Hưởng Ứng và Phát Huy Lời Kêu Gọi
“Không Dùng Hàng Hóa Trung Quốc” Của Đại Lăo HT Quảng Độ!
Tiếp theo “Lời Kêu gọi Tháng 5 Bất tuân Dân sự - Biểu t́nh Tại gia” của Ngài Đại lăo Ḥa thượng Thích Quảng Độ, Xử lư Thường vụ Viện Tăng Thống kiêm Viện trưởng Viện Hóa Đạo; hôm nay, ngày 3 thàng 10, 2009, tại Thanh Minh Thiền Viện, một lần nữa Ngài gióng lên lời kêu gọi thứ hai đến đồng bào trong và ngoài nước “Không dùng hàng hóa Trung quốc“.
Đọc Lời Kêu Gọi của một Đại sư Phật giáo mà tâm con vô cùng xúc động lẫn tủi nhục. Xúc động v́ Ngài chuyên chở tâm tư của một vị Đại sư Phật giáo vẫn thường băn khoăn trước vấn nạn nguy cơ mất nước, mất giang sơn, mất Tổ quốc mà Tổ tiên chúng ta đă tốn nhiều xương máu của bao thế hệ tiếp nối để ǵn giữ cho đến ngày 30/4/1975. Tủi nhục v́ biết rơ nhiều người vốn là con dân nước Việt, nhưng lại cam tâm nhắm mắt vô tư trước trách nhiệm, bổn phận của ḿnh đối với quốc gia; hoặc hơn thế nữa là cam tâm làm tay sai cho giặc để xe tan cơ đồ Tiên Tổ.
Chúng ta biết rằng, hàng hóa Trung quốc không những không bền (đồ dở, dễ hư) mà lại độc hại vô cùng; đó là chưa nói đến tham vọng trong sự bành trướng hàng hóa tràn lan khắp nơi để thống trị, áp đảo nguồn tài chánh và làm lũng đoạn nền kinh tế của mọi quốc gia trên thế giới trong mục đích chính trị của Tàu Cọng, như Đại lăo Ḥa thượng Quảng Độ đă đề cập trong bức thư Kêu Gọi của Ngài. Chính ḷng tham của Tàu Cọng đă đưa chúng đến lănh vực bất nhân, bất nghĩa, gian ác, bất kể hậu quả nhân sinh. Thật vậy, chúng ta hăy xét lại vài trường hợp vừa qua để thấy điều này là đúng. Sữa trẻ em mà chúng sản xuất đă giết biết bao triệu con thơ, đến nỗi sách báo loan tin, thế giới lên án, mà chúng chẳng chịu dừng lại hoặc thu hồi. Đồ chơi trẻ em bằng nhựa do chúng sản xuất đă làm ngộ độc và sát hại biết bao nhiêu trẻ em, nhưng chúng chẳng quan tâm, cứ tiếp tục sản xuất thêm. Ư tưởng “to dominate world’s economy” của Tàu đă biến chúng thành những con ác quỷ, cọp đói cắn nuốt thai nhi, bất kể nhân tâm, bất cần công lư!
Ngài kêu gọi: “Hôm nay, nhân danh Hội đồng Lưỡng Viện, Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất, tôi xin cất lời kêu gọi Đồng bào trong và ngoài nước hăy có thái độ trước hai hiện trạng Trung quốc xâm lấn và Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam bó tay đầu hàng. Người dân Việt không có các tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, cũng không có chính quyền hay quân đội để trực tiếp và mạnh mẽ phản chống nạn xâm lăng quân sự, xâm lăng tư tưởng và xâm lăng kinh tế. Vũ khí của người dân bị trị ngày nay là THÁI ĐỘ. Chúng ta cần biểu tỏ qua THÁI ĐỘ để chống hai quốc nạn Nội xâm và Ngoại xâm”. Thật xác đáng với tâm tư, nguyện vọng của hơn 80 triệu dân Việt! Thật đúng vời hoài băo dựng nước giữ nước của bao lớp Cha ông Tiên tổ làm sao!
Với địa vị của một Tu sĩ Phật giáo, Ngài khiêm tốn và rất tế nhị khi dùng hai chữ “THÁI ĐỘ” để gởi gắm đến toàn dân cái trách nhiệm, bổn phận của công dân đối với vận mạng đất nước. Nhưng chúng ta phải biết rằng, vũ khí của người dân bị trị hôm nay là HÀNH ĐỘNG, chứ không phải là “THÁI ĐỘ” như Ngài Quảng Độ đă nhắc nhở. Vũ khí của Tu sĩ cũng phải là HÀNH ĐỘNG. Phải CẦM SÚNG ĐÁNH GIẶC NGOẠI XÂM và TIÊU DIỆT KẺ THÙ BÁN NƯỚC.
Hỡi những ai c̣n có ḷng tự ti, c̣n có lương tri, c̣n có chút hổ thẹn và c̣n tự coi ḿnh là người Việt Nam, hăy nên vùng dậy bằng mọi phương thế để tiêu diệt kẻ thù chung. Kẻ thù đó là bè lũ bán nước: Cọng sản Việt Nam.
Kể cả khối Phật giáo Quốc doanh! Nếu khối Phật giáo Quốc doanh c̣n mang danh nghĩa “Giáo hội Phật giáo VIỆT NAM” th́ phải biết tự hổ, tự thẹn, phải tỏ ra HÀNH ĐỘNG THIẾT THỰC để huy động lực lượng quần chúng Phật tử đứng lên giật sập đảng Cọng sản Việt Nam. Nếu quư vị cứ yên phận như thế, th́ hăy nên đổi tên lại là “Giáo hội Phật giáo TRUNG QUỐC” càng sớm càng tốt cho phù hợp với “đường lối phản bội, thờ ơ, vô minh” của Giáo hội ḿnh! Nên loại bỏ hai chữ “VIỆT NAM” ra khỏi danh xưng “Giáo hội Phật giáo Việt Nam”. Bởi v́ nạn mất nước về tay Trung Cọng đang diễn ra quá rơ ràng, Quốc gia Việt Nam sẽ không c̣n nữa, th́ giữ hai chữ ấy trong danh xưng Giáo hội của ḿnh làm ǵ? Kính mong mọi người trong “Giáo hội Phật giáo Việt Nam” nên ư thức được điều này và đốt lên ngọn đuốc Trí Tuệ để thắp sáng ư thức về Quốc gia - Đạo pháp.
Nghĩ lắm lúc thật đau ḷng: Cũng là Tu sĩ với nhau, những vị như Ḥa thượng Quảng Độ đêm ngày khắc khoải với quê hương đất nước của ḿnh, nhưng sao lại có những thành phần vô tư thờ ơ với Quốc nạn, Pháp nạn? Làm sao để so sánh đây?
Ở đâu có khổ sở, bức bách, khống chế, sát hại; th́ ở đó có sự xuất hiện của Bồ tát cứu độ. Thà đói, thà mất mạng, c̣n hơn bị Tàu đô hộ. Bị đói chỉ một thời gian ngắn ngủi, c̣n bị đô hộ là phải chịu đựng không những đời ḿnh hiện tại mà c̣n bị lụy đến bao đời con cháu mai sau. Do ư thức ấy, mà lúc xưa ngài Tuệ Trung Thượng Sĩ (1) vừa tu, vừa cầm quân giết giặc ngoại xâm, tiếng tăm lừng lẫy, khai sáng lịch sử Phật giáo trí hùng, làm rạng rỡ lịch sử Việt Nam hiển hách. Làm xong nhiệm vụ giết giặc cứu nước độ sanh, Ngài an nhiên nằm mà hóa về cơi Phật (2). Đó là sự thật không ai chối căi. Ai bảo rằng tiêu diệt ma chướng ác quân là tạo nghiệp sát sanh, để rồi lấy cớ ẩn núp dưới trướng vô minh, dưới ư tưởng nông cạn này cho yên chuyện, mặc người sống chết?
Hằng đêm con cứ suy tưởng: Ḍng lệ của dân Việt sắp cạn v́ đă chảy bởi bao thảm nạn Cọng sản gây ra trong suốt hơn 1/3 thế kỷ. Nay nạn mất nước, nô lệ đang đến. Chính thế, Ḥa thượng Quảng Độ là một vị Bồ tát hiện thân để cứu độ dân tộc Việt Nam. Ḥa thượng cũng chính là hóa thân của ngài Tuệ Trung Thượng đưa Dân tộc con rồng cháu tiên thoát khỏi ṿng nô lệ lần thứ hai của bọn giặc Tàu. Con tâm thành hưởng ứng Lời Kêu Gọi của Ngài. Chẳng c̣n ai hơn, con kính ngưỡng mong Ngài thống lănh toàn dân đứng lên quyết chiến để 1) giành quyền Tự do, Dân chủ cho dân Việt từ bàn bè lũ ác đảng Cọng sản Việt Nam, và 2) diệt kẻ thù truyền kiếp Trung Cọng bảo hộ nền Độc lập Việt Nam.
Con sẽ là người theo bước chân Ngài xông pha chiến trận.
Để kết thúc, cần nói với toàn dân Việt Nam rằng, điều kiện cần, đủ và tiên quyết là PHẢI TẬP TRUNG LỰC LƯỢNG QUẦN CHÚNG DIỆT TAN BÈ LŨ ÁC ĐẢNG CỌNG SẢN VIỆT NAM. Kế đến mới lo việc đánh bọn Tàu Cọng để bảo tồn đất nước! C̣n bè lũ Việt Cọng, th́ đừng bao giờ có hy vọng có cơ hội để giành lại đất nước từ tay bọn giặc Tàu.
Hoài Nam Phạm Văn Giáo.
Ngày 10 tháng 10, 2009
------------------------------------------------------------------------
(1) Tuệ Trung Thượng Sĩ (1230-1291) có nhiều vai tṛ quan trọng tại Việt Nam thế kư thứ mười ba: a) Ngài là một thống đốc, đă giữ chức Thống Đốc Hồng Lô (bây giờ là tỉnh Hải Dương), Ngài là một trong các vị tướng nổi tiếng những người chỉ huy cuộc kháng chiến đánh bật ba cuộc xâm lăng của Mông Cổ và được thăng chức Tiết Độ Sứ trấn cửa biển Thái B́nh; b) là một cư sĩ, ngài sống một cuộc đời ḥa lẫn với thiền định, thi ca và hào quang vương giả; và c) là một Thiền sư, ngài đă ảnh hưởng lớn đối với người sáng lập Thiền Phái Trúc Lâm, một ḍng thiền đă trở thành một phần của văn hóa Việt Nam. Pháp danh ngài là Tuệ Trung, nghĩa là Trí Tuệ Bên Trong. Danh hiệu ngài, trao tặng bởi Vua Trần Thánh Tông, là Thượng Sĩ, có nghĩa là Bậc Cao Tột.
(2) Cuối cuộc đời, Ngài Tuệ Trung Thượng Sĩ quyết định ra về với cơi Phật, ngay tại chính đường của Dưỡng Chân Trang, Ngài kê một giường gỗ giữa nhà trống, nằm nghiêng qua phải theo thế kiết tường, nhắm mắt lại. Thê thiếp, người hầu cùng chúng đệ tử khóc rống lên. Tuệ Trung mở mắt ngồi dậy, đ̣i nước súc miệng rửa tay, rồi quở nhẹ: “Sống chết là lẽ thường, đâu nên buồn thảm luyến tiếc, làm nhiễu động chân tánh ta.” Nói xong, Tuệ Trung an nhiên thị tịch.