Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650

www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de

 

Ngày Quân Lực 19/6 ở Paris

Ngày Quân Lực 19/6 ở Paris


Nguyễn Thị Ngọc Hạnh

Trung Tâm Điều Hợp Tập thể Chiến Sĩ  VNCH Âu Châu tổ chức Ngày Quân Lực 19/6 vào ngày Thứ Bảy 03/07/2010. Paris những ngày nóng bức, cái nóng khiến ông bà Vũ Trọng Khải đến từ Úc Châu phải thốt lên là chưa từng thấy ở N.S.W Câu "nắng hạn chờ mưa" trong những ngày này thật là thấm thiá. May mắn thay một cơn mưa đă đổ xuống vào chiều Thứ Sáu làm bầu không khí Paris "giảm phần căng thẳng". Paris lại mượt mà quyến rũ với ḍng sông Seine trữ t́nh đă từng làm rung động biết bao tâm hồn thi sĩ.


Xin tặng vần thơ cho người Chiến Sĩ
Người đang đi trong bỉ cực cuộc đời
Người đứng giữa cơn cheo neo băo táp
Anh lính ơi anh lính của ḷng tôi
.


Paris vẫn trơ gan với ngàn trùng thử thách, trước sự thay đổi của trời đất và của ḷng người.
Ngày Quân Lực 19/6 dầu đến với Paris có phần muộn màng, dầu thời tiết và địa điểm không lư tưởng lắm, nhưng số người tham dự vẫn chật ních hội trường. Điều này cho thấy dầu 35 năm sao dời vật đổi, t́nh non sông t́nh chiến hữu vẫn gắn bó thiết tha. Ngày Quân Lực mang một ư nghĩa tinh thần, truyền thống cao đẹp bày tỏ ḷng biết ơn đến sự hy sinh của cha anh đi trước; c̣n là ư nghĩa đấu tranh rất cần thiết, t́nh quân dân cá nước là một kích thước to tát của người chiến sĩ quốc gia trong ḷng dân tộc.
Người lính trẻ năm nào nay "thù trả chưa xong đầu đă bạc" mắt đầy ngấn lệ thương tiếc tháng ngày qua với  những kỷ niệm xông pha ngoài chiến trận vác trên vai xác đồng đội an
h em.


"Đưa anh về miền vĩnh hằng yên nghỉ
"Cuộc chiến này xin trao lại cho tôi"


Đó là bức ảnh tuyệt vời của anh Lam Sơn - người chiến sĩ  "Thiên Thần Mũ Đỏ". Anh trang bị đủ đầy quân trang, quân bị súng M16, đặt trước bàn thờ Tổ Quốc.Ôi đẹp làm sao anh lính trẻ thiên thần. .
Là người đến trễ, tôi bước vội vào pḥng họp trong e ngại v́ đă không đến kịp vào giờ khai mạc chào cờ cùng anh em, mặc niệm tưởng nhớ tri ân liệt vị anh hùng thần tướng, đồng bào chiến sĩ quốc gia đă bỏ ḿnh v́ Lư Tưởng Tự Do của tổ quốc .
Ngay cửa vào, tôi gặp chị Phạm Văn Đức. Chi tươi cười niềm nở rót mời tôi ly nước mát làm tôi vô cùng xúc động, cám ơn chị. Phải nói là


Uống nước mát nghe ấm ḷng chiến sĩ
Mới biết t́nh tri kỷ là đây
Cử chỉ thôi nhưng t́nh nghĩa đong đầy

T́nh chiến hữu chan ḥa t́nh chiến hữu


Cử chỉ thân thương của chị đă giúp tôi lấy lại tinh thần, xua tan mặc cảm đến muộn trong ngày trọng đại này. 
Quan sát hậu trường, tôi thấy có nhiều sắc phục của nhiều binh chủng, có sự hiện diện của Trung Tướng Trần Văn Trung, Đại Tá Mai Viết Triết, BS Phan Khắc Tường, BS Nguyễn Ngọc Qùy, BS Trần Văn Liểu, các Niên Trưởng Đặng Vũ Lợi, Nguyễn Gia Nam, Phạm Th́n... và đại diện các Hội Đoàn Cựu Quân Nhân đến từ Vương Quốc Bỉ, Ḥa Lan, Đức Quốc,... cùng đông đảo Hội Đoàn, Tổ Chức, Nhân Sĩ đấu tranh tại Paris, nhiều cơ quan Truyền Thông Báo Chí tham dự.
Giờ này hội trường đang chiếu lại những thước phim tài liệu lịch sử của Quân Lực Viêt Nam Cộng Ḥa, một mốc thời gian của trang sử bi hùng, những điệp khúc hùng tráng một thời, tưởng nhớ đến những người con dân Việt Nam kiên trung xác quyết một lời thề ǵn giữ non sông trước thế giặc xâm lăng như cuồng phong vũ băo.


Quân Dân VNCH

Một bước không lui đừng nói mất
Bây giờ ơi hỡi vận nước tôi!


Khanh Trang tiếng hát ngút ngàn lửa hờn căm đă làm cho ngày Quân Lực thêm tinh thần quật khởi.
Ngày Quân Lực 19/6 không chỉ là ngày tưởng nhớ tri ân mà phải là ngày cùng nhau thề nguyền thét vang lời son sắt:

 

"Đánh một trận sạch không ḱnh ngạc
"Đánh hai trận tan tác chim muông!"

 

Ngày 19/6 là ngày hội  thề khai cờ của con dân nước Việt, ngày thổi bùng lên ngọn lửa đấu tranh, giành lại quê hương, giải phóng Đất Nước, đánh đuổi ngoại xâm bởi ḷng dân nuôi ư chí phục thù.
Xây dựng chính quyền là dân; lật đổ bạo quyền cũng chính là dân. Không có bạo lực nào ngăn nổi được sức dân khi ḷng dân đă quyết.
Buổi lể chấm dứt vào lúc 18 giờ. Mọi người chia tay trong ngậm ngùi quyến luyến. Các anh trong Ban Tổ Chức từng cá nhân đóng góp để khoản đăi anh em phái đoàn đến từ xa. Hôm nay tôi là khách mời của cặp vợ chồng chiến hữu Lam Sơn - Thu Sương. Bữa cơm đơn sơ nhưng trong bầu không khí ấm cúng thân mật. Tiếng hát Thu Sương được cất lên rất ngọt ngào truyền cảm; dể thương nhất là lời nói đầu của bạn Thu Sương: "Đây là tiếng hát của Lính, chỉ hát cho Lính, v́ Lính!" Đúng là em gái hậu phương. Tiếp theo đó Bích Xuân duyên dáng, giọng hát thân quen của Cộng Đồng Paris.
Ai ai cũng biết: "Nơi nào có lính là có Bích Xuân". Bích Xuân nguyện cầu cho Quê Hương, kêu cầu Thượng đế: "
Thượng đế hỡi có thấu cho Việt Nam này nhiều điêu tàn!"
Niên trưỡng Nguyễn Nhựt Châu cũng "chiếu cố" đến cô em có đôi chân què quặt là tôi. Để đáp lại tấm ḷng quí báu của Niên tưởng Nguyễn Nhựt Châu, tôi ngâm bài thơ "Khi tôi chết đừng đưa tôi ra biển" của Trung Tá TQLC Nguyễn Văn Phán, bài thơ trên ngàn vạn bài thơ, bài thơ của người lính vẫn hướng về "Ban Tháp với Đắc Tô", nơi bạn bè ông xây mộng sông hồ, nguyện trấn giữ dăy Trường Sơn yêu dấu. Trong đời tôi có qúy mến hai người anh chưa hề một lần quen biết. Đó là Niên Trưởng Trung Tá Không Quân Khưu Văn Phát -người đă b́nh yên nơi Cỏi Vĩnh Hằng, và Niên Trưởng Nguyễn Văn Phán, tác giả bài thơ "Khi tôi chết đừng đưa tôi ra biển" -người chưa quen sao vời vợi  mến thương.
Cám ơn Niên trưỡng Nguyễn Nhựt Châu đă cho tôi cơ hội đến cùng anh em, cho tôi cơ hội bày tỏ nổi ḷng ḿnh với anh em, với Đất Nước.
Đă đến lúc người Quốc Gia c̣n quan tâm cho tiền đồ dân tộc phải ngồi lại với nhau bao dung và tha thứ nhau, để cùng nhau mưu cầu đại sự, như lời Đức Huỳnh Giáo Chủ:

 

"Tiếc nhau từng giọt máu đào
"Để đem máu đó tưới vào địch quân.

 

Chia tay anh em tim tôi bao lần se thắt. Trên đường về thêm một tin buồn làm vỡ vụn tâm can. Tin "Người Rừng Việt Nam", những người đi theo đường dây "nhập lậu vào Âu Châu", đang sống lẩn trốn trong rừng biên giới Ḥa Lan, Đức, Bỉ và Pháp-quốc, những mảnh đời Việt Nam đang lê lết với trăm ngàn đe dọa và tủi nhục. Nhiều bài viết đă nói lên thảm trạng của đồng bào.
Hôm nay thảm trạng này càng ngày càng bi đát hơn. Những mảnh đời rách nát c̣n bị dày xéo bởi bọn thổ phỉ quanh vùng. Những bé gái, thanh thiếu niên tuổi đời thơ ngây đáng lẽ phải được cắp sách đến trường nhưng lại phải sống dở chết dở trong rừng thiêng, quê người xứ lạ, c̣n bị hăm hiếp, bị ép phục vụ t́nh dục cho cả bọn thổ phỉ man rợ trong rừng!
Cũng chỉ v́ hai chữ "TỰ DO", v́ chén cơm manh áo!35 năm cs chiếm đóng toàn cơi Việt Nam, 35 năm vẫn c̣n có người quyết tâm chạy trốn chế độ phi nhân, dầu phải trả bằng "gíá máu" th́ hỡi đất trời, hỡi những trái tim Việt Nam ḷng dạ nào lại có những "Việt-kiều" "hănh diện" trở về quê nhà để thưởng ngoạn trên chính quê hương rách nát, rách nát từ thể xác đến tinh thần?
Nơi quê hương kẻ thù đang làm chủ, đang "cơng rắn cắn gà nhà", giặc tràn vào như thác đổ do bàn tay bọn tham quan thái thú cầm quyền, chúng như loài cầm thú tanh hôi.
Đồng bào ơi! Anh em ơi! Hăy can đăm đứng lên gầy lại cuộc chiến tử sanh v́ lẻ sống c̣n của dân tộc.
Bích Xuân ơi! Hăy hát lên đi:"Thượng đế hỡi có thấu cho Việt Nam này nhiều điêu tàn!"

Paris, ngày 04 tháng 07 năm 2010

Nguyễn Thị Ngọc Hạnh


<< trở về đầu trang >>