Cuối năm tản mạn về chữ TẶC
Thạch Đạt Lang
“Tặc” theo tiếng Hán có nghĩa là giặc,
kẻ trộm.
Với mớ kiến thức không đầy chai dầu gió
Nhị Thiên Đường, Đạt Lang tui hổng biết
chữ “Tặc” có từ bao giờ, nhưng chắc phải
từ thời tiền sử hay đời tám hoánh nào
rồi, từ hồi loài người c̣n ăn lông, ở lỗ,
nói theo kiểu của các “đỉnh cao trí tuệ”
loài người là hồi c̣n chế độ cộng sản
“nguyên thủy” khi của cải, vật chất,
phương tiện sản xuất… chưa tập trung vào
một số ít người (trong đảng cộng sản VN)
như hiện nay.
“Tặc” thời kỳ xa xưa đó chỉ là những cá
nhân hay một nhóm ít người v́ đói khát,
túng bấn mà làm liều, đi lấy trộm vài củ
khoai, con gà, cái trứng… hoặc cùng lắm
giết hại, cướp bóc vớ vẩn.
Theo thời gian, xă hội loài người phát
triển, văn minh dần lên th́ “Tặc” cũng
theo đó mà sinh sôi nẩy nở hay hệ thống
hóa thành nhiều loại khác nhau như: đạo
tặc, hải tặc, không tặc, gian tặc, dâm
tặc, cẩu tặc, lâm tặc, đinh tặc, tin tặc,
khẩu tặc…
Nhân dịp cuối năm, có chút thời gian
rảnh rỗi, Đạt Lang tui ba điều, bốn
chuyện về chữ “Tặc”.
Nói về các loại tặc, xin được kể theo
thứ tự từ loại gây thiệt hại nhẹ đến
nặng.
Loại tặc ít gây hại nhất có lẽ là “Dâm
tặc.” Bạn bè nhiều lúc đùa giỡn, cũng
hay chửi nhau là đồ dâm tặc khi có người
trong bọn, quen thói trăng hoa, gặp cô
nào, bà nào có tí nhan sắc, mum múp chút
đỉnh là giở tṛ tán tỉnh, thả dê.
Kế đến là “Cẩu tặc”. Hồi nhỏ, lúc c̣n
học tiểu học, lọ mọ đọc mấy truyện kiếm
hiệp của Kim Dung, thấy mấy nhân vật
trong truyện chửi địch thủ là loài cẩu
tặc, Đạt Lang tui cứ tưởng cẩu tặc là
loại người gian hùng, mê ăn… thịt chó
nên hay lén đi đánh bă chó về mần thịt…
nhậu, sau mới hiểu là hổng phải, cẩu tặc
chỉ là chữ sỉ nhục những người hay đánh
lén, cắn trộm người khác như chó.
Loại tặc thứ ba là “Đinh tặc”. Đinh tặc
có lẽ chỉ mới chào đời tại Việt Nam sau
khi chế độ Cộng Sản mở cửa, bung ra làm
ăn kinh tế thị trường. Số xe gắn máy
nhập cảng tăng lên đến chóng mặt, nhất
là ở các thành phố lớn như Sài G̣n, Hà
Nội, Đà Nẵng, Nha Trang, Cần Thơ…
Đinh tặc tức là giặc… rải đinh ra đường.
Các loại xe chạy qua chỗ đinh tặc phục
kích, cán đinh, bể bánh, thế là phải đem
vá ở một tiệm sửa xe nào gần đó do đinh
tặc làm chủ.
Đinh tặc là tệ nạn xuất hiện bởi đời
sống quá cùng cực, nghèo khổ, túng
thiếu. Tác hại của đinh tặc thật ra
không nặng nề cho lắm, bởi chỉ do những
cá nhân, v́ sự sống mà phải làm càn.
Người bị đinh tặc hăm hại chỉ mất công
đẩy xe tới chỗ, trả ít tiền ngồi chờ vá.
Nặng lắm th́ thay vỏ, ruột.
Loại tặc thứ tư là “Đạo tặc”. Đạo tiếng
Hán là đường, vậy đạo tặc là cướp đường
hay là quân trộm, cướp giữa đường. Vậy
c̣n mấy thầy, sư, linh mục, cha… trong
đạo Phật, đạo Thiên Chúa, Tin Lành… làm
bậy phải gọi bằng chi hỉ? Tôn tặc hay
giáo tặc? Nghe không hợp lỗ nhĩ lắm, cứ
như là dùi đục chấm mắm nêm.
“Hải tặc” th́ Đạt Lang tui cũng như mọi
người, chắc ai cũng biết. Hải tặc Thái
Lan một thời đă gieo kinh hoàng cho
người Việt vượt biên bằng đường biển từ
cuối thập niên 70 đến khi chuyện vượt
biên bằng tầu bè chấm dứt.
C̣n “Không tặc” chắc ai cũng nhớ vụ tấn
công vào Twin Towers ở New York ngày 11
tháng 9 năm 2001 với khoảng 3.000 nạn
nhân.
Việt Nam hiện có một loại tặc mới rất
đặc biệt mà ít nước nào trên thế giới có
là “Lâm tặc”.
Lâm là rừng, lâm tặc là giặc rừng hay lũ
phá rừng, ăn trộm gỗ. Gỗ nặng thấy ông
bà, ông vải. Cưa, chặt xong đem bán cũng
phải có đầu mối, đường dây tiêu thụ, dù
để nguyên cây cho thợ mộc làm bàn, ghế
hay xẻ ra làm củi đốt, lại phải có
phương tiện chuyên chở nữa. Lâm tặc v́
vậy phải cần nhiều người để lập thành
một tổ chức hẳn hoi. Lâm tặc có hai
loại, bất hợp pháp và hợp pháp.
Lâm tặc bất hợp pháp là loại làm ăn c̣
con với quy mô nhỏ, vài anh thợ làm rừng
tụ họp lại, lén lút đốn cây lậu, kiếm
chiếc xe be hay xe máy cày, chở đi bán
cho các xưởng cưa, đóng bàn ghế. Loại
này thỉnh thoảng đụng độ với kiểm lâm
của chế độ cộng sản, có khi đi đến đổ
máu v́ chung, chia không đều.
Lâm tặc hợp pháp là loại sừng sỏ, ăn
chia với đảng viên, cán bộ cộng sản cao
cấp, chính quyền địa phương. Cũng có thể
chúng chính là thân nhân ruột thịt, gia
đ́nh của bọn này. Loại lâm tặc này là
giặc có giấy phép phá hoại rừng, phá
hoại môi trường, tài nguyên đất nước.
Chúng phá hoại rừng bằng cách cưa, chặt
bất kỳ cây cối nào có thể bán được.
Những loại gỗ qúy như cẩm lai, bằng lăng
cườm , cẩm liên, cẩm thị, giáng hương,
huỳnh đường, mun sừng, mun sọc… th́ bọn
chúng cho xẻ ra làm bàn ghế, đồ mỹ nghệ,
chạm khảm… xuất khẩu. Loại thường th́
đóng bàn ghế trong nước hay cưa thành
củi để bán. Nhiều loại gỗ quư của rừng
Việt Nam đang có nguy cơ diệt chủng v́
ḷng tham của bọn này.
V́ có giấy phép nên chúng coi trời bằng
vung, phá rừng không cần biết đến hậu
quả là có thể gây sụt, lở đất, lũ, lụt…
cho các vùng chung quanh, nhất là ở các
tỉnh cao nguyên.
Vụ lâm tặc gây xôn xao thủ đô Hà Nội xẩy
ra vào năm 2007, bắt đầu với 3 cây gỗ
sưa nằm trong sân UBND một xă ở Vĩnh
Phúc, được cưa đi v́ chắn lối trong khi
xây dựng lại trụ sở. Khi xă rao bán cho
dân, chẳng hiểu sao người dân lại ùn ùn
kéo đến để mua, xă phải đấu giá, cuối
cùng bán được cả tỉ VNĐ (50.000 USD).
Ngay sau đó, giá gỗ sưa tăng lên vùn vụt
từ vài trăm ngàn/kg lúc ban đầu đến 1
triệu rồi 2 triệu/kg một cách lạ lùng,
không ai hiểu được.
Thế là tin đồn gỗ sưa có thể trị được bá
bệnh, từ ung thư đến tiểu đường, lan
truyền râm ran trong dân chúng như xuyên
tâm liên trước đây.
Nhiều gia đ́nh ở Hà Nội có cây sưa trong
nhà nghe tin đó mà sững sờ, bấy lâu nay
trong nhà có một gia tài lớn mà họ không
biết. Thế là họ thi nhau gọi bán gỗ sưa.
Dân các làng quê th́ đem đồ đạc, bàn ghế
bằng gỗ sưa ra phát măi. Cả Hà Nội và
các vùng quê phụ cận lên cơn sốt v́ gỗ
sưa.
Khi gỗ sưa ở các vùng quê đă bị đốn
sạch, các con buôn gỗ (ùn ùn) tiến về Hà
Nội như đoàn quân giải phóng năm 1945.
Họ thuê bọn lâm tặc bất hợp pháp đi mua,
mua không được th́ ŕnh rập, lén lút
cưa, chặt, bất cứ chỗ nào có cây sưa.
Thử đọc một vài đoạn tin về lâm tặc hay
“sưa tặc” này ở blog Hà Nội Xanh:
“Lạ kỳ hơn nữa, khi cây sưa trăm tuổi trong công viên g̣ Đống Đa bị chặt hạ không phải do bàn tay và những nhát cưa của “sưa tặc”. Báo chí và dư luận đă một thời bức xúc khi chính những người quản lư ở đây đốn cây sưa đó, với lư do “cây mục, tránh gây ảnh hưởng đến người dân”.
Những người liên quan đă bị cơ quan công an khởi tố, nhưng nhiều câu hỏi vẫn được đặt ra. Tại sao chính những người bảo vệ cây xanh, bảo vệ văn hóa của Thủ đô lại làm ngược lại với những ǵ được giao? Tại sao ḷng tham dễ dàng lấn át được trách nhiệm ǵn giữ, bảo vệ mà họ mang trong ḿnh? Không biết những người quản lư thành phố có biết được rằng khi những người được giao sứ mệnh bảo vệ cây xanh, bảo vệ văn hoá lại ngang nhiên tàn phá những thứ họ phải bảo vệ th́ chuyện ǵ sẽ xảy ra?”
Nguồn: Blog Hà Nội Xanh.
Và đây là phản ứng của chính quyền khi “sưa tặc” lộng hành:
Cuối cùng, dư luận đặt ra câu hỏi thường… khó trả lời nhất. Đó là câu hỏi về trách nhiệm. Ai cũng biết, “sưa tặc đời 2009” manh động hơn hẳn “sưa tặc đời 2007”. Nếu như năm 2007, chúng chỉ dám cưa trộm th́ hiện nay, chúng sẵn sàng cướp trắng cây theo kiểu buộc dây thép vào cửa nhà dân, rồi dùng kiếm đe dọa; hay ngang nhiên cưa cây giữa phố phường đông đúc người qua lại…
Trước sự liều lĩnh của sưa tặc, một người dân sẽ rất sợ, hai người dân vẫn rất sợ chúng. Nhưng 3 triệu người dân Hà Nội với chính quyền và các cơ quan chức năng hùng hậu của ḿnh không thể “sợ” một nhóm lâm tặc, dù chúng có manh động như thế nào!
Chính Bí thư Thành ủy Hà Nội đă đặt ra câu hỏi này: “Ai cũng thốt lên: sao lại có kẻ nỡ làm chuyện phá hoại ngang nhiên như vậy? Và rồi, một câu hỏi khác: thế chính quyền, các cơ quan chức năng, thanh tra giao thông, thanh tra xây dựng, công an thành phố, công an khu vực… và những người dân Thủ đô yêu quư cây xanh không lẽ chịu thua, chẳng lẽ để lâm tặc mặc sức hoành hành giữa ḷng Thủ đô Hà Nội?”.
Không chỉ là trách nhiệm quản lư đô thị, đích thân Bí thư Hà Nội đă kêu gọi, khơi dậy trách nhiệm của cả xă hội cùng tham gia bảo vệ cây sưa, bảo vệ t́nh yêu đối với những hàng cây xanh như là một giá trị văn hóa của Thủ đô. Nếu mỗi người dân cùng có chung một ư thức bảo vệ, chắc chắn, “sưa tặc” sẽ không c̣n đất để hoạt động…”
Nguồn: Blog Hà Nội Xanh.
Mẹ ơi! Con mắt các ngài lănh đạo chế
độ CSVN ở Hà Nội bị bù lạch ăn rồi
chắc? Tại sao họ gai mắt v́ cây
thánh giá dựng ở Đồng Chiêm đến độ
phải huy động 600 - 700 công an,
quân đội, với đầy đủ vũ khí trấn áp,
súng ống, lựu đạn cay, dùi cui, xe
cơ giới… để nhổ cây thánh giá và
trấn áp dân lành, nhưng lại khoanh
tay, chịu thua những tay lâm tặc bất
hợp pháp trang bị cưa, đục, búa… đi
ngời ngời trên đường phố mấy tháng
trời? Măi đến khi bí thư thành ủy Hà
Nội “bức xúc” quá, chính thức lên
tiếng, mới bắt được chừng chục tên
lâm tặc với vài cái cưa gỗ cầm tay
chỉ trong ṿng một ngày.
Thiệt đáng nể công an và quân đội
nhân dân VN anh hùng, luôn Trung với
Đảng (cộng sản), hiếu với dân (lâm
tặc hợp pháp) khó khăn nào (dù là
trấn áp, khủng bố dân lành…) cũng
vượt qua, kẻ thù nào (ngoại trừ Tầu
cộng) cũng chiến thắng.
Một loại Tặc khác, nguy hiểm và gây
tác hại hơn lâm tặc nhiều lần v́ tầm
hoạt động của chúng không chỉ giới
hạn vào cá nhân, trên b́nh diện xă
hội, mà c̣n ảnh hưởng đến quốc gia
và quốc tế. Đó là “Tin tặc”.
Tin tặc chỉ bắt đầu có mặt hậu bán
thế kỷ 20, khi Personal Computer
được phát minh.
Computer virus, được Fred Cohen, tốt
nghiệp đại học ở Southern California
nghĩ ra vào tháng 11 năm 1983, sau
đó đă được các tay tổ về software
nhanh chóng phát triển thành phương
tiện tấn công, phá hoại các hệ thống
computer trên thế giới. Danh từ
Hacker bắt đầu xuất hiện và Việt Nam
ta gọi là “Tin tặc”.
Vụ tin tặc nổi tiếng thế giới lần
đầu tiên xẩy ra đầu tháng 5 năm
2000, thủ phạm đă dùng một computer
virus có tên I Love You, tấn công và
làm tê liệt hàng trăm ngàn computer
ở khắp các lục địa qua hệ thống
email.
Tin tặc có thể là một cá nhân (thủ
phạm của I Love you virus là một
sinh viên 19 tuổi), một nhóm, một tổ
chức của một quốc gia, đặc biệt là
các nước cộng sản c̣n sót lại trên
thế giới như cộng sản Tầu, Cộng Sản
Việt Nam, Bắc Hàn, Cuba.
Đối với thế giới tự do, tin tặc là
một loại phạm pháp nghiêm trọng
(Schwere Verbrechen) nhưng lại được
nhà cầm quyền các chế độ độc tài
dùng như một vũ khí để chống lại dân
chúng và các phong trào đ̣i hỏi dân
chủ, tự do.
Internet ngày nay đă trở nên phổ
biến trong dân chúng, các website cá
nhân phát triển rầm rộ, các Blogs
mọc lên như nấm, tin tức được truyền
đi bằng tốc độ ánh sáng. Một việc
làm bậy, môt hành động sai trái của
một viên chức chính quyền, chỉ trong
vài giây đă phổ biến khắp thế giới.
Không ngăn chận được trào lưu tiến
hóa của văn minh, khoa học, chế độ
độc tài các nước trên phải t́m cách
bưng bít thông tin bằng cách khác.
Họ lập tường lửa, ngăn chận người
dân có computer sử dụng internet vào
các website hay blog mà họ thấy có
ảnh hưởng xấu cho chế dộ. Song song
với việc đó họ thành lập các đội
hacker chuyên nghiệp, t́m cách đánh
phá các website, blog, ăn cắp thông
tin cá nhân mà họ cảm thấy nguy hại
cho chế độ.
Việc nhà cầm quyền Việt Nam luôn t́m
cách đánh phá các diễn đàn tự do và
mới đây nhất là trang Bauxite Việt
Nam của giáo sư Nguyễn Huệ Chi là
những bằng chứng hùng hồn nhất để
kết luận nhà cầm quyền CSVN hoặc
đứng sau lưng hoặc cấu kết với Tầu
Cộng về các vụ tin tặc nói trên.
Xin đọc một đoạn trích từ thư của
giáo sư Nguyễn Huệ Chi gửi bạn đọc
vào trang Bauxite Việt Nam:
“Quả thật từ khi ra đời đến nay, trang Bauxite Việt Nam đă bị đánh phá ác liệt đến không dưới 5 lần, bởi những nhóm người lạ mặt. Không ai dám chắc đây là một nhóm v́ họ đánh bằng nhiều cách. Có khi họ xâm nhập trang quản trị mạng và thay đổi hẳn phần h́nh ảnh trong một bài nào đó bằng h́nh ảnh của hải quân Trung Quốc. Có khi họ khống chế để bạn đọc không tài nào vào được trang chủ, biến trang chủ thành trang trắng. Lại có khi họ thay đổi mật mă khiến anh chị em biên tập viên "mất dấu". Nhưng lần này là tệ hại nhất: họ chưa vội làm ǵ ngoài việc khóa chặt một số bài không cho bạn đọc truy nhập và đặt trang quản trị mạng dưới sự giám sát 24/24, có lẽ để ngầm chuyển nội dung về một trung tâm nào đó. Họ quả có nhiều thủ đoạn khó lường.
May thay, chúng tôi đă kịp phát hiện và nỗ lực lấp các "lỗ hổng" trong ṿng một tuần lễ để "thoát ṿng vây". Sở dĩ thành công là do có nhiều bạn bè chí t́nh chỉ bảo và giúp sức, mặt khác cũng do biết đứng vững trên chủ kiến: Bauxite Việt Nam không phải là một trang chính trị đối lập mà chỉ là một trang mạng của trí thức lên tiếng góp ư xây dựng đối với đất nước, cũng không phải nhân danh một tập thể đứng trong tổ chức mà chỉ là một cá nhân chịu trách nhiệm cùng với nhóm cộng sự, nên chúng tôi giữ được ḷng tin.
V́ vậy, xin kính báo để bạn đọc xa gần đều mừng và cùng nhau trở lại với các bài viết cùng lời b́nh ngắn thường ngày. Dưới đây, xin trân trọng đăng một trong số rất nhiều lá thư chia sẻ nỗi lo với chúng tôi trong suốt những ngày qua, do GS Vũ Cao Đàm thay mặt Nhóm giảng viên Trường đại học Khoa học Xă hội và Nhân văn thuộc ĐHQG Hà Nội gửi đến” .
Khi tôi viết những gịng chữ này th́ trang Bauxite Việt Nam lại bị đánh gục, không vào được.
Một loại tặc khác cũng nguy hiểm
không kém tin tặc là “Khẩu tặc”,
tức bọn đánh giầy bằng lưỡi.
“Khẩu tặc” thường là bọn người
có ăn học, bằng cấp dắt sau lưng
hai ba cái, nói chuyện, viết
lách điều ǵ cũng phải đưa ra
vài cái tên như Karl Marx,
Engels, Sigmund Freud, Friedrich
Nietzsch, Jean Paul Sartre… để
hù thiên hạ. Đi đi về về Việt
Nam như đi chợ, gặp gỡ toàn
những cớm chóp bu như Tổng bí
thư, chủ tịch nước, thủ tướng
hay ủy viên trong bộ chính trị
đảng CS Việt Nam để… xin chữ kư.
Loại khẩu tặc này sử dụng kiến
thức, sở học của ḿnh làm shoe
creme để đánh giầy bằng lưỡi,
chuyên rót những lời ngọt ngào
vào tai các ngài lănh đạo đất
nước Việt Nam, nên đă được tham
dự phiên ṭa xử 4 người đấu
tranh cho dân chủ, tự do là Lê
Công Định, Nguyễn Tiến Trung,
Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng
Long trong khi phóng viên báo
chí ngoại quốc và ngay cả thân
nhân các bị cáo bị cho chầu ŕa.
Loại khẩu tặc này luôn tự hào là
“biết cách nói” cho người cộng
sản nghe… tai này đi qua tai kia
rồi ra ngoài, đồng thời lẻo lự,
ngụy biện cho những hành động
trái với lương tâm, đạo đức của
ḿnh.
Bọn khẩu tặc này rất thạo nghề
đánh giầy bằng lưỡi cho bọn tặc
cuối cùng, nguy hiểm nhất, gian
ác nhất, lưu manh nhất cho xă
hội, cho dân tộc, đất nước… là
bọn “Quyền tặc”.
Khi một chế độ, một chính phủ có
quyền lực, tiền bạc, quân đội,
công an, vũ khí, phương tiện
trong tay lại đi cấu kết với
giặc ngoại xâm là Tầu cộng để
củng cố địa vị, tham nhũng, hối
lộ, làm giàu bất chính, đàn áp
dân, giam giữ, tra tấn, kết tội
những người dân yêu nước lên
tiếng phản đối thái độ hèn nhát,
nô lệ, phá hoại đất nước của
ḿnh, không gọi là “Quyền tặc”
th́ gọi là ǵ?
Do bởi có quyền lực trong tay,
lũ quyền tặc này sử dụng bọn đạo
tặc du thủ du thực, đầu trộm
đuôi cướp… để trấn áp dân chúng
qua những vụ Bát Nhă, Đồng Chiêm…
Dùng bọn lâm tặc hợp pháp để làm
giầu, ăn chia với nhau bằng cách
khai thác gỗ trên rừng vô tội vạ,
không có kế hoạch tái thiết, gây
ra hậu quả người dân phải gánh
chịu là lũ lụt, thiên tai.
Dùng bọn tin tặc để bảo vệ chế
độ bằng cách thiết lập các hàng
rào lửa, ngăn chặn những thông
tin bất lợi cho chúng, thả virus
đánh phá các diễn đàn, website
cổ vũ dân chủ, tự do đang phanh
phui và tố cáo những hành vi bán
nước của bọn người lănh đạo.
Dùng khẩu tặc để đánh bóng chế
độ, để lừa bịp người dân, che
mắt thế giới qua những bài viết
ca tụng chế độ là dân chủ, tự
do, ṭa án xử luôn đúng thủ tục
tố tụng.
Như thế Quyền tặc tại Việt Nam
hiện nay là loại tặc nguy hiểm
nhất trong các loại tặc của xă
hội cũng như trong lịch sử dân
tộc, v́ chúng là tổng hợp các
loại đạo tặc, lâm tặc, tin tặc,
khẩu tặc… kể trên.
Độc giả nào thích, cũng có thể
gọi chúng là bọn “Quốc tặc”..