Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650 www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de
|
Tai họa từ sở hữu ruộng đất không giống ai
Bùi Tín
Vấn đề sở hữu ruộng đất là vấn đề gay go nan giải từ hơn nửa thế kỷ nay ở Việt Nam |
Vấn đề sở hữu ruộng đất là vấn đề gay go nan giải từ hơn nửa
thế kỷ nay trên đất nước ta, hiện trở thành chuyện thời sự rất
bức bách.
Cải cách ruộng đất, sai lầm rồi sửa sai, rồi hợp tác hóa nông
nghiệp, thủ tiêu quyền sở hữu ruộng đất, công bố ruộng đất khắp
nơi là thuộc «quyền sở hữu của ṭan dân» - nghĩa là thực tế
không một ai có ruộng đất riêng cả. Luật Đất đai công bố năm
2003, bổ sung, sửa đổi bao lần, năm nay đă đặt trong chương
tŕnh làm luật của Quốc hội, nhằm sửa đổi lớn một lần nữa. Thế
rồi lại hụt. V́ sao vậy? V́ sao 2 đạo luật hệ trọng bậc nhất là
Luật Đất đai và Luật Báo chí lại bị rớt trong chương tŕnh? V́
Bộ Chính trị nát óc, ṿ đầu, không t́m ra lối ra, v́ các chuyên
viên trợ lư xoay xở không xong, đành chơi con bài tŕ hoăn. Hoăn
đến bao giờ? Không ai biết! Kẹt cứng chỉ v́ «sở hữu toàn dân» là
mơ hồ, không giống ai.
Đành xoay quanh các luật lẻ tẻ, về thuế, về thuốc men, về chăm
sóc sức khỏe, về giao thông, hàng hóa, về người cao tuổi, để mọi
người yên trí, Quốc hội vẫn cần mẫn làm luật.
Luật Báo chí rất gay go, ở thời đại truyền thông bén nhạy, quyền
được thông tin tự do, đầy đủ là quyền của mọi công dân thế giới,
ngăn chặn thông tin tư do minh bạch là một tội lỗi, bỏ tù người
công dân nói lên sự thật là chuyện cộng đồng quốc tế không thể
chấp nhận. Nhưng chế độ độc quyền đảng trị mâu thuẫn với tự do
báo chí như nước với lửa. Bế tắc là tất nhiên.
C̣n về ruộng đất. Bộ Chính trị cũng bế tắc nốt, v́ yêu cầu trả
lại cho nông dân quyền tư hữu ruộng đất đang trở nên rộng khắp,
quyết liệt. Ăn nói làm sao khi các trí thức uyên bác nhất, các
chuyên gia thượng thặng, không phải nhà nông, không sống về
ruộng đất, lại lên tiếng yêu cầu đảng và nhà nước hăy cấp bách
trả lại quyền tư hữu ruộng đất cho nhà nông, coi như điều kiện
không thể thiếu để phát triển nông nghiệp, hiện đại hóa nông
thôn, đưa nông dân vào con đường làm ăn chiều sâu kiểu nông trại
quy mô lớn bền vững.
Từ hơn 2 năm trước, một nữ sinh viên ngành luật, chưa đến tuổi
20, đă để tâm nghiên cứu kỹ vấn đề ruộng đất ở nước ta, từ thời
xa xưa đến thời hiện đại, từ thời phong kiến qua thời Pháp thuộc
đến thời kỳ gọi là XHCN, và chỉ ra rằng đă đến lúc phải từ bỏ
ngay quan điểm “ruộng đất là thuộc quyền sở hữu của toàn dân» mà
em cho là “phản động » nghĩa là tai hại cho đất nước, v́ nó
không giống ai, nó kỳ quặc, không giống nước nào khác cả (Bài:
Tôi t́m hiểu Luật Đất Đai của em Đỗ Thúy Hường, hiện có trên
mạng, vào Luật Đất Đai). Thuộc “quyền sở hữu của toàn dân” là
thế nào? là cả 84 triệu con người đều có quyền sở hữu tất cả các
thửa ruộng, miếng đất trên lănh thổ Việt Nam hay sao? Và khi cần
mua hay bán th́ trên văn tự, giấy tờ, phải có sự đồng ư, thỏa
thuận, chữ kư của cả 84 triệu con người hay sao?
Em Đỗ Thúy Hường chỉ ra dă tâm của lănh đạo đảng CS, v́ tự nhận
là đảng cầm quyền, nên đảng cũng tự nhận “toàn dân” là ta đây,
là đảng làm đại diện, “toàn dân» là chính quyền nhân dân (thật
ra là chính quyền độc đảng) chứ c̣n ai vào đó nữa. Thế là nghiễm
nhiên những người không hề bỏ ra chút mồ hôi, xương máu nào để
khai phá,vun trồng, bảo vệ ruộng đất bỗng nhiên - chỉ bằng một
câu do họ ép phải ghi vào Hiến pháp - được làm chủ, tha hồ xử lư
toàn bộ đất đai của đất nước, ngang nhiên tước đoạt quyền sở hữu
hợp pháp từ bao đời trước của những người chủ chân chính. Lạnh
lùng, ngang ngược! Thà rằng nói toạc ra là tất cả ruộng đất đều
là đất công hết!
Em Đỗ Thúy Hường chỉ ra những thuật ngữ từ kỳ lạ xuất hiện trong
Luật Đất đai sửa đổi hiện đang được áp dụng, đó là các cụm từ
“thu hồi” và “đền bù”. Sao lại «thu hồi»? Ruộng đất vốn của tôi,
tôi đang lao động trên cánh đồng của tôi, nay bỗng nhiên có
người đến chiếm và nói rằng bị « thu hồi». Móc túí lấy tiền của
người ta bỏ vào túi ḿnh, rồi nói là có quyền «thu hồi», thế có
lạ không! Anh kêu ca thắc mắc th́ đây, tôi thí cho anh ít tiền
“đền bù”, tiền đền bù do tôi quyết định, anh không nhận kệ anh.
Tiền gọi là “đền bù» thường chỉ bằng 1/2, 1/3, có khi 1/4, cũng
có khi chỉ 1/6, hay 1/10 của giá trị thị trường, nhất là ở những
nơi có vị trí chiến lược then chốt, đất quư như vàng. Hoặc đền
bù bằng một mảnh đất khác, ở xa, xấu hơn, giá trị kém nhiều.
Đó, đảng CS thực hiện liên minh công nông như thế đó. Đảng tự
nhận là giai cấp công nhân, coi giai cấp nông dân là đồng minh
chiến lược lâu dài như vậy đó! Đảng đền ơn đáp nghĩa cho nông
dân từng hy sinh người và của lớn nhất cho chiến tranh như vậy
đó ! Để như có phép lạ, hàng loạt cán bộ đảng trong đảng ủy xă,
trong huyện ủy, quận ủy, tỉnh ủy trong nháy mắt trở thành địa
chủ, đại địa chủ, phú nông, làm chủ đất mới, nhà mới,cho phát
canh thu tô, được nhân dân tặng cho danh hiệu “đảng ăn đất”,
“cướp đất”, “c̣ đất», “sâu đất”, “mafia đất».
Đáng chú ư trong đợt góp ư kiến với các văn kiện Đại Hội XI vừa
qua, nhiều trí thức, nhà nghiên cứu như tiến sỹ Nguyễn Quang A,
hay như nguyên Thứ trưởng Tài nguyên – Môi trường Đặng Hùng Vơ
đều yêu cầu nhà nước, đảng phải trả lại dứt khoát, ṣng phẳng
quyền tư hữu ruộng đất cho từng hộ nông dân, cho những nhà nông
chân chính.
Tại sao đảng và chính quyền đă trả lại quyền sở hữu tư nhân cho
nhà kinh doanh thương nghiệp, cho nhà công nghiệp, thủ công
nghiệp, cho các nhà kinh doanh dịch vụ, mà lại chỉ cấm không cho
nông dân quyền tư hữu ruộng đất vốn có từ xa xưa, được tôn trọng
suốt trong thời phong kiến, cả trong thời Pháp thuộc? Không có
câu trả lời.
Nông dân vẫn chiếm số đông áp đảo trong dân số nước ta. Hăy quan
sát nông thôn Thái Lan, Nhật Bản, hay Ấn Độ, người nông dân làm
chủ triệt để ruộng đất của ḿnh, chăm sóc từng thửa ruộng, từng
luống rau, từng mảnh ao của ḿnh như chăm nom đứa con cưng, tích
lũy nhanh, tậu máy móc to lớn, hiện đại, chung sức lập trang
trại ngày càng lớn, kinh doanh tổng hợp trồng trọt, chăn nuôi,
thủ công nghiệp, buôn bán, làm cho nông thôn phồn vinh, giáo dục,
y tế, văn hóa nông thôn khởi sắc. Ch́a khóa của thành đạt là
quyền sở hữu tư nhân được triệt để tôn trọng. Ở các nước ấy,
không ai biết đến các biện pháp “thu hồi” và “đền bù” lạ hoắc!
Lại xin nhắc đến "Mười lời cảnh báo" của nhà quân sư Đặng Tiểu
B́nh cho đảng CS Trung Quốc hơn 12 năm trước. Trong đó, lời cảnh
báo rất nghiêm khắc là “bỏ quên liên minh công nông, coi nhẹ
nông thôn và nông nghiệp, sẽ là nguy cơ lâu dài tệ hại nhất, là
thất bại hiển nhiên của sự nghiệp cải cách».
Đă có nhiều trí thức, nhà văn, nhà báo nước ta báo động về đại
nạn ly nông, ly hương ở nước ta, nông thôn biến thành băi rác
đầy ô nhiễm của thành thị, của các vùng công nghiệp, nước sạch
ngày càng hiếm, nạn cường hào mới lan tràn, các thủ tục khôi
phục nhanh, an ninh càng nguy khốn, cờ bạc, hút xách, buôn người,
đĩ điếm, trộm cắp lan tràn không ǵ ngăn nổi.
Một nguyên nhân gốc rễ là người nông dân bị tước quyền tư hữu
vốn có từ ngàn xưa, mất t́nh nghĩa với ruộng đất, coi ruộng đất
là con nuôi, con ghẻ không phải là con ruột, con đẻ, mất hứng
thú kinh doanh, mất động lực thúc đẩy.
V́ ai nên nỗi? V́ đâu nên nỗi? Mời cả bộ chính trị, mời các đại
biểu Đại hội XI t́m đọc bài viết của sinh viên Đỗ Thúy Hường
“Tôi t́m hiểu về Luật Đất Đai», từng được nhiều lần đăng trên
các mạng internet, sẽ vỡ lẽ ra nhiều điều bổ ích. Một sinh viên
biết nghiên cứu sâu, lập luận chặt, so sánh ta với quanh ta, kết
luận chắc nịch, thật đáng quư.
Biết bao góp ư tâm huyết, thiết tha về nông thôn, nông nghiệp,
nông dân vẫn sẽ bị bỏ ngoài tai của các vị tai to mặt lớn. Việc
ǵ sẽ xảy ra khi triệu triệu nông dân bị o ép, cùng ngàn vạn dân
oan bị mất đất kéo nhau ồ ạt xuống đường hô lớn: “Trả con tôi
đây!”, “Trả quyền tư hữu ruộng đất đầy đủ cho nông dân!”. Họ
không đ̣i một điều ǵ hơn là được sống b́nh thường, được làm ăn
như nông dân Thái Lan, Nhật Bản hay Ấn Độ…