Video Tài Liệu Audio Tài Liệu Nhạc Tin Tức & Thời Sự B́nh Luận

 

Chuyện Không Thể Không Nói

                      Chuyện Không Thể Không Nói

 

Trần Kiên Cường

Những Kẻ Bá Đạo

 

Mấy ngày vừa qua, tôi bỗng t́m ra và được xem một số tài liệu liên quan đến Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, khiến tôi vừa buồn mà lại cũng thấy vui. Tôi buồn v́ nhận thấy Giáo Hội PGVNTN cứ gặp phải nghiệp chướng do có một số tu sĩ phản đồ, đó là những kẻ luôn bày tṛ gian để cầu danh cầu lợi và nhất là để ḥa hợp ḥa giải với Việt Cộng, hay nói rơ hơn là họ muốn đặt bọn Việt Cộng lên đầu mà lạy. Nghiệp chướng tôi nói đó là một bài với tựa đề ““Giáo chỉ số 9 không phải do Đức Đệ Tứ Tăng Thống Đại lăo Ḥa thượng Thích Huyền Quang viết và ban hành” do 9 tu sĩ ở Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan phổ biến ngày 2 tháng 5 năm 2008. Bài viết khá dài theo đúng tầm vóc của 9 người cùng hợp sức viết ra, và không rơ 9 tu sĩ ăn chay hay ăn mặn nhưng cứ thấy họ chỉ ăn ốc nói ṃ, lại thấy họ viết rơ là ở Úc và Tân Tây Lan nên phải hiểu ngay rằng đây là... những rác rưởi do Quảng Ba nhồi nhét trong óc của 9 người này. Và tôi đă vui mừng v́ ngón đ̣n của họ tuy độc ác, nhưng chính bọn Việt Cộng bỗng bất ngờ phản phé khiến Những Kẻ Phản Đạo lập tức thua đau. Âu cũng là một điều may cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, v́ Giáo Hội không cần phải viết bài phản luận mà tự bài viết của họ đă mang lấy những mâu thuẫn khá buồn cười. Nghĩa là bây giờ lại thấy chính Quảng Ba - một kẻ mưu đồ chính trị lại phải “vác loa đi chữa cháy”, chính hắn và bọn 9 môn đồ đều lộ diện là những kẻ bá-đạo, tiếm danh.

Như khởi đầu tôi có nói rằng tôi đọc được vài tài liệu, th́ tài liệu thứ hai tôi đọc được lại liên quan đến sự kiện Ḥa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu hồi năm 1963. Một trong nhiều bài báo là bài của "Nhóm Sưu-Tầm Tin-Tức Trọng-Đại" trên Liên Mạng Toàn-Cầu, có đăng một bức ảnh với lời tường-thuật khá chính xác sau đây:

 

          "Thích Quảng Đức -  Trái Tim Bất Diệt.

        ... Ngày 11-6-1963 - ... Ngă tư Phan Đ́nh Phùng và Lê Văn Duyệt vào cái ngày đặc-biệt này lại càng đông nghẹt hơn. H́nh như là có người nào đang bị hỏng máy xe hơi ở giữa đường, phần đông những khách qua đường không nghi-ngại ǵ.... Th́nh-ĺnh, một nhóm nhà sư từ trong xe hơi bước ra. Từ các lề đường, nhiều tăng và ni hơn, vốn chờ đợi sẵn từ các phía, tiến đến với các vị vừa từ xe hơi ra, làm thành một ṿng tṛn vây quanh một vị ở giữa....  Ngài Thích Quảng Đức 73 tuổi trầm-lặng ngồi xuống trong thế tọa-thiền.... Trong lúc sự-việc (tự-thiêu) diễn ra th́ các vị ni bật khóc nức-nở. Tuy nhiên, Ngài Thích Quảng Đức vẫn giữ yên-lặng. Ngài ngồi trầm-lặng khi vị sư đi theo tưới xăng vào Ngài. Ngài điềm-tĩnh tự quẹt cây diêm tuyệt-mệnh của chính Ngài. Ngài lặng-yên khi các ngọn lửa bao phủ toàn thân Ngài. Ngài không hề một lần nào rên la v́ đau-đớn hay cử-động một bắp thịt nào, trong khi thân-xác Ngài cháy dần thành than tro."

(nguyên-văn).

 

Rồi lại thấy có bài viết ghi rơ là đoạn trích từ hồi-kư của Thượng-Tọa Thích Đức Nghiệp như sau: ...

 

"Vào 8 giờ tối ngày 10-6-1963, hai Thượng tọa Tâm Châu và Thiện Hoa có cho xe vào Ấn Quang, mời tôi (Thích Đức Nghiệp) ra Xá Lợi bàn Phật sự gấp. Khi tới Xá Lợi, tôi gặp hai vị Thượng Tọa đang ngồi pḥng khách. Thượng tọa Thiện Hoa nói là : - Phật giáo ḿnh đương bị lâm nguy quá, nhất là tại Huế hiện nay.... Thượng tọa Tâm Châu nói theo : - Ngày mai, buổi sáng chủ nhật, tới phiên tôi rước linh và cầu siêu tại chùa Phật Bửu Tự, do Ḥa thượng Thích Minh Trực tổ chức, tại đường Cao Thắng, Quận 3. Vậy Thầy về hỏi lại ư nguyện tự thiêu của Ḥa thượng Quảng Đức, hiện đương tụng kinh Pháp Hoa tại Ấn Quang. Nếu Ḥa thượng đồng ư, th́ ngay sau khóa lễ ở Phật Bửu Tự, trên đường về Xá Lợi, Thầy t́m mọi cách có hiệu quả nhất, để Ḥa thượng Quảng Đức được tự nguyện tự thiêu, đồng thời để cứu nguy cho Phật giáo hiện nay. Khi về, tôi gặp ngay Ḥa thượng Quảng Đức ở chùa Ấn Quang. Sau khi tôi hỏi : - Ḥa thượng c̣n giữ ư nguyện tự thiêu như lá thơ Ḥa thượng đă gởi cho Liên Phái trước đây không? Ḥa thượng mừng rỡ trả lời: Tôi sẵn sàng tự thiêu để cúng dường Tam Bảo và để giác ngộ cho chính quyền mau mau thỏa măn năm nguyện của Phật giáo. Tôi (Thích Đức Nghiệp) nói thêm : - Vậy Ḥa Thượng hăy đi nghỉ và sáng mai, con sẽ tổ chức cho Ḥa Thượng tự thiêu cho Ḥa thượng được thành tựu viên măn. Song Ḥa Thượng (Quảng Đức) nói thêm : - Đại đức cho tôi được lễ tạ Phật và Thượng tọa Thiện Hoa, tôi sẽ nói: Ngày mai tôi phải đi xa v́ Phật sự, đồng thời cho tôi viết một lá thơ gởi cho Tổng Thống Ngô Đ́nh Diệm. Tôi trả lời đều được cả, nhưng tuyệt đối Ḥa Thượng không nên để cho ai biết việc tự thiêu này...”

                                                                                                                       (nguyên văn)

 

Trần Kiên Cường tôi ghi lại đoạn bài viết nói rằng “trích từ hồi-kư của Thượng-Tọa Thích Đức Nghiệp” và xin vạch ra những chỗ gian manh của kẻ dám trích hồi kư người khác và sửa đổi nhiều chữ trước khi phổ biến. Phần trích hồi kư này viết rằng lúc 8 giờ tối ngày 10/6/1963 các Thượng Tọa họp bàn kế hoạch, và “Thượng Tọa Tâm Châu nói: Ngày mai, buổi sáng Chủ Nhật...”. Thưa cùng quư độc giả, sự thật th́ ngày 10/6/1963 là ngày Thứ Hai, và ngày hôm sau 11/6/1963 bắt buộc phải là ngày Thứ Ba chứ không phải là ngày Chủ Nhật như phần “trích từ hồi kư của Thượng Tọa Thích Đức Nghiệp” đă viết. Quư vị nào không tin th́ xin mở Lịch Thế Kỷ từ 1901 đến 2000 sẽ thấy đúng như tôi viết ở đây. Ngoài ra về “lá thơ của Ḥa Thượng đă gởi cho Liên Phái trước đây...” cũng trật lất, v́ Thượng Tọa Thích Quảng Đức chỉ viết lá đơn xin phép tự thiêu và gởi cho Giáo Hội Tăng Già chứ không phải gởi cho Liên Phái.   Kẻ gian dám trích hồi kư của người khác mà không khôn ngoan, ngay cả Thượng Tọa Thích Quảng Đức mà kẻ trích hồi kư cũng không biết rằng Ngài vẫn c̣n là Thượng Tọa, v́ chỉ sau khi Ngài tự thiêu v́ đạo pháp và viên tịch rồi th́ Ngài mới được xưng tụng là Ḥa Thượng. Những sự kiện căn bản như trên chẳng lẽ Thượng Tọa Thích Đức Nghiệp chẳng biết đến nỗi viết sai trong hồi kư của ḿnh. Chỉ cần thấy những kẻ trích hồi kư của người khác mà c̣n ngu muội viết sai một vài điều căn bản là biết phần lớn những điều họ viết đều láo lếu: Như họ dám dựng ra chuyện các Thượng Tọa bàn tính tổ chức việc tự thiêu cho Thượng Tọa Thích Quảng Đức là một điều không bao giờ xảy ra. Tôi sẽ chứng minh trong bài viết này để quư độc giả khám phá ra thêm những bộ mặt bá-đạo trong tôn giáo (tôi dùng chữ tôn giáo v́ có kẻ thuộc Thiên Chúa giáo). Thưa quư độc giả, v́ có những điều như trên nên khi tôi đọc những điều họ viết, th́ đọc để vừa buồn mà cũng không thể không có một nụ cười.   

 

Những kẻ gian manh bị ngă ngửa

 

Nhắc đến vụ bọn Việt Cộng dựng chiến dịch quậy phá cộng đồng người Việt hải ngoại, tôi không thể không nói đến chiến dịch của bọn chúng vào lúc xảy ra Giáo Chỉ số 9 của Đại Lăo Ḥa Thượng Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang phổ biến khắp nơi, rồi các nhóm Thân hữu Già Lam, nhóm Tăng Ni Hải ngoại và nhóm Về Nguồn bắt đầu vận động cho chuyện... về nguồn với Việt Cộng của họ.

Khi đó bỗng thấy những bài viết có lập luận nào là Giáo Chỉ số 9 không do Đại Lăo Ḥa Thượng Thích Huyền Quang kư, nào là Giáo chỉ giả mạo, nào là Giáo chỉ do Vơ Văn Ái ở Pháp đặt ra và mạo chữ kư của Đệ Tứ Tăng Thống. Thật là tùm lum những lời chửi rủa. Và lúc ấy, bọn Việt Cộng trong nước cũng rất “đau” về Giáo Chỉ số 9, chúng bèn tiếp tay cho các nhóm Về Nguồn bằng cách bí mật đưa một... đặc-phái-viên đến gặp... Đại Lăo Ḥa Thượng. Đặc-phái-viên là bà Hạnh Măn.

Sau đây xin trích một đoạn trong bài viết của Phật tử Tôn Nữ Ngự B́nh, 2008:

 

Cuối năm 2007, sắp bước vào xuân mới Mậu Tư 2008, Hạnh Măn "lên núi tầm sư ... phá đạo" và quá bước sa chân vào Tu viện Nguyên Thiều, B́nh Định, Hạnh Măn "ḳ kè bớt một thêm hai", náo động tỉnh viện Nguyên Thiều, cả quyết đ̣i cho được gặp Đức Tăng thống Thích Huyền Quang để làm rơ về vụ Giáo Chỉ 09 của GHPGVNTN.  Bà Hạnh Măn là ai mà cao ngạo, trịch thượng đ̣i gặp Đức Tăng thống? Vị thị giả (người hầu cận thân tín) từ chối không tiếp Hạnh Măn bởi thái độ, cách ứng xử mất tư cách của Hạnh Măn với nhà chùa. Nhưng Hạnh Măn không chịu bỏ cuộc, lại nộ khí xung thiên, bốc đồng la ó, to tiếng, lớn lời, làm náo động tĩnh viện. Đức Tăng Thống nghe vụ việc mà theo Thư trần t́nh của Hạnh Măn th́ “Đức Tăng thống từ liêu pḥng bước ra và hỏi thầy thị giả rằng “Chuyện ǵ vậy?  hăy để vị khách ấy vào để bà được tŕnh bày "dự tính" của bà”. Đức Tăng Thống Thích Huyền Quang đă tiếp Bà Hạnh Măn, việc kéo dài hơn 120 phút, nội dung câu chuyện được bà Hạnh Măn thu tiếng nói lại (bà đă có dự tính trước và đă chuẩn bị) dù không được sự đồng ư của Thầy Thích Đồng Thọ vốn là vị Thị giả Đức Tăng Thống. Qua đó bà Hạnh Măn cho mọi người thấy rằng Đức Tăng Thống tai nghe rơ ràng, nói năng phân minh; và cũng qua đó bà Hạnh Măn đă "đính chánh" với tám vị Huề thượng Về Nguồn ở  hải ngoại rằng: “Đức Tăng Thống không hề lú lẫn như Nhóm Về Nguồn đă xuyên tạc. Đại Lăo Ḥa Thượng Thích Huyền Quang không hề lú lẩn và như vậy th́ Giáo Chỉ 09 quả nhiên do chính Ngài làm ra”. Cám ơn Hạnh Măn đă vượt qua bao khó khăn để nói lên sự thật nầy

(nguyên văn).

 

Điều xác nhận của bà Hạnh Măn chẳng những đă làm cho tám ông Huề thượng Về Nguồn từng láo lếu dựng đứng nay nhục nhă, mà hầu như thành viên trong ba nhóm Thân hữu Già Lam, Tăng Ni Hải ngoại và Về Nguồn đều ngă bật ngửa, người nào cũng mang bịnh... nói ngọng. Đặc biệt là trước đó, chính Quảng Ba ở Úc đă sai 2 đệ tử là Giác Tín và Nguyên Tạng phổ biến một email dựng ra 4 lư do cụ thể để Giáo Chỉ 09 là giả mạo và không có giá trị. Thí dụ như Quảng Ba dựng đứng: “Dẫn chứng cụ thể thứ nhất là: Thượng tọa Minh Tuấn, thị giả của Ḥa thượng Tăng thống Thích Huyền Quang, cho biết : "Có người từ Sàigon mang Giáo Chỉ ra Tu viện Nguyên Thiều, đi thẳng vào pḥng Ḥa Thượng Huyền Quang và nói với Ḥa Thượng hăy kư gấp Giáo Chỉ này để mang vô lại Sàigon. Chỉ trong ṿng mấy phút. Ḥa Thượng không kịp đọc, cũng không kịp hỏi han ǵ cả. Người mang Giáo Chỉ nói :  "Thời gian cấp bách, hơn nữa t́nh h́nh không yên, xin Ḥa Thượng thông cảm." Nói xong người ấy vội ra đi, trong khi Ḥa Thượng Huyền Quang vẫn c̣n ngồi yên đó." Thế rồi sau đó có lời xác minh của bà Hạnh Măn rằng Đức Đệ Tứ Tăng Thống rất sáng suốt, Giáo Chỉ 09 là Giáo Chỉ do Ngài làm ra, cho nên Quảng Ba mới ngă ngửa, ngay cả cái tên của hắn bỗng trở thành... Quảng... bá-đạo là v́ thế.

 

Ḥa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu

 

Sau khi nhóm Về Nguồn, Già Lam, Tăng ni Hải ngoại cố gắng đánh phá Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không kết quả v́ những sự thật hé lộ ra khiến họ trở thành những kẻ bá đạo, th́ họ liền kết hợp với nhóm Cần Lao Nhân Vị (từ thời Đệ nhất Cộng Ḥa) mà đem chuyện Ḥa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu ra với mưu toan “gài bí” quư Tăng Ni và Phật tử chân chính trong Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. Những kẻ này bày ra chuyện Ḥa Thượng Thích Quảng Đức bị đốt chứ không phải tự thiêu, rồi họ đặt ra những câu hỏi liên quan đến người đổ xăng lên tăng y của Ngài là ai? và người châm lửa vào người Ngài là ai? Họ lại đặt ra câu hỏi ai là người hiện diện lúc Ḥa Thượng Thích Quảng Đức tự thiêu, và cứ mỗi ngày họ lại bày ra thêm một số câu hỏi mới, là v́ họ cứ tưởng là chẳng c̣n có ai chứng kiến tận mắt quang cảnh trong ngày 11/6/1963 cả. Họ cũng biết các vị Tăng Ni chứng kiến quang cảnh tự thiêu của Ḥa Thượng Thích Quảng Đức th́ hiện nay không có vị nào c̣n ḷng dạ để tường thuật lại, v́ hễ ai mở miệng ra là những kẻ quậy phá liền đem câu nói đó vào... máy cân, máy đo, máy đong, máy đếm nhằm tiếp tục hỏi đon, hỏi ren thêm nữa.

Vấn đề đặt ra ở đây là tại sao hiện nay - sau gần 47 năm (tính từ năm 1963) - họ lại bày tṛ như thế để làm ǵ? Có phải để đâm đơn kiện người tưới xăng lên ḿnh Ḥa Thượng Thích Quảng Đức hay không? Xin nhớ rằng, sau khi Ḥa Thượng tự thiêu, Chánh phủ Ngô Đ́nh Diệm không phải dốt nát về luật pháp, cũng không phải là bà Trần Lệ Xuân (vợ của ông Ngô Đ́nh Nhu) chẳng có luật sư riêng để giúp bà truy tố người phạm pháp dám đổ xăng để đốt một người, mà cũng chẳng phải Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm chấp nhận bỏ qua một vụ án giết người, nếu vụ này xảy ra thật. Vậy những người như Quảng Ba, như  Phạm Lễ, như Matthew Trần, ba tên này luôn bàn ra tán vào, người này nêu tên ông Nguyễn Công Hoan, rồi người kia nêu tên ông Huỳnh Văn Hải, người nọ nêu tên Thầy Chân Ngữ đă đổ xăng vào ḿnh Ḥa Thượng, nhưng họ nêu tên như thế để làm ǵ??? Muốn nổi danh là người có tài... phá án chăng??? Muốn đâm đơn kiện chăng??? Và chẳng lẽ đến nay, họ dám chê là Tổng thống Ngô Đ́nh Diệm ngu, chẳng có tài trị quốc cho nên Phật Giáo tổ chức tự thiêu mà Tổng Thống cũng không biết!!! Ôi, dậu đổ rồi b́m leo! Vậy cuối cùng chắc chắn phải hiểu rằng họ muốn đổ tất cả tội lỗi cho Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nhằm... tiếp tay cho Việt Cộng trong việc đ̣i GH/PGVNTN phải... giải thể, giao tất cả cho đám Về Nguồn. Mưu đồ của họ là như thế, sự thật phũ phàng như thế, và chưa có ai nói ra. Rơ ràng là họ đă tiếp tay cho Việt Cộng quậy phá GHPGVNTN, chờ khi Giáo Hội PGVNTN giải tán th́ họ sẽ mời... nhóm tiếm danh Về Nguồn, Già Lam, Tăng Ni Hải Ngoại về bắt tay với Phật giáo Quốc doanh của Việt Cộng, hay nói đúng hơn là về lạy bọn Việt Cộng, chứ c̣n ǵ nữa. Họ muốn ra sức để thực hiện điều đó à? C̣n lâu! 

Tôi không thể không nói rằng mọi dự tính của họ đều sai tuốt luốt, nguyên do v́ có những sự việc đă xảy ra mà họ và nhiều người chưa biết. Hôm nay tôi xin bạch hóa ra đây một phần, rồi sẽ từ từ bạch hóa thêm. Nguyên là, vào ngày 27 tháng 5 năm 1963, tức là trước ngày tự thiêu đúng nửa tháng, Thượng Tọa Thích Quảng Đức có gởi một lá đơn lên Giáo Hội Tăng Già, xin được phép phát nguyện tự thiêu. Lá đơn này có đầu đề là “Kính bạch Thượng Tọa Trị Sự Trưởng, Quí Thượng Tọa, Đại Đức, Tăng Ni trong Giáo Hội Tăng Già Việt Nam”. Lá đơn rất dài, một dịp nào thuận tiện tôi sẽ xin ghi lại.  Hiện tại, tôi chỉ xin ghi lại đây văn thư trả lời của vị Thừa Ủy Nhiệm Thượng Tọa Trị Sự Trưởng Giáo Hội Tăng Già Việt Nam là Thượng Tọa Thích Tâm Giác, nguyên văn như sau:

 

Kính gởi Đại Đức Tỳ Khưu Thích Quảng Đức (Nguyễn Văn Khiết).

Kính bạch Đại Đức - Tôi trân trọng tin để Đại Đức rơ, sau khi tiếp nhận văn thư của Đại Đức đề ngày 27-5-1963 xin Giáo Hội cho phép được thiêu đốt thân xác để cúng dường lên Tam Bảo nhân vụ biến động ở Huế, v́ lư do lá cờ Phật Giáo bị triệt hạ trên toàn lănh thổ Việt Nam Cộng Ḥa trong ngày Đại Lễ Phật Đản mà tại Huế đă có 9 người chết và nhiều người bị trọng thương. Với quyết tâm bảo vệ Phật pháp, Đại Đức nguyện hiến xác thân phẩm này bằng cách thiêu đốt để phản đối chính sách bất b́nh đẳng Tôn giáo với nhà cầm quyền và nêu tỏ thái độ hy sinh v́ Đạo cao cả mà ḿnh đă tôn thờ.

Giáo Hội rất thông cảm trước ư chí cao đẹp ấy. Nhưng trên nguyên tắc pháp lư (Luật Phật đă định cũng như Luật Pháp thế gian) Giáo Hội không thể chấp nhận điều nguyện thiêu đốt thân xác của Đại Đức được. Vậy xin Đại Đức hoan hỉ và cầu chúc Đại Đức vô biên an lạc. Trân trọng kính chào Đại Đức.

Thượng Tọa Thích Tâm Giác kư tên.

 

Qua Bức Thư trả lời của Giáo Hội Tăng Già mà hiện nay vẫn c̣n đầy đủ bằng chứng, người ta thấy rơ ràng là Thượng Tọa Thích Quảng Đức đă có ư nguyện tự thiêu từ trước khi Ngài thực hiện việc tự thiêu, và cũng vẫn c̣n đủ bằng chứng. Không ai có thể cáo buộc Ngài bị thiêu đốt, kể cả các kư giả ngoại quốc cũng không biết chuyện này. Ngoài ra, cũng theo văn thư trả lời th́ Giáo Hội Tăng Già đă không chấp thuận cho Thượng Tọa Thích Quảng Đức tự thiêu (trước cuộc tự thiêu th́ Ngài là Thượng Tọa), vậy th́ không thể có sự việc cắt đặt người với tên tuổi đàng hoàng lănh trách nhiệm tẫm xăng cho Ngài, c̣n nếu Ngài có nhờ các đệ tử giúp đỡ trong các công việc, th́ những việc làm  ấy không phải là các sự việc được chánh thức sắp xếp, để cho ngày nay các ông cứ phải bàn căi, c̣ kè với nhau. Vậy th́ rơ ràng là cuộc tự thiêu của Thượng Tọa Thích Quảng Đức không do ai tổ chức cả, khi Ngài muốn điều ǵ th́ các đệ tử của Ngài chiều theo ư của Ngài mà thôi.  Và do việc Giáo Hội không chấp thuận qua văn thư như trên, nên phải xác định rơ ràng rằng Giáo Hội không có chủ trương việc tự thiêu của Thượng Tọa, vậy th́ Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không có lỗi lầm ǵ trong biến cố này, và cũng do đó mà Chánh phủ Ngô Đ́nh Diệm đă không có lư do ǵ để truy tố Giáo Hội Phật Giáo. Tóm lại, như tôi đă nói ở trên, sự kiện tôi vừa nêu ra đă loại bỏ mọi dự đoán sai lầm của nhóm người vô t́nh hay cố ư quậy phá Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, và theo tôi thấy th́ những kẻ có dă tâm cố ư bôi bẩn cho Giáo Hội Phật Giáo nhiều hơn.

Buổi trưa lịch sử đó là vào ngày Thứ Ba 11 tháng 6 năm 1963, tại Quận Ba Saigon, một chiếc xe hơi khởi hành từ chùa Phật Bửu Tự ở đường Cao Thắng Quận Ba Saigon, xe chạy từ từ tiến theo đường Phan Đ́nh Phùng, hướng về trung tâm thủ đô. Đi hai bên hông xe và đông đảo ở phía sau là quư Tăng Ni Phật Tử, tất cả kết hợp nhau thành một đoàn khoảng 500 vị đều mặc y vàng, và càng ngày càng đông thêm v́ đồng bào ở hai bên đường đă túa ra rồi tự động đi theo đoàn. Xin nói thêm là trong đoàn người này có cả Trần Kiên Cường tôi, v́ tôi ở trên đoạn đường nơi có “trường Aurore dành cho trẻ con” nằm gần đầu đường, chỗ ngă tư Phan Đ́nh Phùng & Cao Thắng. Tôi đă đi theo sát đoàn biểu t́nh gồm Quư Tăng Ni và đồng bào Phật Tử đến đầu đường kia là ngă tư Phan Đ́nh Phùng & Lê Văn Duyệt, đi chừng khoảng 1 km trên đoạn đường Phan Đ́nh Phùng này, nghĩa là chưa đến 1 mile, và khi đến đường Lê Văn Duyệt, ở bên hông Ṭa đại diện Cambodge th́ dừng lại. Một vị tu sĩ, Thượng Tọa Thích Quảng Đức từ trên xe b́nh tĩnh bước xuống, ngài rất thản nhiên trong lúc đồng bào đi theo bắt đầu xôn xao, chưa ai biết chuyện ǵ sẽ xảy ra. Ngay lúc đó đoàn Tăng Ni tự động tách ra làm hai, rồi bao quanh lấy Ngài thành một ṿng tṛn khá rộng, đủ ngăn cả bốn ngă đường đến đây. Thượng Tọa Thích Quảng Đức thong thả và ung dung đến giữa ngă tư đường, tay cầm tràng hạt, và hai tay chấp vào nhau cúi lạy Chư Phật bốn phương rồi từ từ ngồi xuống, xếp bằng đôi chân theo lối tĩnh tọa. Lúc đó đồng bào đứng chung quanh quan sát, dù có b́nh tĩnh cách mấy th́ cũng không c̣n có thể đứng yên, mọi người đều chộn rộn, ồn ào, và quư Tăng Ni dù cho có biết trước đi nữa cũng không thể b́nh tâm được, các Ni sư đă bắt đầu lau nước mắt. Bác tài xế th́ lăng xăng dở nắp cabot máy xe lên làm như sửa chữa, c̣n một người khác xách thùng xăng lấy từ xe ra rồi xách thùng xăng chạy về phía Thượng Tọa Quảng Đức, cho dù về sau có nh́n h́nh ảnh th́ mọi người cũng không thể đoán-càn đoán-ẩu là ông A hay ông B xách thùng xăng. Đừng có ai cứ làm ra vẻ là ta đây hiểu biết hết cả, là v́ lúc đó trong đoàn biểu t́nh và đông đảo đồng bào đứng ở chung quanh có thể nói là không ai c̣n đủ b́nh tĩnh hết.

Ngày nay các ông bà ngồi chễm chệ ở salon trước computer mà nghĩ đến sự việc rồi cứ tưởng như là mọi sự diễn ra êm ái, thế là mấy ông bà lên tiếng... bắt chặt, bắt lỏng... rồi cố nặn cho ra những câu hỏi này nọ, chứ nếu mấy ông bà có mặt tại hiện trường lúc đó, chắc chắn là cũng quưnh quáng chứ chẳng có hơn ai đâu. Xin trở lại câu chuyện, người mang thùng xăng ra tới chỗ Thượng Tọa ngồi, Ngài có giơ tay đỡ lấy nhưng Ngài đỡ không nỗi v́ thùng xăng nặng, cho nên người mang ra giúp Ngài tưới xăng lên áo quần của Ngài. Lúc đó không ai c̣n có thời giờ đứng lại vỗ ngực xưng tên tuổi rằng tôi tên đó... họ đó... đă đổ xăng lên áo quần của Ngài. Và sau này khi chuyện đă rồi th́ cũng không có ai dám thừa nhận chuyện đă xách thùng xăng ra, và đă phụ tưới xăng lên người nhà sư. Thời khắc như ngừng lại, chung quanh Thượng Tọa Thích Quảng Đức, Chư Tăng Ni lâm râm cầu nguyện, có nhiều người bật khóc, đồng bào đứng đó hồi hộp chờ đợi và dĩ nhiên không tránh được chuyện xôn xao. Thượng Tọa ngồi tĩnh tọa, chân vẫn xếp bằng, hai tay bắt ấn trước ngực, mắt Ngài khép lại, môi Ngài cũng lâm râm cầu nguyện, rồi tay của Ngài khẽ cử động: Ngài tự quẹt diêm, tự châm lửa vào y vàng đă tẩm ướt xăng của ḿnh. Lửa bùng lên, ngọn lửa cháy sáng ḷa cao hơn bốn mét, cả thân h́nh Thượng Tọa ch́m trong lửa đỏ. Chừng 20 phút sau, ngọn lửa dịu xuống, mọi người thấy Thượng Tọa vẫn ngồi yên, tay vẫn c̣n bắt ấn, và thấp thoáng vẫn nh́n thấy thân h́nh nhà Sư sắt lại, nám đen như một pho tượng đồng. Và khi lửa tàn, Ḥa Thượng ngă người ra phía sau, vĩnh biệt trần gian.

Ḥa Thượng Thích Quảng Đức có để lại “Lời Nguyện Tâm Huyết” và 5 bài thơ với lời ghi bên trên rằng: “Kẻ thiêu thân cúng dường v́ chính pháp - Kính Dâng Thập Phương Chư Phật”. Tôi xin ghi lại đây nguyên văn bài thơ đầu trong 5 bài này:

 

Đệ tử hôm nay nguyện đốt ḿnh

Làm đèn soi sáng nẻo vô minh

Khói thơm cảnh tỉnh ai c̣n “ngốc”

Tro trắng phẳng san hố bất b́nh

Thân cháy nát tan ra tro trắng

Thần thức nương về giúp sinh linh

Hỡi ai mộng ảo đang c̣n mộng

Hăy gấp tỉnh đi kẻo bỏ ḿnh

 

                              Tỳ Kheo - Thích Quảng Đức

 

Trong bài thơ, Ḥa Thượng Thích Quảng Đức có viết mấy chữ “cảnh tỉnh ai c̣n ngốc”, mấy chữ này cho đến ngày nay - gần 47 năm sau - tôi vẫn c̣n thấy dành cho các tên Quảng Ba, Phạm Lễ, Matthew Trần quả nhiên rất thích hợp. Mấy ngày trước đây tôi đọc thấy tên Mat-thiu Trần viết thư gởi ông Vơ Văn Ái cho thấy hắn chưa hiểu nỗi chữ “cư sĩ”, thế mà bây giờ th́ hắn lại cứ léng phéng bàn-ra tán-vào chuyện của Phật Giáo, cho nên càng lộ cái dốt nát của hắn ra. Về Quảng Ba, tôi thấy ông Nguyên Nguyễn mới đây có viết thư dạy cho hắn rất nhiều, nhưng h́nh như hắn chẳng những không biết nhục mà hắn c̣n ĺ lợm ngoan cố, cho nên hắn cần được ông Nguyên Nguyễn dạy dỗ nhiều hơn nữa. C̣n Phạm Lễ th́ chuyện ǵ cũng xía vô, mặc dù kiến thức của hắn th́ ai cũng hiểu rằng nó chỉ đáng được đong bằng cái lá mít, thế mà hắn nào có biết. Nay nếu ba kẻ bá-đạo này đă bị tôi vạch mặt, chẳng biết có biết thân biết phận hay chưa?!

Khi viết đề tài về những kẻ bá-đạo, tôi thấy ngay là những kẻ thuộc loại này nhiều lắm, chỉ nhắc đến vài ba tên, như Quảng Ba với chuyện lọt hố khi hắn cho rằng Giáo Chỉ 09 là giả mạo, và Phạm Lễ, với Mat-thiu Trần, th́ chắc chắn là chưa đủ, tức là c̣n thiếu nhiều tên khác nữa. Xin hẹn với quư độc giả vào một dịp khác sẽ nói đến họ, chắc chắn là c̣n nhiều dịp lắm, v́ thời này có lắm kẻ quậy phá quá chừng. Tôi phải xin phép mượn đỡ hai câu cuối của bài thơ ở trên của Ngài Thích Quảng Đức để kết thúc bài viết:

 

Hỡi ai mộng ảo đang c̣n mộng

Hăy gấp tỉnh đi kẻo bỏ ḿnh

 

Kính cảm ơn Quư Độc Giả đă đọc bài viết này,

Trần Kiên CườngMar. 16, 2010


<< trở về đầu trang >>
free counters