Lại thêm một bài học đắt giá, đáng nhớ cho chúng ta
trong cuộc đấu tranh chống độc tài đảng trị!
Mấy ngày nay tôi mất ăn mất ngủ, tôi buồn lắm, tôi muốn khóc nhiều lắm. Chưa bao giờ tôi lại muốn khóc nhiều đến thế, kể cả khi cha mẹ tôi mất mà tôi không thể về nước để báo hiếu cho cha mẹ ḿnh được. Và đến ngay cả những ngày tôi bị công an CS Hà Nội bắt giữ, phải nằm ở trại tù Hỏa Ḷ 10 -11 ngày tôi cũng không hề rơi một giọt nước mắt nào.
Tôi buồn ḷng muốn khóc không phải v́ lo sợ một ngày kia sẽ đến số phận của ḿnh phải đi tù đày do công an CSVN bắt bớ, mà tôi muốn khóc cho đồng bào tôi vẫn đang bị nhà nước độc tài này chỉ đạo công an đàn áp, nhân dân vẫn bị tước đoạt các quyền tự do dân chủ và nhân quyền sơ đẳng nhất. Tôi muốn khóc cho phong trào dân chủ của VN nói chung và cho Đảng Dân Chủ Việt Nam (ĐDCVN) nói riêng đang bị tổn thất!
Tôi không thể nào ngờ rằng những vị lănh tụ ĐDCVN lại tự nhận ḿnh là “vi phạm pháp luật” để xin chế độ độc tài “khoan hồng tha thứ” cho ḿnh một cách quá dễ ràng như thế, đặc biệt là trường hợp cựu trung tá quân đội cộng sản Việt Nam - ông Trần Anh Kim nay đă 61 tuổi. Một người đă từng phải ăn củ chuối thay cơm như tôi và ông đă từng chiến đấu khắp chiến trường Miền Nam, biên giới phía Bắc không hề sợ gian khổ hy sinh, bị thương tới 2 lần ở 2 mặt trận trên. Ông là người được chế độ khắc nghiệt của nhà nước cộng sản này tôi luyện để trở thành thép, thế mà thép ấy hôm nay đă bị oằn, đă hết nhiệm màu!
Tôi vô cùng xót xa cho cho phong trào dân chủ Việt Nam, cho ĐDCVN, cho những anh em trí thức rất có tấm ḷng với dân chủ nhưng dũng khí và sự can trường lại có vấn đề hạn chế.
Đêm nằm tôi cứ tự đặt câu hỏi rằng : “Tại sao những anh chị em đân chủ trẻ tuổi bị bắt hồi tháng 9 năm ngoái 2008 có tiếng là nhút nhát như sinh viên Ngô Quỳnh, anh Phạm Văn Trội…vv… lại chưa đầu hàng hay công an chưa công bố các đoạn phim hay bản viết tay của họ ??? Hay là những chị em khác dù chỉ là phụ nữ chân yếu tay mềm tham gia đấu tranh dân chủ, nhân quyền như các chị Hồ Thị Bích Khương, Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiên cũng vậy. Rồi thậm chí đến 1 trường hợp dân oan trong nước dù nhân cách đạo đức không ra ǵ, v́ đă ăn chặn tiền c̣m từ quỹ cứu trợ cho đồng bào dân oan đau khổ như đối tượng Lê Thị Kim Thu đă bị CSVN kết án 18 tháng tù giam mà công an Hà Nội họ cố t́nh bố trí cho gặp tôi ở trại giam Hỏa Ḷ để nhằm mục đích hạ gục ư chí của cô ta nhưng cho đến nay cô ta cũng chưa chịu đầu hàng nhận tội xin khoan hồng như số anh em vừa rồi là sao ???”.
Vậy th́, câu hỏi được đặt ra là tại sao các vị lănh tụ ĐDCVN lại mau chóng khiếp nhược trước bộ máy đàn áp của an ninh CSVN đến thế, đơn giản đến thế nhỉ ??? Liệu có phải các vị này sinh ra và lớn lên trong hoàn cảnh gia đ́nh có cuộc sống quá êm ấm, nhung lụa và đủ đầy mà không chịu được thử thách gian khổ trong lao tù CS hay không ???
Nếu sau này đất nước được tự do dân chủ, có đa đảng họ ra tranh cử Tổng thống, nghị sĩ quốc hội th́ liệu nhân dân c̣n có ai bỏ phiếu cho làm thủ lănh hay lănh tụ nữa hay không ? Và khi nếu như có thắng cử rồi chỉ cần Trung Cộng nó hù dọa đem quân đánh VN th́ liệu có đủ can đảm để lănh đạo nhân dân đứng lên đấu tranh giữ trọn vẹn bờ cơi giang sơn nữa không ? Hay là chỉ cần Trung Cộng nó hù lần một là cắt ngay vài tỉnh biên giới phía Bắc, hù lần hai th́ cắt một nửa nước, hù lần ba th́ dâng toàn bộ cả Tổ quốc cho Trung Cộng đây ??? Bản thân tôi do học hành hạn chế nên ít có lư luận cao siêu như anh chị em trí thức có bằng cấp này nọ, nhưng tối thiểu tôi cũng nghĩ được rằng, đă là người tranh đấu chính trị muốn có uy tín bền vững, muốn làm được việc lớn th́ trước tiên phải có dũng khí, phải có can đảm, trí thông minh và nhân cách đạo đức. Nếu không có những phẩm chât quư báu ấy th́ khó làm được việc lớn nhất là việc lớn cho đất nước, cho dân tộc.
Với suy nghĩ của tôi xin phép được mạo muội nói về việc này như sau :
Như quư vị đă biết trường hợp ngày 16/3/2007 của kỹ sư Đỗ Nam Hải là một trí thức trong ban điều hành của khối 8406 cũng phải đánh lừa công an giả vờ “đầu hàng” viết cam kết tạm ngưng hoạt động để ra rồi anh lại tiếp tục đấu tranh không ngưng nghỉ một ngày nào. Nhưng cũng xin thưa với quư vị hăy nhớ rằng lúc đó anh Đỗ Nam Hải bị bọn chúng bắt cóc buộc ông phải đi làm việc chứ chưa có đọc lệnh bắt giữ hay bắt giam, đồng thời ông Hải không tham gia đảng phái chính trị nào cả th́ ông Hải mới có cơ hội được trả tự do để tiếp tục đấu tranh.
C̣n trường hợp hoàn cảnh của tôi th́ nó hoàn toàn khác. Tôi xin kể lại và phân tích như sau để mọi người cùng biết :
Ngày 06/10/2007 tôi bị công an Hà Nội bắt giữ trái phép và ba ngày sau tôi phải giả “đầu hàng” bộ máy công an là tôi hoàn toàn có lư do chính đáng của tôi.
-Thứ nhất: Là do tôi đă có 8 lần xuất nhập cảnh Việt Nam-Cambodia chưa có giấy phép, v́ biên giới Việt – Miên thoải mái tự do qua lại không thể kiểm soát chặt chẽ kiểu con ruồi không lọt được nổi.
-Thứ nh́: Là do lúc đó, tôi chưa được công bố các bài viết thể hiện lập trường, quan điểm đấu tranh của ḿnh, nhất là cụ thể mặt mũi, địa chỉ quê quán, tên tuổi của cá nhân rơ ràng trước công luận trong và ngoài nước. Bởi v́ lúc ấy chân ướt chân ráo tôi mới trở về từ Cambodia nên mọi người trong nước, hải ngoại và Quốc tế không hề biết Lê Thanh Tùng, Lê Ái Quốc là ai, như người thế nào.
-Thứ ba: Là trước khi bị công an bắt giữ th́ ông Nguyễn Khắc Toàn đang ở nhà tôi, chính hôm ấy ông Toàn sang nhà tôi ở bên Sóc Sơn lần đầu tiên để điều tra về lư lịch của gia đ́nh và bản thân tôi mặc dù ông ấy đang bị quản chế tại nhà, cấm không được ra khỏi phường. Khi ấy công an Sóc Sơn và TP- Hà Nội đang khám xét nhà tôi th́ anh trai cùng chị dâu của tôi thông báo cho tôi biết và bảo là : " Chú hăy bỏ trốn đi Cambodia ngay kẻo không bọn công an nó bắt bỏ tù đó".
Khi nhận được tin đó tôi thông báo cho ông Nguyễn Khắc Toàn biết và ông Toàn bảo tôi qua điện thoại là : "Cậu hăy mềm dẻo với họ để bảo toàn lực lượng cuộc đấu tranh này c̣n lâu dài lắm…". Ngay sau đó ông Toàn về Hà Nội gấp để viết bản tin việc tôi đă bị công an Hà Nội bắt giữ. Nội dung tin này được tức khắc công bố trên mạng internet, đồng thời với đó là Bức thư ủng hộ phong trào dân chủ Việt Nam và gia nhập khối đấu tranh 8406 của tôi cũng được công bố với đầy đủ h́nh ảnh minh họa cho công luận biết.
Trong lần thẩm vấn đầu tiên khi bị bắt giữ này, công an huyện Sóc Sơn và công an TP - Hà Nội dọa tôi rằng: “Chỉ riêng chuyện vượt biên 8 lần trái phép của anh th́ chúng tôi cũng đủ để đưa anh ra đi tù rồi, chứ chưa nói ǵ đến chuyện anh viết bài chống đối đảng và nhà nước…”. Thế là tôi không c̣n lựa chọn nạ khác và bất đắc dĩ lắm mới phải dùng cái sách lược “ trước mắt tạm lùi một bước để sau này sẽ tiến chín bước”. Tức là tôi đă khôn khéo đánh lừa công an để trá hàng mong muốn được ra khỏi bàn tay và nanh vuốt của họ thật nhanh chóng đă. Chính v́ thế nên sau này trong các lần bị bắt giữ tại Hà Nội, họ cứ vặn tôi rất nhiều lần về sự cố này và rất tức giận do bị tôi lừa qua mặt quá dễ dàng như vậy.
Thưa quư vị và các bạn !
Bản thân tôi cũng phải viết những điều công an họ đọc cho tôi chép lại và hôm đó họ cũng bắt tôi đứng lên cầm giấy đọc để họ quay Camera ghi âm và ghi h́nh mà rất có thể sau này họ sẽ dùng vào việc phản tuyên truyền bôi nhọ về cá nhân tôi. Bản viết tay mà họ đọc cho tôi chép lại th́ đă được đăng trên báo An ninh thủ đô của công an Hà Nội năm 2008 rồi. C̣n h́nh ảnh quay camera cảnh tôi đang đọc lời “đầu hàng thú tội” th́ đến nay chưa thấy họ công bố. Vậy là sau này nếu tôi có bị bắt giam chính thức th́ quư vị và các bạn hăy chú ư đến điều này để phân biệt cảnh phim đó là mới hay là cũ và được công an Hà Nội sản xuất ra trong bối cảnh, trong thời điểm nào để khỏi lầm lẫn do sự nhập nhằng của những đạo diễn chế tạo ra nó.
Sau khi được tạm thời trả tự do ra khỏi công an th́ tôi đă gặp và nói tất cả sự thật đó với ông Nguyễn Khắc Toàn để ông ấy nắm được. Ngay sau đó tôi c̣n trả lời trên đài Việt Nam Sydney Radio bên Úc Châu chỗ chị Bảo Khánh nữa.
Sau sự kiện đó tôi lại tuyên bố tiếp tục đấu tranh mạnh mẽ và liên tục viết bài, phát biểu đ̣i dân chủ, thế là báo An ninh thủ đô của công an Hà Nội lại bắt đầu đăng bài “đầu hàng” giả của tôi và chính điều này làm tôi rất xấu hổ với bà con cḥm xóm của gia đ́nh tôi v́ họ không hiểu sách lược và chiến thuật khôn ngoan ấy tôi đă thực hiện. Bởi một số hàng xóm có nói rằng : “Rơ ràng tôi đọc báo công an Hà Nội thấy tất cả là chữ viết của anh, và anh đă thú nhận là anh đă sai lầm đi theo bọn phản động để chống đảng và nhà nước VN XHCN...vv…để xin công an, xin pháp luật nhà nước khoan dung. Vậy thế mà bây giờ anh c̣n biện bạch quanh co ǵ nữa hả ???...."
Có nhiều người đặt câu hỏi, là tại sao Lê Thanh Tùng đă bị đọc lệnh bắt giữ để giam tại Hỏa Ḷ rồi, thế mà chỉ có 9 - 10 ngày th́ lại được tha nhỉ ? Đây là một trường hợp đặc biệt hiếm ít từng có trong lịch sử đấu tranh dân chủ của VN chăng. H́nh như đă có thêm anh Vũ Hùng ở Hà Tây nữa đă bị như vậy và anh cũng đă có bản viết tay xin khoan hồng tha tội cũng do công an Hà Nội đạo diễn làm ra. Rồi sau đó trong năm 2008 anh Vũ Hùng cũng đă viết bài bạch hóa sự thật này với dư luận rộng răi khi tung lên Mạng về 9 ngày bị bắt giữ và thú tội của ḿnh mà quư vị đă biết. Sau sự kiện đó, anh Vũ Hùng đấu tranh kiên cường hơn, kiên định hơn c̣n công an lại bị lừa tiếp một lần nữa nên rất tức giận. Đối với công an trong nước th́ họ cũng là những kẻ đê hèn v́ đă làm trái pháp luật khi thực hiện ép cung, đe dọa, mua chuộc lừa dối các anh em này để đạt được mục đích đen tối của ḿnh nhằm tuyên truyền cho độc tài CS được trường tồn bền lâu thêm chứ không có ǵ là hay ho đúng pháp luật cả.
Trong hoàn cảnh đă tham gia đấu tranh trong phong trào dân chủ quốc nội đúng tṛn 2 năm trời th́ bây giờ th́ tôi đă có câu trả lời rồi.
- Thứ nhất: Là dưới con mắt của công an họ cho rằng tôi chỉ là một con tép riu, nhưng mà con tép riu này nó lại rất dũng cảm, gan dạ lạ thường. Cho nên nếu đưa con tép riu này vào tù th́ không những không giải quyết được ǵ mà c̣n bị phản tác dụng mà chỉ tổ phong thánh cho nó mà thôi. Thay v́ bỏ tù Lê Thanh Tùng th́ tốt nhất hăy tạm thả nó ra để giăng lưới bắt những con cá lớn hơn nữa. Về chính sách, chủ trương mới của công an Việt Nam khi đối phó với làn sóng đối kháng th́ chính trung tá Lê Ngọc Ly- đội trưởng an ninh chính trị công an huyện Sóc Sơn đă nói với tôi là : “Những ai sợ bị tù th́ chúng tôi sẽ bỏ tù, c̣n chú (tức là tôi) muốn đi tù th́ bọn anh lại không cho đi tù."
Nghe Ly nói xong tôi hỏi tại sao lại như vậy, th́ viên trung tá “binh chủng đàn áp chính trị” của ĐCSVN Lê Ngọc Ly trả lời tôi là : “Chung tôi cho chú đi tù th́ có khác ǵ cấp bằng tiến sỹ cho chú ”.
-Thứ nh́: Là họ muốn xem tôi có thực là dũng cảm, gan dạ không hay là khi họ mới thả ra khỏi tay công an, do quá hoảng sợ nhút nhát là chạy vội đi nước ngoài tỵ nạn chính trị ngay th́ điều này cũng có lợi cho họ.
-Thứ ba: Là họ biết chắc chắn là khi thả tôi ra th́ tôi sẽ viết tất cả những ǵ diễn ra ở trong tù mà tôi đă viết th́ rất trung thực, có sao nói vậy. Đây cũng chính là họ đă chuẩn bị dư luận thật tốt để họ giăng bẫy để bắt những anh chị em dân chủ khác, những nhân vật có uy tín lớn hơn để làm cho phong trào đấu tranh bị tổn thất nặng nề hơn nữa.
Trong bài tường thuật 11 ngày bị công an Hà Nội bắt giữ vừa ở Sóc Sơn vừa ở Hỏa Ḷ của tôi, th́ tôi vẫn c̣n bỏ sót một chi tiết rất quan trọng dó là tôi có gi một hàng chữ to tướng ở trên tường trong pḥng 12 A là : “Chốn lao tù là quán trọ của đời trai và có kư tên Lê Ái Quốc” ở ngay bên dưới.
Theo tôi nhận định rằng trong số anh em vừa bị bắt và “xin khoan hồng” thể nào cũng bị công an họ lừa nói là : “Những bài viết của các anh th́ rất b́nh thường thôi, không có ăn nhằm nḥ ǵ so với nội dung 20 khẩu hiệu kêu gọi toàn dân đứng lên lật đổ chế độ cộng sản của Lê Thanh Tùng ở ngoài Hà Nội. Thế mà chúng tôi c̣n chẳng bỏ tù Lê Thanh Tùng huống chi là các anh. Chúng tôi chỉ cần các anh nhận ra sai lầm, xin nhà nước khoan dung là thả các anh ngay thôi mà…". Và tôi nghĩ là họ sẽ c̣n lừa số anh em đó là : “Lê Thanh Tùng vào Hỏa Ḷ cũng đầu hàng cho nên chúng tôi mới thả ra đấy. Các anh cứ lấy trường hợp đó mà suy nghĩ cho thật kỹ để có lợi cho ḿnh được về đoàn tụ sớm với gia đ́nh, vợ con kẻo uổng cơ hội nhà nước, pháp luật đă tạo điều kiện cho ḿnh… ”…vv…
Khi tham gia 1 bài viết với 20 khẩu hiệu kêu gọi nhân dân xuống đường biểu t́nh đ̣i hỏi bộ chính trị ĐCSVN từ chức, từ nhiệm để mở đường dân chủ hóa cho đất nước của tôi được công bố trên mạng toàn cầu th́ công an Hà Nội đánh giá là thật quá nguy hiểm. Chính ông đại tá Ngô Thái Chung và lính tráng của ông ta nói với tôi : “Anh là vua liều mạng, bất chấp tất cả, v́ từ mấy chục năm nay trong nước chưa có ai dám kêu gọi nhân dân lật đổ chế độ cộng sản ở Việt Nam cả, thế mà chỉ duy nhất có anh là người dám làm liều như vậy đó mà không sợ hậu quả nguy hiểm ǵ sao ? ”. Sau này trực tiếp viên trung tá an ninh Phùng Anh Quang của sở công an Hà Nội là người thẩm vấn tôi cũng đă nói như vậy trong sở CATP Hà Nội với tôi.
Tôi nghĩ rằng có thể các vị vừa qua đă quá tin vào những lời đường mật của công an và học cách giả vờ đầu hàng của ông Đỗ Nam Hải và ông Lê Thanh Tùng để được thả ra sớm rồi lại tiếp tục hoạt động dân chủ, nhưng các vị này đă lầm. Các vị đừng quên rằng các anh em đang là những lănh tụ của ĐDCVN và các vị đang có tham vọng phế truất cái ngai vàng quyền lực đầy béo bở mà họ đă tốn bao máu xương của nhân dân trong mấy chục năm mới dành được mà họ đang tọa hưởng ngon lành. Thế mà bây giờ bỗng dưng lại bị mất ghế quyền lực ấy đi th́ làm sao họ chịu nổi, họ đành ḷng ngồi yên để các vị dành ngôi báu ấy của họ được sao ?
Các vị đă mau quên bài học của nhân vật Lê Chí Quang bị bắt giam năm 2002 cùng với nhiều người khác. Tôi biết rất rơ cậu Lê Chí Quang đă đầu hàng ngay từ đầu khi mới bị bắt vào trại B-14 mà công an Hà Nội họ có tha cho cậu ta ngay đâu. Họ vẫn đưa ra ṭa xử rồi cho cậu ta vào tù với án đến 4 năm, mà phải đến hơn 2 năm sau họ mới cho ra khi Quang đă quỳ gối, đập đầu nhận tội và xin khoan hồng đến gẫy cả lưỡi rồi đó. Bây giờ th́ Lê Chí Quang đă vĩnh viễn chia tay phong trào dân chủ, đă lấy vợ lập gia đ́nh, chỉ lo vun vén làm giàu cho bản thân ḿnh thôi. Quang cũng đă có xe hơi Mecxedes loại rất sang trọng trị giá mấy trăm ngàn đô la Mỹ dùng để đi lại giao dịch th́ đừng ai có hy vọng con người này quay lại đấu tranh cho dân cho nước nhé. Đến ngay cả ông Nguyễn Thanh Giang là người Quang rất tin tưởng mà ông Thanh Giang cũng phải cảnh báo anh chị em làm truyền thông hải ngoại không nên liên hệ để mời Lê Chí Quang phỏng vấn, phỏng véo ǵ th́ hết biết rồi đó !!??
Các vị không nhớ rằng cuộc đấu tranh này là : “Đă dấn thân vô là chấp nhận vớI tù đày. Là gươm kề cổ súng kề vai, là cái chết chỉ coi nhẹ tựa lông hồng….". Không những thế, mà c̣n phải biết chấp nhận hy sinh cả tính mạng của ḿnh và t́nh cảm vợ chồng, con cái thân nhân của gia đ́nh ḿnh nhiều nữa.
Tuy tôi ở tù 11 ngày không bị công an đánh đậ;p nhưng trước khi vào tù th́ tôi đă bị đánh đập quá nhiều rồi cho nên chuyện công an đánh đập đối với tôi nó cũng quá nhàm chán tay chân.
Có thể các vị không chịu được đói khổ hoặc có vị không chịu được đ̣n dẫn đến phải đầu hàng. Hoặc có thể họ sẽ dùng những băng Camera này để cho các anh chị em bị bắt ngày 11/09/2008 mục đích nhằm đánh gục ư chí của những anh chị em chưa chịu đầu hàng chăng ?
Giả sử sau này các vị được ra tù rồi lại tiếp tục gượng đứng lên cùng đấu tranh cho đến thắng lợi hoàn toàn, và nếu có ra tranh cử Tổng thống, dân biểu th́ nhân dân cũng không ai dám bỏ phiếu cho nữa mà người ta sẽ bỏ phiếu cho những người như Lê Thị Công Nhân…thôi. Như vậy là sự nghiệp chính trị của các vị này có lẽ cũng bị giảm sút và uy tín bị ảnh hưởng nặng kể từ đây.
Chúng ta quay trở lại nh́n lịch sử CS Đông Âu họ sụp đổ không phải v́ đa đảng mà v́ sự mục ruỗng, thối nát từ bên trong nội bộ, là chủ nghĩa CS đă hết đát sử dụng và sự bức xúc, căm phẫn lên đến tột đỉnh của nhân dân các nước Đông Âu, Liên Xô.
ĐCSVN qua bài học này đă rút ra được nhiều kinh nghiệm cho nên họ có thêm nhiều chiêu sách, thủ đoạn, phương pháp để kéo dài tuổi thọ cho ḿnh được dài lâu thêm một thời gian nữa. Họ cũng vẫn thừa nhận rằng sớm muộn ǵ th́ ĐCS cũng phải ra đi nhưng họ c̣n nứu kéo được ngày nào hay ngày ấy, có thế thôi.
Cho dù có kéo dài bao lâu đi nữa th́ chúng ta vẫn phải kiên nhẫn, kiên tŕ để chờ đợi thiên thời địa lợi nhân ḥa mới làm lên một cuộc cách mạng dân chủ thành công hoàn toàn mà không phải đổ máu!
Tôi cho rằng việc thành lập đảng phái lúc này là chưa cần thiết. Nhiệm vụ của chúng ta bây giờ là làm sao để nâng cao nhận thức về tự do dân chủ, nhân quyền cho nhân dân trước đă. Làm thế nào để cho người dân dám đứng lên phát biểu mà không phải ngó trước ngó sau và liếc dọc liếc ngang ở khắp mọi lúc mọi nơi trước đă. Đừng vội mắc cái bệnh háo danh kiểu như : " Không thành công th́ cũng thành danh"
Chúng ta không thể so b́ với cụ Hoàng Minh Chính được bởi v́ cả cuộc đời của cụ đă cống hiến trọn đời cho sự nghiệp đấu tranh v́ tự do dân chủ, nhân quyền của dân tộc và khi lúc ấy sức khỏe rất yếu c̣n “kẻ thù truyền kiếp” – tức cái chết của mỗi con người đă đuổi đến sát sau lưng cụ rồi cho nên cụ cần phải mau chóng chớp thời cơ phục hoạt ĐDCVN là điều cần thiết.
Xuất phát từ những nhận định sai lầm dẫn đến nhữ;ng hành động sai lầm và phải trả giá quá đắt. Từ những nhà dân chủ có tấm ḷng yêu nước thương dân nay trở thành những kẻ làm hại cho phong trào dân chủ tại quốc nội th́ sao không buồn được. Như quư vị biết đấy, giữa cái tốt và cái xấu nó rất gần nhau. Có thể quư vị ngày hôm nay rất tốt nhưng cũng có thể ngày mai quư vị lại rất xấu nếu như quư vị mắc phải sai lầm.
Tôi thiết nghĩ rằng nếu một người lúc c̣n nhỏ vô cùng xấu xa nhưng đến khi càng lớn càng càng tiến bộ th́ hay hơn rất nhiều một ngườI mà lúc bé th́ rất tốt nhưng khi càng lớn càng già càng hư đốn !
Trong công cuộc đấu tranh dân chủ nhân quyền cũng vậy. Khi quư vị c̣n là một anh lính ṭ te th́ cho dù có mắc những sai lầm th́ chỉ là chuyện hết sức b́nh thường. Nhưng khi quư vị đă là một thủ lĩnh, là lănh tụ mà quư vị lại đầu hàng th́ chỉ c̣n có nước bỏ xứ mà ra đi hoặc là tự sát để giữ liêm sỉ, tự trọng cho ḿnh.
Mấy ngày qua tôi vô cùng buồn bă, tôi đă bỏ việc và đi lang thang khắp phố phường Hà Nội để xem nhân dân họ nói ǵ. Đâu đâu tôi cũng thấy người ta bàn tán sôn sao về việc 4 vị lănh tụ của ĐDCVN đầu hàng. Có người th́ khen là “ Họ giỏi và dũng cảm đấy.” Nhưng cũng không ít người chê như tuyên truyền của công an và bộ máy đảng CSVN nào là : “Ôi dào dũng cảm cái ǵ, cái bọn này là cái bọn cơ hội chính trị giả danh dân chủ để mưu lợi của bọn Việt Kiều ở Hải ngoại thôi. Chứ nếu nó dũng cảm th́ nó phải chiến đấu tới những hơi thở cuối cùng chứ vừa mới bị bắt giam được ba ngày đă đầu hàng th́ đây chỉ là cái tṛ múa rối mà thôi. Chúng ta đừng có trông chờ ǵ ở cái bọn người này.”
Khi nghe được những lời đàm tiếu của một số dân chúng lạc hậu ít thông tin hoặc do đă nhiễm nhồi sọ của độc tài trong nước quá lâu như vậy th́ ḷng tôi quặn đau như đứt từng khúc ruột !
Qua bài viết này tôi mong tất cả các anh chị em dân chủ và những anh chị em cảm t́nh viên dân chủ Quốc nội và Hải ngoại hăy thức tỉnh đừng mắc cái căn bệnh hoạn do háo danh khi ḿnh không hội tụ đủ ba yếu tố: Nhân-Trí-Dũng vẹn toàn th́ đừng có mơ “Giấc mơ làm lănh tụ” để rồi chỉ là một vở tuồng múa rối để cho thiên hạ cười và làm hại cho phong trào dân chủ và kéo dài thời gian đến đích mà thôi.
Công cuộc đấu tranh dân chủ này, chúng ta phải học tập những trong Kinh Thánh Chúa đă dạy : “Phải khôn ngoan như con rắn và phải hiền lành như chim bồ câu”. Khi đă rơi vào tay địch thù cho dù có phải chết cũng không được khai ra đồng đội của ḿnh và nên nhớ rằng càng khai nhiều th́ càng nặng tội, phải chiến đấu tới những hơi thở cuối cùng không được bao giờ đầu hàng !
Qua kinh nghiệm bắt bớ của tôi th́ công an họ luôn luôn t́m cách ép ḿnh phải nhận là sai trái, mà khi ḿnh đă nhận là sai th́ không có lư do ǵ để ḿnh không nhận tội được cả. Cho nên các anh chị em nhớ là phải cố gắng học hỏi trang bị lư luận cho ḿnh thật vững chắc. Không có lư luận vững chắc và khả năng hùng biện th́ không đấu tranh được đâu v́ đây là cuộc đấu trí chứ không phải là đấu súng.
Tôi tha thiết đề nghị các anh chị em hăy tiếp tục sao cho chân cứng đá mềm, hăy học những tấm gương bất khuất kiên cường như Linh mục Nguyễn Văn Lư, chị Hồ Thị Bích Khương, nữ luật sư Lê Thị Công Nhân, các anh Nguyễn Văn Đài, Nguyễn Phong, Nguyễn B́nh Thành, Nguyễn Ngọc Quang….vv…Chúng ta hăy xác định rằng mọi thứ trên đời này đều có giá phải trả. Cái giá của tự do dân chủ và nhân quyền là hàng trăm ngàn người phải vào nhà đá trong đó có ḿnh. C̣n ai không muốn ngồi tù mà chỉ muốn làm lănh tụ th́ chỉ có thấy tự do ở trong mơ mà thôi. Những ai không làm được những điều đó th́ hăy làm ủng hộ viên dân chủ và hăy kiếm cho thật nhiều tiền để ủng hộ phong trào dân chủ Quốc nội.
Những anh chị em dân chủ ở Quốc nội thực sự là những cầu thủ quyết định sút bóngg vào lưới. Chúng ta hăy nhớ rằng “Không ai thương ta bằng ta thương ḿnh” Bao giờ người ta cũng “phù thịnh chứ không ai phù suy”. Chúng ta phải tự lực, tự cường là chính chứ đừng chông chờ ǵ nhiều ở Quốc tế ban phát cho. Cộng đồng Quốc tế trên thế giới chỉ ủng hộ mạnh mẽ khi lực lượng của chúng ta mạnh mẽ lên ngang ngửa một chín một mười với ĐCSVN mà thôi. Tôi viết xong bài này đă lâu, ngay sau đó có gửi cho một số anh em trong nước biết để góp ư, th́ có ư kiến cho là phải sửa chữa lại mới được công bố rộng răi. Bởi v́ có một số chi tiết và nội dung viết phê phán anh em đang bị hoạn nạn lâm ṿng tù đầy của công an CSVN, những đoạn văn ấy quá nhậy cảm và ít có lợi cho phong trào chung. Tôi thấy góp ư đó cũng có lư, có t́nh nên đă chỉnh sửa lại cho phù hợp hơn, nhưng v́ tính tôi hay nói thẳng, nói thật, rất khẳng khái, nghĩ sao nói vậy và thấy cần viết ra để chia sẻ cùng mọi người với mục đích tốt để xây dựng Phong trào đấu tranh cho ngày một tốt lên
Cuối cùng tôi kính chúc toàn thể quư vị và các bạn những ǵ tốt đẹp nhất. Cho tôi gửi lời t́nh cảm tâm huyết chân thật nhất tới gia đ́nh, bạn bè than hữu của cá quư vị và các bạn, xin kính chào.
Hà Nội viết từ ngày 22/08 đến 10/9/2009
Lê Thanh Tùng
Điệnn thoại số: 0169-2714-277
Email: chiensyleaiquoc@gmail.com