại.

Lừa dối con người nói chung, lừa dối các dân tộc qua chiêu bài «Giải phóng dân tộc», chiêu bài «Giải phóng phụ nữ», nhưng thực tế đưa người phụ nữ trở về thời nô lệ «Nô lệ t́nh dục», «Nô lệ lao động», như ở Việt Nam hiện nay bán chị em phụ nữ ra nước ngoài, người thợ ở Trung Cộng và ở Việt Nam bị bóc lột nhiều nhất, bóc lột bởi những ông tân tư bản đỏ ở trong nước và những ông tư bản trắng đến từ nước ngoài, mặc dầu 2 đảng này nhân danh thợ thuyền .

   Thật vậy, chủ nghĩa cộng sản, từ chỗ lúc đầu là hi vọng của nhiều người, nay trở thành nghiệp chướng của mọi người, từ chỗ lúc đầu là kỳ vọng của nhiều quốc gia dân tộc, nay trở thành xiềng xích của những dân tộc c̣n sống dưới chế độ cộng sản.

Quả thật là một sự lừa đảo khổng lồ, lớn nhất trong lịch sử nhân loại.

Tại sao?

- Do lư thuyết không tưởng, đơn giản hóa sự vật, lấy cái bất b́nh thường làm cái b́nh thường, được khoác vào một cái vỏ ngoài cao đẹp của K. Marx, do chế độ độc khuynh, độc đảng, độc tài của Lénine, dùng bất cứ phương tiện ǵ để áp dụng lư thuyết không tưởng và phản con người của Marx; rồi được lập lại và được sao chép y bản bởi nhưng nước cộng sản khác; do hoàn cảnh lịch sử sau Đệ Nhất, Đệ Nhị Thế Chiến và Phong trào đ̣i độc lập của những dân tộc bị trị bị lợi dụng bởi cộng sản.

Thật vậy, lư thuyết của Marx là một lư thuyết vô cùng không tưởng; mặc dầu trong quyển Tuyên Ngôn Thư Đảng Cộng sản, Marx đă bỏ ra gần 1/3 quyển sách chỉ trích những nhà xă hội trước Marx như Robert Owen, Charles Fourrier, Saint Simon là không tưởng. Nhưng chính Marx mới là không tưởng. Không tưởng ở chỗ chủ trương băi bỏ quyền tư hữu, một động lực khiến con người làm việc, làm cho dưới chế độ cộng sản không ai muốn làm việc, lâm vào cảnh «Cha chung không ai khóc, ruộng chung không ai cày, nhà chung không người chăm sóc». Thêm vào đó Marx c̣n lấy cái bất b́nh thường làm cái b́nh thường, đơn giản hóa mọi vấn đề, cho rằng lịch sử là lịch sử của bạo động, của đấu tranh giai cấp, đơn giản hóa cho rằng xă hội chỉ chia ra làm 2 giai cấp, mà giai cấp là do quyền tư hữu sinh ra, nay băi bỏ quyền tư hữu, tức băi bỏ giai cấp, và đồng thời nhà nước cũng tự biến mất, v́ nhà nước là do xă hội giai cấp tạo nên. Thực tế cộng sản hoàn toàn chứng minh ngược lại.

Chỉ cần nói về bạo động lịch sử chúng ta đă thấy sự sai lầm to lớn của Marx. B́nh thường, lịch sử của con người nói riêng, của một xă hội, của một quốc gia nói chung, là ḥa b́nh. Con người chỉ dùng tới bạo lực khi nào bị dồn vào t́nh trạng bất b́nh thường. Đối với những dân tộc và quốc gia cũng vậy, đời sống b́nh thường của họ là ḥa b́nh chứ không phải bạo động, chiến tranh, họ chỉ bị bắt buộc mới dùng đến chiến tranh. Ngay cả 2 dân tộc Đức và Pháp, bị coi là nguyên nhân sinh ra 2 trận Thế Chiến; tuy nhiên b́nh thường, họ sống trong ḥa b́nh.

K. Marx đă lấy cái bất b́nh thường làm cái b́nh thường, thản nhiên viết:

«Lịch sử của bất cứ xă hội nào cho tới ngày hôm nay là lịch sử của đấu tranh giai cấp»; rồi ông kết luận quyển Tuyên Ngôn thư đảng cộng sản: «Người cộng sản không hạ ḿnh để che dấu những suy tư và dự án của họ. Họ tuyên bố công khai rằng mục đích của họ chỉ có thể đạt được qua một cuộc lật đổ bằng bạo lực những trật tự xă hội đă có sẵn.» (Le manifeste du Parti communiste – trang 19 và 61 – Union générale d’Editions – Paris 1962).

Ngay cả về vấn đề tư hữu, b́nh thường là con người có đầu óc tư hữu. Một đứa bé khi mới sinh ra một thời gian rất ngắn, nó đă biết ai là mẹ nó, đồ chơi nào là của nó. Nay Marx và Engels dẫn chứng công tŕnh nghiên cứu của một vài nhà nhân chủng học rồi đưa ra kết luận con người nguyên thủy, khi mới sinh ra th́ không có đầu óc tư hữu. Theo tinh thần khoa học, th́ những nghiên cứu đó mới chỉ là những điều kiện ắt có, chưa phải là đủ để đi đến kết luận. Nay Marx đă kết luận không những không khoa học, mà c̣n là vội vă và hồ đồ. Thêm vào đó, những đồ đệ của Marx lại cho rằng đây là chân lư, đây là khoa học lịch sử, bắt buộc mọi người phải theo, nếu không theo th́ bị giết hay bị đi đày. (1)

Thảm trạng, trang sử đau thương của cộng sản là ở chỗ đó.

Thảm trạng, đau thương ở chỗ một lư thuyết đơn giản, ảo tưởng, sai lầm, lại được áp dụng bằng một chính quyền độc tài do Lénine thiết lập lên, ai chống đối là bị ghép vào tội «phản động», «đi ngược lại đường lối xă hội chủ nghĩa», là bị giết hay bị bỏ tù.

Ngày hôm nay, người ta mới thấy những người của Đệ Nhị Quốc Tế Cộng sản như Kautski, người mà Lénine tố cáo là phản chủ nghĩa cộng sản, là «Bệnh ấu trĩ của chủ nghĩa cộng sản», như nhan đề một quyển sách mà Lénine viết để chỉ trích ông này, những người như bà Rosa Luxembourg, những người này là có lư.

Bà Rosa Luxembourg, bạn của Lénine, v́ cùng đấu tranh với Lénine ở Âu châu, trước khi chết vào năm 1919, có viết thư cho ông, trong Nhật kư của bà:

«Cái đảng độc tài, cái nhà nước độc tài mà Anh dựng lên, Anh bảo là nó phục vụ thợ thuyền và nhân dân; nhưng trên thực tế, nó chẳng phục vụ một ai cả; v́ nó đă đi ngược lại những nguyên tắc căn bản của chủ nghĩa xă hội. Đó là tôn trọng tự do và dân chủ.»

Cách đây cả bao ngàn năm, để chống lại những con người vô thần, trong Kinh Thánh đă có câu:

«Nó tự ru ngủ bằng một lư thuyết đơn giản, không tưởng và sai lầm. Nó tự khoác vào người nó một bộ áo đạo đức giả; nhưng bản chất thật của nó th́ vô cùng gian manh, giảo quyệt, ác ôn và côn đồ. Nó đă hạ thấp h́nh ảnh cao thượng và tốt đẹp của con người xuống hàng súc vật, rắn rết và ḅ sát.»

Ngày hôm nay; suy ngẫm câu này, áp dụng cho lư thuyết của K. Marx, cho những người cộng sản, cho chế độ cộng sản, chúng ta thấy quá đúng.

Quả thật, cộng sản là sự lường gạt, lừa đảo lớn nhất và cũng là trang sử đau thương đẫm máu nhất của nhân loại. Các dân tộc Liên sô và Đông Âu đă can đảm đứng  vạch mạch sự lừa đảo, giật sập chế độ cộng sản và viết lên trang sử tốt đẹp của tự do, dân chủ và tôn trọng nhân quyền. Những dân tộc Việt Nam, Trung Cộng, Bắc Hàn và Cu Ba, hăy noi gương các dân tộc khác, can đảm đứng lên đấu tranh để vạch mặt những kẻ lừa đảo, giập sật chế độ ác ôn, côn đồ, độc tài cộng sản, nếu họ muốn có một ngày mai tươi sáng, có tự do, dân chủ, nếu họ muốn nhân quyền của họ được tôn trọng.

«Không phải luôn muốn là được; nhưng nhiều khi không được v́ không muốn.» Một câu châm ngôn đă dạy chúng ta như vậy.(1)

 

Paris ngày 08/03/2 010

Chu chi Nam

 

(1) Xin xem thêm những bài về cộng sản, trên http://perso.orange.fr/chuchinam/


<< trở về đầu trang >>
free counters