Bọn phản quốc xử Người yêu nước!
Xă luận bán nguyệt san Tự do Ngôn luận số 85 (15-10-2009)
Thủ tướng Việt cộng Nguyễn Tấn Dũng đang trên đường viếng Trung Hoa từ ngày 15 đến 17 tháng 10 này. Ông ta sẽ gặp Thủ tướng Trung cộng là Ôn Gia Bảo tại tỉnh Tứ Xuyên, khi tới dự Hội chợ triển lăm quốc tế miền Tây lần thứ 10 tại Thành Đô thủ phủ. Đây thực chất là cuộc bái yết và triều cống quan thầy Trung cộng, bởi lẽ trong dịp này, Hà Nội sẽ trao đổi về việc hai bên kư kết các văn kiện quan trọng nhằm hoàn tất quá tŕnh xác định đường biên giới trên đất liền, để Việt Nam vĩnh viễn dâng tiến cho Trung Hoa nhiều mảnh đất của tiên tổ hầu đền bù việc Trung cộng đă cưu mang giúp đỡ Việt cộng trong cuộc xâm chiếm miền Nam trước đây cũng như tạ ơn việc Bắc Kinh nay đổ ra khoảng 50 tỷ đô-la cứu nguy nền kinh tế và tài chánh VN trên bờ vực thẳm.
Chưa hết, trong hành lư của Nguyễn Tấn Dũng c̣n vô số món quà kính biếu Đại ca nữa. Đó là những cuộc xử lư và xử án nhiều vụ việc có liên quan đến Trung cộng mà thời gian gần đây, cả quốc nội lẫn hải ngoại và quốc tế không ngớt bàn tán với sự kinh ngạc và ḷng công phẫn.
Xa nhất và cũng gần nhất là vụ xử lư Hoàng thành Thăng Long. Theo tin của SBTN ngày 14-10, bất chấp nhiều ư kiến phản đối của giới chuyên gia và trí thức trong lẫn ngoài nước, nhà cầm quyền CSVN nhất quyết xây ṭa nhà Quốc hội mới đè lên quần thể di tích lịch sử văn hóa quan trọng và ư nghĩa nhất của Việt Nam là Hoàng thành Thăng Long, công tŕnh của triều Lư và triều Trần, hai triều đại mà Trung Quốc coi là kẻ thù số một. Ba ngày sau khi kư quyết định phê duyệt dự án đầu tư xây dựng nhà Quốc hội (vốn đă được chuẩn bị từ năm 2002), hôm 13-10-2009, Nguyễn Tấn Dũng đă phát lệnh khởi sự công tŕnh (ước tính khoảng 268 triệu mỹ kim) và bổ nhiệm Hoàng Trung Hải là Phó Thủ tướng làm trưởng ban xây dựng. Đây là việc xử lư dứt điểm không những đối với giới chuyên viên khoa học lịch sử và giới tướng lănh quân đội có ḷng yêu nước, mà c̣n cả đối với hai triều đại ái quốc từng chống Trung Hoa để bảo vệ đất Việt. Phải chăng đây là bước chuẩn bị cho năm Hữu nghị Việt-Trung 2010 vốn sẽ làm lu mờ lễ kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long mà ai trong dân Việt cũng mong đợi?
Tiếp đến là vụ xử lư các nhà dân báo (bloggers) vào tháng 8+9-2009. Đầu tháng 8-09, nhà dân báo Osin, tức kư giả Huy Đức, đă bị báo Sài G̣n Tiếp Thị sa thải sau khi ông đăng trên blog của ḿnh các bài viết phản đối Trung cộng và t́nh trạng vi phạm nhân quyền dưới thời Liên bang Xô viết. Ngày 27-8-09, nhà dân báo Người Buôn Gió, tức ông Bùi Thanh Hiếu, đă bị bắt sau khi đăng loạt bài Đại Vệ Chí Dị (mỉa mai quan hệ Trung-Việt) và nhận phân phối một số áo có in hàng chữ "Hoàng Sa-Trường Sa là của VN". Ngày 28-8-09, nhà dân báo Trang Ridiculous, tức kư giả Phạm Đoan Trang của báo VietnamNet, đă bị công an bắt giữ với tội danh "vi phạm an ninh quốc gia" khi chị thông báo cho một số người biết thái độ trịch thượng của tham tán đại sứ quán Trung cộng ("lên lớp" kư giả ta về việc soi rọi vào phẩm chất kém của một số mặt hàng nước này). Ngoài ra chị c̣n có các bài báo về tranh chấp lãnh thổ Việt-Trung và vai trò của Trung Quốc trong Hội nghị Geneva chia đôi đất nước. Ngày 31-8-09, nhà dân báo Sphinx đă bị công an bắt giữ và khủng bố tinh thần chỉ v́ đăng h́nh chính ḿnh mặc áo với hàng chữ "Hoàng Sa-Trường Sa là của VN". Ngày 1-9-09, nhà dân báo Mẹ Nấm, tức chị Quỳnh Như, đă bị bắt sau khi đăng h́nh chính ḿnh mặc áo với hàng chữ "Hoàng Sa - Trường Sa là của VN". Đó là chưa kể trên trang blog của ḿnh, chị c̣n viết nhiều lời lẽ chạm đến Trung cộng. Tháng 5-09, nhà dân báo Change We Need, tức ông Trần Huỳnh Duy Thức, đă bị bắt với tội danh "vi phạm an ninh quốc gia" khi ông đăng các tin tức về thái độ khiếp nhược của lănh đạo Việt cộng trước các hành vi xâm lấn của Trung cộng.
Tiếp nữa là việc xử lư Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS). Dù ngày 6-8-2008, Ban chấp hành Trung ương đảng CSVN có ra Nghị quyết số 27 về xây dựng đội ngũ trí thức thời kỳ mới với những lời lẽ trịnh trọng: «Đảng và Nhà nước đă có nhiều chủ trương, chính sách để đội ngũ trí thức phát triển nhanh về số lượng và nâng lên về chất lượng, phát huy vai tṛ trên mọi lĩnh vực đời sống xă hội… để tạo động lực thúc đẩy sự sáng tạo, cống hiến của đội ngũ trí thức». Tuy nhiên, khi thấy Viện Nghiên cứu Phát triển (IDS, của tư nhân, thành lập tháng 9-2007) ngày càng tỏ ra độc lập, đảng CSVN liền quan ngại và muốn đóng cửa nó (xem cuộc phỏng vấn ông Viện trưởng do BBC thực hiện ngày 07-07-2008). Thế nhưng, giọt nước làm tràn ly chính là việc ngày 16-06-2009, trong cuộc tọa đàm do báo VietNamNet tổ chức nhằm t́m “giải pháp đối phó với hàng Trung Quốc chất lượng thấp”, một thành viên của viện là bà Phạm Chi Lan đă dám động tới Thiên triều, khiến Tham tán Kinh tế Thương mại của Đại sứ quán Trung cộng là Hồ Tỏa Cẩm trịch thượng lên tiếng “nhắc nhở”. Thế là ngày 24-07-2009, Thủ tướng Việt cộng đă ban hành Quyết định 97 với lời lẽ «nếu có ư kiến phản biện về đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, cần phải gởi ư kiến phản biện đó cho các cơ quan có thẩm quyền, chứ không được công bố công khai với danh nghĩa hoặc gắn với danh nghĩa của tổ chức khoa học công nghệ». Việc ngang nhiên bịt miệng giới trí thức nói riêng và mọi ai trong xă hội nói chung dám lên tiếng phê b́nh đảng CS như vậy đă khiến Viện Nghiên cứu Phát triển tuyên bố tự giải thể hôm 14-09. Việc xử lư này không thể không có bàn tay lông lá của Trung cộng đằng sau.
Gần đây là vụ xử lư thiền viện Bát Nhă tại Lâm Đồng. Tuy nhà cầm quyền CSVN và báo đài công cụ trong mấy tuần nay luôn miệng ra rả đó là tranh chấp nội bộ Phật giáo. Nhưng qua những sự kiện vốn ngày càng trở nên tệ hại mà cao điểm là việc trục xuất khỏi tu viện Bát Nhă hôm 27-09 rồi khỏi tu viện Phước Huệ 400 tăng sinh trẻ yêu đạo yêu người, yêu dân yêu nước, ai cũng thấy rằng nhà cầm quyền Việt cộng đứng đàng sau tất cả mọi vụ việc và đằng sau đó nữa là nhà cầm quyền Trung cộng. Ấy là v́ năm 2007, thiền sư Nhất Hạnh, vị sáng lập Làng Mai Bát Nhă, đă tuyên bố tại Rôma nhiều lời ủng hộ cuộc tranh đấu của nhân dân Tây Tạng khi được báo chí phỏng vấn, cũng như đă đề nghị ban tổ chức đại lễ Vesak của Liên Hiệp Quốc nên mời Đức Đạt Lai Lạt Ma tới Việt Nam tham dự lễ này. Những ư kiến đó làm Bắc Kinh nổi giận, nên sau khi tạm để cho Hà Nội chấp nhận thầy về Việt Nam năm 2008 thuyết pháp một ṿng (thưởng cho việc “cứu bồ” khỏi CPC), nay th́ Trung Cộng nhờ tay sai Việt cộng đuổi tṛ thẳng cẳng.
Cũng phải nói đến một việc xử lư khác, kiểu “bênh phe ta”, là bỏ qua không trừng phạt website Hợp tác Kinh tế và Thương mại Việt Trung, www.vietnamchina.gov.vn (do bộ Công thương chủ quản) dù trang mạng này đă lâu năm đăng tải những thông tin bất lợi cho Việt Nam và có lợi cho Trung Quốc, cả về việc tranh chấp vùng biển. (Nó được thành lập tháng 11-2006 và bị các bloggers tố cáo tháng 5-2009). Gần đây là vụ báo điện tử của ĐCSVN, www.cpv.org.vn/cpv, ngày 8-9-2009, đăng toàn bộ một bài viết của báo Hoàn Cầu (Trung Quốc), nói đến những cuộc tập trận và huấn luyện của Trung cộng tại Hoàng Sa và Trường Sa như lănh thổ của họ. Thế nhưng sau khi cả nước la ó, tổng biên tập là Đào Duy Quát cũng chỉ bị một h́nh phạt hết sức nhẹ là “khiển trách” với 30 triệu đồng moi từ tiền thuế nhân dân! Âu cũng v́ nể sợ Quan thầy Đại Hán.
Thời sự nhất là việc xử án 9 nhà dân chủ các ngày 6 đến 9-10 mới rồi. Qua các bản cáo trạng và lời thẩm phán tại ṭa, ngoài các lư cớ viết bài đăng mạng, phát biểu trên đài, thả truyền đơn, giăng biểu ngữ “nói xấu nhà nước, vu khống chế độ, xâm phạm an ninh quốc gia nghiêm trọng”, người ta không thể không lưu ư đến yếu tố Trung Quốc. Trước hết là về nhà thơ Trần Đức Thạch. Một trong những lư do khiến ông bị kết tội chính là chuyến đi khoảng tháng 6-2008 nhằm ủy lạo các gia đ́nh ngư dân huyện Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa có thân nhân bị hải quân Trung cộng bắn chết trên biển ngày 8-1-2005, rồi vụ việc ông đă dẫn đầu đoàn biểu t́nh gồm đại diện các gia đ́nh lâm nạn nói trên ra Hà Nội để phản kháng ngọn đuốc Olympic Bắc kinh ô nhục khi nó được rước qua lănh thổ Việt Nam ngày 29-4-2008, đồng thời để tố cáo tội ác nói trên của Trung cộng. “Tội” của nhà giáo Vũ Hùng cũng là v́ đă treo biểu ngữ trên cầu vượt Nam Thăng Long-Nội Bài ngày 28-07-2008 nhằm tố cáo: việc để mất đất, biển, và đảo là có tội với Tổ tiên (ngoài việc phản đối tham nhũng, lạm phát và đ̣i hỏi đảng CS thực hiện đa nguyên đa đảng). “Tội” của 6 nhà dân chủ bị xử tại Hải Pḥng hai ngày 8 và 9-10 cũng chỉ v́ đă treo biểu ngữ trong đó có câu “Mất đất mất đảo là do chính quyền đảng CS” trên cầu vượt Lai Cách, thành phố Hải Dương ngày 7-9-2008; rồi treo biểu ngữ có câu “Bảo vệ toàn vẹn lănh thổ, lănh hải, hải đảo Việt Nam !” trên cầu vượt Lạch Tray, thành phố Hải Pḥng ngày 16-8-2008. Rơ ràng là tố cáo cả quân cướp nước lẫn quân bán nước, y như trong nhiều bài báo bài thơ của nhà văn bị cáo Nguyễn Xuân Nghĩa.
Coi những ai phản đối hai nhà cầm quyền Việt-Trung cách ôn ḥa, bất bạo động nói trên như thù địch khác giống ṇi và gán ghép không ngần ngại những người ái quốc vào cái tội vu vơ là “tuyên truyền chống Nhà nước” và “làm phương hại t́nh hữu nghị Trung Việt” để giáng lên đầu họ những h́nh phạt nặng nề. Song song đó lại trương lên câu “Nhiệt liệt chào mừng kỷ niệm 60 năm Quốc khánh nước Cộng ḥa Nhân dân Trung Hoa” ở ngay thủ đô Hà Nội lẫn nhiều thành phố lớn khác hôm 01-10 mới đây, rồi ra lệnh cho báo chí và ngay cả website của đại sứ quán ḿnh tại Bắc Kinh hết lời ca ngợi sức mạnh quân sự của Trung cộng, trong khi chính cái sức mạnh đó đang uy hiếp sự toàn vẹn lănh thổ Việt Nam. Tất cả những vụ việc trên cho thấy tập đoàn lănh đạo Việt cộng chỉ là một lũ Việt gian đúng nghĩa. Cái bản chất “vô tổ quốc”, “pḥ đại đảng” chảy trong máu từ ngày chúng thấm nhiễm chủ nghĩa Cộng sản nay càng lúc càng bộc lộ rơ rệt. Loài phản dân hại nước đó có đáng nắm quyền tại Việt Nam nữa không?
BAN BIÊN TẬP