|
Mẹ tôi năm nay 81 tuổi, đă lẫn gần chục năm. Những năm gần đây càng nặng. Mặc dù vẫn đi lại b́nh thường nhưng đă mất cảm giác đói, no. Tôi vẫn phải làm mặt h́nh sự mỗi khi đút cho bà ăn hoặc cho uống thuốc. Bà vẫn nhớ tên các con nhưng không biết thằng đang đút cho ḿnh ăn, là cái thằng nào? Cổng trong, cổng ngoài lúc nào cũng khóa hai lớp, chẳng phải v́ vấn đề an ninh mà v́ sợ bà bỏ đi bụi đời! Nhiều hôm, tôi và vợ phải túa đi t́m v́ bà lẻn ra ngoài hồi nào không biết? May có cậu bảo vệ quán cafe khu phố bên cạnh giử lại v́ thấy bà già đi lang thang mà miệng lại lảm nhảm. Từ đấy cổng lúc nào cũng khóa hai lớp.
Có nhiều hôm đang cho bà ăn, bỗng bà tuôn một tràng lư lịch tự khai, tôi tên là …, sinh năm 1930, làng Quỳnh Mai, xă Quỳnh Côi, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái B́nh. Tôi ớ người ra, cứ tưởng là có bà cụ nào đi lạc vào nhà ḿnh. Hỏi các bác, các cậu, các d́, mọi người cũng ớ người ra. Th́ ra đây là cái lư lịch bà thuộc nằm ḷng để qua mặt máy kiểm tra nói dối của T́nh báo quân đội Mỹ, để trúng tuyển vào làm trợ lư cho Chỉ huy trưởng Đệ Thất không lực Hoa Kỳ, trực thuộc Đệ Thất Hạm đội.
Mẹ tôi đă quên những cái đáng quên và chỉ nhớ những cái đáng nhớ để phục vụ công tác t́nh báo cho Cách mạng.
Nhưng tôi thấy, ngược lại các vị trong Bộ chính trị ĐCS VN lại quên những điều đáng nhớ và lại nhớ những điều đáng quên. Bệnh này chắc chắn không phải là bện lẫn như mẹ tôi v́ các vị này chưa già như bà. Chỉ có thể gọi là bệnh “lẫn thẩn có định hướng”
-Các vị quên rằng tiền bạc, có thể kiếm được. Nợ có thể trả được nhưng đất đai của Tổ quốc, không được sang nhượng v́ bất kỳ lư do nào. Các vị chỉ nhớ tới cái tinh thần quốc tế vô sản mà quên đi lợi ích Quốc gia và quyền lợi Dân tộc để kư công hàm 14/09/1958 công nhận hải phận 12 hải lư của TQ.
-Các vị cũng quên rằng cái Đệ III quốc tế cs đă chết khi khối Đông Âu tan ră 1989 và cái nôi đầu tiên của các nhà nước cs là nước Nga, cũng đă xóa bỏ nền độc tài toàn trị cs 25/12/1991. Các vị cũng đă quên bao xương máu của cha ông cũng như các chiến sỹ trận vong ǵn giữ biên cương đất nước để kư Hiệp định biên giới trên bộ 1991, nhượng những Ải Nam Quan, thác Bản Giốc, cao điểm 1509 Hà Giang cho TQ.
-Các vị cũng quên lịch sử 4000 năm dựng nước và giử nước, TQ chưa bao giờ từ bỏ ư định xâm lược VN. Các vị chỉ nhớ tới cái mớ học thuyết tạp nham, vớ vẫn, ba xu mà hầu hết nhân loại đă vứt bỏ để kiên định đi lên XHCN, bất chấp hậu quả.
-Các vị chỉ nhớ tới 4 tốt và 16 chử vàng mà quên rằng khi có biến, chỉ có sức dân mới giử ǵn được toàn vẹn lănh thổ, để đàn áp dân chúng khi họ biểu t́nh chống TQ.
-Các vị chỉ nhớ tới c̣n đảng c̣n ḿnh mà quên rằng ngoại trừ những thằng công an, sỹ quan quân đội, th́ tất cả lính lác đều từ nhân dân mà ra. Các vị chỉ nhớ tới lực lượng ca, an ninh, quân đội khi đàn áp, cưỡng chế dân chúng, giáo dân, phật tử mà quên câu nói của Lăo Tử hàng ngh́n năm trước: Dân là nước, có thể ở bất cứ dạng nào chứa nó nhưng khi bị nén, ép th́ chẳng có ǵ ngăn nỗi sức nước. Sẽ chẳng có bờ bao, đê đập nào ngăn nỗi một khi tức nước.
-Các vị chỉ nhớ tới những thằng an ninh kỷ thuật cao(CAM) để tạo tường lữa, ngăn chặn thông tin mà quên rằng trong thế giới phẳng, có nhiều cách leo, trèo vượt tường lửa để tiếp cận thông tin.
-Các vị chỉ nhớ tới những thằng cung cúc phục vụ để hưởng chút lộc rơi, lộc văi của các vị mà quên rằng có những người coi đồng tiền không là cái đinh rỉ. Các vị quên rằng có những người chấp nhận hy sinh để được nói và làm những ǵ mà họ cho là đúng.
Và trên hết là các vị đă quên ḿnh là người Việt Nam để đi hầu mấy thằng Tàu chệt. Và các vị cũng quên rằng dân Việt Nam không thích đổ vỏ cho bất cứ thằng nào ăn ốc xong vứt bừa.
Riêng tôi, tôi đă quên những ǵ đă được nhào nặn, nhồi nhét vào đầu dưới mái trường XHCN cũng như cái trường đảng Nguyễn Ái Quốc để nhớ rằng “Cộng sản không thể sửa chửa mà chỉ có loại bỏ”* Tôi quên sao vạch trên quân hàm, chức vụ đang đảm nhiệm, bổng lộc đang có, để nhớ rằng TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM.
Sài G̣n 13/07/2011
Oanh Yến Thị Phạm
* Lời của cố Tổng Thống Boris Yetlsin
<<trở về đầu trang>>