Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650

www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de

 

NẾU LÀ GIÁM MỤC CHÂU NGỌC TRI

 

Con kính chuyển đến quư Mục Tử, ông bà, anh-chị-em, thân hữu bài của anh Toma Thiện Minh.
Đó là bút hiệu của anh ta. Anh ấy là cựu chủng sinh Hoan Thiện, Huế. Sau đó, anh ta là đại chủng sinh ở ngoại quốc. Anh phải từ giả đời tu v́ sợ không làm tṛn sứ mạng Linh Mục. Cho nên, sống giữa đời, anh ta vẫn phục vụ Giáo Hội rất tích cực bằng việc tông đồ: đă tự bỏ tiền túi giúp cho Giáo Hội, anh em, bà con gặp khó khăn, nhất là vận động giúp cho Giáo Hội hằng triệu đôla.
Sau khi đọc bài của con viết về gm Tri, anh ta gởi điện thư, nhận xét rằng con phê phán quá nhẹ! Cho nên, anh ta gởi cho con bài của ḿnh: đă gơ ngón tay mạnh hơn để nhờ con chuyển đến những nơi cần.
Bảo rằng không nên vạch áo cho người xem lưng th́ tại sao chúng ta không đem giấu cuốn Kinh Thánh đi v́ SÁCH TRÊN MỌI CUỐN SÁCH phơi bày bao nhiêu thứ tội: loạn luân, giết người, thủ đoạn, dâm ô, bán Chúa... Chẳng lẽ đọc Kinh Thánh là chúng ta sẽ bị nhiễm thói hư tật xấu của Dân Chúa, của Vua Davít, của Giuđa, của Saulô (Phaolô, của Maria Madalêna...?
Xin đừng lên án những ai cộng tác với Chúa Giêsu đă từng ''nhỏng nhẽo'', khi mới lên mười hai tuổi, với Mẹ Maria và Dưỡng Phụ Giuse như sau: ''Cha Mẹ không biết con đang lo việc ở Nhà Cha con sao?'' (Luca 2, 49)
Trong khả năng hạn hẹp của ḿnh, là Kitô hữu ở tuyến đầu Hội Thánh, chúng con có QUYỀN thánh Hóa ḿnh và bất cứ ai!
Kính xin các vị Mục Tử và mọi người cầu nguyện cho con.


Nay kính,
Đaminh Phan văn Phước

-------------------------

 

Giám mục Châu Ngọc Tri

Nếu là chú bé Châu Ngọc Tri, khi lên mười, có thể tôi chưa ư thức rơ ràng Ơn Gọi Làm Linh Mục.  Tôi đi tu, cũng như bao chú bé cùng tuổi, có thể là v́ những suy nghĩ rất đơn sơ khi ngắm nghía h́nh ảnh vừa oai phong, vừa thánh thiện của các linh mục, v́ muốn được người ta trọng vọng, v́ sẽ được đá banh mỗi ngày, được ăn ngon như các cha…

Nhưng, sau những năm tháng học tập trong Chủng Viện, tôi hiểu rơ hơn Thiên Chức Linh Mục nên minh định rằng tu là sống đời tận hiến để phục vụ tha nhân, bắt nguồn từ ḷng yêu mến Chúa là Mục Tử Nhân Lành của ḿnh.

Tiếc thay, đă trưởng thành về tuổi tác, nhưng c̣n non về đường tu đức, mà lại không noi gương hạnh các Thánh để rồi tôi đă lạc hướng hoàn toàn là đi theo tiếng gọi của tham vọng: muốn làm lớn, muốn giáo dân và người thua kém ḿnh về phẩm trật phải quy phục ḿnh bằng mọi giá!!!

Nh́n vào thực trạng chỉ gần 7% người công giáo trong tổng số tám mươi mấy triệu đồng bào, Hội Thánh Công Giáo Việt Nam có sứ mạng cấp bách là truyền giáo!!! Cho nên, biết bao chi phí đào tạo chủng sinh và linh mục là nhờ hảo tâm của tất cả tín hữu trên toàn thế giới. V́ thế, khi c̣n là chủng sinh, nếu là chú Tri (ở Tiểu Chủng Viện), hay thầy Tri ( ở Đại Chủng Viện), tôi phải “học ăn, học nói, học gói, học đùm”, học từ “bài vỡ ḷng” cho đến gương tu đức, Thần Học, phương pháp đắc nhân tâm là sống Đạo Chúa và đạo làm người để khỏi phụ ḷng các ân nhân đă tạo điều kiện thuận lợi cho tôi được trau dồi kiến thức dưới mái trường thụ nhân đúng nghĩa cho Nước Trời là Chủng Viện.

Giá mà xác tín được ơn gọi của ḿnh như vừa nêu, chắc chắn tôi đă viết th́ phải biết lách và đă phát ngôn th́ phải biết khôn, đă học th́ phải đọc thuộc mười bốn Chặng Đàng Thánh Giá, phải hiểu thấu đáo Mầu Nhiệm THẬP ÁC, tức là Thần Học thương người. Mà muốn thương người nói chung th́ phải tập tành bài học thương con chiên của ḿnh trước, phải biết “tôn sư trọng đạo”, nhất là phải biết kính trọng các linh mục là Bậc Thầy của tôi trong Giáo Phận Đà Nẳng.

Nếu là linh mục Châu Ngọc Tri, tôi sẽ ghi ḷng, tạc dạ Ơn Chúa qua Hội Thánh đă tạo cơ hội cho tôi du học bên Tây, tôi đă tận dụng thời gian để trau dồi kiến thức và tu đức để có thể phục vụ Giáo Hội hữu hiệu hơn. Than ôi, tôi đă lăng phí thời gian mà Chúa ban và tiền bạc của Hội Thánh v́ tôi không học đến nơi, đến chốn, v́ tôi đă phung phí một phần lớn thời gian ấy để giao du với Ṭa Đại Sứ Việt Nam ḥng có lợi cho tham vọng riêng tư!

Nếu là mục tử Châu Ngọc Tri, tức là linh mục đời đời theo Ḍng Dơi Melchisedeck (Menkisêđếc), tôi đă không thao túng giáo xứ Trà Kiệu, không “nhốt” mười bốn Chặng Đàng Thánh Giá trong rương để cho con chiên tự ngắm một ḿnh và đă không nhẫn tâm làm ngơ việc Nhà Nước đập phá Thánh Giá Đồng Chiêm.

Nếu là linh mục Châu Ngọc Tri, biết rơ ḿnh bất tài, bất xứng, biết không có tên ḿnh trong danh sách các ứng viên được giám mục Nguyễn B́nh Tĩnh đề cử kế vị ngài, tôi đă không chạy chọt để lọt vào “mắt xanh” của Nhà Cầm Quyền Cộng Sản, để được làm giám mục. Hơn ai hết, tôi biết rơ tôi.

Nếu là giám mục Giáo Phận Đà Nẳng trong khi hơn sáu chục ngàn giáo dân, tu sĩ và linh mục phải bị bách hại, hẳn tôi đă ư thức rằng ḿnh c̣n khá trẻ, không biết ăn nói là nguyên nhân khiến cả Giáo Phận càng lao đao không chỉ một vài, mà phải hàng chục năm, ít lắm là cho đến khi tôi về hưu ở tuổi 75 theo Giáo Luật th́ tôi sẽ xin từ nhiệm v́ sĩ diện, v́ lương tri, v́ Nước Chúa.

Dù chuyện đă lỡ rồi, nếu là giám mục Châu Ngọc Tri, chắc chắn tôi phải hồi tâm, quyết noi gương Thầy Chí Thánh, sống xứng đáng là Mục Tử nhân lành, luôn đi trước đàn chiên, nhất là trong việc bảo vệ chiên trước những bất công, chứ không ngụy biện như sau: Người mục tử có lúc đi trước, có khi đi sau, thậm chí có những hoàn cảnh phải đi giữa đàn chiên, tùy sự an nguy của đàn chiên đến từ đâu.  Tôi biết đó là một lối chạy tội cho việc vô trách nhiệm, cho phản ứng khiếp nhược của tôi trước bầy sói dữ. V́ tôi xử sự như thế mà người đời kết án tôi là quỵ lụy trước cường quyền quả là không ngoa. Đă có lúc tôi dơng dạc tuyên bố: “không quỳ gối để xin” ai điều ǵ.

Nếu suy nghĩ chín chắn, tôi đă không ba hoa như vậy bởi v́ quỳ gối xin hay đứng xin th́ cũng là  xin xỏ.  Lẽ ra, với tư cách giám mục, tôi chẳng cần xin ǵ, nhất là những thứ mà tôi có quyền sở hữu, đó là tự do, công lư, nhân quyền , nhất là tự do tôn giáo.

Ḷng cảm phục một con người là do nhân cách của người đó. Ông Bà ta thường nói: “Hữu xạ tự nhiên hương”.  V́ thế, nếu là giám mục Châu Ngọc Tri, tôi đă không nói Hăy kính trọng và lắng nghe tiếng nói của các mục tử ! Hăy biết “tôn sư trọng đạo” đúng mức như bài học vỡ ḷng của mọi người dân Việt. Năm nay chỉ ngoài 50, dù là giám mục cai quản Địa Phận, tôi vẫn c̣n có các Linh Mục Bậc Thầy và Đàn Anh của tôi! Và trong Giáo Phận, c̣n biết bao nhiêu Vị ngang hàng hoặc lớn hơn đấng sinh thành tôi! V́ thế, tôi thấy ḿnh chưa khiêm nhượng, chưa noi gương Chúa Giêsu. Tôi đă quên lời Ngài dạy: “Các con biết rằng thủ lănh các dân th́ làm chúa của họ mà thống trị, những người làm lớn th́ lấy quyền mà cai quản dân. Giữa các con th́ không được như vậy: Ai muốn làm lớn trong các con th́ phải hầu hạ các con.” (Mt. 20, 25-26) Chúa ôi!  Hóa ra, con chưa phục vụ anh em con, mà chỉ muốn làm lớn! Chúa Giêsu cũng đă từng dạy tôi: “Hăy học nơi Ta v́ Ta hiền lành và khiêm nhượng trong ḷng.” (Mt. 11,29) Vậy mà tôi chẳng thèm  vâng nghe Lời Ngài!

Nếu đă noi gương Thầy Chí Thánh vốn hiền lành và khiêm nhượng, chắc chắn tôi đă không dùng quá nhiều mệnh lệnh (imperative phrases), chẳng hạn như: “Không được nhân danh tôn giáo để đấu tranh bạo động xảy ra dưới bất cứ h́nh thức nào, dù mục đích của cuộc đấu tranh là chính đáng. Đây không phải chỉ là những điều cấm kỵ đối với tôn giáo, mà c̣n là lời cảnh báo cho những ai mưu toan lạm dụng tôn giáo để giải quyết những tranh chấp hơn thua cho gia đ́nh, phe nhóm hay đảng phái ḿnh.” 

Tôi thấy cách ḿnh xuyên tạc Lời Chúa là chống Ngài, là vu khống cho các buổi cầu nguyện của giáo dân, cho lễ đưa đám tang không có vũ khí nào như Công An ngoài sức mạnh Thánh Linh! Vậy là tôi cố t́nh phá Giáo Hội do Ngài lập nên. Vấn đề cốt lơi là giáo dân Cồn Dầu đấu tranh ôn ḥa để bảo vệ công bằng cho họ và cho chính Giáo Hội cũng là giáo xứ mà Cha Ông của họ đă vun đắp từ hơn 80 năm nay! Lẽ ra Giáo Hội Cồn Dầu, mà người lănh đạo trực tiếp là giám mục bản quyền như tôi, phải đứng về phía

Giáo Hội tại Đà Nẵng! Nhưng khốn cho tôi v́ tôi đă hậu thuẫn cho tờ báo có cái tên kêu to như thùng rỗng là NHÂN DÂN của Cộng Sản, ngày 20/08/2010 đăng nội dung đồng khí với gm Tri như sau:

Bàn thờ anh Toma Nguyễn Thảnh Năm, một tín hữu Công Giáo tại Giáo Xứ Cồn Dầu, Đà Nẵng bị công an tại đây đánh chết vào ngày 3/7/2010.

“…gần đây, trong loạt bài công bố trên in-tơ-nét có tên là Cồn Dầu kư sự, dù người hỏi chuyện cố dẫn dắt câu chuyện theo ư muốn của họ th́ Giám mục Châu Ngọc Tri vẫn nói: "Thành phố Đà Nẳng là thành phố trực thuộc Trung ương, con sông Hàn ngăn cách ở giữa. Cả thành phố đang xây dựng, khu vực phía đông đă tương đối ổn định, giờ tiến sang phía tây. Khu vực phía tây là khu vực hoang hóa, giờ thành phố phải sắp xếp lại thành đô thị. Đó là việc của nhà nước họ phải làm. Khu vực Cồn Dầu là khu vực thấp lụt, thuộc vùng hạ lưu sông Thu Bồn, đến mùa mưa là nước ngập. Hiện nay, Nhà nước đang nâng cốt nền lên để sắp xếp lại theo ư họ. C̣n về xứ đạo là không có ǵ thay đổi hết. Nhà thờ vẫn c̣n đó không đụng đến, chỉ có giáo dân phải đi lễ xa hơn mà thôi" và Giám mục đă kết luận rất xác đáng rằng: "Truyền thông làm hại Cồn Dầu"! Người đứng đầu Giáo phận Đà Nẵng đă nói như vậy, không rơ trước khi tổ chức điều trần, mấy vị dân biểu Hoa Kỳ có tham khảo hay không? Các vị có nhận thức được rằng, việc sử dụng chiêu bài "tự do tôn giáo, nhân quyền" để gây áp lực lên một quốc gia khác không những là việc lỗi thời mà c̣n là phi nhân quyền hay không?''

Phần dẫn chứng trên đây đă làm cho tôi sáng mắt: hiểu rơ rằng một trong những sứ mạng của Giáo Hội là bảo vệ Công Lư, những người thấp cổ bé miệng như giáo dân Cồn Dầu đáng thương của tôi.

Nếu là giám mục Châu Ngọc Tri, tôi đă phải hành xử đúng cương vị chủ chăn đích thực trước sự kiện xảy ra trong đám tang cụ Hồ Thị Nhu và không phải để giáo dân của tôi bị đánh đập và bắt bớ tàn nhẫn.

Vậy th́ tôi phải chịu hoàn toàn trách nhiệm về cái chết oan ức của anh Nguyễn Thành Năm là con chiên của tôi, chứ không được phép phân trần, phủi tay, chạy tội bằng cách đưa ra những luận cứ có lợi cho kẻ cướp tài sản Giáo Hội và giết Giáo Hội. Hóa ra, là giám mục, thay v́ nói lên sự thật và bảo vệ con chiên của ḿnh, tôi đă xúc phạm đến gần hết mười Điều Răn! Mọi chuyện đă lỡ rồi! Tuy nhiên, thống hối trể vẫn c̣n hơn không.

Nếu là giám mục Châu Ngọc Tri, v́ danh dự và v́ tôn thờ Chúa, tôi phải thực hiện đúng Lời Ngài dạy: “Của César, trả lại cho César; của Thiên Chúa, trả lại cho Thiên Chúa.” (Lc. 20, 25). Tôi phải trả lại gậy, mũ, nhẫn cho Giáo Hội để c̣n mong được chút thanh thoát trong giờ LÂM CHUNG.

Nếu là giám mục Châu Ngọc Tri th́ tôi sẽ, sẽ, sẽ và c̣n vô số cái SẼ khác ! Nhưng quá tiếc rằng tôi không phải là ông ta!

 

Tôma Thiện Minh


<<trở về đầu trang>>
free counters