Chuyến về thăm quê hương thân nhân, gia đ́nh
tù nhân chính trị và lương tâm Phạm Văn Trội
Lê Thanh Tùng viết từ Hà Nội
Thưa quư vị và các bạn !
Ngày 28/09/2009 tức ngày 10/08/2009 âm lịch, cũng trùng với chính ngày này tháng tám âm lịch năm ngoái 2008, tôi đă đến thăm gia đ́nh anh Phạm Văn Trội ở huyện Thường Tín, tỉnh Hà Tây ngay sau chuyến xuống thăm Hải Pḥng. Tối hôm đó tôi đă ngủ lại nhà anh Trội để hàn huyên tâm sự suốt đêm cùng anh ấy mọi chuyện thân t́nh nhất trên đời, và tất nhiên cả chuyện nội bộ của phong trào đấu tranh dân chủ. Ngay ngày hôm sau, tôi cùng anh đi thăm một dân oan cùng tỉnh Hà Tây nhưng khác huyện với gia đ́nh anh đă bị công an tỉnh Hà Tây này khóa c̣ng tay đă hơn một năm mà vẫn chưa được tháo c̣ng ra, đó là công dân Trần Văn Lộc ở xă Đông Phương Yên, huyện Chương Mỹ, tỉnh Hà Tây cũ. Sau chuyến đi này tôi đă viết bài báo ngắn kể lại toàn bộ nội dung và đă được công bố trên mạng internet toàn cầu.
Trong chuyến đi thăm đó, anh Trội đă chỉ cho tôi cách lập nicname chat Skype và Paltakl ra sao, nói chung anh Trội là người biết rất khá về kỹ thuật máy vi tính và mạng internet. Ngay trong buổi lên mạng này với anh Trội, tôi cũng cùng với ông Sỹ Hoàng và một số anh em khác ở Hải ngoại có trao đổi với nhau nhiều nội dung rất vui như với Trường Giang, Hẹn Nhé...vv… dù xa cách nửa ṿng trái đất và cùng là con cháu Vua Hùng ṇi giống Việt Nam ta cả. Thế rồi cuộc tṛ chuyện đó và chuyến đi thăm của tôi về quê hương anh ấy cũng kết thúc, tôi và anh Trội chia tay nhau mỗi người một ngả ra về. Tôi th́ đi ngược lên Sóc Sơn – Hà Nội c̣n anh th́ đi xuôi về Thường Tín – Hà Tây.
Sáng hôm sau th́ bất ngờ tôi được hung tin làm bàng hoàng cả người, đó là các anh chị em dân chủ đối kháng khu vực miền bắc bị bắt giữ rất nhiều, trong đó có anh Phạm Văn Trội. Thế là chuyến về thăm quê anh Trội hôm ấy của tôi trở thành chuyến đi định mệnh đến không ngờ và có thể chỉ đến ngày anh hết án được ra tù th́ tôi may ra mới được gặp lại anh thôi.
Trên chuyến xe bus tuyến số 08 chạy từ bến xe Long Biên – Hà Nội đi Đông Mỹ - Thanh Tŕ đề về thăm quê anh năm nay 2009, tôi đă mải nói chuyện với cậu bán vé xe bus đến tận bến xe Đông Mỹ thuộc huyện Thanh Tŕ lúc nào không hay nữa. Cũng xin lưu ư quư vị, là xă Đông Mỹ này chính là quê hương gốc gác nhiều đời bần cố nông của ông Tổng bí thư Đỗ Mười ( tên thật của ông ta là Nguyễn Văn Cống ) một nhân vật lănh đạo ĐCSVN tối cao hét ra lửa một thời và cũng là tay khét tiếng ăn nói bỗ bă, phát ngôn bừa tăng tít như anh nông dân rất ít học, rất ít văn hóa đấy nhé.
Cậu bán vé xe bus cho tôi biết thế này : "Em chạy trên tuyến xe này đă hơn 10 năm nay mà em thấy dân làng dọc đường ở quanh đây vẫn nghèo khổ chẳng có ǵ thay đổi cả. Đất nước này, quê hương này không thể thay đổi được nếu như vẫn c̣n giữ cái thể chế độc tài, độc đảng này măi như thế phải không anh ? Chỉ có thể thay đổi ĐCSVN nắm quyền độc tôn, độc trị duy nhất này thành chế độ đa đảng đa nguyên th́ nước ta mới có cơ hội dân chủ và mới tốt lên thôi chứ c̣n măi măi thế này không bao giờ ngóc đầu lên nổi anh ạ "
Nghe xong cậu ta nói vậy, tôi ngạc nhiên lắm đến bàng hoàng cả người giống y như cái tin sét đánh khi biết anh chị em dân chủ bị bắt hầu hết vào tháng 9 năm ngoái mà trong đó có anh Trội, nên tôi hỏi cậu ấy ngay : “Cậu đă học lớp mấy rồi, tại sao cậu lại dám khẳng định chắc như đinh đóng cột lim như vậy mà không lo sợ ǵ công an nó biết, nó đàn áp bắt bớ à ?”.
Cậu ta trả lời : " Em nói thật với anh là em học ít thôi nhưng việc này đâu có cần học cao lắm mới biết được những chuyện đó. Em chỉ học hết lớp 12 thôi nhưng do là em lên mạng mỗi ngày th́ xem được nên biết chứ có ǵ đâu. Anh tính, th́ em cũng phải nh́n trước ngó sau xem có thằng nào dáng khả nghi là công an, cớm ch́m hay không mới dám nói ra chứ lơ là một chút mà nó nghe được, nó tâu lên đảng CS thượng cấp của nó để lănh thưởng th́ ḿnh chết toi, rồi mất cả công ăn việc làm lấy ǵ nuôi vợ con hả anh ? Thế nhưng cũng có điều là do dân ḿnh bị ngu tối cũng quá lâu, bị bưng bít quá nhiều suốt mấy chục năm rồi nên không dám nói ra chứ c̣n ai chả biết cái chế độ này nó quá thối nát, mục ruỗng và th́ nhân dân căm ghét nó lắm rồi hả anh ? "
Tôi càng ngạc nhiên hơn khi nghe trả lời như vậy và nói : “Cám ơn sự quan tâm của cậu đă luôn theo dơi mọi t́nh h́nh và các diễn biến của đất nước ta ở trên mạng hằng ngày, nhưng cậu nên nhớ là cần phải phát huy những ǵ ḿnh đă biết th́ tốt quá đấy …!!!”.
Thế rồi chỉ v́ mải mê nói chuyện với cậu bán vé xe bus không b́nh thường trên đây nên tôi lại phải xuống để đón xe khác đi ngược lại để đi Thường Tín và đă tới tư gia của anh Phạm Văn Trội lúc 12 h 13'. Lúc đó trong căn nhà nghèo nàn chỉ có bà mẹ đẻ anh Trội mà tên cụ là bà Tỉa và con trai lớn của anh đang ở nhà quanh quẩn chơi với bà nội thôi. Tôi gọi điện thoại cho chị Nguyễn Thị Huyền Trang vợ anh Trội đang làm nghề thêu ren thủ công ở xă kế bên, nên khoảng 15' sau th́ chị Trang về tới nhà để tham gia đón tiếp tôi đến thăm.
Sau đây là cuộc tṛ chuyện giữa tôi và mẹ đẻ cùng vợ của anh Phạm Văn Trội tại chính ngôi nhà anh hôm đó :
Mẹ anh Trội hỏi tôi: Thế từ hồi đó tới giờ anh vẫn được b́nh an vô sự không bị công an họ bắt bớ hay gây khó khăn ǵ hả ?
Tôi trả lời : Sau khi Phạm Văn Trội nhà cô bị bắt ngày 11/09/2008 th́ đến ngày 08/11/2008 chính thức công an Hà Nội cũng đọc lệnh bắt giữ con 09 ngày và con cũng bị tạm giam ở trại Hỏa Ḷ – Hà Nội và con cũng bị khởi tố nhưng được tại ngoại để chờ ra ṭa lĩnh án tù chính thức. Nhưng cho đến ngày 16/07/2009 th́ con bị viện kiểm sát TP- Hà Nội ra quyết định là đ́nh chỉ điều tra vụ án !!! Việc này con đă có bản tường tŕnh 11 ngày bị bắt giữ và giam cầm ở Sóc Sơn và Hỏa Ḷ Hà Nội mà dư luận trên mạng được đọc hết cả rồi chắc chỉ có cô hay em Trang là có thể chưa biết thôi. Vậy là để khi nào con photocoppi gửi cô và gia đ́nh 1 bản xem cho biết rơ vụ này nhé.
Mẹ anh Trội hỏi tiếp : Tại sao anh lại được tha, c̣n thằng Trội nhà tôi lại không được tha nhỉ. Lạ thật đấy, tôi không sao hiểu nổi chuyện này ?
Tôi trả lời : Cô ơi, mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, con và Trội mỗi người có một hoàn cảnh và viễn cảnh khác nhau cô ạ. Con xin nói như thế này để cô và em Trang hiểu nhé :
-Thứ nhất : Theo như tính toán và sự đánh giá của công an CSVN th́ họ cho rằng Trội nó có trí thức hơn con, có học hơn con, thế nhưng về mặt khí phách, can đảm và lăn lộn cuộc sống thực tế th́ Trội không bằng con. Họ nghĩ rằng nếu đưa Trội vào tù th́ chỉ cùng lắm là ba bảy hai mươi mốt ngày là Trội sẽ đầu hàng, xin đảng, công an khoan hồng như vậy là họ sẽ thắng lợi lớn nhưng không thể ngờ Trội lại chứng minh cho công an rằng họ đánh giá hoàn toàn sai lầm về Trội.
-Thứ nh́: Từ trước tới nay một số người xấu, không tốt thường cho rằng con-tức Lê Thanh Tùng là c̣ mồi của công an mật vụ CSVN v́ đă có những kẻ xấu vô trách nhiệm đó đă tung tin là con đă chỉ điểm để bắt cóc Lê Trí Tuệ ở bên Cămpuchia mà cho đến nay vẫn chưa được rơ số phận của cậu Tuệ đó ra sao. Tức là sự nghi vấn ấy về con có vài dư luận linh tinh chưa ngă ngũ. Vậy nên hăy cứ để con ở ngoài th́ nghi vấn này về con không bao giờ xóa tan. Nếu bây giờ công an nó bắt con vào tù mấy năm th́ mọi ngờ vực về con sẽ tan hết th́ làm sao họ c̣n có cớ và điều kiện để cho những kẻ xấu và những ai không mấy tinh tường tiếp tục nghi oan cho con nữa đây ? Nó cần để lại nhập nhằng như thế có lợi cho đảng CSVN hơn, có thế thôi cô ạ.
-Thứ ba: Là con không được khỏe mạnh cho lắm, thường xuyên ốm đau bệnh tật nếu lỡ để con chết ở trong tù th́ nhà nước CS và công an sẽ mang tiếng là độc ác đă hăm hại đến chết con trong lao tù của họ, dư luận sẽ lên án tội lỗi này của nhà cầm quyền CSVN.
-Thứ tư: Là có thể v́ họ đă đọc được cái bản nháp lá thư của con gửi cho gia đ́nh con mà con vẫn c̣n để quyên trong ngăn va li của con hồi mới về nước giữa năm 2000 khi con đă bị bắt bị bỏ tù nửa tháng tại sở chỉ huy bộ đội biên pḥng tỉnh Tây Ninh. Họ biết con là thành phần dư bản lĩnh, thừa dũng khí cũng như sự chịu đựng khó khăn gian khổ trong các hoàn cảnh và con cũng là thành phần vô sản không c̣n ǵ để mà mất, mà sợ hăi nữa. Có thế thôi cô à.
- Cuối cùng thứ năm là do con không có tham gia đảng phái, tổ chức chính trị, chính em ǵ sất để nuôi mưu đồ tranh giành ngôi vị nắm quyền với đảng CSVN hiện nay cả, mà con chỉ viết báo phổ biến rộng răi trên mạng tự do để nêu chính kiến của riêng ḿnh thôi.
Mẹ anh Trội hỏi: Thế anh đi hoạt động đấu tranh như vầy th́ có lương bổng ǵ không, sống bằng cách ǵ, nuôi vợ con bằng cách ǵ vậy ?
Tôi trả lời : Th́ cô cũng biết đấy, th́ ḿnh đă h́nh thành chính quyền dân chủ mới, hay đă chính phủ đa đảng mới thực sự của nhân dân ǵ đâu mà đ̣i có lương lậu với chả bổng lộc. Nhưng thi thoảng các anh chị thân thiết cùng chí hướng hay đồng bào ở Hải ngoại có tấm ḷng với công việc đấu tranh đ̣i dân chủ hóa đất nước quan tâm giúp đỡ chút đỉnh gọi là tiền điện thoại, tiền lên mạng theo dơi tin tức hàng ngày và để đưa tin trong nước ra khắp nơi. Về việc này bên ngoài có những người như chị Bảo Khánh- khối 1706, anhTrần Hồng Quân – khối 1906 ở Úc Châu, hay như các anh Hẹn Nhé Sài G̣n, Vơ Thủy, Nguyễn Hà Tịnh ở Hoa Kỳ, anh Trường Giang ở Pháp....vv...Ở trong nước th́ có Ḥa thượng Thích Không Tánh, Linh mục Phan Văn Lợi, gia đ́nh cụ Hoàng Minh Chính, nhà văn Hoàng Tiến, anh Nguyễn Khắc Toàn, ông Trần Khuê và anh Đỗ Nam Hải… cũng hỗ trợ cho nữa.
Nhưng theo ư con là phải xác định đây là việc yêu nước, việc v́ đại nghĩa chứ không phải đồng bào hải ngoại thuê tiền ḿnh đi đấu tranh đ̣i dân chủ, nhân quyền chống ĐCSVN độc tài ở bên trong. Cụ Hoàng Minh Chính, Lm Phan Văn Lợi, cụ Ḥa thượng Thích Không Tánh, hay ông Hoàng Tiến, anh Nguyễn Khắc Toàn, Đỗ Nam Hải…cũng vậy, đâu họ có tiền mà đi thuê ḿnh đấu tranh dân chủ tự do cho dân tộc. Đất nước là của toàn thể dân tộc đang bị ĐCSVN cai trị độc tài, nhân dân mất hết nhân quyền, dân chủ tự do nên bị đói nghèo măi, lạc hậu kéo dài th́ tất cả những ai có tấm ḷng ái quốc đều phải cất lên tiếng nói để đ̣i lại từ tay kẻ độc tài chứ không đi làm thuê làm mướn cho ai, hay bị ai đứng sau kích động cả…Về chuyện này th́ công an trong nước và ĐCSVN chuyên vu cáo, xuyên tạc bịa đặt ra với dụng ư không trong sáng cho anh chị em đấu tranh dân chủ chân chính cô ạ.
Mẹ anh Trội hỏi tiếp tôi : Thế th́ cụ thể hiện nay anh làm cái ǵ để mà sống chứ ?
Tôi trả lời luôn : À th́ con vẫn một tay bút một tay cày. Con đang làm kinh doanh theo mạng cho hai tập đoàn liên doanh, một của Úc, một của Hoa Kỳ cô ạ. Thế mới được gọi là yêu Tổ quốc, yêu tự do dân chủ chứ cô. Cô thử nghĩ lại xem ông cha ta ngày xưa đánh thực dân Pháp th́ làm ǵ có ai trả lương đâu nào, vậy mà các cụ vẫn đánh Tây ra tṛ đấy mà đánh rất hay và làm chúng phải thua đấy thôi. Ví dụ bây giờ một tháng con làm được 5 triệu đồng mà tham gia đấu tranh dân chủ lại đặt ra điều kiện phải một tháng có thu nhập 10 triệu đồng mới đấu tranh th́ đó là loại người yêu đô la, yêu tiền bạc chứ không phải yêu Tổ quốc, yêu đồng bào nữa. Mà những kẻ đó là chúng yêu “tổ c̣, tổ cuốc, tổ tu hú” như những kẻ cơ hội đă, đang từng làm rồi đó phải không cô ?. Trong phong trào dân chủ hiện nay cũng có vài ba những đứa như vậy, nhưng đồng bào hải ngoại và anh chị em trong nước biết hết các thủ đoạn của chúng cả rồi. Bản chất thực của chúng là cốt chỉ lợi dụng môi trường này để kiếm tiền nuôi gia đ́nh, làm giàu bất chính và đánh bóng tên tuổi ḿnh thôi, chứ dân chủ dân tớ ǵ chúng đâu cô ạ !
Mẹ anh Trội nói tiếp ngay : Các anh cùng trường phái với nhau, tôi nghe anh nói vậy thấy cũng chẳng khác ǵ cái thằng Trội nhà tôi tí nào cả. Anh có biết không công an huyện Thường Tín họ nói với tôi cách đây mấy tháng thế này :" Em Trội, nó bảo là nó thích đi tù th́ bọn con hết thuốc cứu chữa nó rồi u ạ !!!". Thế rồi cái hôm tôi đi thăm nó trong trại giam B14, nó cũng nói với tôi rằng : “Cho dù nhà nước này, họ có bỏ tù con 5 năm,10 năm hay 20 năm hoặc có tử h́nh đi chăng nữa th́ con cũng chịu chứ con không có tội th́ con không thể nhận tội được mẹ ạ. Con mong mẹ hiểu cho con. Con tin chắc chắn rằng chế độ này cũng không bao lâu nữa là nó cũng sụp đổ thôi, đồng thời Tổ quốc sẽ ghi nhận công lao của tất cả các anh chị em trong đó có con mẹ ạ !"
Tôi nói với mẹ anh Trội: “Cô không được buồn rầu, chán nản và càng không được xấu hổ ǵ với ai cả. Trái lại khi ra đường cô thấy dân làng th́ cô không được cúi đầu mà cô phải đầu ngay, cổ thẳng mắt nh́n thẳng tiến và vui tươi tự hào hănh diện với mọi người về con trai của ḿnh. Nhất định thắng lợi cuối cùng sẽ thuộc về tay nhân dân Việt Nam. Những việc làm của chúng con nó thuộc về sự thiêng liêng, cao cả lắm và là việc của giới trí thức, trách nhiệm của giới trẻ đối với giang sơn Tổ quốc cha ông để lại ! Con hỏi cô rằng, thế lớp trí thức, giới trẻ bây giờ không gánh vác giang sơn Tổ quốc th́ để cho ai gánh vác trọng trách này đây ? Hay là để cho các cụ già 70, 80, 90 tuổi hoặc các tầng lớp người lao động nghèo khổ ít học, hay đội ngũ công nhân, nông dân chân đất mắt toét gánh vác non sông Đất nước được chăng ??? Hôm nay ĐCSVN độc tài cai trị, chúng nó có quyền thế đàn áp bắt bớ những người yêu nước chúng con, nhưng chính là họ đang ra tay gây tội ác với dân lành đó cô ạ. C̣n chúng con là những công dân yêu nước, thương dân đấu tranh cho chính nghĩa dân tộc, bây giờ không may bị bắt, nhưng mai nay là người sẽ được đất nước, nhân dân ghi nhớ công ơn v́ đă đóng góp công lao đấu tranh giải phóng dân tộc. V́ thế cô đi đâu đều phải giải thích cho dân làng hàng xóm và cho cả công an chính quyền thôn, xă, huyện, tỉnh biết được như vậy th́ gia đ́nh ta sẽ lấy làm tự hào kiêu hănh về con trai ḿnh !!!
Tôi thấy cô không nói ǵ và chỉ ngậm ngùi rơm rớm nước mắt im lặng mắt nh́n ra vườn chuối trước nhà, nên tôi lại nói tiếp với cụ và cả vợ anh Trội :
Mà hẳn cô cũng biết là câu ngạn ngữ của người VN ta : "Một người biết lo bằng một kho người biết làm". Tầng lớp công nhân, nông dân chỉ là lao động cơ bắp th́ chắc chắn không thể đảm đương chèo chống đưa con thuyền đất nước thoát khỏi bờ vực thẳm được rồi. Cô biết trước năm 1954 một trăm đồng bạc Đông Dương bằng bao nhiêu vàng không ? Một trăm đồng Đông Dương lúc bấy giờ bằng 2 chỉ vàng đấy và một trăm đồng Đông Dương mua được một sào ruộng Bắc Bộ đó. Cô có biết tại sao một chỉ vàng bây giờ những trên 2,2 triệu VNĐ không ? Bởi v́ cái chế độ độc tài CSVN này cứ một thằng ngu lên làm lănh đạo được th́ nó lại cơng theo mấy chục thằng dốt hơn lên theo do cùng phe cánh, cho nên nó làm không được việc chỉ hại dân hại nước thêm thôi. Không có tiền trả lương cho cán bộ công nhân viên chức thế là nó lại ra sức in tiền để tăng ngân sách cho nên lạm phát nó lại gia tăng, chứ tiền giấy nó có hạn mà lại là tiền giấy th́ nó chỉ có hư hao ṃn mất mát đi chứ nó đẻ ở đâu ra, thế mà bây giờ ai cũng có tiền trăm triệu, tiền bạc tỷ nhiều như thế. Ở cái đất nước này chúng nó chỉ cử ra bộ máy cai trị chứ dân có được bầu bán ǵ đâu để mà t́m được nhân tài lănh đạo đất nước. Ở đất nước người ta tiền chỉ có mệnh giá 100 là to nhất, c̣n ở ta th́ 500 đồng bạc là nhỏ nhất, c̣n cao nhất là tờ bạc 500 ngàn đồng. Con cũng rất tự hào về những phát biểu và hành động của em nó trong lao tù hơn 1 năm qua. Thế là con cũng nói cho cô biết em nó đă được ngồi vào chiếu trên rồi đó. Bây giờ em nó hơn hẳn con là cái chắc rồi. Con muốn đi tù để được ngồi chiếu trên nhưng công an họ lại không cho con đi tù đấy cô ạ. Cô chỉ buồn khi nào em nó đầu hàng, xin công an “khoan hồng tha tội”, cô chỉ buồn khi nào con ḿnh không có tội mà lại đi nhận là có tội”… Rồi tôi quay sang nói với vợ anh Trội:
“ Em cũng vậy không được buồn. Em hăy nhớ rằng : “Đằng sau sự thành công của người chồng th́ ít nhiều đều có bóng dáng của người phụ nữ, người vợ hiền đóng góp”. Sự thành đạt của chồng em là có sự đóng góp công lao rất lớn của em trong đó. Giả sử sau này mà chồng em có coi thường em th́ em cứ nói sự thành đạt của anh ngày hôm nay là do công sức không nhỏ của tôi đâu nhé cho nên anh không được coi thường tôi đâu”.
Mẹ anh Trội xen vào : Tôi thấy cuộc sống bây giờ cũng thấy dễ chịu đấy chứ đâu đến nỗi nào như mấy năm trước hay như ngày xưa, phải không anh ?.
Tôi hỏi lại ngay mẹ anh Trội: Con hỏi cô nhé, cô thấy được là được ở chỗ nào ? Theo như nhận định của con th́ căn nhà này ngày xưa cũng thuộc dạng giàu nhất nh́ cái làng này. Vậy con hỏi cô bây giờ nhà cô xếp hạng thứ mấy của cái làng này nào ?
Bà trả lời: Bây giờ gia đ́nh tôi thuộc diện nghèo khổ rồi, c̣n về xếp hạng th́ nay nhà tôi có lẽ phải đứng đến từ thứ 95 đến 100 của cái làng này đấy anh ạ.
Tôi nói tiếp: Thế là nhà cô đang bị tụt hậu mất gần một trăm bậc như vậy mà cô bảo được là được cái ǵ, được cái tụt hậu phải không ? Con nói cho cô và em nó biết nhé, ngày xưa tại Việt nam này th́ chế độ Việt Nam Cộng Ḥa họ giàu nhất nh́ Đông Nam Á, giàu hơn cả Thái Lan, Mă Lai, Singapore, Hàn Quốc …thế mà bây giờ kinh tế Hàn Quốc gấp ḿnh những 34 lần kinh tế Việt Nam, Thái Lan, Singapore, Mă lai… cũng vậy họ vượt xa Việt Nam nhiều lắm rồi. Hiện nay Việt Nam đang đứng hạng thứ 8/10 nước của Đông Nam Á chỉ trên Lào, Campuchia, Miến Điện riêng Cambodia th́ họ chuẩn bị vượt lên nước ḿnh rồi, c̣n Việt Nam lại sắp lên hạng áp chót của Đông Nam Á rồi cô có biết những chuyện đó không ?.
Về ô nhiễm môi trường th́ khỏi phải nói làm ǵ cho tốn công dài ḍng, hiện nay Việt Nam đứng thứ 127/144 nước ô nhiễm môi trường trên thế giới và đứng thứ 8/10 nước ô nhiễm nặng nề nhất của Đông Nam Á. Bây giờ người Việt Nam chết dịch bệnh, chết v́ ngộ độc ăn uống, chết v́ tai nạn giao thông c̣n nhiều hơn ngày xưa chiến tranh ấy. Cô có biết nhà văn Nguyễn Quang Thiều nói ǵ về nông dân VN không ? Ông ấy viết thế này : " Suốt 54 năm qua những người nông dân không một ngày ngừngcày cuốc, gieo trồng với tất cả đức tính cần cù trên cánh đồng của họ. Họ đă lao động không hề than thở. Nhưng 54 năm họ ngẩng đầu lên nh́n lại con đườngcủa họ đă đi. Và họ kinh hăi nhận ra, họ đă đang đi theo một ṿng tṛn. Họ đang có nguy cơ quay trể lại vạch xuất phát...." Con nói cho cô biết giá mà ngày xưa nhà nước Việt Nam Cộng ḥa đánh thắng Miền Bắc cộng sản th́ chắc chắn rằng kinh tế của VN ta hiện nay chí ít cũng bằng kinh tế của Hàn Quốc hoặc ngang ngửa với Nhật Bản chứ không phải tụt hậu, phải chết nghèo đói như thế này đâu. Nhưng cũng tại bởi nhân dân VN ta, nhất là nông dân v́ quá tin yêu một cách mù quáng vào ĐCSVN kể cả ông Hồ Chí Minh nữa để rồi bị ĐCS lợi dụng tinh thần yêu nước của dân tộc ta mà đă đánh lừa được toàn thể nhân dân VN cho nên dân tộc chúng ta mới phải chiụ tủi nhục thế này đấy.
Đất nước người ta dân chủ văn minh một năm chỉ làm việc 11 tháng, c̣n 1 tháng người ta đi du lịch ṿng quanh thế giới. Nếu bị thất nghiệp th́ đă có trợ cấp thất nghiệp của nhà nước nuôi, mà trợ cấp thất nghiệp của họ cũng đủ ăn thậm chí đủ đi du lịch ba lô sang nước ta đầy rẫy đó. C̣n cái đất nước VN ta khốn khổ này mỗi tháng làm đủ cả 31 ngày mà không đủ ăn. Trong khi đó ở nước ngoài khi ở tuổi 60 không có nơi lương hưu trí vào trại dưỡng lăo nhà nước nuôi dưỡng hết. Thanh niên, người già trẻ lớn bé, người ta đi du lịch như đi chợ. Thế c̣n cô đă đi được mấy nước rồi nào, hay là trong người của cô cũng đầy cả bệnh tật đấy cô đă đi khám bệnh tổng thể được lần nào chưa. Vậy cô nói hơn mấy năm trước và cuộc sống bây giờ dễ chịu hơn là ở chỗ nào, ở chỗ nào đây ???
Ở quê nhà con lúc trước cũng có mấy người thấy con đấu tranh mạnh mẽ chống độc tài đảng trị CS nên họ khuyên con nào là : " Này Tùng ơi tôi thấy cuộc sống của nhân dân ḿnh bây giờ có thịt, có cá ăn rồi, cuộc sống thế này là quá sung sướng rồi, ḿnh c̣n đấu tranh làm ǵ nữa cho thiệt vào thân. Theo tôi nên suy nghĩ mà tạm dừng lại đi nguy hiểm lắm. Công an, đảng CS và nhà nước chúng nó không để yên cho Tùng đâu, nó sẽ đàn áp bắt bớ tù đầy đấy !!! ". Thế mà chỉ có hai, ba hôm sau gặp con th́ lại than thở với con rằng : “Khổ quá Tùng ơi cỗ bàn nhiều quá mà không có tiền để đi ăn cỗ chứ, thật là khổ cái thân tôi ". Cứ như thế nhiều lần, thế là con mới mắng cho họ một trận. Con nói với họ thế này : “Có phải bà sinh ra ở cái ḷ than thở phải không. Tại sao hôm nọ tôi nghe bà nói là cuộc sống bây giờ quá sung sướng rồi cơ mà ? ". Thế là các bà ấy lại nói : " ừ th́ Tùng nói cũng phải đấy bây giờ cô mới hiểu, lúc trước cô cứ hiểu lầm về Tùng, cho cô xin lỗi nhé". Câu chuyện này là có thực 100% và người kêu than với tôi việc này là bà Tư Hùm năm nay 62 tuổi hàng xóm trong thôn sát vách nhà tôi. Cuộc đời bà cũng rất đau khổ chỉ v́ đói nghèo mà phải làm liều bán lẻ vài tép hê rô in nên bị công an bắt giam bỏ tù tới 2 lần tổng số tới 6 năm trời. Trong khi đó th́ bọn cán bộ CS có chức quyền ăn cắp, tham nhũng của công quỹ, của đất nước lên tới tiền tỷ, tiền chục tỷ th́ chúng bao che cho nhau khi ra ṭa được hưởng án treo tuốt tuồn tuột mới kỳ cục bất công chứ.
Lắng nghe tôi phân tích một hồi dài như vậy th́ bà cụ mẹ anh Trội không nói được ǵ nữa và bà quay sang đề tài khác.
Mẹ anh Trội hỏi tôi: Thế công an họ cũng để yên cho anh làm ăn à, nó không gây khó khăn ǵ cho anh nữa sao ? Anh tài thật đấy, nói cho chúng tôi biết bí quyết xem nào ?
Tôi trả lời ngay: Nói là yên ổn th́ cũng không hoàn toàn đúng, họ tạm thời không dồn con tới chân tường là cho chết đói hẳn, nhưng họ vẫn ngấm ngầm đánh phá bao vây cuộc sống kinh tế của con đấy cô ạ. Họ không để cho con chết đói, song họ cũng không để cho con giầu có lên v́ họ cho rằng con mà giàu có th́ cũng không có lợi cho họ đâu. Mà bây giờ họ phải chấp nhận giải pháp cho con đi làm việc, kiếm tiền có vậy th́ con không có nhiều thời gian để viết lách đ̣i dân chủ, phê phán chế độ độc tài, như vậy th́ có lợi cho họ nhiều hơn. C̣n nếu họ không để cho con đi làm th́ con càng có thời gian rảnh rỗi con lại viết hay hoạt động dân chủ nhiều hơn th́ không có lợi cho họ. Chính v́ vậy mà họ phải chấp nhận giải pháp trên mà thôi chứ thực ra họ không tốt lành ǵ với bất cứ những ai đă từng tham gia đấu tranh dân chủ, nhân quyền đâu cô ạ. Chỉ có cách đó mới có lợi nhất cho phía đảng và chính quyền chứ c̣n họ mà có đàn áp con th́ tổ họ mang tiếng xấu mà lại không thể khuất phục được con đâu. Và nếu có xuống tay đàn áp bắt bớ th́ chỉ làm thêm nổi tiếng cho con mà thôi. Họ có bộ phận chuyên nghiên cứu về tâm lư học, về chiêm tinh gia huyền bí rất bài bản. Khi họ ra tay trấn áp th́ áp dụng cho mỗi người một khác nhau không ai giống ai. Họ luôn luôn thay đổi chiến thuật, cách thức và chiến lược khác nhau. Những sách lược nào c̣n chưa hết nhiệm màu th́ họ c̣n áp dụng. C̣n những sách nào đă hết màu nhiệm th́ họ bỏ đi. Họ dùng mọi khả năng trí tuệ c̣n lại để duy tŕ tuổi thọ của cái chế độ độc tài đảng trị CS này mà.
Sau khi nghe tôi phân tích th́ bà cụ gật gù tỏ vẻ “tâm phục khẩu phục” tôi lắm, c̣n tôi quay dặn ḍ vợ anh Trội trước khi ra về như sau:
“Em không được buồn trước mặt mọi người nhất là trước mặt công an CS Hà Nội th́ em phải vô cùng hănh diện về những việc làm của chồng ḿnh. Nếu có các đài phát thanh Quốc tế hay Hải ngoại phỏng vấn th́ em cứ trả lời thật mạnh mẽ không có ǵ phải sợ cả, em càng trả lời mạnh mẽ th́ chồng em, gia đ́nh càng có lợi. Nếu mà công an họ mà hù dọa là bắt em th́ em hăy chuẩn bị quần áo, khăn gói quả mướp lên đồn công an xin đi tù cùng chồng. Nếu họ không cho đi tù th́ em cứ làm om x̣m lên cho họ mất mặt lần sau họ sẽ không dám đe dọa khủng bố gia đ́nh ta nữa. Khi đó cả thế giới người ta sẽ lên án vô cùng mạnh mẽ việc nhà càm quyền CSVN đối xử tồi tệ với trẻ em và phụ nữ. Bây giờ nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội họ đang chủ trương hội nhập với quốc tế cho nên họ rất ngại việc mang tiếng đối xử tồi tệ với trẻ em, phụ nữ, bởi v́ quốc tế họ rất quan tâm đến vấn đề rất nhạy cảm này…”
Tiếp sau đó tôi chia tay chị Huyền Trang và bà mẹ anh Phạm Văn Trội để ra về kết thúc chuyến thăm gia đ́nh một tù nhân chính trị đang bị nhà cầm quyền CS Hà Nội đọa đầy trong lao tù. Trước khi ra về chị Trang tiễn tôi bằng xe máy ra tận đường quốc lộ để chỉ đường ra xe bus về Hà Nội. Trên chặng đường dài 5-6 km đó chị cho tôi biết thêm chuyện mà tôi có nghe anh Nguyễn Khắc Toàn nói lại cách đây chưa lâu, chị ấy nói : “Anh Trội nhà em thẳng thắn lắm anh Tùng ạ, khi gặp em và mẹ em mấy tháng trước tại B14, và cả mới rồi có gặp cả luật sư Huỳnh Văn Đông để chuẩn bị bào chữa khi ra ṭa án tới đây th́ trong trại giam B14 có cả công an giám sát trước mặt, anh nhấn mạnh : “ Anh căng lắm chỉ bị án tù tối đa là 2 năm, c̣n nếu nhẹ là 18 tháng thôi, chứ anh nghĩ không thể nặng hơn được. Hiện nay anh đă ở tù được 1 năm rồi, th́ c̣n 1 năm nữa anh sẽ trở về nhà. Gia đ́nh an tâm coi thời gian này anh đi vắng như là đi bộ đội thôi không được buồn bă lo nghĩ ǵ nhiều”.
Tôi nghe xong rồi có nói với Trang : “Anh lúc năy ở trong nhà không tiện nói với mẹ em v́ lo cụ buồn mà nghĩ ngợi lung tung, thật ra khi công an ra tay bắt Trội nhà em là chúng đánh giá tâm lư của Trội là có nhút nhát, có phần lo sợ nên bản thân Trội rất thận trọng không dám viết bài nhiều, hầu như không dám trả lời phỏng vấn đài báo hải ngoại và quốc tế là mấy. Việc này anh Nguyễn Khắc Toàn đă phát hiện ra và rất nhiều lần đích thân anh ấy phải gọi điện cho Trội ra Hà Nội để giục giă phải lên tiếng ngay, phải viết bài thật nhiều đưa lên mạng cho công luận biết, phải tích cực trả lời các đài phát thanh bên ngoài, có như thế tên tuổi ḿnh bên ngoài mới biết thật nhiều mà bênh vực mạnh mẽ, bảo vệ ḿnh tích cực khi bị công an CS Hà Nội đàn áp bắt bớ. Thế nhưng Phạm Văn Trội nhà em khi được anh Nguyễn Khắc Toàn gọi điện nhắc nhở mỗi lần khi ra Hà Nội gặp anh ấy như vậy th́ chỉ vâng vâng dạ dạ cho xong thôi, nhưng khi về th́ đâu lại đóng đấy, cứ dẫm chân tại chỗ hoài. Hơn 3 năm tham gia phong trào, tuy trước cả anh hơn 1 năm trời thật đấy mà chỉ viết được duy nhất 1 bài th́ phải và cáo trạng vừa rồi của nhà cầm quyền CSVN nó có nêu rơ rồi đấy. Thế nhưng cũng may mà trong hơn 1 năm qua khi bị bắt giam Trội nhà em không hề đầu hàng, nhận tội, xin khoan hồng là rất ưu điểm rồi. Chuyện này chị Bảo Khánh bên Úc Châu cũng biết và công nhận là Trội nhà ta rất làm biếng viết lách dù hơn hẳn anh cái tấm bằng đại học em ạ…
Công an trong nước bấy giờ nó theo dơi chặt chẽ nhất cử nhất động của mọi người trong phong trào nên nó phân tích được tâm lư của anh nào c̣n do dự, anh nào c̣n thập tḥ, anh nào c̣n tránh né để bảo an tính mạng là nó ra tay diệt cho hết các thành phần lởm khởm này đi đấy để sao cho không được đông thêm lên. Phạm Văn Trội nhà em yếu điểm là ở chỗ đó, hơi dở ẹc là như thế chứ không mạnh mẽ như anh chị em khác và như anh đâu. Bây giờ cách thức đàn áp của công an trong nước có phần “cải tiến”, “sáng tạo” hơn trước là ở chỗ đó. Tức là nó sẽ tránh đối đầu với các nhân vật có tiếng tăm, hay tránh bắt giam các thành phần cứng, rắn bất khuất không sợ tù đầy nhưng nó lại ra tay rất mạnh với ai c̣n lừng khừng, lưỡng lự đấy Trang à. Đây là bài học đắt giá mà anh chị em đă trải qua nhiều năm tù đầy với CSVN truyền lại kinh nghiệm cho các anh chị em đi sau mà anh em ta phải nhớ học thuộc đừng bao giờ quên !!! ”. Thấy tôi nói thế có vẻ thuyết phục nên chỉ thấy Trang lặng yên và mỉm cười nhạt không nói ǵ nữa.
Trong suy nghĩ của tôi trước những vụ án chính trị đ̣i dân chủ, tự do nhân quyền và ǵn giữ đất đai của Tổ quốc mà ṭa án độc tài của ĐCSVN sắp đem xử tất cả những anh chị em đấu tranh tới đây ra trước pháp đ́nh vào mấy ngày liên tiếp từ mùng 7,8,9 tháng 10 năm 2009 tại Hà Nội và Hải Pḥng. Th́ quan điểm, lập trường của bản thân tôi là họ hoàn toàn vô tội, là không vi phạm ǵ luật pháp. Tôi chính thức lên tiếng đ̣i nhà cầm quyển CS Hà Nội phải tuyên bố cho họ là vô tội và phải trả tự do vô điều kiện cho tất cả số tù nhân này, từ nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, cựu tù nhân chính trị Nguyễn Văn Tính, cựu giám đốc Nguyễn Mạnh Sơn, sinh viên Ngô Quỳnh, cô Phạm Thanh Nghiên, nhà thơ Trần Đức Thạch, cử nhân Phạm Văn Trội, các dân oan, cựu chiến binh, nông dân Nguyễn Văn Túc đến Nguyễn Kim Nhàn…vv…
Thưa quư vị và các bạn !
Trong 2 bài viết : "Lại thêm một bài học đắt giá đáng nhớ trong cuộc đấu tranh chống độc tài đảng trị" và bài "Cuộc gặp gỡ trao đổi cùng các sĩ quan an ninh sở công an Hà Nội hồi 9 giờ 9 phút ngày mùng 9/9/2009" của tôi được phổ biến trên mạng toàn cầu. Th́ ít ngày sau đó đă có vài ư kiến phản biện cho rằng tôi đă mạt sát và nghiêm khắc phê phán các anh em c̣n đang trong ṿng lao lư, tù đày của chế độ độc tài cộng sản Việt Nam. Đặc biệt là có ư kiến đánh giá tôi lợi dụng việc phê phán anh em để đánh bóng chính bản thân ḿnh, nay tôi xin được phân tích cụ thể để quư vị và các bạn đọc hiểu tôi và hiểu nhau hơn.
Sau khi các bài viết và bản tin mới đây của tôi như đă nêu ở trên được đăng tải trên các website ở Hải ngoại th́ tác giả caosoncan@gmail.com tự nhận là đang sống ở TP- Sài G̣n có viết bài nặc danh phát tán tung tung trên mạng vào cả email của tôi và anh Nguyễn Khắc Toàn….vv….Mà theo như nhà văn Hoàng Tiến, kỹ sư Đỗ Nam Hải và cả nhà báo Nguyễn Khắc Toàn nhận định rằng rất có thể đây chính là tác giả : ông Nguyễn Thanh Giang ở Hà Nội viết ra nhưng lấy bút danh khác để đánh lạc hướng dư luận thôi chứ chẳng có ai vào đây làm chuyện đó cả. Bởi v́ cái nhà ông này cao tuổi quá rồi đêm đêm ít ngủ được lại tức giận việc đầu năm tôi bạch hóa sự thật về ḿnh nên cứ hay vào mạng viết bài nặc danh châm chọc người này kẻ khác, rồi cả việc tự viết bài ca ngợi ḿnh nữa. Chẳng hạn như vụ bịa ra nicname Quang Tùng nào đấy cũng đang sống trong Sài G̣n để đánh phá anh Đỗ Nam Hải rồi gửi lên WEB Đàn Chim Việt là ví dụ điến h́nh đấy thôi. Mà các cụ thường nói: "tri danh tri diện bất tri tâm", nhưng đằng này th́ tuy có tác giả caosonca@gmail.com có vẻ là “tri danh” như vậy đấy nhưng bất tri diện chứ đừng nói ǵ đến tri tâm. Tôi cũng đă khẳng định như trong thư trả lời tác giả caosoncan@gmail.com đó là một kẻ khuất tất, đê hèn, đê tiện và không đường hoàng. V́ nếu ông ta là người đường hoàng th́ hăy cho biết danh tính cụ thể, hăy cho biết địa chỉ số điện thoại tử tế và hăy đối thoại với tôi trực tiếp đi.
Trong bài đó tác giả này nhắc nhở tôi rằng : "Nếu đích thực anh là thành viên khối 8406 th́ những việc làm của anh phải v́ sự nghiệp đấu tranh cho dân chủ, là thành viên tổ chức này th́ anh phải thể hiện một sự đồng cảm với những người cùng chí hướng chứ ?"
Ư của tác giả muốn nói tôi là người của mật vụ cộng sản cho nên không có đồng cảm với những Nguyễn Phương Anh và ông NTG chứ ǵ ?
Tác giả caosoncan@gmail.com nào đấy có hiêủ thế nào là đồng cam cộng khổ không ? Đồng cam cộng khổ là sống chết có nhau, sướng cùng sướng, khổ cùng khổ chứ tôi không thể đồng cam cộng khổ cùng những kẻ "làm tôi hai chủ", có mặt người này th́ nói xấu người kia và có mặt người kia th́ nói xấu người này được. Nhân đây tôi cũng thông tin cho quư vị biết là từ khi tôi vạch mặt kẻ phá hoại là Nguyễn Phương Anh ở Hà Nội ra trước ánh sáng một cách có trách nhiệm với Phong trào, th́ dư luận trong nước đa số biểu dương ghi nhận thành tích đó của anh chị em đấu tranh chân chính mà trong đó có tôi góp công nhỏ bé. Cũng từ thời điểm con bài cơ hội chính trị xôi thịt này bị lôi ra trước công luận khắp nơi th́ những bài viết có nội dung nhằm đánh phá Phong trào dưới dạng nặc danh nhắm vào anh chị em tranh đấu kư tên khuyểt danh, bút danh…là các thủ đoạn ném đá giấu tay, giấu mặt cũng hầu như không c̣n thấy xuất hiện nữa !!!
C̣n về bài phản biện của tác giả Ca Dao ở Pháp theo email : ca_dao@yahoo.fr th́ trước hết tôi phải xin chân thành cảm ơn tác giả đă giúp đỡ tôi nhận ra những khiếm khuyết của ḿnh. Sau đây là trích đoạn của tác giả bà Ca Dao:
"Riêng anh LTT đă biểu lộ t́nh cảm một cách mănh liệt hơn: anh mất ăn mất ngủ, anh LTT đă (muốn) khóc - nhưng chưa khóc - khi nghe 4 đảng viên của Đảng Dân Chủ Việt Nam "thú tội" và "xin khoan hồng".
“Anh LTT quả có cách nhận định rất nhạy bén khi nh́n thấy rằng sự đầu hàng của anh Đỗ Nam Hải là giả vờ, tạm thời nhận tội để sau đó tiếp tục đấu tranh. Rất tiếc những cái nhận xét nhạy bén ấy lại không dành cho 4 người trong Đảng Dân Chủ Việt Nam để họ được một cái nh́n khoan dung hơn từ anh LTT. Cùng một tội danh nhưng anh LTT đă cho họ hai bản án khác nhau người ta rất dễ tha thứ cho ḿnh nhưng lại tất nghiêm khắc khi phê phán người khác."
Thực ra mà nói th́ tôi đă khóc và khóc rất nhiều nhưng khi tôi gửi bản nháp cho một số anh chị em để xin ư kiến th́ các anh chị em góp ư là không lên dùng từ đă khóc bởi v́ dùng từ khóc là tỏ thái độ yếu đuối, hèn kém trước đối phương. Cái khuyết điểm ở đây là tôi không có tính quyết đoán mạnh mẽ cho nên tác giả mới chê trách tôi được.
C̣n vấn đề anh Đỗ Nam Hải giả vờ đầu hàng trước công an CS Sài G̣n nó khác hẳn với 4 vị lănh đạo của ĐDCVN. Anh Đỗ Nam Hải bị bắt cóc đi làm việc chứ chưa có đọc lệnh bắt giữ. Nếu giả sử anh ĐNH đă bị đọc lệnh bắt giữ rồi th́ cho dù có quỳ gối lạy cho choét đầu gối ra họ cũng chẳng tha đâu. Một tội danh hai bản án là chuyện thường t́nh. Ví dụ cũng tội danh giết người nhưng cố ư giết người th́ bản án nó khác với tội vô t́nh giết người nó không thể cùng một bản án bằng nhau được. Tôi viết bài : " Lại thêm một bài học...." với mục đích để rút kinh nghiệm cho những ai hiện tại c̣n được ở ngoài đang có tư tưởng làm lănh tụ mà thiếu ư chí và bản lĩnh th́ đừng đi theo vết xe đổ đó nữa chứ không phải là mục đích để mạt sát anh em đang trong ṿng lao tù của CSVN. Bởi tôi không nói như thế th́ nó sẽ tạo thành tiền lệ xấu, là rồi ngày mai kia lại thêm một hay những kẻ haó danh nhảy vào cuộc, khi tham gia phong trào dân chủ rồi bị bắt giam không chịu đựng được các đ̣n khủng bố của công an CS để rồi lại 3, 7 = 21 ngày lại đầu hàng trên ti vi trước bàn dân thiên hạ. Tiếp đó lại đến những kẻ khác cũng theo gương xấu đó đến một ngày kia lại cũng vậy th́ công cuộc đấu tranh thử hỏi c̣n ra cái ǵ nữa không ? Hoặc là do lực lượng an ninh mật vụ CS nó chui sâu vào để nó phá hoại cái uy tín của ĐDCVN, ra sức phá phách cái Đảng Dân Chủ Việt Nam mà cụ Hoàng Minh Chính đă bỏ cả cuộc đời của ḿnh ra để xây dựng lên. Tôi nghĩ chúng ta thà đau một lần c̣n hơn để đau nhiều lần !
C̣n đoạn cuối tác giả Ca Dao viết như thế này : "Anh LTT đă vẽ ra một h́nh ảnh sáng chói của một người chiến sĩ dân chủ, LTT hiên ngang mà công an đă phải gườm sợ đến độ không dám bỏ tù anh v́ sợ anh sẽ sáng chói hơn nữa. Sau khi đă thuyết phục được người đọc về sự can trường chiến đấu cho Tự Do Dân Chủ của anh bằng những bằng chứng rất hùng hồn. Anh LTT kêu gọi những ai yêu mến Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền th́ hăy yêu mến ...LTT (như thể là anh LTT là đại diện cho Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền) và yêu mến anh th́ hăy tham gia kinh doanh theo mạng với LTT !!!"
Đến đây tôi xin được trả lời tác giả và các quư vị như sau:
Thực ra mà nói th́ tôi không hề có ư tô vẽ hay phô trương h́nh ảnh của riêng tôi. Mà đó là những điều sự thật khi tôi đối đáp với công an trong nước mỗi khi rơi vào nanh vuốt của họ. Từ trước tới nay th́ tôi vẫn viết theo sự thật, tôi không thích thêm bớt hay ăn không nói có bao giờ. Tính tôi cũng không thích nói bóng nói gió, nói cạnh nói khóe như một vài anh em khác tuy đă vào tù hơn 4 năm, rồi có lĩnh hết giải thưởng nhân quyền quốc tế + hải ngoại từ năm này sang năm khác. Mà tôi là cứ nói toạc móng heo treo móng lợn ra, nói thẳng tưng ra chứ không có kiểu úp úp mở mở như 1-2 người khác đâu chỉ chuyên viết bài có nội dung th́ vô thưởng vô phạt để cốt có tiếng tăm trên mạng và ăn giải thưởng thường xuyên hàng năm mà lại được an toàn tính mạng. Tức là họ được cả tiếng lẫn miếng !!!
Về những việc làm của tôi có nhiều người biết, ví dụ như vụ tôi bị bắt ngày 16/9/2008 tại Giáo xứ Thái Hà sau khi sinh viên Ngô Quỳnh cũng có đến Thái Hà đă bị bắt rồi. Thế mà anh Nguyễn Khắc Toàn và chị Bảo Khánh lúc ấy có lẽ muốn thử thách xem sự dũng cảm của tôi đến đâu, có dám giúp cơ quan truyền thông bên ngoài hiểu biết tin tức và những diễn biến cụ thể ǵ đang xảy ra ở Giáo xứ này chăng. Khi đó tôi đang trên đường về tới Cầu Đuống rồi vậy mà tôi c̣n quay lại Giáo Xứ Thái Hà để đưa tin trực tiếp cho chị Bảo Khánh mặc dù tôi biết đến đó là chắc chắn bị bắt và có thể phải ngồi tù, thế nhưng tôi vẫn làm, và tôi đă bị công an Hà Nội cho tôi ăn no đ̣n đêm hôm đó. Tại công an phường Quang Trung – Ô Chợ Dừa quận Đống Đa họ đă nói với tôi là : " Tại sao anh cứ lao vào như con thiêu thân thế nhỉ, anh đă về tới Cầu Đuống rồi thế mà chỉ v́ ông Toàn ông ấy điện cho mà anh lại c̣n quay lại Giáo xứ Thái Hà mặc dù anh đă biết chúng tôi đă bắt giữ Ngô Quỳnh ở đây rồi. Chúng tôi công nhận là anh liều mạng thật đấy."
C̣n tác giả Ca Dao cho rằng công an họ phải gườm sợ đến độ không dám bắt giam tôi th́ đó là suy luận của tác giả chứ tôi th́ cho rằng công an họ không hề sợ bất cứ ai, họ có thể làm bất cứ điều ǵ nếu như đảng CSVN của họ muốn. Nhưng có điều họ cân nhắc rất kỹ, bắt ai mà họ có lợi nhiều hơn là mất th́ họ sẵn sàng bắt bỏ tù. C̣n bắt người nào mà lợi ít hại nhiều đồng thời không thể khuất phục được th́ họ lại không bắt v́ sẽ phản tác dụng thậm chí sẽ trở thành tấm gương đấu tranh cho phong trào chung, trường hợp Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiên và Hồ Thị Bích Khương mới đây là ví dụ rất rơ cho chuyện này, đó là nguyên tắc "mềm nắn rắn buông" của họ. Với những người như thế th́ họ lại t́m cách bao vây khống chế về kinh tế và những mặt khác để giảm bớt hoạt động thôi.
Tôi nghĩ ngày nay rơ ràng là tôi đang phải ngồi chiếu dưới bởi v́, thứ nhất tôi không có bằng cấp những anh chị em trí thức khác.Thứ nh́ tôi mới có 09 ngày tù chính thức ở Hỏa Ḷ th́ ăm nhằm nḥ ǵ so với các anh chị em đă từng ng̣i tù từ 3 đến 5 năm. Thứ ba là mọi người vẫn c̣n chưa quên việc Lê Thanh Tùng (LTT) gặp Lê Trí Tuệ ngày 06/05/2007 ở Cambodia và sau đó Lê Trí Tuệ bị mất tích cho đến nay chưa được làm sáng tỏ. C̣n nếu như LTT phải ngồi bóc lịch từ 3 đến 5 năm th́ chuyện đó không c̣n phải bàn căi nữa. Quan điểm của tôi th́ cho rằng việc được ngồi tù v́ sự nghiệp giải phóng cho Tự Do Dân Chủ Nhân Quyền th́ đó là vinh dự lớn lao cho tôi và tôi sẵn sàng b́nh tĩnh đón chờ ngày ấy sẽ đến mà không chút suy sụp đổ ngă !
C̣n việc tôi kêu gọi các anh chị em tham gia kinh doanh theo mạng cùng tôi th́ đó là việc chính nghĩa, hợp pháp để quư vị đỡ phải nhường cơm sẻ áo với tôi nói riêng và với các anh chị em dân chủ quốc nội nói chung. Tôi tin rằng những quư vị nào cho rằng việc tham gia kinh doanh theo mạng (KDTM) để làm giàu cho bản thân tôi th́ quư vị đó không hiểu biết ǵ về KDTM và tập đoàn Amway ǵ hết. Nếu quư vị nào hiểu biết về việc kinh doanh này th́ quư vị đă không bỏ lỡ cơ hội và quư vị sẽ phải cảm ơn tôi bởi b́ chính tôi là người mang cơ hội đến cho mọi quư vị. Công việc kinh doanh này nó không những mang lại cơ hội làm giàu cho người giàu có mà nó c̣n là cơ hội làm giàu chân chính cho những người nghèo khổ và học vấn thấp mà cũng có thể vươn lên làm giàu và lại có nhiều thời gian để thăm hỏi giúp đỡ bạn bè...vv…
Việc quư vị tham gia kinh doanh Amway cùng tôi th́ tôi cũng không được hưởng bất cứ một quyền lợi nào nếu như tôi chưa giúp được quư vị thành công. Tôi chỉ được hưởng quyền lợi khi tôi đă giúp được quư vị thành công mà thôi. C̣n việc tôi nói là dành 70% cho việc đấu tranh đ̣i tự do dân chủ nhân quyền và 30% cho việc phát triển tôn giáo mà tác giả Ca Dao cho rằng tôi nói sạo. Nhưng tôi vẫn khẳng định là là tôi đă và đang làm như vậy chứ tôi không nói sạo đâu. Bởi v́ quá khứ tôi đă từng kiếm tiền để nuôi tổ chức nhưng khốn nạn thay cho tôi khi nuôi phải tổ chức dân chủ rởm của CSVN lập ra tại Cambodia trong những năm 2002-2003.
Bây giờ tác giả Ca Dao và quư vị thử tính xem nhà tôi không có máy tính riêng để làm việc, tại nhà không có kết nối Internet, không có camera, máy ảnh… bởi v́ nếu có sắm ra th́ chúng lại cướp hết. Tất cả những thứ tiền vào mạng xem tin tức, viết bài, thậm chí thuê đánh máy, tiền điện thoại, tiền in ấn tài liệu để phát không tuyên truyền dân chủ cho nhân dân, tiền chi phí ăn uống đi lại thăm và tư vấn cho các anh chị em mới tham gia, tiền tàu xe để đi thu thập tin tức hoạt động đấu tranh...v...v…Những thứ tiền đó không được tính là phục vụ cho cá nhân tôi được mà những thứ tiền đó là tôi đă sử dụng vào công việc đấu tranh đ̣i tự do dân chủ, nhân quyền cho dân tộc và Đất nước, trong khi đó tính mạng của tôi, của vợ con tôi cũng c̣n chẳng tiếc chút nào cả. C̣n khi nào tôi sử dụng đồng tiền đó để nuôi vợ con tôi hay là cờ bạc rượu trà, bia bọt say bí tỷ, chơi bời trai gái th́ mới nói là tôi xạo được.
Chính v́ tôi kiếm được ít tiền cho nên việc hoạt động của tôi cũng bị hạn chế hơn rất nhiều. Vậy cho nên tôi mới kêu gọi các quư vị và các bạn hăy hưởng ứng việc kinh doanh của tôi th́ đều có lợi cho cả đôi bên chứ không chỉ riêng tôi có lợi. Thay v́ các quư vị gửi tiền giúp đỡ tôi th́ quư vị hăy tham gia KDTM Amway cùng tôi. Hằng ngày các quư vị phải ăn, phải uống, phải mặc. phải mua sắm cho ḿnh và gia đ́nh....vv...Và thay v́ các quư vị mua hàng của tập đoàn khác th́ quư vị hăy mua hàng hóa cho tôi th́ tôi có tiền và quư vị cũng có tiền, mà tôi có nhiều tiền th́ mới hoạt động đạt hiệu quả nhiều hơn nữa. Tập đoàn Amway của chúng tôi là một siêu thị nó trang bị cho các quư vị từ chân tới răng mà các quư vị không sợ mua phải hàng giả hay hàng chất lượng kém.
Cuối cùng tôi thiển nghĩ nếu quư vị tác giả Ca Dao cảm thấy tôi làm như thế không xứng đáng th́ xin mời quư ông - bà hăy về nước đâú tranh giùm tôi để tôi phụng sự quư vị.
Trong bài viết của tôi kêu gọi việc tham gia KDTM là việc làn hoàn toàn chính nghĩa không có ǵ là xấu xa cả, song chỉ có điều là do tôi sinh ra trong cái kiếp con nhà nghèo, đất nước quá nghèo khổ do độc tài đảng trị CSVN gây ra cho dân tộc ta. Chính v́ thế cho nên tôi không được học hành tử tế dẫn đến việc tôi viết nó không toát lên được cái ư của tôi mong muốn và lời văn nó lủng củng để Quư vị tác giả Ca Dao phải sửa lưng giùm tôi. Chứ không phải tôi cho rằng phong trào dân chủ là của riêng tôi. Về cái ư này th́ tôi chân thành xin lỗi quư vị và bạn đọc, mong quư vị và bạn đọc thông cảm cho kiến thức lớp 10 rưỡi của tôi. Dù sao chăng nữa th́ một lần nữa tôi xin chân thành cảm ơn ư kiến phản biện của tác giả Ca Dao bên trời Tây đă giúp tôi nhận ra những khiếm khuyết của bản thân ḿnh.
Về những vấn đề có mối liên quan này, th́ đến đây tôi xin nêu ư kiến của nhà báo Nguyễn Khắc Toàn đă phát biểu nhấn mạnh khi trao đổi với anh chị em chúng tôi khá nhiều lần khi gặp gỡ mà anh ấy chưa nêu rơ trong bất kỳ một bài viết nào của ḿnh cả, đại khái nội dung là :
“ Trong giai đoạn để phá vỡ thể chế độc tài đảng trị gian ác, quỷ quyệt, lắm mưu mô xảo trá hiện nay ở trong nước nhằm đưa đến thể chế dân chủ, đa đảng chính trị sớm trở thành hiện thực trong tương lai rất gần, th́ rất cần thật đông đảo mọi công dân yêu nước không phân biệt và không đ̣i hỏi cao, gay gắt lắm về mặt học vấn, về tŕnh độ văn hóa, bằng cấp học vị cao cấp. Mà trên thực tế chỉ cần nhất nhiều những người dám đi tiên phong không tiếc thân ḿnh trong giai đoạn đặc biệt khó khăn, nguy hiểm, gian nan như hiện nay, đó là phải có tinh thần can trường, bất khuất, có bản lĩnh, có dũng khí tuyệt vời, có nhân tâm trong sáng, có đạo đức, nhân cách lành mạnh, có trí thông minh, sáng tạo để chính bộ máy trấn áp của chế độ độc tài CSVN phải khiếp sợ và kính phục tinh thần tranh đấu khi đối mặt với hệ thống toàn trị.
Có được những phẩm chất quư giá đó của những con người ấy trong giai đoạn đầy thử thách chông gai này th́ hiệu quả tranh đấu mới cao và mới giành được nhiều thành tựu tốt hơn nữa cho sự nghiệp đấu tranh v́ mục tiêu chung. Khi bộ máy của công an mật vụ và chính ĐCSVN bị khuất phục phải chịu lùi bước trước sự đấu tranh can đảm, vô úy của lực lượng lớn quần chúng tiến lên mạnh mẽ như vậy th́ sự nghiệp cách mạng dân chủ sẽ được chuyển sang bước ngoặt mới, giai đoạn mới có tính quyết định. Đó sẽ là bước đột phá để bắt đầu làm tan vỡ được hoàn toàn thể chế độc đoán, chuyên chế đă và đang ḱm kẹp cả đất nước suốt mấy chục năm ṛng…vv….Đến khi mở ra được giai đoạn mới này mang dấu hiệu chớm nở của một xă hội có dân chủ, tự do, tôn trọng nhân quyền thật sự rồi, th́ chúng ta lại cần rất nhiều tầng lớp trí thức có tŕnh độ, có học vấn cao, có năng lực lănh đạo, có tấm ḷng cũng như có nhiệt huyết lớn để chung sức xây dựng nên chế độ mới tiến bộ, để bắt tay tích cực thiết lập nhà nước dân chủ, đa đảng và tái thiết quê hương, đất nước chúng ta…”.
Tôi rất tâm đắc nhận định xác đáng ấy của nhà báo đối lập này và chúng tôi đi theo lời chỉ bảo của những bậc đàn anh đă đi trước.
Xin kính chào tạm biệt tất các quư vị và các bạn đọc gần xa.
Viết từ Sóc Sơn, Hà Nội từ ngày 28/9/2009-04/10/2009
Công dân, chiến sĩ Phong trào dân chủ và Khối - 8406 : Lê Thanh Tùng
Địa chỉ cư trú hiện nay : Khối 13, Phố Chợ, thị trấn Phù Lỗ, huyện Sóc Sơn, TP- Hà Nội
Điện thoại số: 0169. 2714. 277
Email: aiquocle@gmail.com