Ba mươi đồng bạc xưa và ba chục triệu đồng ngày nay
Gần đây, con số 30 triệu đồng tiền Việt Nam được nhắc đến khá nhiều và khá rôm rả với những chi tiết lạ lùng đến giật ḿnh.
Chuyện nay
Trước
hết là vụ tờ báo
Đảng Cộng sản VN
đăng tin Hải quân
Trung Cộng tập trận
ở Hoàng Sa, một bản
tin mà ông Đào Duy
Quát (Tổng biên tập)
được công dân mạng
phong hàm “Hán gian”
hoặc là tay sai cho
Tàu Cộng v́ đă tuyên
truyền cho việc quân
xâm lược trên lănh
thổ đất nước. Trong
khi đó có những
người công khai biểu
thị tấm ḷng yêu
nước của ḿnh bằng
những khẩu hiệu
“Hoàng Sa – Trường
Sa là của VN” đă
ngay lập tức được
các đồng chí công an
chăm sóc, bắt bớ,
giam cầm trấn áp
không thương tiếc.
Dù
ông Quát có biện hộ
một cách hết sức
vụng về theo phương
châm “tranh công, đổ
lỗi” cho “cậu đánh
máy”, rằng đă thiếu
mất chữ “ngang ngược”
mà ông định thêm vào…
Nhưng, dân chúng đâu có mù, đâu có ngu, họ chỉ rơ cho ông thấy rơ ràng rằng cách giải thích đó mới chính là sự ngang ngược đúng nghĩa của ông trước nhân dân và dư luận.
Ḷng
dân nổi giận, cư dân
mạng bức xúc, nhiều
người lên tiếng, có
người c̣n lên tiếng
đ̣i đuổi cổ ông ra
khỏi Ban Chấp Hành,
khỏi hội nhà báo… -
Tất nhiên chỉ là báo
chí “lề trái” - Thậm
chí có người đ̣i
phải xử thật nặng
“tội bán nước” bằng
án tù. Những
sai lầm đến mức tội
lỗi đó cũng chỉ đáng
30 triệu đồng
tiền… phạt, thế là
xong.
Vậy nhưng,
ông Đào Quy Quát
thoát nạn ngoạn mục,
lại vẫn giữ vững
chiếc ghế Tổng Biên
tập chờ cơ hội mới
và hàng ngày ông vẫn
có thể tung ra những
lời khuôn vàng thước
ngọc về ḷng yêu
nước, biển đảo… Tất
nhiên phải theo cách
của ông là “có lợi
cho ai”?MARGIN: 0in 0in 10pt">
Mới
đây, dân chúng nổi
giận qua việc trao
giải thưởng môi
trường. Công ty
Vedan - kẻ đă giết
chết ḍng sông Thị
Vải xanh đẹp, để lại
hậu quả khôn lường
cho một khu vực dân
chúng rộng lớn.
Tiếng kêu của dân
chúng đă vang dội từ
lâu, nhưng sự chậm
chạp uể oải của các
cơ quan chức năng đă
phát huy tác dụng
đến cao độ. V́ vậy
đến nay, những nông
dân kia vẫn cứ mỏi
ṃn chấp nhận chờ
đợi các cơ quan giải
quyết, ḍng Thị Vải
vẫn một màu đen chết
chóc trôi lững lờ
như thách thức ḷng
dân.
C̣n
Công ty Vedan vẫn
“ung dung yên ngựa”
đi dự thi về môi
trường và… ẵm luôn
giải thưởng “…V́ sức
khỏe cộng đồng năm
2009”.
Được tin này, người
ta cho rằng đó là sự
nhạo báng công lư,
sự phỉ nhổ vào ngôn
ngữ và là sự lật
ngược của thời cuộc,
của lương tâm. Báo
chí không chỉ “lề
trái” bùng lên phẫn
uất, mà ngay cả báo
“lề phải” cũng không
thể nín nhịn. Các
đại biểu Quốc Hội
vốn xưa nay ít khi
hài hước, cũng cho
rằng đó là chuyện
“đùa dai”.
Nguyên nhân nào mà
sát thủ lại được
trao giải thưởng bồ
tát? Câu hỏi này làm
nhiều người nghi
ngại và đặt ra.
Th́
ra, người ta biết
được rằng để dự thi,
công ty cũng đă phải
nộp vào đó 30
triệu đồng. Và
khi đă ẵm giải
thưởng, th́ chuyện
đề nghị Vedan bỏ
giải thưởng ra là
không được, là phản
đối.
Vậy
là 30 triệu đồng
trong cả hai trường
hợp nói trên đă phát
huy tác dụng mạnh mẽ
sức mạnh của nó với
câu nói từ ngàn xưa
“Nén bạc đâm toạc…
công lư” hay “triệu
bạc đâm toạc…lương
tâm”.
Chuyện xưa
Kinh Thánh kể lại
rằng: Xa xưa, từ hai
ngàn năm trước,
Giuđa Ixcariôt phản
bội lại người Thầy
Giêsu đă nuôi dạy nó
nhiều năm, đă yêu
thương nó hết ḿnh.
Nhưng chỉ v́ 30 đồng
bạc, nó vẫn cam tâm
phản bội và bán Chúa
Giêsu cho những kẻ
đóng đanh người vào
Thập giá.
Hỡi
ôi, con số 30 độc
địa xưa kia, sao vẫn
c̣n lưu măi đến giờ?
Tôi
cũng không rơ giá
trị của 30 đồng bạc
Do Thái xưa và 30
triệu đồng Việt Nam
ngày nay có tương
đương nhau hay không
mà đă làm nên những
điều kinh dị?
Chỉ
khác rằng, Giuđa
Ixcariôt sau khi bán
Chúa, đă biết ân hận
trả lại ba mươi đồng
bạc để chuộc lỗi, và
khi không thể chuộc
lỗi lầm của ḿnh,
th́ đă treo cổ tự
vẫn.
Dù đó
là hành động tiêu
cực, song đó cũng là
hành động cuối cùng
của một con người để
chứng minh rằng,
trong anh ta
“lương tâm vẫn c̣n
có răng” vẫn
biết cắn rứt.
Anh
ta đă tự kết liễu
đời ḿnh bằng sợi
dây, không hề “ngang
ngược”, không hề cố
giữ giải thưởng bồ
tát đă trót trao cho
sát thủ.
Chuyện xưa và chuyện
nay có nhiều điều
khá trùng hợp, chỉ
khác cách xử sự của
con người ngày nay
khác xa con người
ngày xưa. Có phải v́
đă hai ngàn năm trôi
qua?
Hà
Nội, ngày 27/10/2009
J.B Nguyễn Hữu Vinh