|
Hoàng Thanh Trúc
Công việc thường lệ -- Kư nhận khách từ
Reception Hotel xong, tôi lái xe đưa bốn khách quốc tế đến từ Thụy
Sĩ tham quan tour Ho chi minh City, dọc các trục đường chính trung
tâm có nhiều pano thiêt kế tuyên truyền mang những h́nh ảnh tôn vinh
Đảng CSVN và các thành tựu, mà biểu tượng phổ biến là h́nh Búa Liềm
đỏ chóe hoặc vàng khè to tổ bố trên các pano, mấy vị khách Thụy Sĩ ṭ
ṃ lạ lẫm bấm máy quay video mini, có vị vổ vai tôi cười hỏi: –
Anh nghĩ ǵ về các tấm pano này?? Tôi tỉnh queo: Tôi không quan
tâm, v́ nó giống như những sọt rác (like the trash) Tất cả tṛn
xoe mắt ngạc nhiên rồi cười ồ đưa ngón tay cái về phía tôi rất vui, có vị lại hỏi: Trong cả nước VN có chừng bao nhiêu người suy nghĩ
thành thật như anh? – tôi cười: Không chính xác, nhưng tôi ước
đoán là gần như cả nước, bởi´hiện nay những người VN có học và hiểu
biết th́ biểu tượng “Búa Liềm” Cộng Sản trên thế giới nó đă thuộc
về một quá khứtội lỗi xấu xa, càng duy tŕ h́nh ảnh này càng sỉ
nhục dân tộc VN , c̣n quí vị nghĩ sao? về h́nh ảnh này? – Tôi cười
vui hỏi lại – Cả bốn vị khách đều che miệng tạo ra âm thanh như là
“nôn, ói” kèm theo là bàn tay phe phẩy trên mũi như sua đuổi mùi xú
uế thối tha – (Trời ạ! tôi không thêm bớt chút nào) vị khách trẻ
nhất như bức xúc hỏi tôi với giọng gay gắt: Việt Nam dân số hơn
mười lần Thụy Sĩ Sao không làm như Liên Xô và Đông Âu nắm tay nhau“
Vĩnh Biệt” Cộng Sản đi?? ("Farewell"Communist). Tôi dấu nụcười
chua chát trả lời: Sẽ có một h́nh ảnh trả lời cho câu hỏi tại sao? tôi lái xe vào đường Trần Hưng Đạo đưa khách theo lịch tŕnh
hướng về khu “China Towe” Chợ Lớn Sài G̣n cũ, ngang qua một căn nhà
3 tầng mặt tiền, tôi chậm xe lại đưa tay chỉ cái bảng treo trước cửa
màu đỏ chử vàng “Công An Phường” có mấy người Công An mặc sắc phục
đang đứng, tôi nhỏ nhẹ giải thích: Cứ vài trăm căn hộ người dân sẽ
có một Police Station loại này quản lư, mọi động thái khác với sinh
hoạt b́nh thường có tính đe dọa sự tồn tại của Đảng CS sẽ bị “ Chăm
Sóc” rất tận t́nh dù hành động ấy ôn ḥa mà luật pháp không cấm, ví
dụ: Hiến Chương Nhân Quyền LHQ bảo vệ, Hiến Pháp VN không cấm, nhưng
ai mưu toan xuất bản báo chí tự do sẽ bị đi tù tức khắc. Cuối cuộc
hành tŕnh khách nhờ tôi đưa vào sân bay Tân Sơn Nhất liên hệ đặt vé
nội địa sáng hôm sau đi Hải Pḥng và Quảng Ninh (Vịnh Hạ Long), xong việc, trên đường về, xe vừa rời sân bay khách nh́n hai bên đường
nhiều ṭa nhà, biệt thự nguy nga ,tráng lệ nằm chen chúc bên nhau,
ngạc nhiên hỏi tôi: Nơi đây trong Book Travel ghi thuộc phía Nam VN
sao có rất nhiều bảng hiệu trước nhà hai bên đường ghi nhiều tên Phở
HàNội, Café HàNội, Bún chả HàNội…. tôi lại cười ra nước mắt: Chính
xác là vậy đây là phía Nam VN mặt bằng thuộc Sân Bay TSN nhưng toàn
bộ mấy ngàn vila biệt thự khu vực này là của gia đ́nh Sỉ Quan quân
đội miền Bắc, khi đánh chiếm Miền Nam họ tự động vào đây chia phần
đất đai với nhau như là chia “chiến lợi phẩm” mà không cần sự đồng ư
của bất cứ ai, và cũng không có bất cứ người Miền Nam nào được phép
đặt chân vào đây chia phần cư ngụ, gần đây sân bay TSN muốn mở rộng
đành chịu thua, vị khách trẻ h́nh như trực tính lại nhíu mày hỏi tôi
: Nhưng ai chophép họ tùy tiện làm như thế ? Luật pháp đâu ? -- Tôi
lắc đầu, cong cong ngón tay trỏ lên trời trả lời: “Súng và Búa Liềm”
là luật pháp của họ như quí vị đả thấy….. Thật ra họ - những người CS
– cứ nói với nhân dân VN là hy sinh để đánh Mỹ xâm lược, nhưng người
Việt Nam tự hỏi Mỹ có lấy một cm đất đai của nước nào trên thế giới
này đâu, chỉ có CSVN và Trung Quốc là xà xẻo thân xác Việt Nam này
làm của riêng mà thôi thực tế cả thế giới đều nh́n thấy rơ điều này
.
Du lịch Hạ Long, tắm biển Đồ Sơn, đúng
dịp nên đựợc hướng dẫn viên giới thiệu thưởng lăm lễ hội chọi trâu,
sau năm ngày, khách quay lại Sai G̣n gọi điện thoại nhờ tôi đưa ra
sân bay về nước .Trên đường đi khách cứ bức xúc gay gắt hỏi tôi v́
sao lại phải hạ sát một con trâu dũng mănh to khỏe vượt qua nhiều
đối thủ để lên ngôi vô địch trong lễ hội chọi trâu Đồ Sơn mà theo
hướng dẫn viên cho biết v́ có nhiều nhu cầu của của nhà hàng cần chế
biến thịt của nhà vô địch này cho thực khách giàu có để cải thiện sức
khỏe với phụ nử??. Sao mỗi năm lại phải hy sinh một con giống quí
giá qua sự chọn lựa từ bầy đàn như vậy. Tôi chỉ biết cười buồn nh́n
nhận: Đây là một thực tế đáng buồn ở Chế đô độc tài CSVN trên đất
nước chúng tôi hôm nay. Chính nó đả tạo ra trong xă hội có lắm kẻ
giàu lên bất minh nhờ tham nhũng và quyền lực từ đó sản sinh tiếp
những thói đua đ̣i hưởng thụ hợm hỉnh đôi khi là phi đạo đức chỉ cốt
thỏa măn dục vọng chính ḿnh mà không đoái hoài đến tương lai tiền đồ
dân tộc, nó không khác là mấy ở tư tưởng của những người lảnh đạo
CSVN hôm nay. Quư vị chắc cũng đồng ư với cùng suy nghĩ của nhân dân
chúng tôi, một đế quốc Cộng Sản Liên xô và Đông Âu hùng mạnh toàn
diện gấp ngàn lần Việt Nam nhưng cuối cùng đả “ Vĩnh Biệt Cộng Sản”
th́ lư do nào để các nhà lảnh đạo CSVNcứ bắt nhân dân ḿnh bao năm
nghèo khổ lại tiếp tục bước theo cái chủ nghĩa vô vọng mà thế giới CS
đả từ bỏ như thế?? thật vô lư –Không người CSVN nào có thể biện minh
công khai và chấp nhận phản biện được , v́ vậy không có lư do
nào khác ngoài lư do duy nhất: Những người Cộng Sản chủ chốt VN hiện
nay đang cùngnhau câu kết toa rập dùng lực an ninh công an cảnh sát
ch́m nổi đàn áp nhân dân không cho phản kháng thay đổi chế độ hầu
duy tŕ quyền lực độc tài Đảng trị để cùng nhau chia sẻ thu gom quyền
lợi vật chất cho cá nhân, con cháu trong “BầyĐàn” đó là lư do duy
nhất mà thôi.
Hành lư gọn gàng trên bốn xe đẩy, những cái bắt tay siết chặt thân t́nh trong lời chào tạm biệt, riêng vị khách cuối cùng ôm choàng lấy tôi bàn tay ông vỗ nhẹ sau lưng, ông nói bên tai tôi: Lần đầu tiên trong đời tôi hiểu thế nào là một người VN chân thực, chúc may mắn cho gia đ́nh, gửi lời tạm biệt choanh và lời “Vĩnh Biệt Cộng Sản” Việt Nam, chúng tôi rời nhau trong ánh chớp đèn máy ảnh của những người bạn Thụy Sĩ .Một lần nữa ông siết chặc và lúc lắc bàntay tôi: “Farewell"Communist! OK ” (Vĩnh Biệt Cộng Sản! Đồng Ư?) Tôi cười trong cái vẫy tay tạm biệt: “ Sure Farewell Communist!” (Chắc chắn! Vĩnh Biệt Cộng Sản)
Hoàng Thanh Trúc
<<trở về đầu trang>>