|
Tại sao CS Hà
nội cho bắt nhiều người Việt yêu nước và giải
tán nhanh cuộc biểu tinh chống TC lần thứ sáu
vào ngày Chủ Nhựt 10 tháng Bảy vừa rồi ở Hà nội?
Không những CS Hà nội mạnh tay với người Việt
biều t́nh mà c̣n mạnh tay với những nhà báo
ngoại quốc nữa, tại
sao? Không khó hiểu, v́ CS Bắc Kinh đă yêu cầu
CS Hà nội phải “định hướng dư luận” khi Thứ
Trưởng Ngoại Giao Hồ xuân Sơn của CS Hà nội đi
triều kiến CS Bắc Kinh.
Thực vậy, theo thông tấn xă AP của Mỹ, AFP của Pháp, trong cuộc biểu t́nh chống TQ lần thứ sáu ở Hà nội vào ngày Chủ Nhựt 10/07, công an, cảnh sát nổi ch́m và dân pḥng đông hơn người biểu t́nh đă bắt hàng chục người biểu t́nh và báo chí ngoại quốc và giải tán cuộc biểu t́nh trong 15 phút thôi.
Công an đă bắt những người từng đấu tranh như nhà báo tự do Dương Thị Xuân, chồng của luật sư Lê Thị Công Nhân: anh Ngô Duy Quyền, vợ tù nhân lương tâm Phạm Văn Trội: chị Nguyễn Thị Huyền Trang. Người th́ công an đem về Pḥng PA 24, người chở về trụ sở công an huyện Từ Liêm. Cuộc điểu tra xoay quanh những vấn đế như ai tổ chức, ai làm biểu ngữ bích chương, cho biết lộ tŕnh. Tối đa đến 4 giờ chiều th́ thả hết. Điều đó cho thấy — chánh yếu — nhà cầm quyền đă “được lịnh trên”, không c̣n ngầm cho biểu t́nh chống TC nữa, nên bắt bớ nhiều và giải tán nhanh trong ṿng 15 phút.
Bắt luôn những nhà báo ngoại quốc – một điều mà các nhà cầm quyền rất dè đặt khi làm, công an làm phải có lịnh cụ thể của “ở trên”. Phía các nhà báo ngoại quốc, Ô. Đinh Hậu của AP từng quay phim tường thuật cuộc biểu t́nh liên tiếp ở Hà nội, kỳ này bị bắt lùa lên xe buưt chở đi có cảnh sát vũ trang canh giữ. Một phóng viên quay phim người Việt Nam khác làm việc cho Đài Truyền h́nh NHK của Nhật Bản, một nhà báo phụ tá biên tập tin tức của báo Asahi Shimbun cũng chịu chung số phận. Máy móc bị tạm tịch thu để xem xét và xoá, sau 3 tiếng đồng hồ th́ thả.
Những sự kiiện bắt bớ, giải tán mạnh tay trong kỳ biểu t́nh thứ sáu này bộc lộ thâm ư của CS Hà nội. Kế hoạch ngầm của CS Hà nội đă bị bể. Lấy chiến trường để làm bàn cho hội nghị là sách lược kết họp hai mặt trận quân sự và ngoại giao của Cộng sản thường xài. Cùng là CS, CS Bắc Kinh thừa biết như đi guốc trong bụng CS Hà nội. CS Bắc Kinh biết hai cuộc biểu t́nh đông hàng mấy ngàn người ở Saigon và năm cuộc biểu t́nh đông vài trăm người ở Hà nội, chống TC là do CS Hà nội ngầm cho làm.
Việc Hà nội ngầm cho dân VN biểu t́nh để x́ bớt bất măn nhà cầm quyền CS Hà nội có thái độ mà chính CS Bắc Kinh cũng ngạc nhiên là quá nhu nhược, quá bất động trước việc mất đất, đảo, biển, quyền lợi đánh cá vào bàn tay của TC, CS Bắc Kinh thấy “chẳng hề chi” trong tương quan giữa Bắc Kinh và Hà nội, nên tạm thông cảm.
Nhưng CS Hà nội thừa thắng xông lên nhứt quá tam, và đối với thế giới, việc Hà nội ngầm cho dân “ô nàm nán” biểu t́nh gây tiếng xấu xâm lược cho TC; nên CS Bắc Kinh phải dằn mặt.
Dằn mặt CS Hà nội cho CS Hà nội biết TC là một nước lớn, VN là một nước nhỏ, TC là đồng chí đàn anh, Anh Cả Đỏ, Việt Cộng là đàn em, đệ tử, tà lọt. Đừng có mong lấy chiến trường, lùa dân ra làm áp lực, lấy thế dân để thương lượng.
Dằn mặt các nước ASEAN, dằn mặt Mỹ đừng có mong xen vào chuyện biển đảo của VN, đó là cái ao nhà của TC. Đây là chuyện riêng của TC, TC sẽ giải quyết tay đôi, chớ không quốc tế, quốc tung ǵ cả, Mỹ không thể xen vào phá đám của TC được.
Điều này TC đă thành công, thành công vượt mức với CS Hà nội qua chuyến đi triều kiến Bắc Triều của Thứ Trưởng Hồ Xuân Sơn đóng vai đại sứ đặc mệnh toàn quyền đại diện cho Đảng Nhà Nước CS Hà nội.
Theo AFP Pháp, chính thứ trưởng ngoại giao của CS Hà nội là Hồ Xuân Sơn đi TC Trung Quốc ngày 25 tháng 6. Ông đă cầu kiến và họp với thứ trưởng ngoại giao TC là Trương Chí Quân và ủy viên quốc vụ Đới Bỉnh Quốc, ngay tại Bắc Kinh. Sau đó hai bên ra thông cáo chung với hai điểm chánh. Một là hai bên đồng thuận trong việc giải quyết t́nh h́nh tranh chấp tại Biển Đông một cách song phương, ḥa b́nh, trên tinh thần 16 chữ vàng và 4 tốt mà hai đảng nhà nước đă kư. Hai là phía Trung Quốc yêu cầu chính phủ Việt Nam phải “định hướng dư luận” không gây ảnh hưởng đến quan hệ hữu nghị giữa hai nước.
Nói một cách khác theo kiểu b́nh dân dễ hiểu và thực chất, đó là những tranh chấp Biển Đông Hà nội sẽ giải quyết song phương với Bắc Kinh, tức là đúng theo ư của TC trước sau như một chỉ giải quyết song phương với nước liên hệ, không quốc tế quốc tung ǵ cả, Mỹ đừng mong xen vào. Hà nội đồng ư, cam kết như vậy tức đùa đẩy Mỹ ra ngoài rồi.
Và TC yêu cầu Hà nội “định hướng dư luận”. Đó là một cách nói ngoại giao. Thực tế đó là dụng danh hoà dịu để đạt quả cứng rắn, tức bắt buộc cấm đoán, chống phá, giải tán, bắt bớ biểu t́nh chống TC.
Với yêu cầu “định hướng dư luận” này TC đă thành công trong việc lấy củi đậu nấu đậu, dùng CS Hà nội diệt ḷng yêu nước của người Việt.
Yêu cầu “định hướng dư luận” này của TC, bây giờ TC mới minh thị nói ra, nhưng CS Hà nội lâu nay đă thực hiện yêu cầu này rồi. CS Hà nội đă cấm và phá cuộc biểu t́nh và bắt bớ sinh viên và người yêu nước biểu t́nh khi TC lấy hai đảo Hoàng sa và Trường sa làm huyện Tam sa và trong tổ chức TC ruớc đuốc Olympic qua Hà nội. Kỳ đó CS Hànội bắt blogger Điếu Cày bỏ tù tới bây giờ chưa thả.
Khi TC phá và cắt cáp thăm ḍ của tàu Binh Minh 2 và Wiking, đụng chạm đến quyền lợi quốc doanh của Đảng Nhà Nước, CS Hà nội ngầm cho dân biểu t́nh chống TC, Nhưng CS Hà nội vừa làm vừa run, hạn chề tối đa việc chống TC, khiêu khích TC mà chỉ cho đ̣i hỏi chủ quyền VN thôi, để lấy thế dân ra thương lượng với CS Bắc Kinh.
Dân Saigon từng sống trong dân chủ, có thói quen biều t́nh thời VN Cộng Hoà và mấy người Nam kỳ cục thân hay tay trong CS quen máu chống chánh quyền VNCH như Huỳnh tấn Mẫm lâu nay không có dịp biểu t́nh. Bây giờ được Đảng Nhà Nước ngầm cho biểu t́nh, nên biểu t́nh rầm rộ cả mấy ngàn người. CS Hà nội lo ngại không kiểm soát được, sợ dân sẽ biểu t́nh chống CS nhu nhược dâng đảo và biển cho TC như người Việt hải ngoại biều t́nh vừa chống TC vừa chống VC; nên sau cuộc biểu t́nh thứ hai là nhà cầm quyền cấm, phá không biểu t́nh được nữa.
C̣n CS Hà nội trước sau như một luôn cho rằng người dân không nên biểu t́nh mà hăy để chính quyền lo liệu về mối quan hệ giữa hai nước.
Trí thức thắc mắc về những cam kết của Thứ Trưởng Hô Xuân Sơn đi triều kiến Bắc Triều, gởi kiền nghị công khai, tên đề, kư đủ rơ ràng, th́ CS Hà nội hẹn tới, hẹn lui, tránh qua tránh lại, không trả lời cho người dân biết.
Đất nước là của chung. Yêu nước là quyền của mọi người dân. Không có nhà cầm quyền nào, không có chánh phủ, không có đảng cầm quyền nào có quyền giành độc quyển yêu nước được. Không có ngoại quốc nào có quyền chỉ bảo, ngăn cản công dân của một nước yêu nước. Thông cáo chung của hai đảng nhà nước CS Hà nội và CS Bắc Kinh là vô giá trị đối với người dân Việt. V́ Tổ Quốc là điều bất khả thương lượng. V́ t́nh yêu nước là thiêng liêng./.
Vi Anh
<<trở về đầu trang>>