Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650 www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de
|
Tham nhũng giết Đảng, nhưng chống tham nhũng cũng giết Đảng luôn!
Minxin Pei
Minxin Pei là một cộng tác viên lâu
năm tại Carnegie Endowment for International Peace
và là tác giả của cuốn China's Trapped Transition:
The Limits of Developmental Autocracy (Harvard
2006).
Các chế độ độc tài buộc phải nắm giữa quyền kiểm soát nền kinh tế bằng mọi giá, để tạo điều kiện cho tham nhũng, qua đó nuôi dưỡng ḷng trung thành của các thành phần tinh túy...
Tham nhũng được nh́n nhận ở khắp nơi trên thế giới như một tai họa. Nó bóp nghẹt thương mại, làm hư hỏng các chính quyền và làm nảy sinh những bất công trong xă hội. Nguyên nhân thường thấy nhất dẫn đến tham nhũng là sự kết hợp giữa sự tự do làm theo ư ḿnh (discretion) và trách nhiệm giải tŕnh (accountability). Chính quyền với nhiều quyền lực tự do làm theo ư ḿnh và thiếu trách nhiệm giải tŕnh thường tham nhũng lớn hơn các chính quyền ít tự do làm theo ư ḿnh và nhiều trách nhiệm giải tŕnh hơn. Quan sát này dẫn tới việc người ta phải t́m kiếm các cải cách thể chế cho phép hạn chế quyền lực tùy tiện của chính quyền, đồng thời khiến chính quyền phải giải tŕnh và chịu trách nhiệm trước công chúng lớn hơn.
Tham nhũng sẽ giết Đảng, nhưng chống tham
nhũng cũng giết Đảng luôn!
Lư luận đến đây có vẻ tạm ổn. Nhưng trong cuộc
chiến chống lại tham nhũng, chúng ta thường quên mất
một thực tế cơ bản - tham nhũng có thể là một tai
họa đối với những thường dân, nhưng nó lại là một
công cụ cai quản quan trọng cho các thể chế độc tài.
Tất nhiên, tham nhũng cũng tồn tại trong các nền
dân chủ, nhưng tham nhũng ở đây, so sánh cả về bản
chất lẫn số lượng, là khác nhau về cơ bản so với sự
cướp bóc trắng trợn bởi những lănh đạo trong thể chế
độc tài. Đó là lư do tại sao các quốc gia ít tham
nhũng nhất, với một vài ngoại lệ, đều là các nền dân
chủ, trong khi các quốc gia tham nhũng nhiều nhất
lại phần lớn là các nền độc tài. Trong bảng Chỉ Số
Cảm Nhận Tham Nhũng (Corruption Perception Index)
năm 2008 của Tổ chức Minh Bạch Thế Giới
(Transparency International), đánh giá tổng cộng 180
nước, th́ 90% trong số 60 quốc gia ít tham nhũng
nhất trên thế giới là các nước dân chủ. Sáu quốc gia
phi dân chủ [nhưng vẫn ít tham nhũng] c̣n lại là các
quốc gia nhỏ (Singapore, Hong Kong, United Arab
Emirates, Oman, Qatar và Bahrain). Ngược lại, khoảng
60% trong số 60 quốc gia tham nhũng nhất là các nước
độc tài, bao gồm Nga, Iran, Venezuela, Belarus,
Syria, Sudan và Miến Điện. Gần như tất cả 30 quốc
gia tham nhũng nhất thế giới là nhà nước độc tài.
(Trung Quốc nằm trong số 60 quốc gia "có mức độ tham
nhũng trung b́nh").
Tham nhũng phát triển hơn ở các quốc gia độc tài
không phải là một sự trùng hợp. Trong khi các nền
dân chủ đón nhận tính chính danh và sự ủng hộ của đa
số thông qua các cuộc bầu cử cạnh tranh và một nền
pháp trị, các quốc gia độc tài dựa vào sự ủng hộ của
một thành phần tinh túy nhỏ trong xă hội và bộ máy
chính trị, trong quân đội, chính quyền và cảnh sát
mật. Bởi v́ thành phần tinh túy này và những kẻ ủng
hộ [cho thể chế độc tài] không có giá trị cốt lơi
nào ngoại trừ những bản năng tự thỏa măn, sự trung
thành và ủng hộ của họ rất dễ thay đổi và phải được
đảm bảo bằng hối lộ liên tục dưới dạng các h́nh thức
ưu đăi đặc biệt. Họ không chỉ có những đặc quyền hợp
pháp bề ngoài như chăm sóc sức khỏe miễn phí, nhà
công xa hoa và những bữa tiệc đắt giá, mà c̣n kiếm
những khoản lợi nhuận bất hợp pháp khổng lồ bằng
những gian lận trong các hợp đồng chính phủ và cướp
bóc tài sản công qua các giao dịch tư hữu hóa đầy
khuất tất.
Khi đạt tới mức độ mà tham nhũng trở thành một
phần trong thông lệ điều hành của các chính quyền
độc tài, th́ chính quyền độc tài bắt buộc phải duy
tŕ bằng được kiểm soát đối với nền kinh tế. Nếu
không có quyền kiểm soát, chính quyền độc tài sẽ mất
đi khả năng hối lộ cho các nhóm ủng hộ quan trọng
của nó. V́ thế, dễ hiểu tại sao các nhà độc tài lại
thích duy tŕ nền kinh tế trong ṿng tay của Nhà
nước. Ngay cả các quốc gia độc tài tỏ ra nỗ lực cải
cách nền kinh tế của ḿnh như Trung Quốc và Việt
Nam, th́ đảng CS cầm quyền vẫn phải duy tŕ sự độc
quyền của doanh nghiệp nhà nước trong các lĩnh vực
quan trọng, như ngân hàng, dịch vụ tài chính, tài
nguyên thiên nhiên, viễn thông, năng lượng và vận
tải. Dẫn dắt bởi nguyện vọng duy tŕ thể chế, sự can
thiệp của nhà nước như thế đơn giản là để kéo dài
tham nhũng.
Tham nhũng c̣n đóng một mục tiêu chính trị quan
trọng trong các quốc gia độc tài bởi v́ nó có thể
dùng như một lư do đơn giản để kỷ luật tay chân và
tiêu diệt đối thủ cạnh tranh. Bởi v́ tham nhũng lan
tràn khắp nơi dưới thể chế độc tài, và biên giới
giữa cái ǵ hợp pháp và cái ǵ bất hợp pháp bị xóa
nḥa, những nhà cai trị độc tài có quyền tùy tiện to
lớn trong việc quyết định ai cần được bảo vệ và ai
cần đưa ra truy tố. Kết cục là, những kẻ cấp dưới
trung thành với thể chế sẽ vĩnh viễn nằm dưới sự
thương xót của các lănh đạo cấp cao, những người mà
thỉnh thoảng lại quyết định diệt một vài kẻ bất trị
để chứng tỏ ḿnh mới thực sự là chủ. Ở Trung Quốc,
kế sách này được gọi dưới cái tên "giết gà dọa khỉ".
Trong vài trường hợp, tuy nhiên, thậm chí cả khỉ
- hay những chính trị gia cấp cao - cũng cần bị thịt.
Và như thế khi lănh đạo Đảng CS Trung Quốc quyết
định tống giam một cựu đảng viên lănh đạo Thượng Hải
vào năm ngoái với lư do tham nhũng, đa số những nhà
quan sát Bắc Kinh đều biết rằng lỗi thực sự của anh
ta không phải là tham nhũng, mà là kiêu ngạo và bất
trung chính trị.
Đến bây giờ chúng ta đă cảm nhận được sâu sắc hơn
câu nói, mà nghe đồn là của một cựu lănh đạo cấp cao
Trung Quốc, rằng "tham nhũng sẽ giết Đảng, nhưng
chống tham nhũng cũng giết Đảng luôn". Điều ông ta
ám chỉ, thực sự là thể chế một đảng lănh đạo không
thể cầm quyền mà thiếu tham nhũng.
Tqvn2004 chuyển ngữ