Bốn Âm Mưu: Bauxite, Đường Sắt Cao Nguyên,
Nhà Máy Điện Nguyên Tử, và Hàng Hóa Trung Cộng
Song
Hoài
Đúng
như dự đoán về bauxite, quốc hội bù
nh́n Việt cộng họp ngày 20/5 đến
20/6 năm 2009 đă kết thúc và chỉ ra
khuyến cáo: 1- Khai thác từ từ địa
điểm Nhân Cơ trước. 2- Khai thác đến
đến đâu hoàn thổ đến đó tức là lấp
bùn đỏ. 3- Trồng lại rừng nơi vừa
mới khai thác như trong bài "Quốc
Hội Việt Nam Phải Chịu Trách Nhiệm
Trước Lịch Sử Nếu Cho Khai Thác
Bauxite" mà chúng tôi đă phân tích
trước khi cái quốc hội này họp.
Trên thế giới chưa có một nước nào
mà mập mờ như Việt cộng, nay ra
thông báo chưa cấp giấy khai thác
bauxite, mai lại cải chính rằng chỉ
cấp khai thác từng phần, trong khi
gần cả chục khu khai thác đă được
dựng nên bất chấp lệnh lạc. Trên
phạm vi bài này chúng tôi chỉ bàn
riêng vấn đề ảnh hưởng kinh tế, c̣n
các vấn đề quốc pḥng và môi trường
th́ đă có hàng ngh́n bài phân tích
rất xúc tích của các chuyên gia
trong và ngoài nước rồi. Tất cả ư
kiến phản bác hiện nay đều chú trọng
vào rất nhiều lư do để chống đối
việc khai thác bauxite mà quên đi
"cái nguyên nhân chính" là Trung
cộng sẽ đánh gục kinh tế nội địa
Việt Nam qua khai thác bauxite, và
từ đó sẽ hoàn toàn lệ thuộc vào kinh
tế Trung cộng.
Ai cũng nói khai thác bauxite phải
cần nguồn điện rất lớn mà quên đi
việc Trung cộng ra lệnh cho Việt Nam
phải xây hai chứ không phải một nhà
máy điện nguyên tử tại tỉnh B́nh
Thuận (Phan Thiết), là nơi mà
bauxite được tuyến xe lửa trị giá
3,1 tỷ đô la sẽ do Trung cộng xây,
chở ṿng ṿng từ Tây Nguyên xuống
bến cảng Phan Thiết để chở về Tàu.
Lưu ư đây chỉ là bauxite dạng thô,
xuất cảng giá rẻ, và chỉ được quyền
bán cho Trung cộng mà thôi.
Tại sao Việt Nam không chờ cho có
hai nhà máy điện nguyên tử trị giá
cở 10 tỷ đô được xây xong và có khả
năng cung cấp điện cho toàn vùng rồi
mới khai thác bauxite và sẽ luyện
kim thành Nhôm luôn khỏi phải chở
bauxite thô về Tàu? Mấu chốt bài
toán bauxite Tây Nguyên là ở chổ
này. Trung cộng muốn bauxite dạng
thô chở về Tàu rồi dùng tàu này chở
hàng hóa trở lại cảng Phan Thiết.
Trung cộng muốn cho Việt cộng "dính"
vào bauxite trước đă rồi xây dựng cơ
sở phục vụ sau, v́ một khi Việt cộng
mà dính vào bauxite tất không thể gở
ra được (dự định phải theo khai thác
tới cùng, hàng trăm năm lận), nghỉa
là nửa chừng nếu thấy lổ vốn cũng
phải theo, không lẽ bỏ luôn tuyến xe
lửa trị giá ba bốn tỷ đô à.
Khai thác bauxite phải có điện
nguyên tử, và một trong hai ḷ điện
nguyên tử này sẽ do Trung cộng xây
cất. Tháng 3/2009 Trung cộng đă
triển lăm mô h́nh nhà máy điện
nguyên tử tại Hà Nội và ngơ ư muốn
xây một nhà máy điện nguyên tử. (Từ
trước tới nay chưa có một nước nào
kể cả Hoa Kỳ và Nhật Bản xin ứng
thầu nhưng không triển lăm mô h́nh
xây nhà máy điện nguyên tử tại Việt
Nam, chỉ có Trung cộng có mà thôi)
dư luận báo chí trong và ngoài nước
chẳng ai thèm để ư đến việc này. Sau
đó th́ trong nước chỉ có bản tin sơ
sài cở hai ba trăm chử là nhà nước
sẽ xây 02 nhà máy điện nguyên tử tại
Phan Thiết và tháng 5/2009 sẽ được
quốc hội bàn cho Nhật Bản xây một
nhà máy (ém nhẹm việc Trung cộng
muốn xây một nhà máy). Đến tháng
4/2009 nổ ra vụ bauxite quá lớn nên
quốc hội Việt cộng vội vàng ém nhẹm
luôn không dám bàn tới việc cho Nhật
Bản xây nhà máy điện nguyên tử v́
nếu bàn th́ phải nhắc đến nhà máy
thứ hai của Trung cộng, cho tới gần
đây đài VOA và BBC mới loan tin Việt
Nam có ư định xây hai nhà máy điện
nguyên tử và chỉ đích danh Trung
cộng ứng thầu một nhà máy. Dư luận
cũng không để ư tại sao lại xây
những hai nhà máy điện hạt nhân tại
Phan Thiết mà không biết tất cả là
để phục vụ cho âm mưu bauxite.
Từ khi nhuộm đỏ cả nước đến nay, dân
chúng cao nguyên và đặc biệt miền
trung rất đói khổ, khao khát có một
ngọn điện mà không có, Việt cộng đâu
có lo, khi manh nha việc khai thác
bauxite theo lệnh quan thày, Việt
cộng mới cho xây nhà máy điện hạt
nhân phục vụ bauxite là chính chứ
không phải lo cho dân, bất nhân là ở
chổ này.
Điện dùng khai thác bauxite tại Tây
Nguyên được Trung cộng bày vẽ chứ
không phải sáng kiến của Việt cộng.
V́ chính Trung cộng khai thác
bauxite, chính Trung cộng sẽ xây một
cái nhà máy điện hạt nhân, chính
Trung cộng sẽ xây thiết lộ chạy ṿng
ṿng trên cao nguyên, chính Trung
cộng sẽ mua tất cả bauxite thô, và
khốn nạn nhất... là chính Trung cộng
sẽ chở bất cứ loại hàng hóa nào thay
v́ vất đi lại tuồn vào bán cho Việt
Nam qua ngơ Phan Thiết. Hảy tưởng
tượng một ngày có vài ba chuyến tàu
Trung cộng chở bất cứ loại hàng hóa
thượng vàng hạ cám, hoặc phế thải
như quần áo nhiễm độc ung thư da, đồ
chơi nhiễm ch́, hay thực phẩm có
chứa melamine và các hóa chất khác
tuồn vào Phan Thiết rầm rộ theo từng
chuyến tàu trở lại sau khi đổ
bauxite xuống Quăng Đông, đương
nhiên phải trở lại Phan Thiết với
hàng hóa nhẹ thuế trên tàu, khỏi cần
chờ đợi sẽ được cho nhập bến ngay để
bốc bauxite cho kip ngày, và "Phan
Thiết sẽ là nơi xuất phát lớn nhất"
mầm mống lạm phát hàng ngoại nhập và
chứng kiến sự hấp hối của kinh tế
nội địa Việt Nam, v́ không thể tranh
nổi với hàng hóa rẻ mạt của Tàu như
hiện nay. Hàng loạt cơ sở kinh tế
Việt Nam sẽ phải phá sản đóng cửa v́
cái ǵ cũng có từ Trung quốc đưa qua
giá rẻ. Một khi đă đóng cửa rồi th́
làm sao mà re-opening lại được.
Đến Mỹ mà c̣n phải sợ áp lực của
Trung cộng về vấn đề...chân gà. Mổi
năm Mỹ bán cho Trung cộng gần một tỷ
đô la chân gà. Mới đây Trung cộng
dọa không mua chân gà của Mỹ để phản
ứng về việc Mỹ càm ràm hàng hóa
Trung cộng không đủ phẩm chất, thế
là Mỹ cho ch́m xuồng luôn vụ này.
C̣n chân gà từ Mỹ qua đến Trung cộng
cũng phải vài tháng ướp lạnh trên
tàu, qua đến Trung cộng, chân gà sẽ
được tẩm hóa chất để giử được cho
lâu trước khi bán qua Saigon từng
bành cở vài chục kư. Dân Saigon rất
khoái nhậu món chân gà nướng chẳng
thèm để ư đến việc này, mặc dù đă bị
báo chí khui ra từ năm ngoái. Hàng
nước ngoài qua đến Trung cộng c̣n bị
chế biến như thế huống chi sản xuất
từ Trung cộng như đă nói trên. Viễn
cảnh Phan Thiết là cửa ngơ chính để
đưa hàng Trung quốc vào sẽ không c̣n
bao lâu, v́ kế hoạch bauxite rất lớn
mà lại một công hai ba việc hoàn
toàn có lợi cho Trung cộng. Ngày
Trung cộng chở bauxite về Tàu cũng
là ngày Trung cộng ngưng chở hàng
hóa bằng đường biển vào Saigon, nào
là phải đăng kư chờ ngoài khơi hàng
tháng, rồi qua thủ tục hải quan, rồi
kiểm dịch, rồi qua việc tàu hướng
dẫn cập bến, rồi phải hối lộ nhập
cảng. Nay đă có Phan Thiết chỉ việc
chạy thẳng vào cảng bỏ hàng xuống,
cẩu bauxite lên rồi chạy thẳng về
Tàu, rồi trở lại theo quy tŕnh như
trên. Kinh tế Việt Nam sẽ bị cuốn
nát theo thủy tŕnh bauxite & hàng
hóa Trung cộng. Trung cộng vẽ cho
Việt cộng xây cảng Phan Thiết và làm
nhà máy điện hạt nhân tại đây cũng
chính v́ lẽ này. Việc khai thác
bauxite sẽ trở thành một chu tŕnh
khép kín mà Việt Nam là đầu ra
bauxite dạng thô rẻ mạt và cũng
chính Việt Nam là đầu vào nhôm thành
phẩm giá cao và hàng hóa phế phẩm rẻ
mạt từ Trung cộng.
Các nhà khoa học, các nhà trí thức,
các nhà đấu tranh cần lưu ư điều này
để liên tục gióng lên tiếng chuông
chống Trung cộng xây nhà máy điện
hạt nhân, v́ điều này hết sức nguy
hiểm cho toàn miền trung, v́ một
ngày nào đó cơm không lành, canh
không ngọt với đệ tử Việt cộng, các
chuyên viên Trung cộng điều hành nhà
máy điện này sẽ dám cho x́ một cái
van xă phóng xạ ra, chỉ cần 5,000
dân Phan Thiết bị ung thư phóng xạ
thôi, cả nước sẽ hoảng loạn ngay.
Chỉ cần bóp nghẹt kinh tế không
thôi, Việt Nam cũng đủ chết, chứ
chưa nói ǵ vài năm sau nhà máy điện
hạt nhân của Tàu xây bị ṛ rĩ, sẽ
thiệt hại kéo dài thêm vài trăm tỷ
Mỹ kim như nhà máy Chernobyl của
Liên sô tại Belarus nổ ngày
26/4/1986 thiệt hại 18 tỷ đô, và
kinh tế thiệt hại dây chuyền kéo dài
đến nay là 235 tỷ Mỹ kim. Cái nhà
máy này hư th́ Việt Nam sẽ phá sản
v́ dây chuyền thiệt hại.
Câu hỏi thắc mắc nhất hiện nay là có
nước nào dám gồng ḿnh đưa tàu vào
Phan Thiết để tranh mua bauxite thô
với Trung cộng không? Chắc chắn
không ai có thể trả lời được câu hỏi
này, v́ hiện nay biển đông đă được
Việt cộng giao cho Trung cộng, tàu
nào vào sẽ bị bắn ch́m ngay, cứ xem
hảng dầu BP của Anh và Exxon của Mỹ
phải bỏ của chạy lấy người v́ Trung
cộng hăm dọa th́ thấy rỏ. Sự ràng
buộc giửa thuộc địa Việt Nam vào mẫu
quốc Trung cộng ngày nay không thể
tách rời ra được, Tàu cộng bảo ǵ
th́ Việt cộng cúi đầu làm theo không
dám căi. Trung cộng đâu có chịu để
cho cái đám tự xưng là đỉnh cao trí
tuệ loài người là Việt cộng đợi năm
mười năm nửa mới khai thác bauxite,
khi kỷ thuật khai thác cao, vốn
thành rẽ, có nhà máy điện hạt nhân
sản xuất ra thật nhiều điện cung ứng
cho kinh tế, rồi mới làm. Việt cộng
đă ngoan ngoan đưa đầu vào tṛng
bauxite của Trung cộng.
Trước mắt để khai thác bauxite th́
Việt Nam phải bỏ ra ít nhất năm bảy
tỷ đô la. Không thể nào lấy xe tải
mà chở bauxite từ cao nguyên chạy ra
biển được, cho nên phải làm đường
sắt hoặc đường ống. Muốn khai thác
có lời, phải có nhà máy điện hạt
nhân. Bỏ vốn ra lớn quá, đương nhiên
phải theo đến cùng. Nếu vốn liếng bỏ
ra vài trăm triệu đô để khai thác
th́ không nói, nhưng đàng này bỏ ra
đến gần 10 tỷ đô và giao mạng cùi
cho Tàu mà không biết có lời hay
không như Bộ công thương Việt cộng
tiết lộ lời lổ là 50/50, nghỉa là
chả biềt lời lổ thế nào, th́ rỏ ràng
Bộ Chính trị Việt cộng đang QUỲ GỐI
DÂNG KINH TẾ VIỆT NAM CHO TRUNG CỘNG
qua vụ bauxite.
Bước đầu khai thác bauxite mà không
biết ǵ, Việt cộng giống như con nít
hồi nhỏ lệ thuộc tất cả vào cha mẹ
Trung cộng, bảo ǵ làm đấy, cho ăn
mới được ăn, bắt nhịn đói th́ chỉ
biết khóc, chứ không biết làm ǵ
hơn, chả biết tương lai như thế nào.
Đây là nguyên nhân ông thầy bauxite
Trung cộng không muốn cho đệ tử Việt
cộng lớn mạnh từ nhận thức cho đến
hành động vậy.