NGUYỄN QUANG
Lịch sử dân tộc Việt Nam vào
một thời nhiễu nhương đất
nước phân hoá nảy sinh loạn
thập nhị sứ quân, nay với
hồi kết của chủ nghĩa Cộng
sản man rợ trên đất nước này
lộ ra nếu không nói tiên tri
dựa trên các nguồn tin phổ
biến rộng răi do các phe
nhóm tung ra từ trung ương
cục cộng sản Hà Nội đă phân
ră nhiều phái và mỗi cánh
đều có lực lượng an ninh bảo
vệ riêng, không có cánh nào
chịu nhường nhau mà chỉ chực
toan giết nhau.
Trong tác phẩm La Pensée De
Karl Marx của Jean-Yves
Calvez cũng như những công
tŕnh nghiên cứu khác dẫn
chứng nhiều nhà hàn lâm đă
xem Các Mác như một tiên tri
khi Ông dự đoán được các
bước phát triển của nhân
loại, nhưng có điều oái oăm
cho các ‘vĩ nhân’ không ai
biết được buổi chiều cuối
cùng của chính ḿnh, nếu
không muốn nói tự bản thân
đă là một tiên tri giả khi
chúng ta phán đoán những ǵ
vượt xa hơn chính ḿnh.
Không ai biết giờ đậy nắp áo
quan của chế độ là lúc nào
nên Nguyễn Tấn Dũng mới lo
làm sui với Việt kiều và có
tin hành lang các phe nhóm
khác đă quay được hơn chục
cuốn phim cảnh nhận hối lộ
của chính cô con gái tên
Phượng. Chuyện túi tham con
người đă phức tạp đến chuyện
chính trị càng phức tạp hơn,
chính Dũng phải sang Trung
Quốc thường xuyên hoặc kín
đáo hoặc công khai có công
bố.
Nhưng ở Việt Nam cánh thân
Trung Quốc nhất mà ai cũng
dè chừng kẻo ‘đứt dây động
rừng’ đó là Bí Thư Thành Uỷ
‘Sài G̣n’ , mỗi khi Ban Bí
thư này họp quyền lực tương
đương với Bộ Chính trị Cộng
sản Việt Nam, các sứ quân
khác đang cố bứng những quan
thái thú này đi, nhất là
nhân vụ tham nhũng trong vụ
Đại lộ Đông Tây đă đút lót
các công ty Nhật, nhưng
‘thiên triều’ Bắc Kinh với
cái lọng quá lớn đang vây
phủ trên đất nước này, có
tin từ các tiên tri hậu duệ
Mác trong số hai phần ba sẽ
ra đi trong đại hội đảng
cộng sản kỳ này có nhóm
thành uỷ ‘Sài G̣n’ này. Và
cả dự kiến Tổng bí thư mới
Tô Huy Rứa v́ y có chút lư
luận trong cái ṿng lẩn quẩn
Mác Lê hơn các ‘đồng chí’
khác, trong số vua của các
vua mù, hà tất anh chột sẽ
làm vua. Nhưng ngựa vẫn
thường về ngược trong chính
trị.
Tại Bắc Hà phần lớn là nhóm
công thần, những người cộng
sản nay mang tính lười, chỉ
muốn ngồi tại vị trên nguyên
tắc sự tồn tại của ‘đồng chí’
chính là sự sống c̣n của tôi,
nghĩa là chỉ cần giữ cho
được chính quyền sẽ có bao
người cung phụng như Việt
kiều về nước đầu tư hoặc xin
xỏ chạy chọt để làm ăn… nhất
là các đảng phái cuội ở bên
ngoài về móc nối ḥng chờ
thời cơ càng tốt, càng quyên
góp được nhiều từ hải ngoại
càng vỗ béo loại đảng viên
này.
Hầu hết các đảng viên công
thần đều ủng hộ Nông Đức
Mạnh và xem đây như là nhóm
truyền thống, cũng trong
nhóm này một số đang ra sức
thanh lọc đảng để đảng CS
được tồn tại và sự sợ hăi
nhất của những người CSVN
ngày nay là trái bom nổ chậm
đă châm ng̣i và có thể nổ
tung bất cứ lúc nào kể cả
trong vài phút nữa… không
phải là diễn biến hoà b́nh
từ bên ngoài nhưng chính
những hạt mầm băng hoại tự
hủy từ bên trong.
Nhưng chúng vẫn tồn tại v́
Hán tộc c̣n đứng đó, mỗi
nhóm đều thay nhau đi Bắc
Kinh như đi chợ để ḍm ngó
nhau, ai từ Thiên An Môn đỡ
đầu cho nhóm này nhóm nọ.
Chúng chạy qua Trung Quốc
không phải để t́m kiếm những
phát minh khoa học mà nếu có
Hán tộc cũng không dạy cho,
nhưng học những ma mánh gọi
là những thủ đoạn chính trị
ngàn năm của Trung Quốc.
Thậm chí c̣n đồn đăi cao
ngạo trong dân, nhân chuyến
viếng thăm bất ngờ của Ông
Bill Clinton đến B́nh Nhưỡng,
chuyện bom nguyên tử của Bắc
Triều Tiên, với cách nh́n
Hoa Kỳ chỉ được cái giàu c̣n
chính trị không thâm sâu như
người Á Đông.
Thật vậy người Phương Tây
vốn truyền thống tư tưởng
nhị nguyên luận trắng là
trắng, đen là đen, c̣n Tàu
không chỉ học được của Tây
Phương mà c̣n thêm cái vốn
sẵn có của trời cho ‘đồng
qui nhi thồ đồ’ nhưng ở đây
rất là bá đạo. Nên những
người làm chính trị trong
trầm lắng một chút ai cũng
buồn cười chuyện chạy đi
chạy về một cách bị động của
các Đặc sứ Hoa Kỳ, rồi nay
có cả Cựu Tổng Thống Mỹ mà
thật sự đây chỉ là một con
rối của Bắc Kinh. Cũng như
một thứ quyền lực từ cánh
tay dài của người Nga cốt
tạo khó khăn thêm cho người
Mỹ. Một chuyến đi với cái
nh́n của giới quan tâm quả
là ‘ḥn núi đẻ ra con chuột
nhắt’.
Nhưng chiếc dù của Hán đế
cũng chỉ để bảo vệ quyền lực
chính trị nghĩa là dù tập
đoàn CS Hà Nội có phải bán
bớt non sông để được giữ
ngôi báu, không ai nói đi
Trung Quốc ‘vắt ḅ sữa’ hay
kiếm nhiều tiền…đó chỉ là
bàn đạp để ‘giương Đông kích
Tây’ mà trục lợi cá nhân,
hầu sớm hoá thân thành thứ
‘đảng chủ mafia’ hay tư bản
đỏ của thời đại ‘những người
Cộng sản trong khi đào mồ
chôn chủ nghĩa tư bản th́
kiệt sức và tự chôn chính
ḿnh’.* Thật sự cái mỏ vàng
chính là nguồn vốn từ Việt
kiều gởi về quê hương đầu tư
hay giúp thân nhân mà tập
đoàn tham ô bán nước này đă
và đang t́m mọi cách tiếm
đoạt.
Trong một tiệc cưới mới đây,
người viết được gặp một học
tṛ cũ, nay là Đại diện cho
một công ty nước ngoài, anh
ta khoe: em đă gặp được một
người trẻ trong số những ứng
viên được đảng CS đào tạo
chuẩn bị để trở thành thủ
tướng VN vào những năm
2020... Tôi chỉ cười. Tôi
nghĩ về những Bậc Cha, Chú,
Anh, Chị… của tôi nơi vùng
đất mới trên đường tỵ nạn
Cộng sản đă trồng người được
đến đâu rồi hay chỉ trồng
răng… hầu hết các Việt kiều
về nước đều lo làm răng,
trám răng.
Quả đúng chủ nghĩa CS là một
thứ ảo tưởng –utopia, những
ảo tưởng kia đôi khi lại
thành sự thật và hậu quả
gieo cho nhân loại biết bao
khốn đốn. Nhưng xét cho cùng
bởi v́ chúng ta những người
yêu tự do quá khiêm tốn với
giấc mơ đích thực của ḿnh,
nên cái sự ác, vi khuẩn vi
trùng bao giờ cũng dễ lan
nhanh.
NGUYỄN QUANG