Cây muốn lặng, mà gió chẳng đừng, dù chưa “phục”, nhưng cũng phải “vâng”, v́ Hội thánh Công Giáo và Tông truyền là truyền thống của cha ông chúng tôi. Chúng tôi muốn biết sự thật, nhưng không ai nói với chúng tôi, các đấng các bậc luôn nhắc đây là quyết định của chính Đức Giáo Hoàng chuẩn y lời đề nghị của Đức TGM Giuse, ĐC Nhơn ra Hà nội cũng là phải vâng lời Đức Giáo Hoàng v.v.. và v.v… “vâng, biết rồi! khổ lắm nói măi!”…
Nhưng…vâng, lại nhưng ngày 9.6.2010 Văn pḥng Toà TGM Sàig̣n đưa ra một thông báo “Tôi nghe thấy và học được ǵ từ những cuộc gặp gỡ với Bộ Ngoại Giao và Bộ Truyền Giáo của Vatican trong hai ngày 1 và 2 tháng 6.2010”.
Trong khi cha Tuấn lái xe cho ĐC Nhơn công khai nói ĐC Nhơn ra Hà Nội là để làm TGM, th́ ĐC Nhơn lại vô cùng ngỡ ngàng khi nhận được sắc phong của Toà Thánh!!! đến hôm nay lại chính ĐHY Mẫn cùng không biết rơ sự thật “thật” của việc này là như thế nào “Trong t́nh h́nh một số ư kiến trên mạng hay qua truyền tai nhau, tạo nên dư luận gây ít nhiều hoang mang và bất ổn trong cộng đồng giáo hội và xă hội, như dư luận về sự tắc trách của Bộ Truyền Giáo, sự thoả hiệp của Bộ Ngoại Giao, sự cấu kết của một ít nhân vật trong Giáo Hội v́ tư lợi, sự ngây ngô của Vatican…Một số giám mục đề nghị tôi đi t́m hiểu sự thật “thật” tận gốc rễ, v́ tin rằng chỉ có sự thật “thật”, chứ không phải dư luận hay sự thật “ảo”, mới đem lại sự ổn định cho đời sống trong cộng đồng giáo hội cũng như xă hội”. Đến ĐHY mà c̣n không biết đâu là thật giả, th́ giáo dân “một mất mười ngờ”, là điều phải lẽ, tôi không dám nghĩ ĐHY nói dối, nhưng ngài nói chưa hết sự thật, v́ việc ǵ phải đến Rôma mới biết được sự thật, sự thật ở ngay chính các nhận định chủ quan về chủ chương “đối thoại” “nhiệm vụ của các giám mục trên đất nước Việt Nam hôm nay, nhiệm vụ loan Tin Mừng, dẫn dắt các tín hữu đi trong ánh sáng đức tin, xây dựng Giáo Hội hiệp thông và hiệp nhất trong t́nh bác ái huynh đệ”.Cứ trường kỳ “xin cho” rồi dần dần sẽ được hết, mà lại giữ được t́nh hoà hảo, nên ngài đă yêu cầu các Giám mục trong dịp tang lễ ĐHY Tụng không xuống hiệp thông với GX Thái Hà, các vụ Đồng Chiêm, Tam Toà, Loan Lư, Cồn Dầu…thậm chí cả linh mục, tu sĩ, giáo dân bị đánh gẫy răng, sứt đầu, mẻ trán…các ngài vẫn tuyệt đối câm lặng… để không làm tổn thương đến chủ chương đối thoại, và dĩ nhiên việc đ̣i được đối xử theo Công Lư và Sự Thật của mọi tổ chức cũng như mọi người dân theo đúng Hiến Pháp và Luật Pháp, là một thứ quyền chứ không phải là thứ măi măi cứ phải “xin cho” của TGP HN đă bị “cái gậy và củ cà rốt” chia rẽ HĐGM VN, với những chủ chương “vừa đánh vừa đàm” vừa “phân hoá nội bộ”, chắc chắn Toà Thánh đă nhận được những báo cáo không đúng với thực tế tại TGP HN…nên sau ngày 22.4, và nhất là sau ngày 7.5.2010 ĐTGM Giuse đă làm hết khả năng của ngài, để ǵn giữ sự vâng lời và hiệp nhất trong TGP HN, nhưng thật là khó khăn, v́ đây là tâm nguyện của mọi người, chứ không phải ư định chủ quan của một vài cá nhân, nên khi Toà Thánh “…cũng biết dư luận xôn xao v́ việc thay đổi nhân sự ở Toà Tổng Giám mục Hà Nội. Chúng tôi rất tâm đắc với nhau về việc lắng nghe tiếng nói của dân Chúa…” (Gặp gỡ và trao đổi với ĐHY Etchegaray) sợ rằng các điều mà trang NVCL đă bạch hoá nay trở thành sự thật, nên buộc ĐHY phải sang Rôma theo “một số giám mục đề nghị” để bịt thông tin từ gốc, v́ đă chót đâm lao nên phải theo lao. Sang Rôma là để “…đi t́m hiểu sự thật “thật” tận gốc rễ” vậy sao trong thông báo lại luôn dùng cụm từ: “Sau khi nghe tôi giải bày t́nh h́nh do dư luận tạo ra…”???
Đức HY Phạm Minh Mẫn gặp và tŕnh bày với các Đức ông người Việt tại Vatican- H́nh:tgpsaigon.net |
Chiều thứ tư 2.6.2010, ĐHY có cuộc gặp trong bữa ăn với các Đức ông và các linh mục VN làm việc ở Vatican. Sao không thấy nói trong Thông báo.
Trong bữa ăn này, Đức Hồng Y Phạm Minh Mẫn đă “tŕnh bày” những nội dung như sau: 1- Ngài cho rằng, việc phản ứng của giáo dân ở TGP HN vừa qua trước “sự kiện Ngô Quang Kiệt” không phải là tự phát mà là do các cha xúi bẩy giáo dân. Cụ thể là hai nhóm Thái Hà và Hàm Long đă bị xúi bẩy trong vụ vụ này.
2- Ngài cũng thông báo rằng, ở Miền Nam có vài cây bút là các linh mục đă viết bài và một số cha ḍng trẻ tuổi đă khích bác vụ việc này.
3- Trong “sự kiện Ngô Quang Kiệt”, giáo dân v́ “bị kích động” nên đă nổi lên “chống lại Ṭa Thánh”.
4- Ngài cũng đề nghị cần phải khéo léo để dẫn sự việc đi đến chỗ cho nhẹ nhàng rồi sẽ ổn thỏa, giáo dân sẽ phải chịu chấp nhận sự đă rồi.
Trong bữa ăn đó, các Đức ông cùng tham dự đă im lặng hoặc rất dè dặt khi phát biểu. Riêng Đức ông Nguyễn Văn Phương đă im lặng, không có ư kiến ǵ.
Đến đây tôi thấy ĐHY thích nói quanh (tránh từ nói dối) hơn là nói thẳng, v́ “Nhóm Đi T́m Em” đâu phải chỉ duy có giáo dân Hàm Long, Thái Hà, nếu chỉ có mấy người này th́ Nhà thờ chính toà HN việc ǵ cứ phải đóng cửa khi ĐC Nhơn chủ sự Thánh Lễ
Đức HY Phạm Minh Mẫn tŕnh bày với Hồng Y Etchegaray tại Vatican- H́nh:tgpsaigon.net |
Các bài viết của cha Nguyễn Ngọc Tỉnh OFM và cha Đỗ Xuân Quế OP cũng bị ĐHY xếp vào loại “đă khích bác vụ việc này” th́ quả là ĐHY coi trời bằng vung rồi!
“Sự thật sẽ giải thoát anh em” mà ĐHY lại cứ muốn độc hành, độc thoại, không dám nh́n thẳng vào sự thật, mà cứ ṿng vo: “…khi cộng đoàn tín hữu lâm vào t́nh trạng ít nhiều thiếu sự nhất trí và hợp nhất, khi một số tín hữu để thói đời lôi cuốn, để ḷng đạo phai mờ dần, th́ các mục tử đều có phần trách nhiệm…
Ngoài ra, những cuộc gặp gỡ và trao đổi cũng giúp tôi yên tâm và thêm xác tín về đường hướng mục vụ tôi đang tiến hành trong gia đ́nh giáo phận… phù hợp với đường lối của Chúa và Giáo Hội, không lạc đạo, không phản đạo, như một ít người tưởng”
Việc nhà th́ nhác việc chú bác th́ siêng, sao ông PKT (Sàig̣n) có vợ và hai con, vẫn cứ là cha sở (trên thế giới khi một linh mục bị phát hiện cụ thể lạm dụng t́nh dục đă bị hồi tục rồi) mà lại đi với tay tới tận TGP HN gây xẩy đàn tan nghé, đau ḷng lắm ĐHY ơi!
13.6.2010 ghi nhớ ngày đầy tháng ĐTGM Nhơn
NGƯỜI HÀ NỘI