Fax: +493046795841Email: thongtinberlin@gmail.comTel. +4917678132650 www.thongtinberlin.de - www.thongtinberlin.net - www.dvtnradio.com - www.dvtnradio.de
|
CHIẾN TRANH ĐĂ CHẤM DỨT TẠI THẬP TỰ GIÁ
Chiến tranh đă chấm dứt tại Thập tự giá! Tôi không có ngôn từ nào khác hơn là lấy câu Kinh Thánh này (Ê phê sô 2: 16) để diễn đạt ư nghĩa đích thực khi chúng tôi dùng bữa trưa cùng các anh Trương Văn Sương, Nguyễn Anh Hảo và Huỳnh Hùng trong đồng ruộng quận 2 Sài g̣n.
Tất cả chúng tôi đều là nạn nhân của chủ nghĩa cộng sản. Các anh ở trong nhà tù mới ra, xuyên thế kỷ tù đày. C̣n tôi ở bệnh viện tâm thần ra, 1 kiểu tù cách mạng, đă 5 năm. Tất cả chúng tôi là sĩ quan quân đội, nhưng các anh quốc gia c̣n tôi Việt cộng. Các anh từ trung úy tới đại úy, c̣n tôi thiếu úy quèn. Anh Sương đi tù tới 33 năm 4 tháng 15 ngày, c̣n tôi thiếu 1 tuần nữa mới đủ…2 năm tù, kể cả tù điên giả.
Nhưng không có giai cấp dưới chân thập tự giá, chúng tôi là anh em với nhau. Nếu không nhờ Thập tự giá, tôi không thể có vinh hạnh đươc ngồi chung bàn với các anh. Làm sao 1 con người tội lỗi như tôi, các anh có thể tin tưởng được để ngồi chung bàn. Chỉ thập tự giá tái lập ḥa b́nh.
Nay chúng tôi dùng bữa với nhau cách vui vẻ, thật thà. Cho nên, bữa ăn trưa nay nơi đồng nội thực sự là bữa tiệc ḥa b́nh Việt Nam, cả về nghĩa đen và nghĩa thuộc linh.
Trên bàn ăn của chúng tôi có các món chính như sau: 2 đĩa đùi gà rán vàng rộm, xin nhấn mạnh toàn đùi gà rán, đầy tràn. Một nồi canh chua cá nấu kiểu miền tây với đầy đủ gia vị. Và sau cùng là món đặc sản rất quí hiếm ở Saigon, đó là món ba khía muối cực mặn, do con anh Sương đem từ Sóc Trăng lên. Miền bắc gọi là con cáy, có lẽ 40 năm nay, tôi mới lại được thưởng thức món hải sản quí hiếm này. Hơn thế nữa, lại có thuốc bổ bắc ngâm với rượu Bàu Đá chính gốc do chủ nhà đạo diễn và khoản đăi. Nghe mục sư Quang giới thiệu về rượu bổ, tôi chợt nhớ nàng Kiều xưa: “Cảo thơm lần giở trước đèn”.
Tôi cũng tra xem Kinh Thánh nói ǵ về rượu. Vâng, rượu là sợi chỉ đỏ xuyên suốt Kinh Thánh, cả cựu ước và tân ước. Nếu đem rượu ra khỏi Kinh Thánh th́ Kinh Thánh chỉ c̣n lại một mớ giấy lộn. Trước khi dùng bữa, tôi t́m thấy 1 câu Kinh Thánh cậy miệng vua của dân Do Thái là Salomon, con trai đại tướng David, mà rằng:
“Hăy đi ăn bánh cách vui mừng, và uống rượu cách hớn hở; v́ Đức Chúa Trời đă nhận các công việc ngươi” (Truyền Đạo 9: 7).
Khai mạc, Ms NHQuang mời tôi cầu nguyện cảm tạ Chúa về đồ ăn, thức uống mà Thượng đế cung ứng cho chúng tôi, cũng như duyên cớ bữa tiệc thông công kỳ diệu này.
Nhập tiệc, ḷng tôi se lại, khi thấy 2 đại úy Hảo và Hùng, trung úy Sương đều ăn rất yếu, đặc biệt không anh nào dám dùng chút rượu v́ lư do bệnh tật. Các anh kham khổ tù đày đă lâu, nay trở lại đời thường, chưa thể ăn uống b́nh thường. Bốn mươi năm trước tôi đi bộ đội, cân nặng chỉ có 38 kg, nhưng nay tôi ăn và uống khỏe hơn các anh nhiều. Nếu lấy ăn uống làm thước đo quân hàm, chắc tôi đại úy, c̣n các anh chỉ thiếu úy!
Tôi nhớ măi câu chuyện anh Sương kể hôm xuống thăm nhà anh, mà tôi không thể quên về vết sẹo ở vai do quản giáo bắn anh. Rồi, quản giáo chặt 2 tàu lá chuối trải trên bàn, mổ, moi móc viên đạn ra cho anh Sương, đến nay c̣n sẹo đó, thế mà không chết…
Đại úy Hùng kể, anh ở Hoài Thanh Tây, Hoài Nhơn, B́nh Định, gia nhập quân đội năm 1959, phục vụ ở quân đoàn 2 dưới thời tướng Phú. Anh bị bắt 16/4/1975, giam ở trại Lê bông, Gia lai, thả ra 30/5/1978. Năm nay anh 74 tuổi, có 10 người con, gia đ́nh anh thường xuyên bị chính quyền hà hiếp.
Rồi đại úy Hảo…Nhưng nếu cứ từng câu chuyện về cuộc đời chinh chiến, tù đày của các anh mà chép ra đây, tôi tưởng không có đủ giấy mực để viết. Tôi chỉ muốn nhấn mạnh rằng, tôi kinh nghiệm sự phước hạnh vô cùng tận, khi được ngồi chung bàn ăn với các anh để nghe kể chuyện tù, chuyện lính…
Tôi nhớ lại hôm 27/7, cái ngày thương binh, tử sĩ, tôi buộc phải chào cờ máu đỏ và nghe bài quốc ca khát máu: Đường vinh quang xây xác quân thù! Chẳng có đường vinh quang nào xây bằng xác quân thù hết. Chủ nghĩa cộng sản mà Hồ Chí Minh gieo rắc là chủ nghĩa khủng bố chính hăng. Quân thù máu đỏ, da vàng chỉ làm nên sự sỉ nhục cho đảng CSVN mà thôi. Trên danh nghĩa, chiến tranh đă kết thúc từ 30/4/1975 nhưng ḷng người Việt vẫn hận thù ngút trời. Sản phẩm của ḷng hận thù là chiến tranh, tang chế và tù đầy mà anh Sương, anh Hảo, anh Hùng, anh Nguyễn Hữu Cầu nữa là nhân chứng. Nhưng Thánh giá đem lại ḥa b́nh cho chúng tôi từ bên trong ra tới bên ngoài. Nếu tôi là nhà thơ như Nguyễn Bính chẳng hạn, tôi sẽ làm thơ về bữa trưa nay. Nếu tôi là nhà văn, như Nguyễn Tuân chẳng hạn, thèm phở đến ốm, th́ tôi sẽ tả về bữa tiệc thịnh soạn này rất hay. Nhưng tôi chỉ là du kích chuyên mổ c̣ phát một, chỉ biết rằng, tôi rất hạnh phúc khi được ngồi bên cạnh các anh hôm nay.
Nếu chúng ta không ḥa b́nh với Trời, chúng ta không thể ḥa b́nh với người. Ngày nay, ở VN, từ em học sinh tiểu học đến anh công an, bộ đội, mỗi sáng thứ 2 chào cờ lại hát quốc ca “thề phanh thây, uống máu quân thù” th́ chiến tranh không bao giờ kết thúc trên quê hương này, và những người tù xuyên thế kỷ như các anh đây chỉ là chuyện thường ngày ở huyện...
Chiến tranh chỉ kết thúc tại thập tự giá, amen!
Saigon, mùa hè 2010
Cựu chiến binh, mục sư Thân Văn Trường
Dt 0907872617