HĂY LÊN TIẾNG CHO CÔNG LƯ
Xứ Tam Ṭa vươn ḿnh đang bước tới
Là chiên Chúa, đâu thể măi mù ḷa
Cứ cúi đầu, mặc cộng dần tức tưởi
Mà phải đứng, bảo vệ nhà thờ Cha
Dựng nhà Chúa, cho dù phải cay đắng
Bị trấn áp, phải dũng cảm đứng lên
Không thể lấy vô thần làm điểm dựa
Phát triển đạo, cứ thế mà nương tựa
V́ bởi chưng, đảng cộng sản bất nhân
Rất tàn ác, với tất cả người dân
Làm như thế, tôn giáo thành quái đản!?
Chúa cúi đầu, xin xỏ đảng quỉ ư???
Là Thiên Chúa, không luồn cúi gian ác
Dù có chết, Giáo Hội phải điểm tô
Cho dân Việt, danh Chúa được nh́n thấy
Chứ đạo Chúa, không luồn cúi sai quấy
Thấy giáo oan, kệ mặc cho bơ vơ
Thấy cha, con đổ máu… vẫn thờ ơ
Thấy Tam Ṭa, kệ đau thương thẫn thờ
Giáo Hội ơi! Chờ đợi đến bao giờ!?
Lên tiếng công lư, cho là không đúng???
Cứ cúi đầu, xin cho từ quỉ vương?
Đă đến lúc, Giáo Hội phải nhập cuộc!
Không thể nh́n, chiên con bị tấn công
Và các đạo, bị diệt bởi cuồng ngông
Lửa công lư, bừng lên nơi Đồng Hới
Soi sự thật, lẽ phải cho Tam Ṭa
Cả dân Việt, bừng sáng lên chân lư…
Phải lên tiếng, mà không hề sợ chết
Cả Giáo Hội, phải làm sáng danh Cha
Phải hiệp thông, để danh Chúa vang xa
Tám mươi triệu, dân Việt tôn kính Cha
Chứ không phải, chỉ bảy…triệu thờ ta
(Các tín hữu, bổn đạo, tín đồ, con chiên…không muốn các tu sĩ làm chính trị, hay thù ghét những con người cộng sản, hay ra mặt chống lại chủ nghĩa cộng sản, hay đứng lên đấu tranh tiêu diệt chế độ cộng sản. Mà dân Việt chỉ muốn các nhà lănh đạo tinh thần của các tôn giáo, hăy lên tiếng bênh vực cho công lư, công bằng, sự thật, và lẽ phải. Và nhất là dám mạnh dạn, can đảm lên tiếng bênh vực cho những dân oan, giáo oan đang bị đàn áp một cách bất công…)
Lê Dân Việt